Long Tế Chí Tôn

Chương 548: Chương 548: Đánh tới tận cửa




Trần Dương vốn chỉ đùa, ai ngờ Hạc xinh nghiêm mặt nói: “Nếu phải phản bội tông môn, vậy đại lão gia, tôi phải đi thông báo với mọi người, thu thập châu báu“.

“Khụ khụ!”

Trần Dương sặc khói: “Nói sau, nói sau!”

Anh chuyển đề tài: “Hiện nay mọi người tu luyện như thế nào rồi?”

“Thưa đại lão gia, yếu nhất cũng đã là Vương thú, ba chúng tôi là mạnh nhất, đã là yêu hồn!”

Tất cả đều trong dự đoán của Trần Dương, Tử Hỏa Tông linh khí dồi dào, linh thú ở đó có sẵn nền tảng, tu luyện cũng tốn ít công phu hơn.

“Đi triệu tập tất cả mọi người đến đây!”

“Vâng, thưa đại lão gia!”

Hạc xinh xoay người rời đi.

Chỉ một lát sau, tất cả đã tập trung đông đủ. Trần Dương nhìn bọn họ nói: “Trong lúc tao không ở đây, bọn mày đã giữ sơn môn ngăn nắp chỉnh tề, tao rất vui. Dựa vào biểu hiện của chúng mày, tao quyết định thu nhận chúng mày làm đệ tử ngoại môn của Chân Thần Đạo“.

Mọi người ở trong đình viện lúc này đều mắt tròn mắt dẹt.

“Đại lão gia... Người muốn thu nhận chúng tôi sao?”

Khỉ gầy không dám tin vào tai mình.

Mèo béo cũng không khác gì, còn Hạc xinh thì bưng miệng, kích động không nói nên lời.

Trước đây bọn chúng là những linh thú chưa được khai hóa, mặc dù linh trí không kém nhưng vì không biết phương pháp tu luyện, chỉ biết ăn tươi nuốt sống, ở Tử Hỏa Tông chỉ là những sinh vật cấp thấp.

Còn không có cả tư cách để làm vật cưỡi.

Suốt ngày bị đệ tử trong môn phái coi như bao cát, thậm chí là bia hứng đạn.

Nhưng mà sau khi gặp Trần Dương, anh không chỉ điểm hóa cho bọn chúng, mà còn dạy cho bọn chúng phương pháp tu luyện chính thống. Cho dù cũng chỉ là tôi tớ ở Chân Thần Đạo, nhưng vẫn nhận được sự tôn trọng đáng có.

Thậm chí bọn chúng còn được cung cấp tài nguyên để tu luyện. Từ đáy lòng, bọn chúng kính mến Trần Dương, bọn chúng cũng coi Chân Thần Đạo là mái nhà của mình.

Trần Dương cười cười: “Chân Thần Đạo của tao khác với các đạo chính thống khác. Tao chú trọng việc truyền thụ chứ không phân biệt đối xử. Dù là người, yêu hay bán yêu, tao đều đối xử bình đẳng“.

“Nếu chúng mày bằng lòng có thể tuyên thệ nhập môn“.

“Bằng lòng, đồng ý!”

“Đại lão gia vạn tuế!”

“Đại lão gia... Hu hu... Đời này có thể gặp đại lão gia là may mắn lớn nhất của chúng tôi!”

Nhiều người khóc òa lên, tâm tư của linh thú Tử Hỏa Tông so với linh thú ngoại giới đơn thuần hơn, dễ biết thỏa mãn.

Khỉ gầy phản ứng nhanh nhất, vù một cái quỳ rạp trên mặt đất: “Khỉ gầy thề với trời, cuộc đời này không phản bội Chân Thần Đạo, không phản bội sư tôn. Nếu có vi phạm sẽ bị sét đánh chết không toàn thây!”

Nói xong rạp người sát đất vái lạy Trần Dương chín cái.

Ầm ầm!

Tiếng sấm rền vang chứng tỏ lời thề được chứng giám.

Hạc xinh, Mèo béo cũng đều quỳ rạp xuống, tiếng sấm âm vang khắp Chân Thần Đạo.

“Tốt tốt tốt!”

