Lộng Triều

Chương 10: Q.16 - Chương 10






Hoắc Vân Đạt im lặng không nói. Thị ủy nếu thật sự muốn mình tới Hồng Sơn thì nhất định là ý của Bí thư Triệu, hơn nữa y có cảm giác là Triệu Quốc Đống có ý này.

Từ thái độ của Lam Quang và Tiêu Phượng Minh là có thể thấy hai người cũng bất ngờ vì việc này. Nhất là Tiêu Phượng Minh có quan hệ khá tốt với Hoắc Vân Đạt, hai người mặc dù chưa đến mức không gì dấu nhau nhưng thật sự có chuyện gì thì Tiêu Phượng Minh nhất định nói cho mình. Nhưng Tiêu Phượng Minh nói phải chờ Bí thư Triệu tự nói chuyện với mình, điều này có nghĩa mình không phải tới Tào Tập hoặc là Thương Hóa mà rất có thể sang Hồng Sơn.

Bí thư Triệu tại sao không chọn người khác mà chọn mình?

Là bởi vì lúc đoàn đại biểu Hồng Sơn sang Ninh Lăng, Đông Giang đã tiếp đón nhiệt tình sao? Việc này hơi buồn cười. Hay là Bí thư thị ủy Hồng Sơn có ấn tượng tốt đối với mình, nó cũng hoang đường. Việc này phải do Thị ủy Ninh Lăng quyết định chứ không phải do đối phương chỉ trỏ.

Dù như thế nào thì Hoắc Vân Đạt cũng không rõ. Tất cả chỉ có thể chờ Triệu Quốc Đống về mới biết.

- Thôi, Bí thư Hồng, tôi nghĩ Bí thư Triệu cũng sẽ trưng cầu ý kiến của tôi mà. Nếu có trao đổi thì chẳng lẽ Bí thư Triệu không nói gì đã đá tôi đi sao?

Hoắc Vân Đạt cười cười tự giễu.

- Dù sao chúng ta trong mắt người ngoài cũng là nhân viên Triệu hệ mà.

Giản Hồng trừng mắt nhìn Hoắc Vân Đạt:

- Anh bây giờ còn có tâm trạng mà nói đùa sao? Tôi suy nghĩ mãi và thấy khả năng anh tới Tào Tập hoặc là Thương Hóa là không lớn. Nếu thật sự anh tới Tào Tập cùng Thương Hóa, Bí thư Triệu không cần thiết phải nói chuyện với anh mà để Bí thư Lam hoặc là trưởng ban Tiêu trực tiếp nói chuyện với anh là được.

Hoắc Vân Đạt không nghĩ Giản Hồng cũng nhìn ra được điểm này nên gật đầu nói:

- Tôi cũng thế. Suy nghĩ mãi tôi cảm thấy trong giọng trưởng ban Tiêu có vấn đề. Có lẽ y và Bí thư Triệu có ý kiến khác nhau. Xem ra Bí thư Triệu thật sự muốn tôi tới Hồng Sơn cảm nhận phong cảnh nhiệt đới. Nếu tôi thật sự phải sang Bí thư Hồng thì chị cũng nên thường xuyên tới thăm tôi, tôi sẽ làm trọn tình địa chủ. Nghe nói Hồng Sơn có rừng nguyên thủy nhiệt đới rất đẹp.

Nghe Hoắc Vân Đạt nói như vậy, Giản Hồng không khỏi thở dài một tiếng. Hai người cùng cộng tác không lâu nhưng rất ăn ý. Nhưng chuyện này lại do Bí thư Triệu quyết định, hai người muốn oán giận cũng không thể.

- Được rồi, sau khi Bí thư Triệu về tôi sẽ mặt dày đến hỏi xem Bí thư Triệu nghĩ như thế nào. Không thể vì trao đổi mà khiến cho Đông Giang chậm phát triển đi mà.

Giản Hồng trừng mắt nói.



Triệu Quốc Đống hai hôm nay đúng là khá bận, chủ yếu là chuyện trao đổi cán bộ với Hồng Sơn.

Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy cũng rất chú trọng việc này. Sau khi bên Điền Nam sang đây, Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy cũng lập đoàn khảo sát do Vi Sùng Thái dẫn đầu đến Hồng Sơn.

