Lộng Triều

Chương 100: Q.15 - Chương 100






Bắc Kinh mùa hè mát hơn tỉnh An Nguyên nhiều. Nói chung thời tiết phương bắc mùa hè tốt hơn miền nam.

Người đón Triệu Quốc Đống là Hứa Vĩ.

Năng lượng Quốc Toàn đã chuyển trụ sở chính lên Bắc Kinh. Theo như lời Phòng Tử Toàn thì Năng lượng Quốc Toàn sau đây sẽ trở thành công ty quốc tế hóa chứ không phải đứng trong một góc như trước nữa.

Mặc dù Triệu Quốc Đống không cho rằng một công ty chuyển trụ sở tới Bắc Kinh hoặc Thượng Hải chính là quốc tế hóa nhưng hắn cũng không phản đối Năng lượng Quốc Toàn chuyển trụ sở lên Bắc Kinh. Dù sao Bắc Kinh thuận lợi cho anh tiếp xúc với nhiều loại tài nguyên, quan hệ hơn. Mà Năng lượng Quốc Toàn nếu muốn chính thức bước ra thế giới thì càng cần nhiều sự ủng hộ.

Triệu Quốc Đống cũng khá vui vì Hứa Vĩ càng lúc càng trầm tĩnh. Mọi người đều đã trưởng thành, Hứa Vĩ đi từng bước từ cậu thanh niên nông thôn đến bây giờ cũng là nhờ nỗ lực của y.

- Chú lên Bắc Kinh vậy bên Kiềm Nam do ai phụ trách?

Triệu Quốc Đống hỏi.

Kiềm Nam đã thành trụ sở quan trọng ở phía nam của Năng lượng Quốc Toàn. Mà năm nay Kiềm Nam chính là khu vực được Năng lượng Quốc Toàn đầu tư nhiều nhất ở trong nước. Một phần nguyên nhân là do bên Nội Mông và tỉnh Tấn có biến hoá, Năng lượng Quốc Toàn cũng càng lúc càng nhạy cả với nền chính trị trong nước, càng lúc càng chú ý nên muốn tăng việc “đi ra ngoài”.

Theo suy nghĩ của Phòng Tử Toàn nếu như không nhanh chóng đưa Năng lượng Quốc Toàn lên thị trường chứng khoán thì Năng lượng Quốc Toàn sẽ dùng chiến lược mượn xác. Phòng Tử Toàn vốn còn có ý niêm yết lên thị trường chứng khoán Thượng Hải nhưng do bị nhiều hạn chế, hơn nữa trong nước có không ít chính sách phân biệt với các công ty tư nhân vì thế y liền chuyển mục tiêu sang thị trường chứng khoán Hongkong, chuẩn bị tiến hành mua một công ty ở bên này trước, sau đó rót tài sản của Năng lượng Quốc Toàn ở tỉnh Tấn, Nội Mông vào để lên thị trường chứng khoán.

Chiến lược phát triển của Năng lượng Quốc Toàn đã có thay đổi. Ở Trung Quốc thì Năng lượng Quốc Toàn tăng đầu tư về phía nam, giảm đầu tư ở Nội Mông, tỉnh Tấn. Đồng thời Năng lượng Quốc Toàn lại đầu tư mạnh ở Mông Cổ, Indonesia cùng Australia, Lào.

- Tử Toàn ca đã bố trí người khác ạ.

Hứa Vĩ nói.

- Vậy còn chú có dự tính gì không?

Triệu Quốc Đống biết Hứa Vĩ nếu về Bắc Kinh thì nói rõ Phòng Tử Toàn có ý định khác.

- Tử Toàn ca muốn em sang Mông Cổ phụ trách, bên đó hơi hỗn loạn nhưng công ty lại không ngừng tăng vốn đầu tư. Tử Toàn ca không quá yên tâm khi giao cho người khác nên muốn em sang đó một thời gian.

Xe Mercedes-Benz tiến vào đường cao tốc liền nhanh chóng tăng tốc độ lên 120 km.

- Bên đó điều kiện có chút khó khăn, không chừng lại quay về thời điểm chú và Tử Toàn khởi nghiệp ở Nội Mông. Chú chuẩn bị tư tưởng chưa thế?

Triệu Quốc Đống cười nói.

Xe Mercedes-Benz màu đen vốn là loại xe Phòng Tử Toàn thích nhất. Trong xe hơi thì Phòng Tử Toàn thích hai thương hiệu là Rolls-Royce cùng Mercedes-Benz, hơn nữa thích nhất màu đen, chỉ tiếc màu đen Rolls-Royce bây giờ đối với Phòng Tử Toàn mà nói vẫn là hy vọng xa vời. Đây không phải là do không có tiền mà nó quá bắt mắt, không chắc đã là chuyện tốt với sự phát triển của công ty.

- Đại ca, anh cũng quá coi thường em rồi. Ở Kiềm Nam hay Mông Cổ đối với em đều không có vấn đề gì. Nói thật em còn phải cảm ơn Tử Toàn ca vì cho em cơ hội đứng riêng một chỗ. Mà tính em cũng thích cuộc sống nhiều thử thách hơn.

Hứa Vĩ cười nói.

Triệu Quốc Đống lần này lên Bắc Kinh cũng không định làm phiền ai, thậm chí ở tỉnh hắn cũng không nhiều lời. Hắn chỉ xin phép Dương Kính Quang nói vợ mình từ Iran về nên muốn nghỉ hai hôm. Dương Kính Quang cũng đồng ý.