Trần Dương gật đầu, thật ra thu nhận đám yêu này chủ yếu là do Trần Dương lười biếng, hơn nữa Tử Hỏa Tông cũng không nói là không được thu nhận yêu làm đệ tử!

“Từ hôm nay trở đi, chúng mày đã trở thành đệ tử của Chân Thần Đạo!”

“Hạc xinh là đại sư tỷ, Khỉ gầy là nhị sư huynh, Mèo béo là tam sư huynh... Hôm nay tao sẽ truyền thụ cho chúng mày sức mạnh. Tao đặt kì vọng rất lớn vào chúng mày, trong vòng ba năm sức mạnh thân xác buộc phải đạt đến 1 đạo lực. Chúng mày có lòng tin không?!”

“Có!”

Đám đệ tử ngẩng đầu, vô cùng phấn khởi.

“Được!”

Trần Dương phất tay, mấy chục đạo linh quang rơi xuống.

Toàn bộ Trúc Cơ công pháp của Chân Thần Đạo nhập vào linh đài của chúng!

Vô số tài nguyên tu luyện của Chân Thần Đạo được Trần Dương cất giữ trong nhà kho sơn môn.

Những đệ tử này xuất thân linh thú, trời sinh sức mạnh to lớn, khác với thân hình yếu ớt của con người, cho nên việc rèn luyện thân thể so với con người sẽ nhanh hơn!

Sau đó, Trần Dương rời Chân Thần Đạo, tiếp tục điểm hóa mấy trăm linh thú, thu nhận những kẻ có thiên phú làm đệ tử, thiên phú kém một chút thì nhận làm tạp dịch cho sơn môn.

Từ đó, đệ tử của Chân Thần Đạo trở nên đông đúc. Để nuôi bọn chúng, Trần Dương tốn cũng không ít.

Về sau, đệ tử sơn môn Chân Thần Đạo đều tu luyện trước đài truyền đạo, Trần Dương bày bố pháp trận cao cấp bên trong sơn môn, dù là luyện khí hay luyện đan đều được tự động hóa.

Trần Dương còn lập ra bảng nhiệm vụ liên quan chủ yếu đến việc tu luyện.

Ví dụ, ai đột phá lực đạo 5000 cân trước sẽ được thưởng nguyên thạch, pháp bảo hoặc đan dược!

Người cuối cùng đột phá sẽ phải nhận hình phạt.

Trần Dương hoàn toàn dựa vào phương pháp quản lý công nhân ở Địa Cầu, áp dụng cho đệ tử ở đây để phát huy tính tích cực trong bọn họ.

Mà thực ra dù không làm vậy, đám đệ tử này cũng sẽ liều mạng mà tu luyện.

Nhưng Trần Dương làm như vậy càng kích thích bọn chúng cố gắng nỗ lực!

Chuyện Chân Thần Đạo điểm hóa linh thú rồi thu nhận làm đệ tử được lan truyền rất nhanh, không ít người biết được đều kinh ngạc đến không nói nên lời.

“Còn ra thể thống gì chứ, dám thu nhận đám súc sinh ti tiện làm đệ tử!”

Tại Thần Long Đạo, Long Nhược chân quân tức giận đập bàn: “Sư huynh, chẳng lẽ chúng ta để yên cho hắn làm càn sao?”

Long Tượng chân quân liếc hắn một cái: “Tử Hỏa Tông có nội quy quy định không được nhận linh thú làm đệ tử không? Hơn nữa, đây là chuyện riêng của Chân Thần Đạo, có liên quan gì đến mình không? Nếu mà ngứa mắt thì đi tìm cậu ta một đấu một, chuyện này đâu có hiếm gặp ở tông môn đâu?”

Chín mươi chín phần trăm Tử Hỏa Tông đều là thể tu thuần túy, bọn họ tính tình nóng nảy, chướng mắt lên là sẽ khẩu nghiệp ngay.

Ai dám không phục, chưởng giáo của Tử Hỏa Tông cũng rất côn đồ, muốn đánh nhau thì đánh, không đánh chết người là được.

Thậm chí ở bên trong tông môn còn lập một võ đài, đến Hóa Thần cũng khó lòng mà phá vỡ phòng ngự.

