Long Tế Chí Tôn

Chương 428: Chương 428: Độ kiếp 2




Trần Dương cũng không dám xem thường nữa!

Thiên giới của đại lục Thần Ma, lẽ nào kinh khủng đến vậy sao?

Anh cũng không biết rằng, lần lôi kiếp này chính là Cửu Tiêu Thần Lôi đến cảnh giới Uẩn Thần đều phải sợ hãi.

Đạo Thiên Lôi thứ nhất, kéo dài chừng nửa khắc.

Lúc này toàn thân anh trở nên sáng bóng, đến một sợi lông cũng không còn nữa.

Anh còn chưa kịp hoàn hồn lại, thì đạo Thiên Lôi thứ hai liền bổ xuống.

“Đoàng!”

Đạo Thiên Lôi thứ 2 này kinh khủng hơn lần trước, Trần Dương ra sức phản kháng.

Anh cố gắng gồng lên, dựa vào sức mạnh cơ thể để chống đỡ lại.

Lôi văn trên vân kiếm trên cơ thể anh ngày càng trở nên rõ nét, ngày càng trở nên huyền diệu.

Nhưng sự việc khiến Trần Dương ngạc nhiên không chỉ có thế, Tiểu Cổ nằm bên trong huyệt khiếu của anh cũng bị Thiên Lôi làm cho thức tỉnh.

Nó xòe 10 chiếc cánh ra, toàn thân biến thành màu vàng.

Cổ Đế 10 cánh sao?

Nếu như Cổ Hoàng 8 cánh có thể so với Thiên Nhân Hóa Sinh, vậy Cổ Đế 10 cánh sẽ là?

Chẳng phải ngang với Nguyên Thần hay sao?

“Mày bay ra xa một chút nhé, đừng để Thiên Lôi đánh trúng nhé”.

Không kịp nghĩ nhiều, anh vội vàng ra lệnh.

Không cần Trần Dương nói, Tiểu Cổ cũng biết, nó hóa thành một luồng ánh sáng vàng, bay thẳng ra bên ngoài mấy dặm.

“Đoàng!”

Đạo Thiên Lôi thứ 3 giáng xuống, giống như Lôi Long đang gầm thét.

Mang theo lực công kích vô cùng mạnh, khiến Trần Dương cũng khó lòng chống đỡ nổi.

Thân xác bị cháy đen, rồi lại được khôi phục, nguyên thần của anh cũng có vẻ uể oải, còn trên mặt người tí hon thần niệm thì lộ rõ vẻ sợ hãi.

“Đệch, sợ con mẹ gì!”

Trần Dương hét lớn lên một tiếng: “Ngay đến cả Thiên Lôi cũng muốn mạng của anh hay sao? Làm sao có thể?”

“Đến đi!”

Toàn bộ 1080 huyệt khiếu trên người anh toàn lực hấp thụ sấm sét.

1080 đạo kiếm nguyên trong huyệt khiếu vây giết lôi linh khí.

Đau chết mẹ đi được!

Cảm giác đau đớn này, đủ khiến người ta hôn mê bất tỉnh.

Đạo Thiên Lôi thứ 3 kéo dài khoảng 1 khắc rồi mới tiêu tán.

Lúc này, cả người Trần Dương be bét máu, chỉ cần rũ người một cái là những phần thịt và phần máu bị đốt cháy sẽ rơi lã chã xuống.

Anh lại nuốt thêm một nắm Sinh Cơ Đan, Ngưng Thần Đan và Cố Thần Đan.

Những vết thương trên người lập tức phục hồi, đây chính là điểm mạnh của thầy luyện đan!

Chỉ cần ngươi không giết nổi ta, thì ta có thể hồi phục lại, hơn nữa còn trở nên mạnh hơn trước!

“Đoàng!”

Đạo Thiên Lôi thứ 4 giáng xuống!

Lôi Long hóa ra sừng rồng, móng rồng, thậm chí còn cả vảy rồng!

Thiên Lôi hóa hình!

Chuyện này… sao có thể?

Quản Chủng đứng ở phía xa xa chỉ biết kéo ria mép của mình.

Quản Đồ không hiểu, hỏi: “Ông tổ, Thiên Lôi hóa hình là cái gì?”

Quản Chủng mặt đầy hoảng sợ nói: “Nếu nói trắng ra, chính là hình phạt mà ông trời giáng xuống!”

“Trời phạt? Ông tổ nói đây không phải là lôi kiếp, mà là trời phạt sao?”

“Ừ, trời phạt đó!”

Lòng bàn tay Quản Đồ vã mồ hôi, chuyện này quả thật là hoang đường, làm sao ông trời lại giáng phạt chứ?

“Ông tổ, chủ nhân đâu có làm chuyện gì hại đến nhà trời?”

“Con quên là chủ nhân đã dùng sức mạnh của bản thân tàn sát hàng trăm nghìn yêu thú đó à?”

Quản Chủng nói.

Quản Đồ trợn tròn mắt, nhưng mà… ngài ấy cũng cứu được bách tính trăm họ của cả thành mà?

