Long Thần Tại Đô

Chương 363: Chương 363: Thế lực khắp nơi chấn động (thượng)




Sự việc ở sơn trang Phù Vân hạ màn, khu vực Tương Nam nổi lên "chấn động lớn".

Hễ là người hoặc thế lực có tư cách biết chuyện ở sơn trang Phù Vân, đều hoàn toàn bị chấn động.

Nghiêm Thế Đông tung hoành ngang dọc khu vực Tương Nam lại thất bại dưới tay Diệp Phàm.

Hơn nữa toàn quân đều bị tiêu diệt hết.

"Các người nghe nói chưa? Mấy hôm trước Nghiêm Thế Đông và Diệp Phàm tuyên chiến toàn diện ở sơn trang Phù Vân, nhưng kết quả lại là toàn quân của Nghiêm Thế Đông đều bị tiêu diệt hết."

"Chuyện này tôi có nghe nói qua rồi, tôi còn tưởng có người đồn bậy bạ, sau đó mới đặc biệt tìm một người bạn trong giới tu hành hỏi mới xác định được chuyện ở sơn trang Phù Vân là thật, chỉ là điều khiến người ta không hiểu nổi là tên Diệp Phàm chẳng qua chỉ là con rể Sở đại tướng mà thôi, sao có thể tài giỏi hơn Nghiêm Thế Đông được?"

"Nghiêm Thế Đông chính là người có hy vọng đoạt được vị trí thần tử ở Tương Nam nhất trong hội nghị Hành Sơn Luận Đạo lần này, với năng lượng mà gã có thể điều động cùng với thực lực của bản thân, vốn tên Diệp Phàm kia không thể đấu lại được gã."

"Nghe nói bởi vì Diệp Phàm có được sự giúp đỡ của nhà họ Tiêu nên mới có thể tiêu diệt Nghiêm Thế Đông, các người nên biết rằng, sản nghiệp của Nghiêm Thế Đông và một số người bám đuôi của gã nắm giữ ở khu vực Tương Nam, hầu như đều rơi vào tay nhà họ Tiêu."

...

Khắp nơi ở khu vực Tương Nam đều bàn tán về sự việc ở sơn trang Phù Vân.

Sự việc lần này ở sơn trang Phù Vân, có thể nói Nghiêm Thế Đông thất bại hoàn toàn, còn nhìn bề ngoài nhà họ Tiêu là bên thắng lớn nhất.

Phải biết rằng, sản nghiệp của Nghiêm Thế Đông và một số người bám đuôi của gã nắm giữ ở Tương Nam là vô cùng nhiều.

Sau khi nhà họ Tiêu tiếp nhận sản nghiệp của Nghiêm Thế Đông và một số người bám đuôi của gã nắm giữ ở Tương Nam, thì đã trở thành gia tộc số một ở khu vực Tương Nam, ở cả khu vực Tương Nam, ngoài một số thế lực và gia tộc tu hành ẩn mình thì đã không còn bất cứ thế lực nào có thể chống lại nhà họ Tiêu.

Nhà họ Tiêu bây giờ đã thật sự là nắm được toàn bộ hai giới hắc bạch ở khu vực Tương Nam.

Nhà họ Tiêu!

Trong đại sảnh rộng lớn, Tiêu Vân Hùng đang ngồi trên sofa.

Mặc dù lần này nhà họ Tiêu kiếm được vô cùng nhiều từ việc ở sơn trang Phù Vân, nhưng tâm trạng ông ta bây giờ lại không hề phấn khích và vui vẻ chút nào, mà ngược lại còn đầy lo lắng, vì vậy, vẻ mặt ông ta vô cùng nặng nề, nghiêm túc.

Trong lúc Tiêu Vân Hùng đang suy nghĩ thì một thanh niên vội vàng chạy vào đại sảnh.

