Long Tế

Chương 133: Chương 133: Cậu tin không




“Cút!”

Trần Phong tức giận trả lời Chu Thiếu Phong.

Thấy Trần Phong không có ý định giữ thể diện cho mình, Chu Thiếu Phong cũng rất dứt khoát, rụt cổ lại, rồi tiếp tục đẩy Đỗ Tử Duyệt đến trước mặt Trần Phong.

Đỗ Tử Duyệt ngay lập tức hét lên như mèo bị giẫm phải đuôi: “Chu Thiếu Phong, anh là đồ vô dụng! Lẽ nào anh định trơ mắt nhìn vợ mình bị tên khốn khác đánh sao?”

Chu Thiếu Phong ngoài mặt cười hối lỗi trong lòng lại giễu cợt, lúc này mới nhớ đến ông đây là chồng cô sao? Vậy lúc cô dẫn đám đàn ông kia về nhà làm loạn sao không nói ông đây là chồng cô?

“Bốp”

Trần Phong cười khẩy, tát thẳng vào mặt Đỗ Tử Duyệt. “Bụp”, Đỗ Tử Duyệt bay ra ngoài, đập thẳng vào hàng rào.

Khi rơi xuống đất, một nửa gương mặt đã sưng phù.

Kết quả này là do Trần Phong còn nương tay, nếu Trần Phong dùng toàn lực chỉ sợ Đỗ Tử Duyệt sẽ bị đánh cho vỡ đầu.

Thấy Trần Phong lại đi về phía mình với vẻ mặt u ám, Đỗ Tử Duyệt cuối cùng cũng hoảng sợ, quỳ trên mặt đất bắt đầu cầu xin tha thứ: “Đại ca, đừng đánh tôi, tôi sai rồi…”

“Bây giờ biết sai rồi à?” Ánh mắt Trần Phong lạnh lùng, nếu như vừa nãy anh đến chậm một giây, Hạ Mộng Dao lúc này chỉ sợ đã nằm trong bụng sói, dù anh đến kịp, cánh tay của Hạ Mộng Dao cũng bị cắn đứt một miếng thịt, người phụ nữ Đỗ Tử Duyệt này quả thật là khiến anh phải thay đổi nhận thức về sự độc ác của phụ nữ!

Anh không hiểu nổi, rốt cuộc là thù oán thế nào mà có thể khiến Đỗ Tử Duyệt nghĩ đến chuyện bắt một người sống cho sói ăn!

“Đại ca, không phải tôi cố ý, tôi chỉ là muốn đùa giỡn với Hạ Mộng Dao thôi.” Đỗ Tử Duyệt yếu ớt nói, dù rằng trong lòng hận không thể băm Trần Phong thành trăm mảnh, nhưng cô ta cũng biết, bây giờ cái mạng nhỏ của cô ta đang nằm trong tay Trần Phong, vì vậy tuyệt đối không dám lỗ mãng.

Đùa giỡn!

Đôi mắt Trần Phong như bùng cháy, nghiến răng ken két, vứt một người sống vào hang sói, lại chỉ là trò đùa!

Tốt! Rất tốt!

Trần Phong siết chặt nắm đấm, toàn thân tràn ngập sát khí, mấy người ở gần Trần Phong không khỏi rùng mình ớn lạnh.

Đáng sợ quá!

Đúng lúc này, Dương Thái và Đỗ Tử Đằng cùng nhau đi đến.

Dương Thái liếc nhìn Đỗ Tử Duyệt đang quỳ trên mặt đất, thế nhưng lúc này hắn cũng không có thời gian quan tâm đến Đỗ Tử Duyệt, hắn càng muốn biết vợ của Trần Phong thế nào rồi.

Ánh mắt Dương Thái nôn nóng tìm kiếm trong đám đông, khi nhìn thấy Hạ Mộng Dao đang hôn mê ngồn dựa vào tường, con ngươi Dương Thái co rút lại, mặc dù Hạ Mộng Dao chưa chết, nhưng có vẻ bị thương không nhẹ.

Xong rồi!

Trong lòng Dương Thái giờ khắc này chỉ có một suy nghĩ, quốc tế Cửu Long nôm nay, e rằng sẽ xảy ra chuyện kinh thiên động địa!

Chí ít thì Đỗ Tử Duyệt đừng nghĩ sống sót thoát khỏi quốc tế Cửu Long.

Đỗ Tử Đằng lại không nghĩ nhiều như vậy, toàn bộ ánh mắt đều đổ dồn vào Đỗ Tử Duyệt, khi thấy em gái ở nhà được coi như công chúa, giờ phút này lại quỳ gối trước mặt Trần Phong, gương mặt Đỗ Tử Duyệt sưng phù khiến sắc mặt Đỗ Tử Đằng trầm xuống, đi đến trước mặt Trần Phong, tức giận nói: “Cậu Trần, anh có ý gì?”

Cậu Trần?

Tất cả mọi người đều sửng sốt, tại sao Đỗ Tử Đằng, lại gọi Trần Phong là cậu Trần?

Vương Giai Manh và Lý Tuyết không khỏi liếc nhìn nhau, lẽ nào, đồ vô dụng này còn có thân phận khác?

“Anh, mau giết tên khốn này đi! Hắn đánh em, hức hức…” Nhìn thấy Đỗ Tử Đằng, ánh mắt Đỗ Tử Duyệt liền rực sáng, lấy lại tinh thần, vội vàng bò ra sau lưng Đỗ Tử Đằng, nhìn Trần Phong đầy thù hận, bắt đầu chửi rủa.