Quản Chủng vò đầu bứt tai nói: “Nếu không phải như vậy, thì chỉ có khả năng là, ngài ấy quá mạnh, đến ông trời cũng phải đố kỵ, nên muốn tiêu diệt”.

“Sao… ngay cả ông trời cũng đố kỵ?”

Đây là lần đầu tiên Quản Đồ nghe thấy chuyện như này.

“Chính xác, hàng trăm hàng triệu năm nay, đại lục Thần Ma có không ít Thần Ma bị ông trời đố kỵ, nếu quá mạnh, thì ông trời sẽ giáng phạt”

Quản Chủng nói: “Trời phạt còn kinh khủng hơn gấp 10, gấp trăm lần so với thiên kiếp, nhưng nếu như vượt qua được, thì thành quả thu lại được sẽ rất lớn, coi như là ông trời bồi thường cho kẻ đó”.

“Vậy ông tổ nghĩ là chủ nhân có vượt qua được lôi kiếp lần này không?”

Quản Chủng lắc đầu một cái: “Ta cũng không biết, nhưng ta hy vọng ngài ấy vượt qua được”.

Thiên Lôi hóa hình, uy năng của Lôi Long sẽ tăng hàng chục lần!

Giây phút giáng lên Trần Dương, anh đã trở nên không còn hình người nữa.

Quá mạnh.

Cũng may Dược Lực trong những đan dược anh luyện ra được hết sức dồi dào, sức mạnh thân thể của anh cũng mạnh vô cùng.

Nếu không chỉ cần một cú giáng này, sẽ khiến anh bị tiêu diệt hoàn toàn.

“Luyện cho ta!”

Trần Dương cũng nổi cơn tức giận, không ngừng ép đan dược tu bổ thân xác.

Thiên Lôi lần này quả là kinh khủng, e là đạo Thiên Lôi thứ 5 thì thân xác quả là không thể nào trực tiếp chống đỡ nổi.

Đạo Thiên Lôi thứ 4 tản ra, Trần Dương cũng hộc hết ngụm máu này đến ngụm máu kia, những cục máu này vô cùng hôi tanh.

Anh lại cho vào mồm một nắm Sinh Cơ Đan.

Trần Dương không dám khinh thường, anh ngưng tụ 2000 đạo kiếm nguyên.

Lúc này trọng lượng kiếm quang đã đạt đến hơn trăm nghìn cân.

Cũng may kiếm quang có thể dùng suy nghĩ để điều khiển, nếu không với trọng lượng này thì anh đâu đủ sức.

Anh muốn nhìn xem sau khi kiếm khí chuyển thành kiếm nguyên, uy lực sẽ tăng lên bao nhiêu!

Trên bầu trời, mây đen cuồn cuộn, sấm chớp rền vang.

“Đoàng!”

Đạo Lôi Long thứ 5 chưa có dấu hiệu xuất hiện.

Lần này đường vân trên thân Lôi Long bắt đầu dầy lên, nhìn vô cùng sống động, uy lực lại tăng lên lần nữa.

Cách đó mấy nghìn mét, anh cũng có thể cảm thấy được lực phát nổ và sức tàn phá ẩn chứa bên trong Lôi Long.

“Đi!”

Kiếm quang hóa thành một luồng ánh sáng đánh trực tiếp vào Lôi Long.

“Uỳnh!”

Chấn động va chạm cực lớn, hình thành cơn lốc, phát tán ra bốn phía.

Kiếm quang và Lôi Long giằng co lẫn nhau.

“Phá cho ta!”

“Ấn!”

Lôi Long gào to một tiếng, mang theo uy thế vô biên đánh thẳng tới.

Trần Dương cũng không dám nghỉ ngơi, hiện giờ kiếm quang thế như chẻ tre vọt vào trong miệng Lôi Long.

Đoàng!

Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, Lôi Long bị nổ gãy một nửa.

Cái gì, nổ gãy một nửa sao.

Trần Dương cũng kinh hãi, bắp thịt toàn thân anh nở to ra, hóa thành người khổng lồ cao 3 mét, sau lưng xuất hiện hư ảnh của Thiên Ma!

Thiên Ma Sinh có 3 đầu 8 tay, biểu cảm khóc, cười, tức giận.

Mỗi cánh tay đều cầm một vũ khí khác nhau.

Nếu so sánh với Địa Cầu, ở đại lục Thần Ma, hình ảnh thật của Thiên Ma mà anh gọi ra được, vô cùng ngưng tụ, nhìn giống như thật.

Giây phút Thiên Ma xuất hiện, suy nghĩ tồi tệ xuất hiện trong đáy lòng của mọi người thành Vô Úy.

Quản Chủng cũng kinh hãi!

Đây là loại thần thông gì?

Lão không tưởng tượng ra nổi Trần Dương vẫn còn chiêu này chưa thể hiện ra.

“Đánh vỡ cho ta!”

Trần Dương hét lớn lên một tiếng, Thiên Ma sau lưng anh đột nhiên mở mắt, mắt đỏ tươi, tàn bạo, ngông cuồng, ngang ngược, vô cùng lạnh lùng, coi chúng sinh chỉ như đám kiến cỏ.