Sau khi về, Hàn Độ và Vi Sùng Thái đã báo cáo với Miêu Chấn Trung và Ứng Đông Lưu, giới thiệu tình hình bên Hồng Sơn và suy nghĩ của bọn họ, hai bên coi như xác định việc trao đổi cán bộ. Hàn Độ lúc này mới gọi Triệu Quốc Đống lên ban. Ba người vừa trao đổi qua việc cán bộ Ninh Lăng sang Hồng Sơn như thế nào, cán bộ Hồng Sơn sang Ninh Lăng kiêm chức ra sao?

Triệu Quốc Đống giới thiệu việc Thị ủy Ninh Lăng đã xác định cán bộ cấp chính huyện là Hoắc Vân Đạt. Hàn Độ và Vi Sùng Thái có chút ấn tượng đối với Hoắc Vân Đạt. Hạng mục sân bay Đông Trại nằm trong địa phận Đông Giang, thêm cả trung tâm vật tư khiến danh tiếng của Đông Giang tăng lên. Cán bộ Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy cũng không xa lạ về Đông Giang vì vậy về nguyên tắc đồng ý để Hoắc Vân Đạt sang bên Hồng Sơn, cũng yêu cầu Thị ủy Ninh Lăng nhanh chóng xác định hai cán bộ cấp phó huyện hai cán bộ cấp trưởng phòng.

Sau khi Vi Sùng Thái rời đi, Triệu Quốc Đống cũng báo cáo qua việc Ninh Lăng sẽ tiến hành điều chỉnh vài Bí thư huyện ủy và chủ tịch quận, huyện với Hàn Độ. Theo yêu cầu thì việc điều chỉnh cán bộ cấp huyện là quyền lực của Thị ủy nhưng vẫn cần báo cáo với Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy. Ở vấn đề bổ nhiệm Thôi Tú Phu cùng Chu Trọng, Triệu Quốc Đống đã sớm báo cáo với Hàn Độ, cũng dựa theo trình tự để ban Tổ chức cán bộ Thị ủy báo cáo lên ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy.

- Nói như vậy Bí thư huyện ủy Tào Tập thì Ninh Lăng cũng sẽ điều chỉnh? Lãnh đạo chủ yếu của cả đảng, chính quyền Tào Tập điều chỉnh trong thời gian ngắn như vậy có ảnh hưởng đến công việc của Tào Tập không?

Hàn Độ hỏi.

- Vấn đề này Thị ủy chúng tôi đã nghiên cứu qua nhưng bộ máy Tào Tập đúng là phải điều chỉnh mạnh mới được. Lãnh đạo chủ yếu Đảng ủy, chính quyền không phải do không đoàn kết mà khiến kinh tế chậm phát triển mà do tư tưởng, quan niệm lạc hậu. Lúc trước khi Sử Chí Hòa rời đi là cơ hội tốt nhưng lúc ấy Thị ủy không nắm bắt được. CHuyện này có trách nhiệm của tôi mới khiến Tào Tập chậm phát triển như vậy. Vì thế lần này Thị ủy quyết tâm dù cho đau trong thời gian tới thì chúng tôi cũng phải điều chỉnh, tạo trụ cột cho công việc sau này.

Triệu Quốc Đống gật đầu. Hắn có thể hiểu lo lắng của Hàn Độ. Điều chỉnh cả Bí thư, chủ tịch chưa phải chưa có nhưng hơn phân nửa là do cả hai người này đều có vấn đề, nếu không sẽ lục tục điều chỉnh.

- Ừ, Thị ủy Ninh Lăng nghĩ được như vậy là tốt rồi. Bí thư, chủ tịch một huyện có tác dụng rất quan trọng đến sự phát triển của huyện đó, nó liên quan đến sự phát triển trong năm, thậm chí mười năm của huyện đó. Quốc Đống, cậu ở điểm này chắc hiểu rất rõ. Vì thế tôi hy vọng Thị ủy Ninh Lăng có thể lựa chọn chính xác.

Hàn Độ đổi sang chuyện khác:

- Vậy Thị ủy Ninh Lăng đã có quyết định trong việc xử lý cán bộ lãnh đạo Vân Lĩnh chưa?

Triệu Quốc Đống biết vấn đề này không thể tránh. Trên thực tế Liêu Vĩnh Đào đã gọi điện cho hắn hỏi về kết quả xử lý người chịu trách nhiệm chính trong sự kiện Hâm Đạt, Triệu Quốc Đống lấy lý do Thị ủy đang nghiên cứu mà kéo dài. Bây giờ Hàn Độ hỏi thì hắn chỉ có thể nói thật.

