Long Thành

Chương 23: Chương 23: Chạy trốn (1)




Không khí xao động cùng cuồng nhiệt kia không có quan hệ gì với hắn, Long Thành nhìn bọn họ, tựa như nhìn thế giới khác.

Hắn đối với người thế giới khác không có hứng thú, lực chú ý một lần nữa trở lại món đồ chơi mới 600 đồng kia.

Hắn tùy tiện nhìn về phía một người, trên kính mắt bắn ra hộp tin nhắn.

“Tin tức công khai, không. Đối phương đã đóng riêng tư cá nhân.”

Long Thành phát hiện quan sát đại đa số người, kính mắt đều sẽ hiện lên “Đối phương đã đóng riêng tư cá nhân” . Long Thành cảm thấy như vậy càng an toàn, hắn rất nhanh ở trong máy tính điều khiển bằng não tìm được bố trí tương quan, mang riêng tư cá nhân của mình đóng lại.

Long Thành chuyển động đầu nhìn xung quanh, ánh mắt dừng ở trên người một mập mạp đầu trọc. Mập mạp mặt đỏ bừng, tất cả trên đầu đều là mồ hôi, phấn khởi dị thường, tiếng thét chói như bệnh tâm thần chưa từng dừng qua.

Xoát xoát xoát, tầm nhìn Long Thành nhảy ra một đống lớn hộp tin nhắn.

“Đã sắp khai giảng, tràn ngập nhiệt tình! Mục tiêu năm nay, rời trường!”

“Lập thiếp làm chứng, không giảm đến một trăm bát, tháng này không ăn thịt!”

“Người chăm chỉ vận khí sẽ không quá kém!”

“Người thích người vận khí sẽ không quá kém!”

Một cái tin tức bắt mắt nhất, dùng là chữ màu đỏ, sau khi bật lên hầu như chiếm toàn bộ tầm nhìn Long Thành.

“Gọi thật mật: biến trọc mới có thể biến mạnh, số thông tin XXXXXXXX, thêm bạn tốt có thể lĩnh lì xì một trăm đồng.”

Long Thành trước mắt sáng ngời, hắn biết tiền lì xì là cái gì, thời điểm hàng năm lễ mừng năm mới, cô nhi viện đều sẽ cho bọn họ hồng bao. Một trăm đồng! Hắn không chút do dự lựa chọn xin thêm bạn tốt.

“Xin hảo hữu của ngài bị cự tuyệt. Nguyên nhân cự tuyệt, sai giới tính.”

Sai giới tính? Long Thành sửng sốt, giới tính cũng có thể sai?

Doanh huấn luyện này quả nhiên không giống, nhiều thứ hắn chưa thấy qua, không thể lý giải, mình phải cẩn thận.

Long Thành âm thầm đề cao cảnh giác.

Hắn bỗng nhiên trong lòng chợt động, nhìn về phía cô gái trên sân khấu, đồng dạng có hộp tin nhắn bắn ra. Lần này tin tức không chỉ có văn tự, còn có rất nhiều tin tức hình ảnh.

“Triệu Nhã, ca sĩ nổi tiếng, diễn viên thực lực, thần tượng nổi tiếng nhất hiện nay. Tác phẩm tiêu biểu có. . .”

“Ngoài lề phim năm nay được mọi người mong chờ nhất 《 Sư Sĩ Truyền Thuyết 》, Triệu Nhã tâm tình áp lực lần đầu đảm nhiệm diễn viên chính. . .”

“Càng nhiều nội dung, động thái mới nhất, xin chú ý kênh cá nhân Triệu Nhã【 Răng tốt khẩu vị tốt 】. Fan thành thị 【Quê hương của răng】, toàn bộ tinh thần gia viên kem đánh răng, gia nhập xin click.”

Long Thành có chút hoang mang, mỗi chữ hắn đều hiểu, nhưng mà những thuật ngữ này tập trung cùng một chỗ, hắn sẽ không quá rõ ràng là cái gì.

Ngọn đèn trên sân khấu tối xuống, tiếng ca réo rắt không linh vang lên, toàn bộ tin tức về Triệu Nhã trong tầm nhìn Long Thành tất cả đều biến mất, thay vào đó là những ca từ.

Đám người kích động, rất nhiều người bắt đầu hợp xướng theo, có người lệ rơi đầy mặt.

Trường hợp nhiều người hợp xướng như vậy Long Thành chưa bao giờ thấy, có chút rung động.

Hả? Thanh âm gì? Ở trong tiếng hợp xướng đinh tai nhức óc, hắn bắt giữ được một tia dị thường, không khỏi cẩn thận nghiêng tai lắng nghe.

Tiếng ông ông ông phi thường nhỏ.

Đây là?

Long Thành trong lòng chợt động, hắn bỗng nhiên đưa lòng bàn tay ra đặt lên trên Quang Giáp hắc điểu dưới thân, truyền đến chấn động nhè nhẹ rất nhỏ đến hầu như khó có thể phát hiện.

Đây là. . . lò năng lượng Quang Giáp khởi động!

Bên trong hắc điểu có người!

***

Kênh mã hóa.

