Cốc cốc cốc, tiếng gõ cửa dồn dập làm Triệu Quốc Đống bừng tỉnh, hắn có một cảm giác run sợ. Mới là 6h20? Ủy ban kỷ luật trung ương lại bắt ai ư?
Triệu Quốc Đống cố gắng làm bình thường, hắn vừa mặc quần áo vừa trầm giọng nói.
- Chuyện gì?
- Chủ tịch, vừa nãy phòng trực ban văn phòng ủy ban tỉnh gọi tới nói hạng mục Thạch Hóa – Thông Thành nổ mạnh rất nhiều khí độc bay ra ngoài, có thể tạo thành tổn thất lớn.
Giọng Âu Dương Cẩm Hoa trở nên run run.
- Chuyện xảy ra khi nào, tôi nói là vụ nổ đó, đã báo cáo với bí thư Lăng chưa?
- Chắc là nửa tiếng trước, đã báo cáo với bí thư Lăng.
Âu Dương Cẩm Hoa vội vàng đưa máy cho Triệu Quốc Đống.
- Bí thư Lăng gọi tới.
Triệu Quốc Đống cầm máy trầm giọng nói.
- Bí thư Lăng, là tôi, tôi đang ở nhà, lập tức tới.
- Chủ tịch…
- Đi, đến Thông Thành, thông báo mấy người Long Ứng Hoa, Bộ Phú Hải, Cổ Viễn Sơn, Hứa Kiều, còn có Mai Cửu Vinh, Tằng Lệnh Thuần, để cho bọn họ lập tức chạy tới Thông Thành. Giới thiệu qua tình hình với bọn họ.
….
Lăng Chính Dược cùng Triệu Quốc Đống chạy tới Thông Thành đã là chuyện bốn năm tiếng sau. Từ xa nhìn lại thấy hiện trường rất hỗn độn, mùi lưu huỳnh vẫn còn tràn ngập làm người ta đau đầu muốn vỡ ra.
Xe cứu hỏa thấy ở khắp nơi, những vòi nước bay loạn trên trời, các công trình kiến trúc vẫn còn đỏ lửa. Mối nguy hiểm với các chiến sĩ phòng cháy không chỉ là lửa còn là chất độc vẫn còn đầy trong không khí.
Lô Vệ Hồng đầu đầy mồ hôi đi theo sát phía sau Lăng Chính Dược và Triệu Quốc Đống, thị trưởng Hứa Tất Thành cùng phó thị trưởng La Duệ tại hiện trường chỉ huy giải quyết.
Có ba người chết nhưng do nhiệt độ quá cao, hóa chất bay ra khiến hơn 20 công nhân xung quanh bị nhiễm độc tử vong, còn hơn 160 người bị chất độc ảnh hưởng.
Đây là sự cố an toàn lao động lớn nhất từ trước đến giờ của An Nguyên.
- Bí thư Lăng, Chủ tịch Triệu, không thể tiếp tục đi lên, đi lên nữa sẽ nguy hiểm.
Lô Vệ Hồng một bên lau mồ hôi, một bên khẩn trương nói.
- Còn có nguy hiểm? Các đồng chí đằng trước sẽ không thấy nguy hiểm ư?
Lăng Chính Dược lạnh lùng đáp lại rồi không để ý tới đối phương đi nhanh tới. Triệu Quốc Đống không nói chỉ đi sát theo Lăng Chính Dược.
Lăng Chính Dược và Triệu Quốc Đống nhịn mùi lưu huỳnh đi tới xem xét tình hình xung quanh, sau đó thăm hỏi động viên các đồng chí đang giải quyết sự cố. Hiện trường đã được khống chế, hai người để Long Ứng Hoa và Bộ Phú Hải ở lại chỉ huy hiện trường còn mình quay về nội thành – Thông Thành.
Một vị phó tổng cục trưởng –- Tổng cục an toàn lao động quốc gia cũng đã bay tới sân bay Ninh Lăng, đang từ Ninh Lăng đi xe tới đây. Từ Ninh Lăng tới Thông Thành gần hơn An Đô tới Thông Thành nửa đoạn đường.
Trên xe Lăng Chính Dược không nói một câu nhưng Triệu Quốc Đống ngồi cạnh dễ dàng nhận ra dấu hiệu già nua uể oải của đối phương. Hai vành mắt thâm lại, có thể thấy những chuyện thời gian qua làm hắn mất hết sức lực.
Lăng Chính Dược lớn hơn Triệu Quốc Đống 20 tuổi, mà trong thời gian dài công tác ở cơ quan thuộc trung ương khiến hắn có thói quen sống khác, tuy áp lực công việc không nhỏ nhưng khá đơn thuần. Đến An Nguyên nhận chức, đủ công việc phức tạp làm hắn thấy tinh lực của mình hao hết. Nhất là hai tháng nay đủ loại chuyện khiến Lăng Chính Dược ngủ không ngon. Làm Lăng Chính Dược lo không đơn thuần là sự cố này mà là ảnh hưởng trái chiều từ nó mang lại.
Lô Vệ Hồng đã dành thời gian báo cáo riêng tình hình với hắn.
Xảy ra sự cố lần này là ở một công ty con thuộc tập đoàn Thạch Hóa. Trong khi đẩy mạnh hạng mục liên doanh khổng lồ giữa Thạch Hóa và BASF, Thị ủy, ủy ban Thông Thành đã cùng Thạch Hóa tiến hành xúc tiến thêm các hợp tác khác, qua đó khiến cho hạng mục liên doanh này có thể nhanh chóng lối tiếp vài hạng mục khác, rồi tiến hành thi công, tiến độ thi công rất nhanh, đây là yêu cầu của bên công ty liên doanh, yêu cầu trong thời gian ngắn nhất phải hoàn thành xây dựng, sau đó tiến hành nối tiếp hệ thống thoát khí, bảo đảm đầu sang năm đường ống sẽ kéo dài tới công trường xây dựng hạng mục của liên doanh. Mà tiến độ xây dựng của hạng mục liên doanh cũng rất nhanh, công nhân làm ba ca liên tục.
