Qua Tĩnh đến tham gia lễ khởi công của công ty trách nhiệm hữu hạn thiết bị điện lực Trường Liên làm nhiều người chú ý. Tuy Qua Tĩnh là người tỉnh Tô, nhưng công ty tỉnh Tô tới tỉnh An Nguyên đầu tư là rất nhiều nhưng Qua Tĩnh chưa tham gia lần nào. Lần này là lễ khởi công xây dựng nhà máy của công ty trách nhiệm hữu hạn thiết bị điện lực Trường Liên, Qua Tĩnh tham gia khiến nhiều người tò mò.
Chẳng qua chỉ có mình tổng giám đốc công ty trách nhiệm hữu hạn thiết bị điện lực Trường Liên - Hứa Tĩnh Giang là hiểu rõ đây là do Triệu Quốc Đống mời, Trưởng ban Qua chỉ là xuôi dòng đẩy thuyền thực hiện mà thôi.
Bữa trưa bố trí ở Ninh Uyển. Trong các Lãnh đạo thị ủy thì ngoài Thư Chí Cao, Nghiêm Lập Dân, Lục Kiếm Dân, Chương Thiên Phóng; Chu Xuân Tú, Vưu Liên Hương và Triệu Quốc Đống cũng tham gia.
Qua Tĩnh trông khá thân thiện.
Ăn trưa xong, Qua Tĩnh nghỉ một tiếng rồi nói chuyện với Thư Chí Cao nửa tiếng, sau đó lại nói chuyện với hai người Nghiêm Lập Dân và Chương Thiên Phóng nửa tiếng.
Buổi chiều Qua Tĩnh từ chối việc Thư Chí Cao và Nghiêm Lập Dân đi cùng, chỉ đồng ý Chương Thiên Phóng và Triệu Quốc Đống đi cùng đến khảo sát ở Tây Giang. Cô đến kiểm tra công tác xây dựng Đảng ở một công ty cổ phần của Tây Giang, cũng khẳng định công tác xây dựng Đảng của Tây Giang đã đạt thành tích, đồng thời yêu cầu Ninh Lăng phải phát huy kinh nghiệm này.
Qua Tĩnh đến nhanh, đi cũng nhanh. Năm giờ liền về An Đô. Thư Chí Cao và Nghiêm Lập Dân tìm cách giữ lại nhưng cô từ chối.
………
Nhà hàng Ngư Yến nằm sát bờ sông Lưu Hoa - Vĩnh Lương, Triệu Quốc Đống và Vưu Liên Hương đi xe Camry đã sớm tới nơi này.
Nhà hàng Ngư Yến không nằm trong nội thành Vĩnh Lương mà nằm ở ngoại ô cách Vĩnh Lương 20km, đây là nơi quốc lộ 915 chạy qua.
Do khẩu vị của Qua Tĩnh nên Triệu Quốc Đống đặt một bàn với cá là món chính.
Qua Tĩnh là người tỉnh Tô nhưng ba người cùng đi với cô lại là người tỉnh An Nguyên vì thế thích ăn cay. Triệu Quốc Đống cũng suy nghĩ tới điều đó nên bố trí Quế Toàn Hữu tới trước để đặt món.
Khi Triệu Quốc Đống gọi Vưu Liên Hương, Vưu Liên Hương không biết Triệu Quốc Đống làm gì. Ở trên xe Triệu Quốc Đống mới nói với Vưu Liên Hương rằng Trưởng ban Qua thích yên tĩnh nên chọn nhà hàng Ngư Yến Vĩnh Lương mà ăn, Vưu Liên Hương lúc này mới vui mừng và nghĩ không ngờ Triệu Quốc Đống này sớm tạo được quan hệ với Trưởng ban Qua.
Hai người đều biết Thư Chí Cao không hy vọng làm Bí thư. Bí thư thị ủy Ninh Lăng do Hoàng Lăng – Thị trưởng Thị xã Tân Châu đảm nhiệm. Qua Tĩnh lần này đến chính là lộ tin trước. Triệu Quốc Đống không biết Thư Chí Cao có sớm biết kết quả này không, nhưng hắn tin Qua Tĩnh sẽ trao đổi với Thư Chí Cao.
Vưu Liên Hương cũng không hy vọng mình sẽ được điều chỉnh vị trí, nhưng Triệu Quốc Đống gọi cô đi cùng làm cô có nhiều hy vọng. Lần này không có cơ hội thì chỉ cần Trưởng ban Qua có ấn tượng tốt, tạo được quan hệ thì sau này có cơ hội mà.
