Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 482: Chương 482: Cuối cùng bầu không khí lạnh lẽo này cũng biến mất




Hạ Bảo Châu xuống máy bay, đứng bên thang máy bay rồi tạm biệt Tống Vy: “Vy Vy, tớ đi trước đây.”

“Được.” Tống Vy gật đầu.

Hạ Bảo Châu thả cần kéo vali, tiến về phía trước một bước, giang tay muốn ôm lấy cô.

Đường Hạo Tuấn thấy vậy liền tối sầm mặt, thẳng thừng kéo Tống Vy ra.

Hạ Bảo Châu bổ nhào vào không khí, ngơ ngác nhìn người đàn ông trước mặt, ngay lập tức hiểu ra, anh đang ghen, không muốn để cô ấy ôm Vy Vy.

Hạ Bảo Châu ngại ngùng cười với Đường Hạo Tuấn, chột dạ buông tay xuống, lùi lại vị trí vừa rồi.

Lúc này, thấy cô tự ấy tự giác như vậy, Đường Hạo Tuấn mới buông tay Tống Vy ra.

Tống Vy ngại ngùng cười với Hạ Bảo Châu: “Xin lỗi Bảo Châu, anh ấy… hơi độc tài.”

Cô cũng không ngờ anh lại ghen với cả phụ nữ.

Ngay cả Trình Hiệp đang dắt hai đứa trẻ ở bên cạnh cũng ngạc nhiên nhìn tổng giám đốc nhà mình.

Độc tài?

Đường Hạo Tuấn hơi nghiêng mặt, nhìn cô gái bên mình.

Hóa ra trong lòng cô, anh là một người đàn ông rất độc tài sao?

Tuy trong lòng nghĩ vậy nhưng Đường Hạo Tuấn cũng không phản bác lại lời của Tống Vy.

Hạ Bảo Châu xua tay với Tống Vy: “Không sao, tổng giám đốc Đường rất quan tâm đến cậu nên mới không thích người khác tiếp cận cậu, tớ hiểu mà.”

Nghe vậy, Đường Hạo Tuấn liếc nhìn Hạ Bảo Châu, cuối cùng, ánh mắt cũng không còn lạnh lẽo như trước nữa.

Điều này khiến Hạ Bảo Châu không khỏi thở phào một hơi, nhẹ nhàng vỗ ngực.

Cuối cùng bầu không khí lạnh lẽo này cũng biến mất.

Cô ấy chỉ muốn ôm Vy Vy một cái thôi mà, anh có cần phải đối xử với cô ấy như vậy không? Âm thầm bắn tên về phía cô ấy, khiến cô ấy phải chịu áp lực lớn như vậy. Nên chuồn nhanh thì hơn, đỡ phải làm kì đà cản mũi họ.

Nghĩ vậy, Hạ Bảo Châu một lần nữa kéo vali, tay kia vẫy chào Tống Vy và Đường Hạo Tuấn: “Được rồi, Vy Vy, không còn sớm nữa, tớ thật sự phải đi rồi. Tạm biệt!”

“Tạm biệt!” Tống Vy cũng mỉm cười vẫy tay.

Hạ Bảo Châu cúi người chào Đường Hạo Tuấn, cảm ơn anh giúp cô ấy mua vé máy bay, sau đó đứng thẳng người, nhanh chóng rời khỏi sân bay.

Sau khi cô ấy đi, Đường Hạo Tuấn nhìn về phía Tống Vy: “Chúng ta cũng đi thôi.”

Tống Vy “ừ” một tiếng, chủ động khoác tay anh, cùng anh đi qua cửa VIP.

Còn Trình Hiệp, mỗi tay dắt một đứa trẻ, chua xót đi theo phía sau.

Nhân viên sân bay ở phía sau anh ta giúp họ đẩy hành lý.

Chẳng mấy đã tới khách sạn.

Đường Hạo Tuấn đặt một phòng tổng thống, một nhà bốn người họ ở hoàn toàn rộng rãi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.