“Đều đã chuẩn bị tốt chưa? Đám tay sai. Tôi trước tiên phải thanh minh một chút, tôi là fan Nha, từ khi nàng xuất đạo đã là fan. Nói thật tôi cũng không muốn tham gia hành động này một chút nào, ai con mẹ nó ra chủ ý này? Nha Nha đáng yêu khả ái, mọi người làm sao mà hạ thủ được? Nếu ai làm bị thương Nha Nha của chúng ta, vậy chúng ta sẽ không để yên.”

“Lão Thái ông cứ làm con mẹ nó fan đi, mọi người nhớ đấy, đến lúc chia tiền, phần của lão Thái phải đưa cho tôi.”

“Lão Lưu quá tham rồi! Người thấy có phần, mọi người chia đều nhau. Lão Thái, chúng tôi sẽ nói cho Triệu Nhã, ông hy sinh vì nàng nhiều. Nói không chừng nàng kích động, lấy thân báo đáp, ông xem, ông kiếm lớn rồi.”

Một thanh âm trầm khàn khàn hô: “Đều câm miệng!”

Người này rõ ràng là thủ lĩnh nhóm người này, hắn trầm giọng nói: “Làm cho tốt, đừng có lắm mồm! Chỉ cần còn một hơi là được! Nếu Triệu Nhã chết, hành động thất bại, lập tức chấp hành kế hoạch lui lại. Tận lực không giết người, không cần trêu chọc đám điên Bonin này. Đều tự theo nhiệm vụ, nhớ cả chưa?”

“Nhớ rồi, lão đại!” “Đều đã hiểu, lão đại!” “Không thành vấn đề, lão đại!”

Lão đại trầm giọng nói: “Lão Thái, ông tới chỉ huy.”

Lão Thái không có do dự: “Tốt. Chờ một chút nữa tôi sẽ chặt đứt toàn bộ theo dõi của khu Quang Giáp, che chắn tín hiệu điện từ. Bọn họ sẽ phải khởi động lại hệ thống, tăng cường chi viện, tôi sẽ ở trên đường chi viện của bọn họ đặt thuốc nổ. Nhưng mà nhớ kỹ, trong ba phút, vô luận có đắc thủ hay không, phải lập tức lui lại. Rời khỏi Quang Giáp, xen lẫn trong đám người, trong hai phút, đến điểm lui lại. Chúng ta sẽ ở sau năm phút đồng hồ, đúng giờ mà lui lại. Các vị, chúc mọi người may mắn.”

Trong kênh một mảng im lặng.

“Hiện tại bắt đầu đếm ngược. 3, 2, 1, bắt đầu!”

Khi phát hiện hắc điểu đang khởi động, Long Thành không có nửa điểm chần chờ, nhảy xuống hắc điểu bắt đầu chạy đi. Trong lòng hắn dâng lên cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, ở huấn luyện doanh mỗi khi hắn có loại cảm giác này, hắn đều sẽ không nói hai lời mà quay đầu bỏ chạy.

Không có gì quan trọng hơn so với giữ cái mạng của mình.

Giờ này khắc này, đi tự hỏi nguy hiểm ở đâu nguy hiểm là cái gì, lãng phí là thời gian chạy trốn quý giá nhất.

Rời xa nơi đây.

Phía dưới là đám người rậm rạp, Long Thành nhảy xuống Quang Giáp, tìm không ra nơi đặt chân. Hắn không quản cái gì khác, giẫm lên bả vai, đầu, tay chân của mọi người, hốt hoảng chạy trốn.

“Cái đệch! Muốn chết à!”

“Đầu của tôi!”

“Có bệnh à, ai u! Đừng chạy, bắt lấy hắn, không đánh chết nha!”

A Nộ thật vất vả chen đến bên cạnh Niếp Tiểu Như, theo ồn ào nhìn lại, tập trung nhìn vào, ồ, đó không phải Thiết Canh Vương sao?

A Nộ hơi hơi nhíu mày, Thiết Canh Vương đây là điên rồi sao?

Triệu Nhã trên sân khấu, nhận thấy đám người xôn xao, chuyển ánh mắt qua. Vị trí của nàng hơi cao, nhìn rất rõ ràng, một người nam tựa như con mèo gặp chuyện sợ hãi, giẫm lên đầu, bả vai mọi người, chạy trốn rất nhanh.

Triệu Nhã đã mở ra rất nhiều chương trình, gặp mặt fan, trường hợp so với cái này càng điên cuồng hơn cũng sớm đã quen, nhưng mà chưa từng thấy qua có người dám kiêu ngạo như vậy.

Nhìn xem bộ dáng quần chúng phẫn nộ, đã biết người này nếu bị bắt, kết cục nhất định thực thảm.

Rất nhiều người bắt đầu đưa tay, chụp vào người này.

Ngay ở lúc ánh mắt mọi người đều bị Long Thành hấp dẫn, thực ít có người chú ý tới, mấy Quang Giáp triển lãm đã động. Nhưng mà cái này không bao gồm Fisher chủ quản phụ trách bảo tiêu Triệu Nhã, hắn khi phát hiện có ồn ào liền lập tức hạ lệnh những người khác đề cao cảnh giác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.