Không khí chính trị ở trong nước hiện nay hơi vi diệu vì chính sách khống chế kinh tế vĩ mô của Trung ương. Một vài nơi bị ảnh hưởng rất lớn nên có không ít người kêu gọi Trung ương khi áp dụng chính sách cần phải căn cứ vào tình hình thực tế, không nên áp đặt.

Một số chuyên gia kinh tế cũng có thái độ nghi ngờ về hiệu quả của chính sách này.

Bọn họ cũng lo nếu như đến lúc chính sách này dừng lại thì sức bắn ngược của nó sẽ cực lớn.

Nền kinh tế thị trường phải do chính thị trường điều tiết và khống chế, chính quyền chỉ có thể đưa ra chính sách ang tính chỉ đạo, dẫn hướng chứ không phải là can thiệp trực tiếp.

Truyền thông trở thành trận địa của các chuyên gia chuyên gia kinh tế. Các hệ tư tưởng đều đưa ra các ngôn luận làm cho người ta chú ý. Giới kinh tế cũng tranh luận nhiều về thủ đoạn và hiệu quả của đợt khống chế này.

Lúc trên máy bay Triệu Quốc Đống vẫn suy nghĩ mình nếu mạo muội tham gia luồng giao phong tư tưởng này sẽ phản tác dụng. Dù sao thân phận của hắn đã khác, nếu công khai nhảy ra thì sợ sẽ dẫn tới phản kích không cần thiết. Vì thế hắn suy nghĩ chỉ có thể đi đường vòng mà tiến hành bày tỏ quan điểm của mình. Chính sách khống chế chung nhất định là không sai, chủ yếu nằm ở thủ đoạn khống chế và phương thức thực hiện. Chính quyền làm như thế nào cam đoan chính sách không nghiêng về một nhóm quần thể lợi ích nào đó. Ở điểm này quyền lực khống chế của các cơ quan hành chính sẽ là rất lớn.

Triệu Quốc Đống nghe nói trong Đại hội Đảng lần thứ 4 khóa 16 tới đây sẽ tiên hành thảo luận về việc giải tỏa trói buộc cho kinh tế tư nhân.

Triệu Quốc Đống đang định dựa vào tin này để dò xét một chút, đồng thời cũng muốn trao đổi với lãnh đạo tập đoàn Hâm Đạt. Hai anh em Chu Hâm Chu Đạt lần này tới Bắc Kinh tham gia gia hội nghị Hội công thương toàn quốc.

Triệu Quốc Đống không mong hai anh em Chu Hâm Chu Đạt này có thể thay đổi chính sách, nhưng có thể hy vọng hai người bọn họ đưa ra tiếng nói trong hội nghị cấp quốc gia, xúc tiến chuyện ở Vân Lĩnh nhanh chóng được phê duyệt.

Hai anh em Chu Hâm Chu Đạt này thì Triệu Quốc Đống cũng không lạ gì. Với hạng mục của tập đoàn Hâm Đạt tại Vân Lĩnh, ngay từ đầu Triệu Quốc Đống đã phản đối, cho rằng hạng mục điện phân đang thừa ở trong nước, hơn nữa ngành tiêu tốn điện năng lớn như vậy thì quốc gia nhất định có chính sách điều chỉnh, khống chế. Mặc dù Vân Lĩnh có tài nguyên điện phong phú nhưng khi chính sách quốc gia được công bố sẽ không thỏa hiệp với vì một phương án cá biệt nào cả.

Nhưng sau vài lần nói chuyện với hai anh em Chu Hâm Chu Đạt, Triệu Quốc Đống cũng dần thay đổi cảm tưởng với đối phương, cũng từ thái độ bi quan chuyển sang lạc quan cẩn thận. Theo hắn thấy hai anh em Chu Hâm Chu Đạt là nhà kinh doanh tư nhân thành công như vậy nhất định là có điểm độc đáo của bọn họ.

Trong quá trình phát triển, tập đoàn Hâm Đạt không ngừng điều chỉnh nhưng ngành chính vẫn không đổi, vẫn chiếm phần lớn trong lợi nhuận của tập đoàn. Mà lần này bọn họ đặt cược vào hạng mục điện phân này cũng là do phân tích rất chu đáo tình hình thị trường, cho rằng công ty tư nhân của bọn họ dễ thành công hơn công ty nhà nước. Với điều kiện của Vân Lĩnh bây giờ mặc dù là không có tập đoàn Hâm Đạt tiến vào thì hai ba năm nữa mấy công ty lớn khác của nhà nước trong lĩnh vực này cũng tiến vào. Vậy tại sao tập đoàn Hâm Đạt không thể đi đầu?

Chu Hâm Chu Đạt lúc nói chuyện với Triệu Quốc Đống cũng tỏ rõ thái độ. Bọn họ nói nếu đã hạ quyết tâm làm hạng mục này thì nhất định phải làm tốt, phải cho bên ngoài thay đổi cái nhìn ngờ vực về hạng mục này.

Do hai người tỏ thái độ như vậy nên thái độ của Triệu Quốc Đống thay đổi đôi chút. Hắn sau đó cũng ủng hộ hạng mục này nhưng có hai điều đó là hạng mục này phải cải thiệu đời sống nhân dân trong vùng. Triệu Quốc Đống đặc biệt đưa ra ý này chứ không phải là cải thiện tình hình tài chính địa phương. Thứ hai chính là hạng mục phải nghiêm khắc tuân theo quy định bảo vệ môi trường, không thể hy sinh hoàn cảnh tự nhiên mà phát triển. Anh em Chu Hâm Chu Đạt cũng hứa sẽ làm được hai điểm này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.