Long Nhược chân quân câm nín, hôm trước giao đấu, hắn đã biết mình không phải đối thủ của Trần Dương. Người ta không phải thể tu thuần túy, mà là song tu thể - pháp.

“Quan sát là được rồi, từ từ cũng có người nhìn không vừa mắt mà ra tay“.

Long Tượng chân quân nhấp một ngụm trà: “Bắc Dương đã mở tiền lệ ở Tử Hỏa Tông, trên dưới môn, ngoài Đạo chủ và Đại diện Đạo chủ, đệ tử đều là yêu thú, nói ra có lọt tai không chứ?”

Long Nhược nghe thấy thì gật gù!

Sao hắn lại ngốc vậy chứ, chuyện đơn giản như vậy mà nghĩ không ra.

“Cảm ơn sư huynh đã chỉ bảo, chúng ta đợi xem kịch hay!”

Hôm nay, Kiếm Dương lại gửi đến một đống tài nguyên cùng công pháp điển tịch. Trần Dương nghiên cứu những thần thông tu luyện phù hợp với đám đệ tử.

Công pháp của Chân Thần Đạo chưa đầy đủ, sau này muốn tu luyện cũng có chút khó khăn, không cẩn thận sẽ khiến chính mình tẩu hỏa nhập ma.

Lúc anh đang nghiên cứu đến bước quan trọng, một âm thanh ầm vang nổ ra, pháp trận sơn môn bị người ta phá!

“Bắc Dương mau lăn ra đây!”

Tiếng động rền lớn khiến biển hiệu Chân Thần Đạo bị đánh rớt xuống.

“Bộp!”

Biển hiệu đập xuống đất.

Không ít đệ tử đang chuyên tâm tu luyện bị giật mình, thậm chí có người còn bị phản phệ!

Âm thanh thình lình khiến việc nghiên cứu của Trần Dương cũng bị gián đoạn.

Ầm!

Trần Dương dùng thần niệm tìm hiểu, nhất thời lửa giận bốc lên ngùn ngụt!

Anh đi ra ngoài, nhìn ánh mắt đám đệ tử hiện rõ sự sợ hãi, anh càng giận dữ hơn.

“Bắc Dương...”

“Cái tên Bắc Dương ai muốn gọi là gọi sao?”

Trần Dương biết sẽ có người đến kiếm chuyện, nhưng không ngờ bọn người này lại không kiêng dè ai, thực sự cho rằng mình dễ bị ức hiếp?

Ầm!

Trần Dương không nói không rằng, tay nắm thành nắm đấm bổ về phía người đàn ông vạm vỡ.

Luyện Cửu Chuyển Kim Thân Quyết đến chuyển thứ 5, sức mạnh thân xác của Trần Dương tăng vọt.

Ba chuyển đầu tiên là phóng thích sức mạnh vốn có, chuyển thứ tư bắt đầu ngưng tụ sức mạnh của thân xác, càng về sau càng khó tu luyện. Theo lý thuyết, đến chuyển thứ chín, Cửu Chuyển Kim Thân Quyết sẽ giúp thân xác đạt đến Hóa Thần cao cấp nhất!

Bởi vì thân xác của Trần Dương đã là Uẩn Thần, cho nên đến chuyển thứ năm, về mặt lý thuyết, vẫn là khai thác và tích hợp sức mạnh thân xác hiện có của Trần Dương.

Sức mạnh của Uẩn Thần cao cấp nhất ghê gớm đến mức nào?

Một quyền đánh ra khiến không gian chấn động, ánh mắt của người đàn ông kia lóe lên, vươn tay sẵn sàng đón đỡ.

“Ầm!”

Ngay khi nắm đấm va vào người, âm thanh “rắc rắc” giòn tan vang lên, xương cổ tay của người đàn ông vạm vỡ gãy vụn!

Sức mạnh to lớn nện lên đầu hắn, người đàn ông to con này liền giống như một ngôi sao băng bay vèo đi!

“Ầm!”

Tiếng nổ ầm vang inh tai, người đàn ông văng xa cả cây số, đất đá trong vòng một cây số này rạn nứt, đỉnh núi sụp xuống!

Chẳng cần dùng đến pháp lực, cũng không cần dùng đến đạo vận, kiếm ý càng không cần đến, chỉ dựa vào sức mạnh thân xác thuần túy, Trần Dương đã hạ được người đàn ông to xác kia.

