“Đại phu, tình hình sao rồi?”
Viên Thiên Cương căng thẳng nhìn đối phương.
“Chúc mừng ông, con gái ông đã có tin mừng!”
Đoàng!
Câu nói này như sét đánh giữa trời quang làm Viên Thiên Cương suýt ngã quỵ!
“Không thể nào, sao... sao tôi lại có thai được!”
Viên Tuyết Phi không dám tin vào những gì mình vừa nghe thấy. Đến giờ cô ấy vẫn còn trong trắng, tối qua đã cố ý kiểm tra, sao mà mang thai được!
Hai bố con rời khỏi hiệu thuốc, không ai nói gì.
“Nói đi, rốt cuộc chuyện này là sao!”
“Bố ơi, con... con không biết!”
Viên Tuyết Phi khóc nức nở.
“Nó là con hoang của thằng nào?”
Viên Tuyết Phi sờ bụng, nghĩ tới một khả năng, bèn nói ra suy nghĩ của mình cho Viên Thiên Cương.
“Hả?”
Ông ấy quay phắt lại nhìn con gái: “Con nói là gần đây con vẫn luôn mơ thấy một giấc mơ giống nhau?”
“Vâng ạ!”
Cô ấy cảm thấy mặt nóng bừng lên vì phải nói với bố mình chuyện đáng xấu hổ này: “Tính ra thì đã hai tháng rồi ạ!”
Không bao giờ có chuyện tu sĩ tự dưng nằm mơ, vậy thì chỉ có một khả năng là có người thi triển sức mạnh, làm chuyện chăn gối... với Viên Tuyết Phi ở trong mơ. Chưa nói đến chuyện người này có phải Trần Dương hay không, chắc chắn người có bản lĩnh cao cường như vậy không phải đối tượng bọn họ có thể chọc giận.
“Con cảm thấy đứa bé là con của Trần Dương à?”
Viên Tuyết Phi gật đầu: “Ngoài anh ấy ra thì còn ai vào đây nữa ạ! Trên đường chúng ta trốn đông trốn tây, con còn đeo khăn che mặt, chưa có ai nhìn thấy khuôn mặt thật của con!”
Viên Thiên Cương cũng thấy có lý, nếu đúng là vậy thì bọn họ... không cần trốn chui trốn lủi nữa!
Sau khi trở lại nhà trọ, ông ấy triệu tập mọi người lại: “Tuyết Phi và thần tiên giao cảm, đã đậu thần thai, đứa trẻ này là con nhà trời. Kể từ ngày hôm nay, nhà họ Viên chúng ta bắt đầu an cư lạc nghiệp ở đây, đổi họ Viên thành họ Nguyên!”
Mọi người đưa mắt nhìn nhau rồi lại nhìn sang Viên Tuyết Phi!
Ai nấy đều sốc bởi câu nói của Viên Thiên Cương. Viên Tuyết Phi có thai rồi sao?
Việc này khiến bọn họ bất giác liên tưởng tới câu chuyện trong thần thoại, mẹ của đại thần Cổ Hoàng thời Thượng Cổ ngồi trong Vân Mông Trạch giao cảm với thần tiên, giao hòa âm dương, sinh ra Cổ Hoàng oai hùng một đời khi vẫn còn trinh.
Cả Cổ Đế Thái Thần nữa, mẹ của ngài nằm mơ thấy cơ hội đại đạo, cuối cùng sinh ra Cổ Đế Thái Thần.
Nếu là ở Địa Cầu thì tuyệt đối không có ai tin câu chuyện hoang đường này.
Nhưng nơi đây là đại lục Thần Ma, chuyện quái gì cũng có thể xảy ra!
Mọi người lại nhìn về phía Viên Tuyết Phi với ánh mắt nồng nhiệt.
Con nhà trời, nhà họ Viên sắp trở mình chăng?
“Vâng, thưa lão gia!”
Mọi người đồng thanh hô lên.
Viên Tuyết Phi hoang mang sờ bụng, lẽ nào mình phải sinh đứa bé này thật sao?
Nhưng cô ấy... hận! Nếu đúng là anh thì tại sao lại lạnh lùng vô tình, thẳng tay ném cô ấy từ thiên đường xuống địa ngục như vậy?
Nhưng lại không đến thăm cô ấy?
Cùng lúc đó, trong Trường Cấn Ma Tông ở châu Đông Thần, một chàng trai có vẻ ngoài thật thà chất phác đang tĩnh tọa tại động phủ.