Đúng là ở hoàn cảnh này nên các đơn vị thi công bỏ qua chế độ an toàn, trong quá trình thi công có sai sót. Việc này làm khí thiên nhiên bị thất thoát ra ngoài không kịp phát hiện, tạo thành nổ mạnh. Mà lúc ấy lãnh đạo trực ban của nhà máy thoát khí không có ở đây khiến cho chất khí thiên nhiên lưu huỳnh càng lan tràn ra ngoài tạo thành sự cố lớn hơn nữa.
Tình huống này Lô Vệ Hồng mặc dù chỉ là hàm hồ báo cáo với Lăng Chính Dược nhưng Lăng Chính Dược vẫn có thể nhìn ra mánh khóe từ sự khẩn trương của Lô Vệ Hồng. Chẳng qua ở tình huống này hắn chỉ có thể tạm thời im lặng, cũng không hỏi quá sâu. Hắn không tỏ thái độ trước khi hoàn toàn điều tra rõ. Hơn nữa Lăng Chính Dược thậm chí phát hiện mình còn không biết nên ứng phó tình hình lúc này như thế nào.
Không thể nghi ngờ vụ việc này là sự cố an toàn lao động rất lớn, ai chịu trách nhiệm vấn đề này cũng là vấn đề cần phải suy nghĩ rõ ràng. Nhưng có thể khẳng định bên Thông Thành có trách nhiệm rất lớn nếu không Lô Vệ Hồng luôn trầm ổn sẽ không thất thố đến như vậy.
Nghĩ vậy Lăng Chính Dược không khỏi liếc nhìn Triệu Quốc Đống đang ngồi bên cạnh mình. Tên này đúng là quạ đen, nói là trúng.
Trước đây khi thông qua hạng mục liên doanh giữa Thạch hóa và Basf, Triệu Quốc Đống đã nói rõ lo lắng về vấn đề bảo vệ môi trường và an toàn lao động, cho rằng cần phải có sự luận chứng càng cẩn thận hơn. Vì thế Long Ứng Hoa và Lô Vệ Hồng còn có thái độ quá khích trước mặt mình, cho rằng đây là do Triệu Quốc Đống ghen ghét, lo hạng mục ở Thông Thành làm tốt sẽ khiến Thông Thành có thể vượt qua Ninh Lăng. Mình mặc dù không quá tin tưởng nhưng trong lòng cũng có chút nghi ngờ này.
Lăng Chính Dược nhớ thời gian trước Long Ứng Hoa đưa cho mình một văn bản mà Triệu Quốc Đống lấy danh nghĩa ủy ban tỉnh phát ra yêu cầu Thị ủy, ủy ban các thành phố, thị xã cần nghiêm túc chú ý giám sát an toàn lao động và hoàn cảnh, gây áp lực cho ngành giám sát an toàn lao động và bảo vệ môi trường, yêu cầu bọn họ đặc biệt chú ý và kiểm tra hạng mục khí thiên nhiên khổng lồ. Long Ứng Hoa nói đây là thái độ phân biệt điển hình, gây trở ngại cho hạng mục Thông Thành. Mình lúc ấy cũng có chút không hài lòng, cho rằng nếu là an toàn lao động và hoàn cảnh thì cần phải đối xử như nhau, dù có nghiêng về bên nào cũng chỉ có thể thông qua quy định rõ rệt chứ không phải là trực tiếp nhằm vào một ngành, một hạng mục nào đó.
Bây giờ xem ra ở vấn đề này mình quá tin tưởng Long Ứng Hoa và Lô Vệ Hồng.
Nghĩ vậy Lăng Chính Dược không khỏi có chút tức giận, tại sao đám người này không ai mang lại tin tốt cho mình. Từ Tề Hoa đến Long Ứng Hoa, mỗi lần đều xuất hiện chuyện phiền phức, làm mình đi thu lại là sao? Chẳng lẽ mình nhìn người không chuẩn?
Hắn không biết Triệu Quốc Đống thấy sao về việc này, có thể bấu chặt không tha không. Lúc trước hai người vì hai hạng mục ở Thông Thành mà có tranh luận, mãi mới miễn cưỡng thỏa hiệp. Bây giờ lại xảy ra chuyện khiến hơn 20 người chết, mấy trăm người bị bệnh, điều này cũng khiến lãnh đạo chủ yếu của trung ương rất chú ý. Khi mà ảnh hưởng từ vụ án tham nhũng chưa qua, lại xảy ra chuyện này chính là vứt mình lên lò lửa.
Bây giờ nguyên nhân thật sự của vấn đề còn không rõ, nhưng hậu quả nghiêm trọng đã xảy ra ở trước mặt, đây là đả kích lớn đối với hạng mục của công ty liên doanh, đồng thời cũng là hồi chuông cảnh báo đối với hạng mục còn lại, hạng mục hóa chất, khí thiên nhiên mang tính mạo hiểm rất cao, nhất là khi nổ xảy ra có thể thất thoát khí độc càng mang lại ảnh hưởng cực lớn. Ở vấn đề này Triệu Quốc Đống có thể một lần nữa lấy ra nói chuyện không?
Nhất là vẻ mặt ấp a ấp úng của Lô Vệ Hồng và vẻ mất tự nhiên của Long Ứng Hoa hiện lên trước mặt hắn, càng làm Lăng Chính Dược ý thức được vấn đề sợ không đơn giản như vậy.