Lộng Triều

Chương 13: Q.13 - Chương 13






Chung Dược Quân mặc dù đi cùng khách nhưng trong lòng vẫn không yên. Điểm này ngay cả Vưu Liên Hương cũng nhận ra.

Điều này cũng khó trách, Hoàng Lăng vừa xảy ra chuyện, ai có thể thay thế chức này nhất? Đương nhiên là Chung Dược Quân.

Chung Dược Quân biết việc này không đơn giản, chủ yếu là do y làm Thị trưởng quá ngắn, mới chưa đầy tám tháng. Điều này làm Chung Dược Quân rất buồn bực.

Nếu mình có thể làm sớm hai năm, lại có Chủ tịch Tần ủng hộ, vậy mình lên làm Bí thư Thị ủy là không có gì phải lo lắng cả.

Sau khi biết tin Hoàng Lăng có chuyện, Chung Dược Quân lập tức gọi cho Tần Hạo Nghiên, nhưng Tần Hạo Nghiên chỉ nói ổn định cục diện, yên tâm công tác.

Yên tâm công tác còn dễ giải thích, có nghĩa là mình chỉ có thể tiếp tục làm ở vị trí Thị trưởng này. Nhưng ổn định cục diện lại có nghĩa khác, đó chính là muốn mình ổn định cục diện chính trị đừng có hỗn loạn, có phải là ám chỉ mình có khả năng không?

Nghĩ vậy Chung Dược Quân không khỏi run lên.

Tin Hoàng Lăng bị bắt gần như chỉ trong một ngày truyền khắp Ninh Lăng, một vài cán bộ có thông tin đều biết Bí thư Thị ủy Hoàng Lăng bị bắt.

Đây là cơn động đất lớn nhất ở Ninh Lăng trong mấy năm qua. Sức ảnh hưởng nó khác hẳn lần trước khi Lý Đỉnh Nam và Phó chủ tịch Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân bị bắt mấy năm trước.

Dù là Chung Dược Quân hay Vưu Liên Hương đều có rất nhiều người đặt câu hỏi, đó chính là ai đến làm Bí thư thBí thư Thị ủy? Đương nhiên hỏi Chung Dược Quân đều là mang tính dò xét, còn hỏi Vưu Liên Hương thì thẳng thắn hơn nhiều.

Đương nhiên tâm trạng bộ máy Thị ủy Ninh Lăng không tốt mấy. Ví dụ như Phó bí thư Thị ủy Lục Kiếm Dân và Trưởng ban tổ chức cán bộ kiêm Trưởng ban thư ký Thị ủy Tiêu Phượng Minh.

Bí thư thBí thư Thị ủy xảy ra chuyện mặc dù từ căn bản không quan hệ gì mấy tới Phó bí thư, nhưng Lục Kiếm Dân biết vấn đề Hoàng Lăng bị truy tố là từ khi y tới Ninh Lăng không đầy nửa năm, nói cách khác có một thời gian dài Lục Kiếm Dân làm Phó bí thư Thị ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật thì Hoàng Lăng đã xảy ra chuyện. Mặc dù Ủy ban kỷ luật đồng cấp cần giám sát Đảng ủy nhưng ai cũng biết Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật đồng cấp không thể nào giám sát được Bí thư đảng ủy cùng cấp.

Chẳng qua đây dù sao cũng là một chuyện, trong Đảng đã có quy định, kiểu gì cũng có người lấy việc này ra mà nói.

Tiêu Phượng Minh càng không ổn. Hoàng Lăng coi trọng y, từ Trưởng ban thư ký trực tiếp nhảy lên làm Trưởng ban tổ chức cán bộ, còn đẩy ngã Lam Quang cùng Lỗ Năng, điều này cũng làm cho Ủy ban, Thị ủy Ninh Lăng thấy rõ sự bá đạo của Hoàng Lăng trong vấn đề nhân sự.

Bây giờ Hoàng Lăng không ngờ xảy ra chuyện lớn như vậy. Mặc dù Tiêu Phượng Minh làm Trưởng ban tổ chức cán bộ không lâu, lúc y làm Trưởng ban thư ký Thị ủy cũng loáng thoáng nghe một chút Hoàng Lăng có quan hệ mật thiết với giám đốc các công ty. Nhưng Tiêu Phượng Minh vốn nghĩ đối phương đây là quan tâm đến sự phát triển của công ty mà làm như vậy.

Mặc dù Tiêu Phượng Minh rất tự tin vì mình không có quan hệ kinh tế mờ ám với Hoàng Lăng, nhưng y biết trong mắt người khác thì mình chính là thân tín của Hoàng Lăng. Nói cách khác Bí thư Thị ủy mới tới sẽ dùng ánh mắt gì nhìn mình, điều này sẽ quyết định vận mệnh chính trị sau đây của y.

……..

Chưa kết thúc cuộc hội thảo Triệu Quốc Đống đã rời khỏi Ninh Lăng, điều này làm đám người Ngụy Hiểu Lam, Giản Hồng, Tiếu Triêu Quý gọi điện tới than oán. Đương nhiên trong điện thoại đều nói đến việc Hoàng Lăng xảy ra chuyện.

Mọi người đều lo lắng về việc ai tới làm Bí thư Thị ủy.

Mọi người đều không cho rằng Chung Dược Quân sẽ lên, dù sao y làm Thị trưởng trong thời gian quá ngắn, bầu làm Thị trưởng chưa đầu nửa năm, kinh nghiệm công tác cơ sở thiếu. Có thể nói nửa năm nay Chung Dược Quân chưa làm được gì, không có uy tín và quan hệ mấy ở Ninh Lăng. Ở tình huống đó mà làm Bí thư Thị ủy đúng là quá đáng.