Hai cánh tay của Thiên Ma bóp chặt Lôi Long.

“Ầm!”

Chỉ mới hơi dùng sức thôi mà Lôi Long đã bị Thiên Ma bóp vỡ!

Sức mạnh của sấm sét tán ra bên ngoài, đương nhiên Trần Dương không thể nào bỏ qua, anh huy động tất cả huyệt khiếu, hấp thụ hết vào trong cơ thể, anh có cảm giác rằng sức mạnh của sấm sét này nếu như anh có thể chuyển hóa tốt, thì sẽ có tác dụng rất lớn!

Cảnh Tượng Lôi Long bị bóp nát rơi vào trong mắt của mọi người, trông giống như Thần Ma thật vậy.

Điều này vốn không phải là chuyện con người có thể làm được.

Trong lòng Viên Thiên Cương sôi sục: “Bất luận là như thế nào, dù có phải dùng biện pháp gì, ông ấy cũng phải khiến Trần Dương hồi tâm chuyển ý, dù cho dù có phải mất cả cái mạng này!”

Hiện giờ Trần Dương thực sự là quá ưu tú, nên ông ấy vô cùng hối hận, mà không chỉ ông ấy, ngay cả Viên Tuyết Phi cũng thế!

Có trời mới biết hôm qua cô ấy đã vượt qua như thế nào.

Con nhỏ Ngọc Khiết mặt đầy sùng bái nhìn từ xa, đúng là một người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất.

Theo lý mà nói, Thiên Ma Thân là bí tịch cấp cao của Địa Cầu, nhưng sau khi đến đại lục Thần Ma, dường như lại càng ẩn chứa uy lực khó mà đoán trước được.

Giống như Thiên Ma có linh hồn vậy.

Uy năng tăng gấp nhiều lần.

Trần Dương đang suy nghĩ, liệu Địa Cầu và đại lục Thần Ma có mối liên hệ thần bí gì không?

Nhưng giờ phút này anh đâu rảnh để tra cứu, giờ chỉ mong bình yên vượt qua lôi kiếp.

Lực sấm sét trong cơ thể anh tự ngược, sau đó bị kiếm nguyên trong huyệt khiếu trấn áp!

Giờ sấm sét đang ngoan ngoãn để anh hấp thụ.

Đánh liên tiếp 5 đạo Thiên Lôi xuống, dường như Thiên Lôi cũng có vẻ mất sức, mây đen rồi tiếng sấm rền vang, Trần Dương hiểu rằng nó đang tích góp năng lượng.

Trần Dương không thể nào lơ là được!

Dựa theo kinh nghiệm độ kiếp của anh, uy lực của Thiên Lôi về sau sẽ ngày càng lớn.

2000 đạo kiếm nguyên vừa rồi e là không đủ, anh cần dùng thêm nữa!

Rất nhanh đã lên đến 3000 đạo kiếm nguyên, nhưng… đây còn chưa phải là cực hạn của anh.

“Đoàng!”

Đạo Thiên Lôi thứ 6 đã tích góp đủ năng lượng, trực tiếp giáng xuống.

“Phá cho ta!”

Uy lực của 3000 đạo kiếm nguyên lớn đến nhường nào anh không biết, nhưng chắc rằng mạnh hơn Nguyên Thần nhiều!

Thân thể con rồng phủ lên thêm một lớp áo giáp sấm sét thật dày, ẩn chứa uy thế, khiến cho mọi người hồn vía lên mây.

Kiếm quang lao vào đạo thiên lôi thứ 6, thế như chẻ tre, trực tiếp chém vào giữa Thiên Lôi!

Nhưng chỉ được đến thế, uy năng của kiếm quang cũng bị hao cạn.

Thủ đoạn công kích này, e rằng chỉ có cường giả Uẩn Thần mới có thể làm được.

Trần Dương thầm nghĩ.

Tuy nhiên uy lực của kiếm quang tăng cao, độ tiêu hao cũng sẽ lớn lên.

Hơn nữa đột nhiên tăng lên 10 lần, thì việc tu luyện cũng sẽ khó lên gấp 10 lần, còn hiện giờ tăng mạnh 10 lần, thì người thường sao có thể sống sót nổi?

Nhìn thấy mảnh vụn đầy trời, Trần Dương không hề do dự hút hết chúng vào trong cơ thể!

Đây chính là linh khí trời đất thuần khiết nhất.

Cho dù năng lượng có mạnh đi chăng nữa, nhưng đã chui vào thân thể anh rồi, thì chúng chỉ còn biết ngoan ngoãn nghe lời.

Trên bầu trời, hiện giờ đạo Thiên Lôi thứ 7 chưa xuất hiện, chắc hẳn là đang tích góp năng lượng, nhưng uy thế từ trên trời giáng xuống kia, có vẻ như là khác với bản chất của 6 đạo Thiên Lôi trước đó.

Cảm giác đó, giống như là, phóng ra sát chiêu vậy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.