“Em gái, yên tâm đi, anh nhất định phải khiến anh ta cho em một lời giải thích!” Đỗ Tử Đằng trầm giọng nói, từ nhỏ tới lớn, Đỗ Tử Duyệt luôn là cục cưng Đỗ gia nâng niu trong lòng bàn tay, chưa từng nói nặng lời một câu, nhưng hôm nay, Đỗ Tử Duyệt lại bị Trần Phong đánh thành như vậy, chuyện này bảo anh ta làm sao mà nhẫn nhịn được.

“Anh, bắt hắn ta lại, em muốn bẻ gãy từng khúc xương của con tiện nhân kia ở trước mặt hắn.” Đỗ Tử Duyệt căm hận nói, trước giờ chưa từng có ai dám làm cô ta bẽ mặt như vậy, thù này không báo, cô ta ăn không ngon ngủ không yên! Không phải anh thích Hạ Mộng Dao sao? Vậy bà đây sẽ cho anh mở to mắt ra xem tôi bẻ gãy từng khớp xương của con tiện nhân đó như thế nào!

Tiện nhân nào?

Đỗ Tử Đằng bây giờ mới chú ý đến Hạ Mộng Dao đang dựa vào tường, đột nhiên hiểu rõ, cô gái này chính là vợ của Trần Phong.

Thấy Hạ Mộng Dao dù bị thương nhưng vẫn còn sống, Đỗ Tử Đằng không khỏi thở phào nhẹ nhõm, người chưa chết là tốt rồi, nếu người đã chết, anh ta cũng không có cách nào đường đường chính chính ra mặt vì Đỗ Tử Duyệt.

“Cậu Trần, chẳng lẽ anh không muốn nói gì sao?” Giọng điệu của Đỗ Tử Đằng lúc này có phần hùng hổ dọa người, trong lòng anh ta biết rất rõ, giữa Đỗ Tử Duyệt và Hạ Mộng Dao, nhất định là Đỗ Tử Duyệt kiếm chuyện trước, vì vậy bên phía anh ta không có lý, anh ta buộc phải đánh đòn phủ đầu, dùng khí thế áp đảo Trần Phong.

“Tôi muốn biết, vì sao cô lại làm vậy với Mộng Dao?” Trần Phong đột nhiên đảo mắt nhìn Đỗ Tử Duyệt, bình tĩnh hỏi.

Đối diện với ánh mắt bình tĩnh của Trần Phong, Đỗ Tử Duyệt không khỏi rụt cổ lại, nhưng nghĩ đến có Đỗ Tử Đằng bên cạnh, cô ta không còn sợ hãi, thẳng thừng nói: “Con tiện nhân này không biết xấu hổ, dụ dỗ chồng tôi, lại còn yêu cầu chồng tôi mỗi tháng đưa cho cô ta một trăm nghìn tệ, bao nuôi cô ta, tôi không thể dạy dỗ cô ta chút sao?”

Trần Phong gật đầu, sau đó nhìn về phía Đỗ Tử Đằng: “Cậu tin không?”

Ánh mắt Đỗ Tử Đằng nheo lại, Đỗ Tử Duyệt không biết thân phận của Trần Phong, nhưng anh ta biết, cổ đông lớn nhất của quốc tế Cửu Long, không chỉ có 39% cổ phần, cũng có nghĩa là Trần Phong có ít nhất năm tỷ, hơn nữa còn có những tài sản khác, e là cộng lại cũng phải hơn chục tỷ, bản thân anh ta như vậy, vợ anh ta không thể nào vì một trăm ngàn mà đi dụ dỗ gã đàn ông khác được.

Có điều nghĩ là vậy, nhưng vào lúc này, anh ta không thể nói ra, anh ta buộc lòng phải đứng về phía Đỗ Tử Duyệt, bằng không phía Đỗ Tử Duyệt sẽ thành đuối lý không thể tiếp tục tranh cãi.

“Cậu Trần, tôi không thể hiểu được hành vi của vợ anh, nhưng tôi cảm thấy, em gái tôi đã nói như vậy, có lẽ cũng không phải vô duyên vô cớ, có thể vợ anh thực sự có loại sở thích này.” Đỗ Tử Đằng lạnh lùng nói, lời nói này của anh ta nghe có vẻ mơ hồ, thế nhưng người suy nghĩ sâu xa đều sẽ nghe ra anh ta đang khẳng định lại lời nói của Đỗ Tử Duyệt.

“Ừ, tôi hiểu rồi.” Trần Phong gật đầu.

Tôi hiểu rồi? Đỗ Tử Đằng hơi khó hiểu, tôi hiểu rồi là có ý gì?

Trên thực tế, giờ phút này, chỉ có Dương Thái là hiểu rõ suy nghĩ của Trần Phong, Trần Phong đang tính toán rõ ràng rành mạch.

Anh muốn khiến anh em Đỗ Tử Đằng và Đỗ Tử Duyệt, chết một cách rõ ràng minh bạch! Đồng thời, anh cũng cho mình một lý do, để giết hai anh em Đỗ Tử Đằng, Đỗ Tử Duyệt!

Đáng thương cho hai anh em Đỗ Tử Đằng và Đỗ Tử Duyệt vẫn còn đang dương dương tự đắc mà không hề hay biết gì.

Dương Thái thở dài, đến bây giờ, hắn sẽ không nghĩ đến chuyện nhắc nhở Đỗ Tử Đằng nữa, hắn sợ nhúng tay vào sẽ khiến bản thân bị liên lụy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.