Lộng Triều

Chương 105: Q.20 - Chương 105






Uy hiếp, khi anh coi nó là uy hiếp thì nó mới có thể biến thành uy hiếp, Lăng Chính Dược hiểu rất rõ điểm này.

Đối với mình mà nói Triệu Quốc Đống có thể trưởng thành đến bước này, có thể từ từ thay thế mình cũng là chuyện hợp tình hợp lý. Sóng Trường giang sóng sau đè sóng trước, hơn nữa với độ tuổi và năng lực thể hiện ra của Triệu Quốc Đống, sự trưởng tành của hắn dù người khác thấy cũng thấy là khác lạ. nhưng làm việc chung lâu như vậy, Lăng Chính Dược lại biết mỗi bước đi của Triệu Quốc Đống khá nhanh nhưng bước tiến không lớn, giẫm rất chắc chắn.

Bước nhỏ nhưng nhanh, đây là hình dung của Lăng Chính Dược về Triệu Quốc Đống. Ở bất cứ công việc gì, Triệu Quốc Đống đều dám can đảm đi đầu thí điểm nhưng trước đó đã làm tốt công tác chuẩn bị, giỏi tổng kết kinh nghiệm thực tiễn, luôn tiến hành điều chỉnh, hoàn thiện hợp lý. Từ việc cải cách y tế của Ninh Lăng có thể thấy được.

Chẳng qua đối với mình mà nói hai năm qua mặc dù hơi có chút đại khái nhưng tổng thể mà nói mình và Triệu Quốc Đống coi như chung sống hào thuận, nói hòa thuận ở chung tuy hơi cao nhưng Lăng Chính Dược xác nhận mình và Triệu Quốc Đống có khúc mắc sâu xa mà có thể duy trí trạng thái này cũng đã là rất tốt. mặc dù trong công việc có nhiều quan điểm và cách dùng người khác nhau nhưng cũng không ảnh hưởng hai người bắt tay hợp tác.

Mặc dù Lăng Chính Dược không quá tán thành việc cải cách y tế của Ninh Lăng, nhưng sau khi hội nghị thường vụ xác định thì tỉnh ủy cũng toàn lực ủng hộ, đây cũng là nguyên nhân quan trọng khiến cải cách y tế của Ninh Lăngcó thể thuận lợi thành công.

Mình đến An Nguyên đã hơn ba năm, tính qua ngón tay, Lăng Chính Dược đánh giá công việc của mình được 7,5 điểm, 8 điểm là mục tiêu Lăng Chính Dược đặt ra cho mình. Hắn từng rất hy vọng đặt 8 điểm cho mình nhưng cuối cùng để 7,5 điểm. Hắn không muốn lừa mình.

Tiếc nuối đến từ đâu, có lẽ đến từ việc may mắn phân công cán bộ hơi khiếm khuyết. Lăng Chính Dược rất muốn kết luận nguyên nhân lên vấn đề khác, lên người mình nhưng cuối cùng rơi vào may mắn.

Đảng viên không tin số mệnh nhưng cơ duyên là thứ rất khó nói, nhân tố ngẫu nhiên chiếm tỷ lệ nhất định. Ví dụ như Lô Vệ Hồng, Lăng Chính Dược cho rằng nếu như đặt Lô Vệ Hồng đến làm Bí thư thị ủy Miên Châu thì hắn hoàn toàn có thể làm xuất sắc hơn Bối Thiết Lâm. Nhưng Bạch Nhất Minh và Triệu Quốc Đống lại có khuynh hướng duy trì cục diện ổn định của Miên Châu, kết quả Lô Vệ Hồng chỉ có thể đi Tân Châu, mà Lô Vệ Hồng đến Tân Châu một hai năm mới có thể điều chỉnh. Nhưng bây giờ Tiêu Phượng Minh đang xông lên cực mạnh.

Đàm Vĩnh Cường chuyên môn điều tra tình hình công tác xây dựng Đảng của Lô Hóa cũng có nghĩa việc so sánh giữa Tiêu Phượng Minh cùng Lô Vệ Hồng thì Tiêu Phượng Minh chiếm thế thượng phong. Nhất là làm trưởng ban tổ chức cán bộ trung ương có ấn tượng tốt nữa chứ.

Khó trách trong thời gian này tinh thần Lô Vệ Hồng không quá tốt, xem ra mình còn cần phải kích thích người vẫn trung thành đi theo mình mới được.

So với Lăng Chính Dược đang thầm than thở, tâm trạng Triệu Quốc Đống đúng là tốt hơn nhiều.

Trưởng ban Đàm đánh giáo cao bộ máy Lô Hóa, Tiêu Phượng Minh dùng biểu hiện chứng minh thực lực của mình. Mà biểu hiện của Văn Ngạn Hoa cũng rất tốt. Lô Hóa thông qua hơn năm cố gắng bây giờ cuối cùng đã đi vào chính quy.

Đàm Vĩnh Cường khi khảo sát công tác xây dựng Đảng ở hai công ty lớn nhất Lô Hóa sau khi cải cách cũng khá có hứng thú. Mà Tiêu Phượng Minh cũng nắm tốt điểm sáng này. Mặc dù sát nhập vào hai công ty tư nhân nhưng công tác xây dựng Đảng của hai công ty này không giảm đi, vẫn duy trì sức sống khá tốt.

Sau nhiều năm tầm luân, Lô Hóa lấy ngành cơ giới công trình đã bắt đầu xuất hiện sự hồi phục. Hai công ty lớn nhất thành công cải cách hơn nữa tài chính lưu động rót vào, thay thế dây chuyền sản xuất cũ, hai công ty thoáng cái tăng trưởng nhanh.

