Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 528: Chương 528: Chuyện di chúc… tôi vẫn chưa hỏi thăm.”




Đường Hạo Tuấn khẽ hất cằm: “Nghe đi.”

Anh cũng muốn biết Đường Hạo Minh gọi điện thoại cho cô có mục đích gì.

Tống Vy nghe Đường Hạo Tuấn nói vậy, không chút do dự, mở loa ngoài nhấn nghe: “Giám đốc Đường, tìm tôi có chuyện gì sao?”

Giọng nói cợt nhả của Đường Hạo Minh truyền tới: “Nghe nói cô và Hạo Tuấn kết hôn rồi, chúc mừng nhé.”

Tống Vy nhìn Đường Hạo Tuấn, khóe miệng cong lên: “Cảm ơn giám đốc Đường.

“Vẫn còn gọi tôi là giám đốc Đường à? Hiện giờ nên thay đổi rồi, gọi tôi là anh cả đi chứ?” Đường Hạo Minh trêu chọc nói.

Đường Hạo Tuấn nhíu mày, vẻ mặt rõ ràng có chút không vui.

Tống Vy đã nhìn ra. Cô cũng hiểu rõ, hai anh em anh bất hoà, trước giờ anh chưa từng gọi Đường Hạo Minh là anh.

Nếu cô gọi, chẳng phải giúp anh thừa nhận người anh này sao.

Vậy là Tống Vy làm như không nghe thấy lời của Đường Hạo Minh, nở nụ cười xa cách: “Giám đốc Đường nói thẳng đi thì hơn, tìm tôi có chuyện gì?”

“Chậc, đúng là nhạt nhẽo.” Đường Hạo Minh cũng nghe ra Tống Vy không muốn gọi mình là anh, ra vẻ tiếc nuối thở dài, nhưng trên mặt lại không có chút tiếc nuối nào, đẩy gọng kính nói: “Giờ cô đang ở bên cạnh Hạo Tuấn sao?”

Tống Vy nhìn về phía Đường Hạo Tuấn.

Đường Hạo Tuấn khẽ lắc đầu.

Tống Vy hiểu ý gật đầu, nói với điện thoại: “Không, tôi đang lái xe đi đón con, sao thế?”

“Không phải thì tốt.” Đường Hạo Minh cũng không nghi ngờ lời cô nói, nhìn chằm chằm bản đồ trên máy tính, nheo mắt nói: “Chuyện di chúc, cô nghe ngóng thế nào rồi?”

Tống Vy bỗng siết chặt điện thoại: “Chuyện di chúc… tôi vẫn chưa hỏi thăm.”

“Vẫn chưa hỏi à?” Đường Hạo Minh nhíu mày, rõ ràng đang bất mãn với câu trả lời của cô: “Lâu như vậy rồi, cô đang làm gì thế hả?”

Giọng điệu anh ta có chút sốt ruột, đồng thời cũng thể hiện ra được sự coi trọng của anh ta với bản di chúc.

Đường Hạo Tuấn cụp mắt xuống.

Xem ra, Đường Hạo Minh thật sự biết nội dung ông để lại trên di chúc rốt cuộc là gì. . Cập nhật truyện nhanh tại ( TRÙMTRUY ỆN.мE )

“Giám đốc Đường, thật sự rất xin lỗi anh.” Tống Vy hít sâu một hơi: “Nhưng tôi cũng hết cách rồi, tôi không tìm được cơ hội nói chuyện di chúc với Hạo Tuấn. Nếu tôi tùy tiện hỏi, anh ấy chắc chắn sẽ nghi ngờ.”

Nghe vậy, Đường Hạo Minh cũng không thể phủ nhận, lời cô nói đúng là có lý.

Con người Đường Hạo Tuấn vốn đã đa nghi.

Nếu cô nói chuyện di chúc với Đường Hạo Tuấn, chắc chắn Đường Hạo Tuấn sẽ điều tra.

“Tôi biết rồi, lúc trước cô là người yêu Đường Hạo Tuấn, đúng là không có cơ hội để tiện ra tay, nhưng giờ hai người kết hôn rồi, cô cũng đã chuyển tới nhà Đường Hạo Tuấn, chắc sẽ có nhiều cơ hội hơn.” Ánh mắt Đường Hạo Minh lóe lên.

Tống Vy nhìn Đường Hạo Tuấn.

Đường Hạo Tuấn gật đầu với cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.