Đột nhiên chàng trai ấy phụt máu, suýt thì dẫn đến tình trạng khí cơ trong cơ thể rối loạn, tẩu hỏa nhập ma.
“Chân thân... chân thân tan biến rồi!”
Người này không phải ai khác mà chính là tàn hồn La Ba giao đấu với Trần Dương rồi phải chạy trốn ngày ấy.
La Ba bay một mạch nghìn tỷ dặm, thoát li chân thân Hồ Duệ, đoạt cơ thể của chàng trai hiền lành bình thường, sau đó luyện chân thân Hồ Ly Hoàng thành đan dược.
“Kẻ nào, rốt cuộc là kẻ nào?”
Kẻ nào có bản lĩnh giết chết chân thân của lão!
La Ba cố bình tĩnh lại sau cơn giận dữ, người có bản lĩnh giết chân thân của lão chắc chắn là đạt đến đỉnh Hóa Thần.
Nhưng bây giờ lão... chỉ là Nguyên Thần sơ kỳ, rất khó khôi phục cảnh giới Chân Ma!
“Dù kẻ đó là ai, mình nhất định phải tóm cổ hắn, thiêu đốt hắn bằng ma hỏa, để hắn sống không bằng chết, vĩnh viễn không được đầu thai!”
La Ba cảm thấy may mắn vì hôm đó lão liều lĩnh chặt đứt cổ tay, chia tách ra một đạo phần hồn, không thì lão đã bị tiêu diệt cùng chân thân rồi!
Có điều chân thân tan biến vẫn ảnh hưởng tới lão. Khó khăn lắm lão mới tu luyện tới cảnh giới Nguyên Thần, vậy mà bây giờ lại tụt xuống Ngưng Đan viên mãn, nguyên thần ảm đạm như sắp vỡ vụn!
Đạo thương!
Rất khó chữa trị, song không phải hết cách chữa!
Chẳng qua như vậy cũng tốt, không gì có thể ràng buộc lão nữa.
...
Ở kiếm giới, Trần Dương tiêu tốn mấy tỉ nguyên thạch cực phẩm mới đả thông được 2000 huyệt khiếu, vả lại quá trình chuyển hóa kiếm tinh rất vội vàng.
Đảo mắt lại một tháng trôi qua, bên ngoài đã qua ba ngày rồi!
Chỉ mới mấy ngày thôi mà Trần Dương thấy vẫn ổn.
Lần này anh dùng hẳn năm tỉ nguyên thạch cực phẩm.
Đành vậy thôi, có tiền mua tiên cũng được.
Hàng trăm tỷ nguyên thạch của Nạp Hải Tông tiêu tốn hơn một nửa cho Trần Dương, hơn nữa anh không phải là một vị chủ nhân thiếu nguyên thạch. Trần Dương từng chém giết vô số Uẩn Thần, bản thân anh chính là kho nguyên thạch di động!
Năm tỷ nguyên thạch cực phẩm chỉ là chuyện nhỏ!
Thấm thoắt đã qua nửa năm, 10800 huyệt khiếu được đả thông toàn bộ, trong thế giới huyệt khiếu, kiếm tinh cũng đã ngưng tụ hoàn toàn.
Như vậy là vấn đề thiếu hụt pháp lực đã được giải quyết!
Trần Dương bế quan trong kiếm giới hơn hai năm ròng, bên ngoài cũng đã qua hơn hai tháng!
Vừa động tâm niệm anh đã xuất hiện bên ngoài kiếm giới, trên cánh tay của Trần Dương có thêm một vân kiếm, đó chính là kiếm giới!
Từ nay về sau, muốn ra vào kiếm giới anh chỉ cần nghĩ trong đầu là được.
Trần Dương ngắm nhìn núi Thiên Kiếm mà cảm thấy như đã trải qua mấy đời. Người trần nói rằng làm thần tiên thật tốt, nhưng bãi bể nương dâu, bản thân trường sinh bất tử nhìn những người bên cạnh lần lượt qua đời, đau khổ biết bao nhiêu!
Trần Dương càng cảm thấy sốt sắng hơn.
Anh không biết mười năm ở đại lục Thần Ma bằng bao nhiêu năm ở Địa Cầu, tỉ lệ thời gian là bao nhiêu.
Là 1:1 hay là 1:10?
Nếu là 1:10 thì Trần Dương không dám tưởng tượng tiếp!
Anh nhất định phải tăng tu vi, tìm vị trí Địa Cầu rồi phá vỡ rào cản ngăn cách hai thế giới!