"Nhị gia, nhà họ Tiêu chúng ta thật sự phát tài lớn rồi." Thanh niên vô cùng phấn khởi nói: "Bây giờ, cả khu vực Tương Nam này, có bảy phần tài sản đã do nhà họ Tiêu chúng ta nắm trong tay rồi."

"Bây giờ nhà họ Tiêu chúng ta cuối cùng cũng thật sự là gia tộc số một ở Tương Nam rồi, hầu như không có bất cứ gia tộc nào có khả năng chống lại nhà họ Tiêu chúng ta cả."

"Ha ha..."

Thanh niên này là người thân tín bên cạnh Tiêu Vân Hùng, tên là Yến Tuần.

Lúc này Yến Tuần rất vui mừng, nhà họ Tiêu trở nên lớn mạnh, Tiêu Vân Hùng người nắm nhà họ Tiêu trong tay cũng càng lợi hại, mà anh ta thân là người thân tín của Tiêu Vân Hùng, thân phận địa vị và đãi ngộ cũng tự nhiên sẽ lên như diều gặp gió.

Cho nên, tâm trạng của Yến Tuần lúc này rất kích động, anh ta đã sắp xếp xong hết rồi, tối nay hẹn tất cả bạn bè đến nơi ăn chơi cao cấp nhất ở Tinh Thành chơi cho đã.

Tiêu Vân Hùng không thèm quan tâm Yến Tuần, vẫn chau mày suy nghĩ.

Yến Tuần hơi ngẩn ra, thấy Tiêu Vân Hùng không quan tâm anh ta, tư duy nhạy bén của anh ta lập tức cảm thấy được có điều gì đó không đúng, vội vàng thu lại vẻ mặt hưng phấn kích động, hỏi Tiêu Vân Hùng: "Nhị gia, xảy ra chuyện gì vậy? Sao tâm sự ngài nặng nề như vậy?"

"Yến Tuần, những ngày tiếp theo, nhà họ Tiêu chúng ta e là sẽ có họa lớn." Tiêu Vân Hùng thở dài một hơi rồi nói.

"Sao có thể chứ?" Yến Tuần chau mày lại, không hiểu hỏi: "Nhị gia, bây giờ nhà họ Tiêu chúng ta đang thời kỳ hưng thịnh, sao lại có họa lớn được? Bây giờ ở khu vực Tương Nam này, trên bề nổi hầu như không có bất cứ thế lực nào dám chống lại chúng ta, thậm chí một số gia tộc tu hành bí mật và thế lực thần bí cũng phải kiêng dè chúng ta ba phần, không dám tùy tiện chọc giận chúng ta."

"Chằng lẽ cậu chưa nghe nói qua, trời muốn ta diệt vong, chắc chắn sẽ cho ta ngông cuồng trước sao." Tiêu Vân Hùng nói.

"Nhị gia, câu này cũng chỉ là nói cho có thôi, sao có thể..." Yến Tuần thuận miệng nói.

"Sao lại không thể chứ?" Tiêu Vân Tùng cắt ngang lời của Yến Tuần nói: "Theo như tình hình trước mắt, lần này nhà họ Tiêu chúng ta quả thực là thu được lợi ích vô cùng lớn từ chuyện ở sơn trang Phù Vân, nhưng vấn đề quan trọng là, chúng ta cũng bởi vậy mà đắc tộc với hơn một nửa giới tu hành ở Tương Nam."

"Những thế lực trong giới tu hành này sẽ tạm thời không phản ứng kịp."

"Nhưng không bao lâu nữa, tất cả bọn họ sẽ phản ứng lại, đến lúc đó kết hợp lại thành liên minh, báo thù Diệp Phàm, tất nhiên sẽ giận cá chém thớt chuyện nhà họ Tiêu chúng ta đứng về phe Diệp Phàm trong trận chiến ở sơn trang Phù Vân."

Nghe thấy lời giải thích của Tiêu Vân Hùng, Yến Tuần mới ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc, vẻ mặt lập tức biến sắc, có chút hoảng loạn.