“Rác rưởi!”

Trần Dương vỗ tay, nghiền nát một viên Sinh Cơ Đan cấp Thần cho đệ tử uống.

Người bị phản phệ dữ dội vì tu luyện bị gián đoạn, lúc này đã phục hồi.

“Cảm ơn sư tôn!”

“Hạc xinh, người lúc nãy thuộc đạo nào thế?”

Hạc xinh suy nghĩ một hồi rồi đáp: “Có lẽ là Huyết Nhục Đạo!”

“Được, bọn mày đi theo tao!”

Trần Dương thu nắm đấm, dẫn đám đệ tử đi, nhún người một cái đã đi tới Huyết Nhục Đạo cách xa ba trăm dặm!

Nhìn màn ánh sáng màu đỏ bao vây sơn môn, Trần Dương không do dự ra quyền!

“Ầm!”

Màn ánh sáng đỏ xung quanh bị đánh tan, nắm đấm khổng lồ in dấu lên sơn môn của Huyết Nhục Đạo!

Một quyền này đủ để đánh nát nửa tòa sơn môn!

Bị tác động mạnh, mấy nghìn đệ tử từ bên trong bay ra.

Vẻ mặt mỗi người đều ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì!

Rốt cuộc là ai mà dám to gan tập kích sơn môn?

“Đạo chủ Huyết Nhục Đạo mau lăn ra đây, tên khốn nạn này có phải người của các người không?”

Trần Dương nắm cổ người đàn ông kia quát.

Soạt!

Mấy chục đạo ánh sáng phóng ra, trong nháy mắt đã đến sát trước mặt Trần Dương.

Mỗi đạo đều mang sức mạnh đại lão Uẩn Thần, khí huyết rồng cuộn. Đứng ở nơi đó, khí huyết trên người dường như làm tản cả mây trên trời.

Người dẫn đầu là một người đàn ông gầy gò. Tuy nhìn hắn gầy gò, nhưng Trần Dương phát hiện, thân xác hắn đã luyện đến cảnh giới Phản Phác hoặc Quy Chân.

So về khí thế thì không mấy thua kém mình!

Uẩn Thần viên mãn!

Trần Dương nheo mắt đánh giá.

“Cậu là Bắc Dương?”

Đạo chủ Huyết Nhục Đạo - Long Huyết Huyền Hư chân quân nhìn Trần Dương.

“Tôi hỏi lại lần nữa, tên khốn này có phải người của các người không?”

“To gan, còn không mau thả Nhược Hư sư huynh ra!”

Người thanh niên sau lưng Huyền Hư chân quân quát lớn, hai mắt đỏ rần như máu, khí huyết sục sôi. Cách xa như vậy nhưng Trần Dương vẫn có thể cảm nhận được máu sôi trào trong người hắn, như sông Hoàng Hà cuồn cuộn chảy.

“Hắn ta dám chạy đến Chân Thần Đạo của chúng tôi khiêu khích, còn làm bị thương đệ tử bản đạo, món nợ này tính thế nào đây?”

Người thanh niên kia còn muốn nói gì đó, nhưng Huyền Hư chân quân đưa tay ngăn hắn lại.

“Nhược Hư sư đệ đả thương đệ tử của các cậu, cậu cũng đánh sập sơn môn Huyết Nhục Đạo, chuyện này coi như xong rồi đúng chứ?”

“Tôi nhổ vào nhé!”

Trần Dương phun một bãi nước bọt: “Xong là xong thế quái nào, đánh người của tôi, bị tôi đánh lại là xong à? Trên đời làm gì có chuyện tốt như vậy?”

“Hay là các người coi Bắc Dương tôi là người dễ ức hiếp?”

“Tức chết mất!”

Người thanh niên sau lưng Huyền Hư chân quân cuối cùng nhịn không nổi nữa: “Đạo chủ, tên này khinh người quá đáng, để tôi đi bắt hắn, khiến hắn phải quỳ gối nhận sai trước mặt anh!”

Dứt lời hắn liền vận lực chân, nhún bay lên không trung, tốc độ ra đòn còn nhanh hơn tốc độ âm thanh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.