“Grừ grừ grừ...”
Tên tín đồ dị giáo kia bị Hứa Ác Lai đánh một quyền đã thê thảm quá rồi, phát ra tiếng gào như dã thú.
Lòng hắn vừa sợ hãi lại tức giận.
Nhưng hắn đường đường là đại sứ đồ, nếu không phải vì Phương Thịnh đưa ra điều kiện quá hấp dẫn, hắn sẽ không chạy tới đấu trường ngầm Minh Luân này đánh đấm.
Nhưng hắn vốn tưởng không cần dùng đến dị lực Thần Chi Lạc Ấn cũng có thể giải quyết được Hứa Ác Lai.
Nhưng thực sự không ngờ tới, vừa ra tay, xém chút nữa hắn đã bị Hứa Ác Lai dùng một quyền giết chết.
Việc này khiến hắn có cảm giác nhục nhã.
Quả thực không thể nhịn được!
Hắn khó khăn bò dậy, cho dù là đại sứ đồ, có dị lực Thần Chi Lạc Ấn bảo vệ nhưng đầu hắn vẫn chấn động”ong ong“.
Giống như sắp ngất đi!
Nhưng hắn không thể ngất được. Hắn để cho một tên quyền thủ của đấu trường ngầm Minh Luân đấm cho ngất đi, việc này sẽ trở thành mối nhục không thể rửa sạch trong cuộc đời hắn.
Sẽ khiến hắn cảm thấy tín ngưỡng của hắn bị xúc phạm!
Vì vậy hắn gắng gượng chống đỡ.
Hắn dùng sức lắc đầu, khiến mình tỉnh táo lại chút ít.
Kế đó, hắn không hề cố kỵ, trực tiếp kích hoạt Thần Chi Lạc Ấn trên người.
Người quan sát kỹ sẽ có thể thấy, hình xăm trên người hắn như đang lóe sáng, có ánh sáng chuyển động phía trên hình xăm.
Kích hoạt Thần Chi Lạc Ấn, toàn thân tín đồ dị giáo tràn ngập dị lực, tổn thương do một quyền vừa rồi của Hứa Ác Lai tạo ra dần dần được chữa khỏi.
Gần một phút sau, tổn thương trong não tín đồ dị giáo sắp lành hoàn toàn.
Đương nhiên, cách chữa trị này chỉ mang tính tạm thời, sau khi hắn dừng Thần Chi Lạc Ấn, hiệu quả của kiểu chữa trị này sẽ biến mất, vết thương của hắn chẳng những không giảm đi mà ngược lại còn tăng thêm gấp nhiều lần.
Nhưng bây giờ tên tín đồ dị giáo này không màng đến mấy thứ này, hắn vốn không quan tâm đến tổn thương trong não.
Đối với hắn mà nói, thần tín ngưỡng của hắn mới là quan trọng nhất, hắn tuyệt đối không thể để cho thần tín ngưỡng của mình bị xúc phạm.
Cho dù phải trả giá bằng cả tính mạng hắn cũng muốn bảo vệ sự tôn nghiêm của thần tín ngưỡng.
Trong một phút này, Hứa Ác Lai cũng không đánh lén sau lưng, hai tay hắn vẫn khoanh trước ngực đứng đấy, nét mặt lạnh lùng nhìn tín đồ dị giáo thiếu chút nữa bị một quyền của mình đánh chết.
Cho dù phát hiện vết thương của tín đồ dị giáo đã được chữa trị, hắn cũng không bộc lộ vẻ kinh ngạc hay bất ngờ chút nào.
Hắn vẫn lạnh lùng như vậy, giống như biết tác dụng của Thần Chi Lạc Ấn trên người tín đồ dị giáo.
“Mày, đáng chết!”
Sau khi vết thương của tín đồ dị giáo được chữa khỏi, hắn nhìn về phía Hứa Ác Lai, chẳng những không cảm ơn Hứa Ác Lai vừa rồi không thừa cơ tấn công hắn, mà ngược lại còn nói vô cùng cay độc với Hứa Ác Lai, trong ánh mắt toát ra sát ý đậm đặc.
Hắn cảm thấy suýt chút nữa là Hứa Ác Lai hại hắn, sỉ nhục thần ngưỡng của hắn.
Vì vậy, hắn muốn giết Hứa Ác Lai, như thế mới có thể dập tắt lửa giận của hắn.
“Mày của bây giờ mới đáng để cho tao đánh nghiêm túc một chút, nhưng chỉ một chút thôi!”
Hứa Ác Lai nói hời hợt với tín đồ dị giáo.
Hắn rất nghiêm túc.
Bởi vì hắn đang nói thật!
Nhưng sau khi những người khác nghe hắn nói, họ lại cảm thấy hắn đang nói xạo, rõ là đang khiêu khích tín đồ dị giáo.
Chứ đừng nói là tên tín đồ dị giáo kia.
Giờ phút này, tín đồ dị giáo muốn phun ra lửa.
“Giết!”
Không phí lời thêm nữa, Tín đồ dị giáo đánh về phía Hứa Ác Lai, trong cơn lửa giận ngập tràn, hắn vừa ra tay đã dốc toàn lực, không chút lưu tình, cũng không sợ đang có rất nhiều người bình thường.