Phải biết rằng mặc dù lần này nhà họ Tiêu quả thực thu được lợi ích vô cùng lớn từ sự kiện ở sơn trang Phù Vân, gần như trở thành thế lực lớn nhất ở khu vực Tương Nam, nhưng đó chỉ là bề nổi mà thôi, nếu so với một số thế lực ngầm cùng với gia tộc tu hành, nhà họ Tiêu vẫn không thể so bì nổi.

Nếu như chỉ là một gia tộc tu hành hoặc thế lực ngầm nào đó, có lẽ nhà họ Tiêu vẫn có thể miễng cưỡng đối phó được.

Nhưng nếu như hơn nửa giới tu hành ở khu vực Tương Nam hợp lại thành liên minh, thì nhà họ Tiêu chỉ là một con kiến hôi mà thôi, dễ dàng bị liên minh của hơn nửa giới tu hành ở khu vực Tương Nam hợp lại nghiền chết như một con kiến, tiêu diệt nhà họ Tiêu.

Mà tổ lật thì chẳng có trứng lành, Yến Tuần là người thân tín của Tiêu Vân Hùng, kết cục không thể tưởng tượng nổi.

Cho nên tâm trạng bây giờ của Yến Tuần thực sự tồi tệ!

Cả người anh ta bối rối!

Vừa rồi anh ta vẫn còn cảm giác lâng lâng như trên thiên đường, bây giờ anh ta lại giống như bước chân vào địa ngục, thậm chí còn cảm thấy tuyệt vọng nữa.

"Nhị gia, nếu...nếu là như vậy, thì chúng ta chẳng phải là xong đời rồi sao?" Giọng của Yến Tuần run rẩy nói, đột nhiên anh ta nghĩ tới điều gì đó, vội vàng nói với Tiêu Vân Hùng: "Nhị gia, nếu bây giờ chúng ta đi tìm một số những thế lực ngầm và gia tộc tu hành có khả năng nhằm vào chúng ta để xin lỗi, nghĩ cách khắc phục quan hệ với bọn họ, nói không chừng có thể khiến cho bọn họ bỏ qua cho chúng ta."

"Ta đã nghĩ đến con đường này rồi, nhưng cứ làm như vậy, một số những thế lực ngầm và gia tộc tu hành đó chắc chắn sẽ bắt chúng ta vạch rõ ranh giới với Diệp Phàm, mà cậu cảm thấy, Diệp Phàm dễ chọc vào hơn là một số những thế lực ngầm và gia tộc tu hành kia sao?"

Tiêu Vân Hùng nặng nề nói.

"Diệp Phàm..." Trong mắt Yến Tuần lộ ra sự sợ hãi, chuyện ở sơn trang Phù Vân anh ta biết rõ chân tướng, Diệp Phàm một mình giết gần nghìn người, thì là nhân vật hung ác đến mức nào? Chọc giận người như vậy, hậu quả của việc chịu đựng còn đáng sợ hơn là cái chết.

Trong thoáng chốc, Yến Tuần cảm thấy hoang mang lo sợ, hỏi Tiêu Vân Hùng: "Nhị gia, vậy...vậy bây giờ chúng ta phải làm gì?"

"Haiz, chỉ cần trải qua được khoảng thời gian này, nhà họ Tiêu chúng ta mới có được huy hoàng thực sự, cho nên, cậu nhanh chóng đi dặn dò tất cả mọi người nhà họ Tiêu khiêm tốn một chút, ai dám huênh hoang gây sự vào khoảng thời gian sống còn này, ta nhất định sẽ lột da của kẻ đó." Tiêu Vân Hùng suy nghĩ một lúc rồi nói: "Không tiếc thân mình dám kéo hoàng đế xuống ngựa, bây giờ ta chỉ có thể chọn một con đường đi tới cùng, chính là kiên định đứng bên phía Diệp Phàm thôi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.