Mà cải cách thành công hai công ty này cũng là dấu hiệu cho công tác thu hút đầu tư của Lô Hóa đạt thành tích lớn.

Đương nhiên do mười năm vừa qua kinh tế Lô Hóa phát triển chậm khiến sự chênh lệch giữa Lô Hóa và các nơi khác trong tỉnh khá lớn, không phải trong thời gian ngắn là đuổi kịp được. Theo kế hoạch đặt ra của Thị ủy, ủy ban Lô Hóa thì tranh thủ trong năm đến tám năm đạt được GDP bình quân đầu người toàn tỉnh, dùng mười năm để tiến vào nhóm thứ hai của tỉnh.

Triệu Quốc Đống khá hài lòng với tiêu chuẩn này, theo hắn thấy đây là biểu hiện thực tế.

Bây giờ đã không phải mười năm trước, việc cạnh tranh giữa các thành phố, thị xã rất kịch liệt. Phương tiện trụ cột và sản nghiệp trụ cột của Lô Hóa kém hơn nhiều so với nơi khác, hơn nữa theo kinh tế phát triển thêm, Lô Hóa sau thời gian ngắn hồi phục, phát triển nhanh thì rất có thể một lần nữa quay về tốc độ phát triển bình thường. Có thể nói càng về sau anh muốn tiến thêm nữa càng khó. Việc hy vọng bay vọt hẳn lên như Ninh Lăng gần như là không thể.

Mà Ninh Lăng phát triển nhanh cũng là do Thị ủy, ủy ban ba nhiệm kỳ kiên định đi theo con đường phát triển khoa học. Càng quan trọng hơn là nắm được cơ hội phát triển năm 2002, đồng thời cũng có lợi do Hoàng Lăng trước đó toàn lực ủng hộ phát triển kinh tế. Mặc dù hắn vì tham ô tham nhũng ngã ngựa nhưng không thể ảnh hưởng đến thành tích mà hắn đạt được. Trong nhiệm kỳ của hắn đã phá vỡ quan niệm tư tưởng bảo thủ của Ninh Lăng, tạo ra quan niệm phát triển kinh tế là nhiệm vụ quan trọng nhất.

Tiêu Phượng Minh cùng Văn Ngạn Hoa có thể lý trí phán đoán xu thế phát triển của Lô Hóa đủ để chứng minh trình độ của bọn họ. Không giống một số lãnh đạo khi có chút thành tích là đắc ý quên mình, đây thường là tạo thành tai họa ngầm.

Tiêu Phượng Minh đã hoàn toàn trưởng thành, mặc dù là Văn Ngạn Hoa cũng hoàn toàn có năng lực đảm đương một phía. Đương nhiên bây giờ còn chưa phải lúc chia cắt bọn họ. Cục diện Lô Hóa vừa mở ra, ít nhất cũng còn cần hơn năm mới làm Lô Hóa quay về quỹ đạo phát triển bình thường. Đổi một lãnh đạo đã có không ít nơi bị ảnh hưởng đến sự phát triển, điểm này cả Lăng Chính Dược và Triệu Quốc Đống đều biết rõ.

Lúc Trương Hoành Vĩ tới, Triệu Quốc Đống vẫn còn trầm ngâm về những lời nói của Đàm Vĩnh Cường đối với mình.

Đàm Vĩnh Cường có vài phương diện khá tương tự mình, ví dụ như nói chuyện rất có tính kích động, nói cách khác là rất hấp dẫn về nhân cách, am hiểu dùng ngôn ngữ và giọng điệu ảnh hưởng người. Còn có điểm là Đàm Vĩnh Cường rất thẳng thắn nhưng không thiếu phần tinh tế, cẩn mật, rất có năng lực tự biện bạch. Đàm Vĩnh Cường là người Tô Bắc, theo cách nói của người Trung Quốc thì đó là nhân trung chi kiệt.

Đàm Vĩnh Cường rất dẻo miệng, trước khi nói chuyện với Triệu Quốc Đống cũng đã nói chuyện với Lăng Chính Dược.

Triệu Quốc Đống từ Qua Tĩnh mà biết một ít quan niệm tư tưởng của Đàm Vĩnh Cường, phải nói là người rất cụ thể, có chuyện sẽ dám nói, công khai ý kiến của mình nếu không đồng tình với ý gì đó của lãnh đạo trung ương. Vị trưởng ban như vậy đúng là hiếm có. Ít nhất Triệu Quốc Đống cảm thấy mình chưa gặp phải lãnh đạo ở tầm trung ương như vậy.

Cuộc nói chuyện giữa Triệu Quốc Đống và Đàm Vĩnh Cường rất có hiệu quả, kéo dài gần hai tiếng.

Đàm Vĩnh Cường cũng tỏ vẻ quen thuộc với tình hình An Nguyên, Triệu Quốc Đống cũng giới thiệu tình hình thực tế, đồng thời cũng giới thiệu quan điểm chấp chính và lựa chọn phân công cán bộ của mình. Đương nhiên trong đó không tránh được muốn nói đến vài sự việc, vài người cụ thể, điểm này trong lòng mọi người biết rõ.

Đồng chí, đồng chí, chỉ khi nào quan niệm tư tưởng và lý luận tương tự nhau thì mới là đồng chí, mới có thể phát huy được tác dụng và năng lực lớn hơn nữa trong công việc thực tế. Đây là quan điểm của Triệu Quốc Đống, đồng thời sự thẳng thắn của Triệu Quốc Đống cũng được Đàm Vĩnh Cường đánh giá cao.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.