Sau khi ở trong kiếm giới ba tháng, hai người phụ nữ, dưới sự tích lũy tài nguyên khổng lồ, đã thăng từ Quy Chân lên Ngưng Đan trung kỳ.
Cậu nhóc kia cũng lên được Ngưng Đan, vẫn là Ngũ Hành Kim Đan thượng đẳng nhất.
Trong lục địa Thần Ma, nó cũng được coi là có năng lực tự vệ bước đầu.
Trần Dương không chậm trễ, cùng ba người họ trở về Nạp Hải Tông!
Anh vừa quay về, đã làm chấn động toàn bộ Nạp Hải Tông!
Cảng Thiên Đảo lúc này đã được đổi tên thành cảng Vạn Đảo, nó là một trong những cảng thịnh vượng nhất trên biển.
Đảo Thiên Lang cũng đã to gần gấp đôi so với vài năm trước, đây đều là công lao lấp biển tạo đạo của đệ tử trong tông môn.
Khuê Xà chân quân đã đạt tới Uẩn Thần viên mãn, Hỏa Quang chân quân cũng đã đạt tới Uẩn Thần hậu kỳ, hai người đều có công lao trong việc khai tông, con đường tu luyện vô cùng suôn sẻ.
Hai người dẫn theo hàng ngàn Trưởng lão nội môn, hàng vạn Trưởng lão chấp pháp ngoại môn, cùng hàng trăm ngàn đệ tử đứng chờ ở bên ngoài đảo.
Đứng sau hai người là đại sư huynh đời đầu của Nạp Hải Tông, Mạc Sát!
Đứa nhỏ này cực kỳ tài năng, đã đạt đến Uẩn Thần trung kì từ hai năm trước rồi.
“Hoan nghênh đạo hữu về nhà!”
“Cung nghênh sư tôn!”
“Cung nghênh Thái thượng đại trưởng lão…”
Gần như ngay lập tức, tất cả mọi người đều cúi đầu.
Hai người phụ nữ Viên Tuyết Phi bị sốc trước cảnh tượng này, Trần Bất Hối cũng rất tự hào, đây là cha của cậu nhóc, một anh hùng được mọi người kính trọng.
Anh hùng giỏi nhất đương thế.
“Hai huynh, thế này lố quá”.
“Không lố, không lố đâu!”
Khuê Xà chân quân mỉm cười nói: “Định Hải Thần Trụ của Nạp Hải Tông chúng ta, Hóa Thần đạo quân duy nhất, có nghênh đón long trọng hơn nữa thì cũng xứng đáng!”
Hỏa Quang chân quân không nói gì, cũng mỉm cười gật đầu, đã biết trước Trần Dương sẽ tiến bộ rất nhanh, nhưng không ngờ lại nhanh như vậy, mới mấy năm mà đã đạt Hóa Thần rồi, nếu cho anh mười năm nữa, thì việc đạt lên cảnh giới Thánh là rất khả thi.
Lúc đó, Nạp Hải Tông sẽ hoàn toàn xứng đáng là Đại Thánh Tông thứ tư!
“Mọi người, đứng dậy đi!”
Trần Dương đưa tay ra đỡ, mọi người liền cảm thấy có một năng lượng nhẹ nhàng đỡ họ dậy.
Ánh mắt họ tràn đầy nhiệt huyết, đây là sức mạnh của Hóa Thần đạo quân sao?
“Mạc Sát, làm tốt lắm!”
Trần Dương vươn tay vỗ vỗ vai nó.
Mạc Sát rất vui mừng, sự công nhận của Trần Dương là động lực lớn nhất của nó.
“Sư tôn, đây là hai vị sư nương nhỉ!”
“Ừ!”
Trần Dương gật đầu, nói: “Tuyết Phi, Ngọc Khiết, đây là đại đệ tử anh đã kể với hai người, Mạc Sát!”
“Tham kiến sư nương!”
Mạc Sát cúi đầu lần nữa.
“Mau dậy đi, mau dậy đi!”
Viên Tuyết Phi Tuyết vội vàng nói, nó là cường giả Uẩn Thần, mình mới chỉ đến Nguyên Đan, sự chênh lệch này lớn quá.
“Tạ sư nương!”
Mạc Sát cung kính nói.
“Lần đầu tiên gặp mặt, tôi cũng không chuẩn bị lễ vật gì, đây là thứ mà sư tôn cậu tặng cho tôi. Tôi tặng lại cho cậu!”