Anh lấy máy truyền ảnh của mình ra nhưng không có tín hiệu!
Trần Dương nhíu mày, sau đó vỗ đầu thầm nghĩ chẳng phải mình đã để phân thân lại sao!
Anh nhắm mắt lại, bấm pháp quyết chữ thập huyền diệu, vậy là biết được tất cả những chuyện xảy ra trong thời gian qua.
Trong nửa năm này, máy truyền ảnh đã phổ biến khắp biển khơi, lượng hàng bán ra hơn 150 tỷ cái. Mà đây mới chỉ là số liệu của máy truyền ảnh đời đầu.
Không phải tất cả mọi người đều có khả năng mua máy truyền ảnh, vẫn còn một số tu sĩ thấp cổ bé họng không có nhiều tiền đến vậy!
Lượng tiêu thụ máy truyền ảnh đời hai cũng trên 50 tỷ!
Chuỗi lợi nhuận thu về từ lâu đã vượt quá 10 nghìn tỷ nguyên thạch cực phẩm.
Máy truyền ảnh đời thứ 3 cũng bắt đầu ra mắt từ hai tháng trước. Sau khi máy truyền ảnh đời thứ 3 tung ra thị trường thì máy truyền ảnh đời đầu giảm giá, nhờ vậy các tu sĩ kinh tế eo hẹp có thể mua được hàng.
Chỉ trong hai tháng ngắn ngủi, lượng tiêu thụ của máy truyền ảnh đời thứ 3 cũng vượt trên mười tỷ!
Ngoài ra, Ngân hàng Phát Triển Tu Sĩ cũng thu được hơn một nghìn tỷ nguyên thạch!
Các cổ đông đều khiếp sợ trước khả năng sinh lời của ngân hàng Phát Triển.
Trước đây bọn họ chỉ có thái độ chơi cho vui thôi, dù lỗ cũng không sao. Nhưng bây giờ Trần Dương đã cho bọn họ một bài học nhớ đời!
Tất cả các cổ đông đều kiếm được bộn tiền, giàu chảy mỡ.
Ai ai cũng phục Trần Dương sát đất.
Trong lúc đó, phân thân Trần Dương tung ra tiền kỹ thuật số, tiến thêm một bước đẩy mạnh cải cách.
Sau khi máy truyền ảnh đời thứ 3 được tung ra thị trường, điều kiện sẵn có và khán giả đã đầy đủ.
Tính năng siêu thị mua sắm cũng đã hoàn thiện, các tu sĩ gia nhập ngành chuyển phát nhanh là người được lợi trong đó.
Các tông môn nhỏ trở thành từng điểm thu gửi bưu phẩm, tiền vào như nước, không cần phải lần mò vào nhà người ta trộm cắp, đêm tối biến thành phường cướp chặn nữa.
Ngoài ra, các thương hội nhỏ cũng xuất hiện như măng mọc sau mưa, làm cho Thất Bảo Trai và Vạn Bảo Các phải chịu áp lực cực lớn.
Hai chưởng quầy đều tới tìm Trần Dương bàn bạc, cuối cùng vẫn chẳng giải quyết được gì!
Không chỉ cạnh tranh buôn bán mà cuộc cạnh tranh đạo thống giữa các tông môn cũng đến hồi gay cấn!
Vô Cực Kiếm Tông dựa vào hai bộ phim Tiên Kiếm và một bộ phim Thục Sơn, vững vàng chiếm danh hiệu tông môn được yêu thích nhất biển Vô Ngần.
Hoa Thiên Cốt và Tam Sinh Tam Thế Thập Lý Đào Hoa của Bồng Lai Tiên Tông xếp thứ hai!
Tế Công Truyện và Tế Công Truyền Kỳ của Ma Kha Giáo đứng thứ ba!
Ngoài Tam Đại Thánh Tông lớn ra, Thập Đại Tông Môn cũng tới tìm Trần Dương quay phim truyền hình. Trần Dương bận tối tăm mặt mày, đành phải đích thân đào tạo đạo diễn và biên kịch!
Bây giờ đã chuyên nghiệp hóa rồi, đủ các thể loại phim ảnh quảng cáo phong phú đang dạng, giá trị sản phẩm cũng vượt trên trăm tỷ.
Cùng lúc đó, Trần Dương mở kênh độc quyền đầu tiên cho Vô Cực Kiếm Tông.
Số người xem lên tới hơn tám tỷ!