Đương nhiên cũng có người trêu đùa là tiếc khi Triệu Quốc Đống đến Bộ năng lượng làm việc. Nói nếu Triệu Quốc Đống còn ở An Nguyên thì không chừng tỉnh sẽ điều Triệu Quốc Đống về.

Đối với những câu hỏi này, Triệu Quốc Đống có chút xấu hổ nên chỉ có thể ấp úng nói sang bên mà thôi. Hắn cũng không tiện nói nhiều.

Mặc dù Ứng Đông Lưu có ý muốn hắn làm vị trí đó, cũng được Qua Tĩnh ủng hộ nhưng còn có Tần Hạo Nghiên và Yến Nhiên Thiên phản đối. Nhất là Nghiêm Lập Dân do Yến Nhiên Thiên ủng hộ, Nghiêm Lập Dân có quan hệ và uy tín không kém gì hắn ở Ninh Lăng. Thậm chí còn quen thuộc tình hình Ninh Lăng hơn hắn. Điểm yếu duy nhất là Nghiêm Lập Dân chưa từng làm công tác kinh tế, đây chính là khuyết điểm chết người của y.

Triệu Quốc Đống về Bắc Kinh có một ngày rưỡi để giải quyết xong việc của mình.

Bộ còn vài công việc do Thái Chánh Dương tự mình giao cho Triệu Quốc Đống. Thái Chánh Dương vốn hy vọng Triệu Quốc Đống biểu hiện tốt để được Lãnh đạo trung ương chú trọng. Bây giờ có vẻ đáng tiếc nhưng về lý thuyết có được lãnh đạo coi trọng thì cũng phải làm việc thật đạt thành tích. Vì thế Thái Chánh Dương mới cho phép Triệu Quốc Đống rời đi.

Thái Chánh Dương và Triệu Quốc Đống chỉ nói chuyện có nửa tiếng. Buổi trưa hôm sau Qua Tĩnh gọi cho hắn hỏi hắn chiều có thể về An Đô không? Tối Bí thư Ứng sẽ nói chuyện với hắn.

Dù bận đến mấy Triệu Quốc Đống cũng không thể không về.

Trang Quyền tự mình đến lái xe đưa Triệu Quốc Đống đến Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy. Hắn đến đây nói chuyện với Qua Tĩnh, sau đó đợi Ứng Đông Lưu gọi.



- Có khẩn trương không?

Trang Quyền đúng là rất hâm mộ nhìn Triệu Quốc Đống. Vốn tới An Nguyên tham gia hội thảo, không ngờ chỉ trong nháy mắt sắp thành Bí thư Thị ủy Ninh Lăng. Mặc dù Ninh Lăng còn có chênh lệch khá lớn với Hoài Khánh, nhưng dù sao đó cũng là Bí thư Thị ủy. So sánh với Thị trưởng thì tuy chỉ cách nửa bước nhưng đó là cách giữa trời và đất.

- Ha ha, Trưởng ban Quyền nói gì thế?

Triệu Quốc Đống xoa xoa tay cố làm mình bình tĩnh lại.

- Có thể không khẩn trương được sao? Nói chuyện với Bí thư tỉnh ủy thì sợ là vô số người đều mong chờ mà. Sao tôi lại thấy hốt hoảng đến vậy?

- Lại đây uống cốc nước đá cho bình tĩnh lại đã. Có lẽ bây giờ Trưởng ban Qua đang nói chuyện với Bí thư Ứng. Sáng mai chính là cuộc họp kín để quyết định. Nghe nói ngoài cậu cho chức Bí thư Thị ủy Ninh Lăng ra thì còn có ứng viên làm Phó bí thư Thị ủy An Đô.

Trang Quyền cười nói.

- Phó bí thư Thị ủy An Đô?

Triệu Quốc Đống hơi động tâm nói:

- Nghiêm Lập Dân?

- Ha ha, Quốc Đống, đầu cậu sao mà nhạy bén đến vậy?

Trang Quyền không khỏi bội phục linh tính của Triệu Quốc Đống, chỉ nói một câu là hiểu ngay. Phó bí thư Thị ủy và Chủ tịch Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân An Đô đã để trống một thời gian. Vốn định để sau Đại hội Đảng tỉnh mới quyết định, bây giờ lại sớm quyết định thì tất nhiên là có vấn đề.

- Chủ tịch tỉnh Tần đã đồng ý?

Triệu Quốc Đống hỏi xong mới thấy mình hơi ngu. Không có gì không thể thỏa thuận được, đây giống như là chiến trường vậy, hôm nay là bạn, mai là địch. Hôm nay là địch, mai lại bắt tay cười nói.

- Nhìn xem, hỏi một câu đã lộ bài rồi. Tôi còn tưởng cậu là thần tiên nữa chứ?

Trang Quyền lắc đầu nói:

- Cậu cho rằng hôm qua cho đến hôm nay Trưởng ban Qua đều ở đây chờ họp sao?

Triệu Quốc Đống liền hiểu ra và thầm than đây là chính trị, lật tay là có thể tạo thành mưa. Vận mệnh con người cũng là như vậy, đương nhiên lý thuyết cũng còn có ẩn số. Tất cả đều phải thông qua cuộc họp kín sáng mai cùng Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy chiều mai.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.