Đây là thần khí mới luyện chế của Trần Dương, bên trong có 9 tầng đạo vận, là thần khí đạo vận đỉnh cấp.
“Tạ sư nương!”
Nhận lấy thần khí, Mạc Sa thích thú ngắm nghía, đây là thần khí đạo vận đỉnh cấp, có nó như là mình có thêm một tu sĩ Uẩn Thần viên mãn nữa vậy.
Ngọc Khiết đỏ mặt, lấy ra một bộ áo giáp uy nghiêm: “Đây là Thiên Lang Khải, cũng là do sư tôn của cậu chế tạo ra!”
Thiên Lang Khải này cũng là một thần khí phòng ngự đỉnh cấp.
Mạc Sát không biết phải nói gì!
Được tặng một lúc hai thần khí đạo vận đỉnh cấp: “Đa tạ sư tôn, đa tạ sư nương!”
“Đứng dậy đi, đàn ông con trai đâu thể tùy tiện quỳ gối như thế, sau không được tùy tiện thế nữa!”
Trần Dương nói.
Mạc Sát lại nói: “Không, một ngày làm sư phụ cả đời làm bố, sư tôn cũng giống như bố con, con không quỳ trời, không quỳ đất, con chỉ quỳ lạy sư tôn thôi!”
Trần Dương rất hài lòng, Khuê Xà và Hỏa Quang đều gật đầu.
“Sư tôn, đây là tiểu sư đệ Bất Hối đúng không?”
Mạc Sát nhìn cậu nhóc mũm mĩm, trong lòng rất thích.
“Bất Hối, đây là sư huynh của con, Mạc Sát!”
“Hân hạnh gặp mặt sư huynh Mạc Sát!”
Cậu nhóc cũng chắp tay thi lễ theo.
Vẻ tinh tế và dễ thương đó ngay lập tức khiến mọi người bật cười.
“Hân hạnh gặp mặt sự đệ Bất Hối!”
Mạc Sát suy cho cùng cũng chỉ là trẻ con thôi, nó đáp lễ lại giống hệt cậu nhóc: “Lần đầu tiên gặp mặt, đây là quà của anh, mong em thích!”
Mạc Sát lấy ra món quà đã chuẩn bị sẵn, đó là một cái ná cao su màu bạc!
“Thần cấp hạ phẩm, đạn dược là đạo vận ngưng tụ, có thể bắn chết cả Uẩn Thần đó!”
“Cái này hay thế, chỉ cần kéo súng cao su bắn đạo vận ra là được, thật là lợi hại!”
Trần Dương cũng là đại tông sư luyện khí, nhìn thoáng qua cũng có thể thấy được sự lợi hại của pháp bảo này: “Còn không mau cảm ơn sư huynh đi?”
Cầm lấy súng cao su và túi đạn dược, Trần Bất Hối cười, nói: “Cảm ơn sư huynh Mạc Sát”.
Nói rồi lấy ra một viên đạn trong túi đạn dược, kéo ná cao su.
“Viu!”
Một luồng ánh sáng bắn ra trên mặt biển cách đó không xa, vang lên một tiếng “ầm”, vùng biển trong vòng bán kính trăm mét nổ tung, sóng bắn tung tóe!
“Thật lợi hại!”
Trần Bất Hối vui mừng khôn xiết.
Sau đó Khuê Xà chân quân và Hỏa Quang chân quân cũng tặng quà, Viên Tuyết Phi, Ngọc Khiết cũng không bị bỏ quên, đều được tặng đồ tốt!
Thu hoạch lớn nhất đương nhiên chính là cậu nhóc, ná cao su cùng bảo y màu bạc mặc trên người, làm bằng da Khuê Xà chân quân, có sức phòng ngự hạng nhất.
Sau đó là trống lúc lắc công kích thần hồn, những con rối cóc cực độc, v.v.
Sau buổi lễ chào đón hoành tráng, Trần Dương ở lại Nạp Hải Tông vài ngày, tin tức Trần Dương đã lên đến Hóa Thần cũng được truyền ra ngoài, lần này, ngay cả khi không có sự bảo hộ của Vô Cực Kiếm Tông, thì cũng không có ai dám ra tay ở Nạp Hải Tông.
Một ngày sau khi tin tức truyền ra, Linh Nguyên chân quân đi tới: “Tôi biết cậu không giống người thường, nhưng không ngờ còn đạt Hóa Thần nhanh hơn cả tôi!”