Không khí bữa tối tùy tiện hơn trưa. Triệu Quốc Đống và Qua Tĩnh nói chuyện ăn ý làm mấy thành viên Ban Tổ chức cán bộ và Vưu Liên Hương, Quế Toàn Hữu đều than thở. Bọn họ nhìn ra Trưởng ban Qua khá thưởng thức vị Thường vụ thị ủy trẻ tuổi này của Ninh Lăng. Vưu Liên Hương còn có một chút ghen tị, tên này sao đi đâu cũng được chào đón như vậy?
Triệu Quốc Đống hôm nay có mục đích chính là đẩy Vưu Liên Hương lên. Hắn có nhiều cơ hội tiếp xúc với Qua Tĩnh, bây giờ hắn cần là để Qua Tĩnh có ấn tượng về Vưu Liên Hương.
Theo tình hình thì thấy khá tốt. Qua Tĩnh cũng đánh giá cao sự khôn khéo của Vưu Liên Hương. Chẳng qua quan hệ cấp trên cấp dưới mà anh muốn nhanh chóng kéo gần là không dễ, nhất là giữa phụ nữ càng khó hơn. Đây coi như bước đi đầu tiên.
Đưa mắt nhìn chiếc xe biến mất trong màn đêm, Triệu Quốc Đống ưỡn lưng mà nói.
- Đi thôi Vưu tỷ, chúng ta về Ninh Lăng chứ, hay là về An Đô.
- Về An Đô.
Vưu Liên Hương tối uống mấy chén nên mặt đỏ lên, chẳng qua đầu óc vẫn tỉnh táo.
- Tôi thấy mấy hôm nay đúng là rất bận.
- Ha ha, chúng ta lại nghênh đón một sếp mới, lại phải thích ứng với người mới.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Bao giờ đến lượt người khác thích ứng với chúng ta.
- Hừ, Quốc Đống, cậu phải thấy đủ chứ. Cậu mới bao nhiêu, Vưu tỷ này bao tuổi? Bây giờ đi đến nước này, cậu cho rằng Qua Tĩnh không cần thích ứng sao? Phó bí thư Yến Nhiên Thiên cũng là người cứng rắn, nếu không Thư Chí Cao sao lại vô vọng trong việc lên làm Bí thư Thị ủy.
- Tôi thật ra cảm thấy đây không hoàn toàn là do Trưởng ban Qua hay là Thị trưởng Thư. Thị trưởng Thư đến Ninh Lăng quá ngắn, bầu làm Thị trưởng mới mấy tháng, nếu làm Bí thư Thị ủy ngay thì hơi gấp một chút.
Triệu Quốc Đống trầm giọng nói.
- Trên tỉnh cũng cần phải suy nghĩ nhiều lý do mà.
- Ừ, nghe nói Hoàng Lăng là người mạnh mẽ, y làm Thị trưởng Tân Châu không lâu mà thoáng cái đã điều tới làm Bí thư Thị ủy Ninh Lăng, xem ra cũng là người có năng lực.
Vưu Liên Hương lần này có chút thất vọng. Kỳ Dư Hồng coi trọng cô, cô và Chương Thiên Phóng là hai cánh tay của Kỳ Dư Hồng. Bây giờ Kỳ Dư Hồng đi làm cô thấy mình thế cô lực bạc.
- Ừ, khó mà nói.
Triệu Quốc Đống có chút ấn tượng xấu đối với Hoàng Lăng này. Trước đây khi Trường Xuyên và Đức Sơn mua Nhà máy dược Tân Châu thì bị Hoàng Lăng cản trở, sau đó nhận 200 ngàn. Mặc dù Tập đoàn Thương Lãng dùng thủ đoạn hợp pháp nhưng vẫn làm Triệu Quốc Đống nhớ kỹ.
Chẳng qua sau đó Đức Sơn lại có ấn tượng tốt đối với Hoàng Lăng. Ngoài việc to gan dám lấy tiền thì nghe nói Hoàng Lăng này là người táo bạo trong phát triển kinh tế, không sợ đắc tội người, quan hệ khá căng thẳng với bí thư thị ủy Tôn Nghĩa Phu.
Về phần người này tính cách là như thế nào thì phải tiếp xúc mới biết.