Sau khi kích hoạt Thần Chi Lạc Ấn, cả người tín đồ dị giáo tràn ngập dị lực.
Dị lực không chỉ có thể khiến năng lực kháng đòn của tín đồ dị giáo tăng lên gấp bội, mà còn có thể khiến tín đồ dị giáo miễn dịch với rất nhiều vết thương do “Ma pháp” tạo ra.
Mấu chốt chính là, dị lực còn có thể làm tăng lực lượng, độ nhanh nhạy trong tư duy, thân thể của tín đồ dị giáo trong phạm vi rộng
Với khoảng cách 4-5m, thoắt cái tín đồ dị giáo đã đến trước Hứa Ác Lai, hai tay của hắn nắm lại thành nắm đấm, đánh về phía Hứa Ác Lai, vô cùng ngang ngược, uy dũng đến mức không thể đỡ được.
Nhưng dáng vẻ Hứa Ác Lai vẫn hờ hững như cũ, mắt khẽ nheo lại, ánh mắt bỗng sắc bén như mắt ưng.
“Phanh!”
Hứa Ác Lai cũng đánh ra song quyền, không hơn không kém, đúng lúc va vào nắm đấm của tín đồ dị giáo, cú đánh cực mạnh bộc phát một luồng khí nổ, khiến một số người xem gần lôi đài bị chảy máu chấn thương màng nhĩ.
Nhưng lần đánh này, cho dù tín đồ dị giáo có dị lực Thần Chi Lạc Ấn gia trì thì vẫn bị thua cuộc!
Hắn phát ra tiếng rên, bị song quyền của Hứa Ác Lai đánh cho rút lui vài chục bước mới miễn cưỡng đứng vững, xương ngón tay đều đã nứt, xương trắng hếu lòi cả ra ngoài, nhìn mà giật mình.
Điều này khiến tín đồ dị giáo vô cùng sợ hãi, trong mắt tràn ngập vẻ hoảng sợ ngoài sức tưởng tượng.
Hắn không hiểu, hắn đã kích hoạt Thần Chi Lạc Ấn, phát huy năng lực đại sứ đồ, theo lý mà nói, một tên quyền thủ bình thường vốn không thể nào là đối thủ của hắn được.
Cho dù là quyền vương vô địch thế giới ở trước mặt hắn cũng sẽ bị giết chết trong nháy mắt!
Với lực đánh ra của song quyền vừa rồi, cho dù mấy tấn đá cẩm thạch cũng đều sẽ bị nghiền nát.
Đánh trúng người thường, gần như có thể làm cơ thể người thường nổ tung.
Nhưng kết quả thì sao chứ?
Hắn lại có thể bị Hứa Ác Lai áp chế lần nữa.
Mấu chốt chính là Hứa Ác Lai cũng không dùng bất cứ kỹ xảo nào, dùng cách đơn giản nhất, trực tiếp nhất, cứng đối cứng, nắm đấm đối nắm đấm.
Theo lý mà nói, một người bình thường như Hứa Ác Lai không thể nào có được quyền thuật lớn như vậy được.
“Mày...... rốt cuộc mày là ai?”
Tín đồ dị giáo hoảng sợ nhìn Hứa Ác Lai, giọng nói run lên.
Nhưng Hứa Ác Lai không phí lời với tín đồ dị giáo, hắn sải bước đi mà như đang lướt trên mặt đất, thoắt cái đã đến trước mặt tên tín đồ dị giáo kia, tay phải đưa ra, một cái tát vung lên mặt hắn, đùi phải thừa lúc thụi một cái, khiến cơ thể tín đồ dị giáo loạng choạng, trong chốc lát ngã ra phía sau, té xuống đất.
“Đùng!”
Hơn nữa, trong giây phút tín đồ dị giáo ngã ra phía sau, tay phải của Lâm Hạo dùng sức nhấn một cái lên mặt hắn, đầu tín đồ dị giáo giống như dưa hấu chín bở, bỗng vỡ tung, máu tươi hòa vào óc, cảnh tượng làm cho người khác thấy buồn nôn.
Dưới võ đài, tất cả những người theo dõi cuộc chiến đều ngây người, qua hơn mười giây sau, mọi người mới định thần lại trong cơn khiếp sợ, sau đó hoàn toàn bùng nổ.
“Ôi trời ơi!! Hung Thú không hổ là quyền vương chưa từng thua trận nào của đấu trường ngầm Minh Luân, quả nhiên mạnh đến lạ thường.”
“Cái người Phương Thịnh tìm đến này rất lợi hại, nhưng trước mặt Hung Thú lại không thể phản kháng.”
“Hung Thú vẫn tàn nhẫn như trước, một đòn chí mạng, vốn không để cái người mà Phương Thịnh tìm thấy kia có chút cơ hội nào. Chỉ sợ đến chết người đó còn chưa kịp nhận thức chuyện gì đang diễn ra.”
“Mạnh mạnh mạnh, Hung Thú quá mạnh, sau này tôi sẽ là fan cuồng của Hung Thú!”
...
Người xem cả chín thành đều kinh hãi, bị khuất phục bởi chiến lực hùng mạnh mà Hứa Ác Lai thể hiện.