- Trưởng ban, đối với việc này Thị ủy Ninh Lăng dự định như sau. …

Nghe Triệu Quốc Đống nói mà Hàn Độ không khỏi nhíu mầy. Xem ra Triệu Quốc Đống muốn bảo vệ Bí thư, chủ tịch Vân Lĩnh. Điều này cũng có thể hiểu, vì phát triển kinh tế, bản thân không có sai lầm cá nhân, hơn nữa cũng lục tục có biện pháp giải quyết, không tạo thành hậu quả mấy. Thị ủy Ninh Lăng cũng đã kiểm điểm với Tỉnh ủy, ở vấn đề này Ninh Lăng có được quyền chủ động giải quyết.

- Quốc Đống, xử lý như thế nào là chuyện của Thị ủy Ninh Lăng, tôi tin cậu biết chừng mực. Chẳng qua cậu tốt nhất trao đổi với chủ nhiệm Liêu một chút, như vậy sẽ tốt hơn.

Hàn Độ suy nghĩ một chút rồi nói. Bây giờ Triệu Quốc Đống đã là Thường vụ tỉnh ủy, tin rằng Triệu Quốc Đống chỉ cần tỏ thái độ đúng mực thì Liêu Vĩnh Đào sẽ không làm khó dễ.

- Ừ, điểm này tôi sẽ sớm trao đổi với chủ nhiệm Liêu.

Triệu Quốc Đống gật đầu nói.

- Lần này Ninh Lăng thay đổi nhân sự khá lớn, Thị ủy cần phải làm tốt công tác chuẩn bị. Ví dụ như Chu Trọng đến Đông Giang làm Phó bí thư, phó Chủ tịch quận là khá tốt, như vậy sẽ có thời gian làm quen, bàn giao công việc, không bị việc điều chỉnh nhân sự ảnh hưởng. Tôi hy vọng các hạng công việc trong năm nay của Ninh Lăng luôn đi đầu cả tỉnh, thậm chí cả nước.

- Xin trưởng ban yên tâm, Ninh Lăng chúng tôi sẽ nghiên cứu kỹ rồi mới thực hiện.

Triệu Quốc Đống như đột nhiên nhớ ra gì đó nên nói:

- Trưởng ban, nghe nói chủ nhiệm Trương – Hội liên hiệp phụ nữ tỉnh sắp nghỉ hưu?

Hàn Độ nhìn Triệu Quốc Đống rồi cười nói:

- Có chuyện này, sao, lỗ tai cậu dài nhanh như vậy à, chuyện gì cũng nghe được.

- Hắc hắc, chủ nhiệm Trương rất quan tâm công tác phụ nữ Ninh Lăng chúng tôi, năm ngoái còn tới Ninh Lăng thị sát công việc, đây là lãnh đạo rất thật.

Triệu Quốc Đống cười hì hì nói.

- Được rồi, tôi biết cậu nghĩ gì. Có phải muốn đề cử cán bộ ưu tú của Ninh Lăng không?

Hàn Độ trừng mắt nhìn Triệu Quốc Đống:

- Đừng để người khác tưởng Ninh Lăng có tốc độ tăng trưởng nhanh thì sẽ là nơi ra cán bộ. Phát triển kinh tế cũng không đại biểu tất cả.

- Trưởng ban Hàn, tôi không dám nói gì mà.

Triệu Quốc Đống vội vàng ngậm miệng.

- Quốc Đống, có một số việc trên tỉnh cậu cũng cần suy xét chứ đừng để ý mãi chuyện ở Ninh Lăng. Cậu bây giờ đã là Thường vụ tỉnh ủy nên phải suy nghĩ ở góc độ khác.

Hàn Độ nhắc nhở:

- Đừng làm Bí thư Đông Lưu cùng Bí thư Miêu thấy tôi và cậu ôm lại thành đoàn, như vậy không tốt.

- Tôi đề cử một chút có được không vậy?

Triệu Quốc Đống đảo mắt nói.

- Đương nhiên có thể nhưng tôi sẽ phản đối.

- Cảm ơn trưởng ban, tôi hiểu.

Triệu Quốc Đống gật đầu nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.