Không tới mười năm, Trần Dương đã đạt Hóa Thần rồi, thế mà ông ấy ở trong cảnh giới Uẩn Thần đã ba ngàn năm, vẫn chưa lên nổi Hóa Thần, so với Trần Dương, ông ấy quả thực là đã sống lãng phí mấy năm nay rồi.
“Chúng ta không giống nhau mà!”
Trần Dương mỉm cười, sau đó kéo vợ và con mình ra ngoài, từng người từng người một hành lễ.
Linh Nguyên chân quân chặc lưỡi: “Tiểu tử nhà cậu im hơi lặng tiếng mấy năm nay thế mà đã đem về được hai người vợ xinh đẹp như hoa thế này, lại còn có một cậu nhóc rõ là dễ thương”.
Ông ấy thở dài rồi lấy quà của mình ra, ông ấy và Trần Dương có mối quan hệ thân thiết, dù hai người có chút kèn cựa nhau nhưng có thể coi đây là tình bạn lâu năm.
Ông ấy không có cảm giác Trần Dương đã lên đến Hóa Thần thì mình phải quỳ gối, mà Trần Dương cũng không thể hiện anh là người thượng đẳng hơn!
Sau khi nhận quà, Trần Dương vui vẻ cười nói: “Đã lâu không về, chắc là nên đi thăm hỏi mấy tông môn kia một chuyến nhỉ!”
Linh Nguyên chân quân đi guốc trong bụng anh, cha này lươn kinh, chắc chắn là muốn đưa vợ con đi nhận quà đây mà!
Sau khi Linh Nguyên chân quân rời đi, Trần Dương đến Bồng Lai Tiên Tông và Ma Kha Giáo.
Người đứng đầu cấp cao của hai giáo đương nhiên là rất hoan nghênh anh.
Trần Dương giờ đã khác xưa, anh đã là Hóa Thần đạo quân, tất nhiên là phải hoan nghênh anh rồi.
Ra ra vào vào, chẳng mấy chốc mà quà đã đầy tay.
Ngay cả Thập Đại Tông Môn, Trần Dương cũng không bỏ qua!
Như muốn khủng bố người ta vậy.
Tất nhiên, chút lễ vật này có là gì, tổng chưởng quầy của Thất Bảo Trai và Vạn Bảo Các khi biết rằng Trần Dương đang ở đây, thì vô cùng vui mừng.
Đưa cho anh toàn đồ tốt, trước khi rời đi còn nhét túi lớn túi nhỏ cho Trần Dương.
Đúng là dân làm ăn, nhiệt tình kinh, Trần Dương rất hài lòng.
“Điêu đạo huynh đi cẩn thận nhé, khi nào rảnh thì đến chơi!”
Hồ Tuyết Đường cười nói.
Hiện tại ông ta đã là tổng chưởng quầy của châu Bắc Lô, tất cả đều là nhờ có Trần Dương, thế nên ông ta đương nhiên phải cung phụng anh rồi.
Nếu hỏi ai là người giàu có và quyền lực nhất trên biển hiện nay, thì đó chính là Trần Dương, tức là các chưởng giáo chí tôn đều bị gạt sang một bên hết.
Không nói đến những thứ khác, nhưng có thể nói, việc Trần Dương thúc đẩy phát triển và cải cách biển chính là sự thay đổi nghìn năm có một.
Ai mà lại không cảm ơn Trần Dương cơ chứ?
Ngoài ra còn có Ngân hàng Phát Triển Tu Sĩ, giờ nó đã phát triển đến một cấp độ đáng kinh ngạc.
Lôi kéo được Tam Đại Thánh Tông, Thập Đại Tông Môn đứng đầu.
Ngoài ra còn có tông môn siêu cấp mới lập, Hàng Cổ Đệ Nhất Tông, đây là đối tác chiến lược của Nạp Hải Tông.
Anh nhận được tin tức rằng Hàng Cổ Đệ Nhất Tông cũng là đại tông hạng nhất ở châu Nam Ly Hỏa, châu Trung Bộ Lôi, châu Tây Sa Mạc, v.v.
Cho dù là Thập Đại Thánh Tông rất mạnh, nhưng cũng chẳng là gì khi đứng trước Hàng Cổ Đệ Nhất Tông cả!
Là mắt xích giữa tất cả những thứ này, Trần Dương có một địa vị rất cao.
Viên Tuyết Phi đi cùng Trần Dương mấy ngày qua, cuối cùng cũng hiểu ra được thứ gọi là quyền hành ngập trời là gì.