Bồng Lai Tiên Tông và Ma Kha Giáo ghen tỵ đỏ mắt, mang một lượng lớn nguyên thạch và bảo vật tới đòi Trần Dương chia sẻ.
Không phải bọn họ ngu dốt mà là vì nhìn thấy hi vọng.
Một khi máy truyền ảnh bán khắp đại lục, danh tiếng của tông môn bọn họ sẽ vang xa.
Dân số trên đất liền nhiều gấp hàng trăm hàng nghìn lần dân số ngoài biển, là thị trường lớn nhất.
Hễ là việc liên quan đến đạo thống thì đều là chuyện quan trọng!
Mà hiện tại, Nạp Hải Tông là tông môn lời lãi nhất đại dương, cũng là tông môn được yêu quý kính trọng nhất.
Đệ tử Nạp Hải Tông đi đến đâu cũng được mọi người tôn trọng. Dưới sự thay đổi lặng thầm này, cho dù là bán yêu từng bị kỳ thị thì địa vị cũng dần tăng cao.
Cảng Thiên Đảo của Nạp Hải Tông đã đổi tên thành cảng Vạn Đảo, doanh thu được mỗi ngày trên một tỉ!
Đệ tử tông môn hơn 50 nghìn người, trưởng lão Uẩn Thần trên năm trăm người, trưởng lão chấp sự Nguyên Thần hơn một nghìn người!
Nạp Hải Tông đã trở thành tông môn đứng đầu như trong dự đoán.
Mà Nạp Hải Tông chỉ mất tám tháng để đạt được tất cả những thành tựu này!
Là truyền kỳ trên biển được mọi người công nhận.
Tu vi của Mạc Sát đã đạt tới cảnh giới Nguyên Thần viên mãn, chỉ thiếu một chút nữa thôi là có thể thăng cấp Uẩn Thần.
Các đệ tử khác cũng tăng tu vi nhanh chóng.
Trần Dương gật đầu, Khuê Xà chân quân và Hỏa Quang chân quân dạy dỗ đệ tử rất có bài bản.
Thấy Nạp Hải Tông phồn vinh thịnh vượng như vậy, anh rất đỗi vui mừng.
Thực lực của ba con yêu cũng đạt tới cảnh giới Yêu Hoàng viên mãn, khá lắm khá lắm!
Phân thân được việc đấy!
Máy truyền ảnh đã phát triển đến đời thứ tám, còn thuận tiện nghiên cứu máy tính cải cách luôn?
Đây cũng là một sản phẩm giá trị nghìn tỷ, hơn nữa đã bắt tay vào chuẩn bị tổ chức cuộc họp báo ra mắt sản phẩm?
Tốt lắm tốt lắm!
Trần Dương gật đầu, bảo phân thân gửi cho mình một đống sản phẩm đời thứ tám. Khoảng cách truyền ảnh lên tới 200 triệu dặm, khoảng cách truyền tống là hơn 10 triệu dặm.
Đây là một món đồ tốt!
Có cái này, mình cần tài nguyên gì thì cứ bảo phân thân gửi cho là được. Trần Dương nghĩ trong đầu, tất cả các phân thân đều bắt được suy nghĩ của anh, lập tức gửi rất nhiều đá đạo vận sang.
Đây là cái lợi của việc nắm giữ một thế lực khổng lồ!
Nếu không có sự sắp xếp ở giai đoạn đầu thì Trần Dương không thể tu luyện thuận lợi như vậy được!
Một triệu đá đạo vận ngũ hành?
Chắc là có thể thúc đẩy Ngũ Hành đạo vận của anh lên viên mãn nhỉ?
Trần Dương bật cười ha hả, nhưng anh không vội tu luyện mà cất đá đạo vận đi, bắt đầu lướt xem ký ức của năm vị chân quân.
Cuộc sống của năm vị chân quân trong thời gian qua cực kỳ thoải mái. Giết người cướp bảo vật, rảnh rỗi lại đi tìm đảo, làm màu trước mặt Diệp Thần.
Nhắc tới Diệp Thần, tên nhóc này cũng thú vị đấy, đã là Nguyên Thần rồi cơ à?
Anh ta đã trở thành đại sư huynh hiện tại của Thuần Dương Tông, đánh bại năm Nguyên Thần viên mãn trong cuộc thi đấu do tông môn tổ chức?
Giỏi lắm!
“Có điều năm người bọn mày phải dẫn cậu ta đi tìm tiên đảo!”
“Vâng, bản tôn!”