Cô ấy đã tâm phục khẩu phục.
Ngọc Khiết cũng vậy.
Trong lòng dâng trào cảm xúc, Trần Bất Hối cũng thầm nhủ rằng phải tu luyện thật chăm chỉ, phấn đấu để một ngày nào đó có thể đuổi kịp cha mình, thậm chí có thể vượt qua anh!
Điểm dừng chân cuối cùng đương nhiên là Hàng Cổ Đệ Nhất Tông.
Thế giới bên ngoài vẫn chưa biết tên thật của Trần Dương, anh cũng không định nói, dù sao đó cũng đã là bí danh làm nên tên tuổi của anh.
“Tham kiến Tông chủ!”
Vô Đại chân quân, hàng chục phân thân, hàng trăm đệ tử, cùng đám người nhà họ Diệp đứng bên ngoài nghênh đón Trần Dương.
Ngoài ra còn có hàng chục nghìn tộc trưởng của bộ lạc hải yêu.
Đường thủy đã mở được 4 đường, khi đang mở đường thứ năm thì đụng phải tộc Giao Long.
Tộc trưởng của tộc Giao Long là yêu thần, bạo ngược và hung hãn, sau nhiều lần thương lượng không thành, hôm nay Trần Dương đến đây là để giải quyết vấn đề này.
Là một tông môn của đường thủy mới, núi Phương Thốn đã dần dần lộ ra bộ mặt thật, nhìn từ bên ngoài thì đây là để lấp biển tạo đường, nhưng chỉ có người trong cuộc mới biết núi Phương Thốn thật sự rất lớn!
Một nhóm đệ tử mạnh đã luyện chế ra lực lượng lớn của Cửu Chuyển Kim Thân Quyết phiên bản đơn giản.
Ngoài ra còn có đạo dương thần và đạo thần niệm lớn mạnh mà anh phân tách ra.
Tuy không ghê gớm như Thiên Đao Vạn Qua nhưng cũng có thể tăng tinh thần lực của bọn họ lên gấp tám lần.
Đây cũng là lần đầu đám Diệp Tùng gặp Trần Dương, tất cả đều tò mò và căng thẳng.
Đặc biệt là Diệp Uyển Thanh, khi nhìn thấy Trần Dương, cô ấy không thể dời mắt.
Nhưng khi nhìn thấy Viên Tuyết Phi và Ngọc Khiết đứng cạnh Trần Dương, cô ấy liền cúi đầu thất vọng.
“Tông chủ, tôi nghe nói ngài đã là Hóa Thần đạo quân rồi, có thể chỉ cho tôi vài chiêu không?”
Diệp Tinh nói với vẻ mặt phấn khích, đó là cường giả tuyệt thế đã thành công trong việc lên đến Hóa Thần, nếu có được sự hướng dẫn của ngài ấy, có lẽ cậu ta sẽ đuổi kịp được đại ca!
“Diệp Tinh, không được láo!”
Diệp Tùng vội vàng mắng.
“Bác Diệp, không sao đâu!”
Trần Dương nở nụ cười: “Diệp Thần là huynh đệ của tôi, người nhà của cậu ấy cũng chính là người nhà của tôi. Mọi người giờ cũng đã là một phần của Hàng Cổ Đệ Nhất Tông. Tôn chỉ của tông môn là yêu thương lẫn nhau như một gia đình!”
“Từ Tông chủ đến đệ tử, ai nấy đều tôn trọng lẫn nhau, đó mới là điều đáng mừng!”
Nghe vậy, Diệp Tùng liền khen ngợi: “Tông chủ quả là người có tấm lòng rộng rãi, Diệp Tùng xin bái phục!”
Tông môn con trai mình tham gia đúng là hiếm có khó tìm, không có tông môn nào đối xử tử tế với đệ tử và người thân của đệ tử như vậy.
Nhưng Hàng Cổ Đệ Nhất Tông đã làm được.
Thay vì nói đây là một đại tông môn chẳng bằng nói đây là một đại gia đình!
Diệp Tùng rất vui, nhà họ Diệp sinh sống ở đây chắc chắn là lựa chọn khôn ngoan nhất.
“Lát nữa cậu hãy đến tìm tôi, tôi sẽ nói riêng cho cậu biết!”
“Tạ ơn Tông chủ, tạ ơn Tông chủ!”
Diệp Tinh cảm động đến rơi nước mắt!