- Thực ra chị không cần quá lo lắng. Chị là Thường vụ thị ủy, Thư Chí Cao cũng là người có tính cách, lần này bị thiệt thì sợ sau đó y sẽ không e ngại nhiều. Tôi đoán sau khi Bí thư Thị ủy mới tới, Thị trưởng Thư sẽ đưa ra ý kiến trong công việc của mình. Mặc kệ Hoàng Lăng mạnh mẽ như thế nào thì dù sao y mới tới, Thư Chí Cao nhất định muốn nhân cơ hội này thực hiện ý đồ trong công việc của mình ra. Hai bên đều mạnh gặp nhau thì nhất định sẽ chạm trán. Chị là Trưởng ban thư ký Thị ủy thì sẽ có tác dụng làm dịu, đó là cơ hội chị phát huy sở trường.
Triệu Quốc Đống cũng có thể hiểu tâm trạng của Vưu Liên Hương lúc này. Trưởng ban thư ký Thị ủy không thể so sánh với hắn là Bí thư Quận ủy. Mặc dù cũng là Thường vụ thị ủy nhưng Vưu Liên Hương là quân bài trong quan hệ của lãnh đạo.
Chẳng qua Vưu Liên Hương cũng có ưu thế của mình. Cô là nữ Trưởng ban thư ký nên bình thường nam lãnh đạo ít làm khó cô, hơn nữa chỉ cần có năng lực, phong cách cứng rắn một chút, lại có kinh nghiệm công tác ở An Đô thì sẽ dễ được cấp trên coi trọng. Hơn nữa bây giờ từ trên xuống dưới đều đề cao sử dụng nữ cán bộ. Nữ cán bộ có tài dễ được đề bạt hơn nam cán bộ nhiều.
- Quốc Đống, cậu nói thì nhẹ nhưng kẹp giữ Bí thư Thị ủy và Thị trưởng thì có dễ phối hợp công việc như vậy sao? Hơn nữa còn cả Nghiêm Lập Dân nhìn chằm chằm ở bên. Nghiêm Lập Dân lần này không làm gì được thì có lẽ đang rất tức giận mà muốn tìm nơi phát tiết. Tôi thấy không khí Thị xã rất không tốt. Chỉ có cậu là sướng, không có việc là không phải lên Thị xã, cứ trốn ở Tây Giang và Khu Khai Phát là được.
Vưu Liên Hương thở dài nói.
- Chị đừng bi quan như vậy chứ. Chị nếu thấy khó thở thì đến Tây Giang ngồi chơi, không Khu Khai Phát cũng được.
Triệu Quốc Đống thấy Quế Toàn Hữu đi ra liền mở cửa xe ra hiệu Vưu Liên Hương lên.
- Tôi đã hỏi Trưởng ban Qua thì có lẽ cuối năm sẽ điều chỉnh một chút, chị vẫn còn cơ hội mà.
Ba hôm sau Hoàng Lăng được Phó trưởng ban thường trực – Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Hạ Thiết Trụ dẫn đến Ninh Lăng. Thị ủy đầu tiên triệu tập Hội nghị thường vụ Thị ủy chào đón Bí thư Thị ủy mới tới, sau đó triệu tập hội nghị cán bộ từ cấp phó huyện trở lên. Trong hội nghị Hạ Thiết Trụ tuyên bố quyết định của Tỉnh ủy.
Thư Chí Cao thay mặt Thị ủy Ninh Lăng tỏ vẻ nghiêm túc chấp hành quyết định của Tỉnh ủy, nhiệt liệt chào đón đồng chí Hoàng Lăng đến Ninh Lăng công tác.
Hoàng Lăng sau đó cũng nói mấy câu khiêm tốn, nói nhất định đoàn kết Thị ủy dưới sự lãnh đạo của Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh, không phụ lòng kỳ vọng của lãnh đạo, toàn tâm toàn ý làm tốt công việc, cố gắng phát triển kinh tế, xã hội Ninh Lăng.
Hoàng Lăng làm hắn có ấn tượng không tốt, chuyện Tập đoàn Thương Lãng mua Nhà máy dược Tân Châu là một vết gợn trong lòng hắn. Tiền là việc nhỏ, vấn đề nằm ở chỗ nó khiến người ta nhìn ra bản chất cán bộ lãnh đạo.
Có lẽ người này có năng lực, có thể khiến một nơi giàu lên nhưng nó phải có điều kiện kiên quyết, một khi có cơ hội thu tiền vào túi thì tên Hoàng Lăng này sẽ tuyệt đối không thò tay về. Mà khi lợi ích dân chúng, lợi ích quốc gia xung đột với lợi ích cá nhân, y sẽ chọn như thế nào? Điều này có lẽ không cần trả lời.
Triệu Quốc Đống không tin quan chức ăn tiền đen sẽ chủ động thu tay. Có lần đầu sẽ có vô số lần tiếp theo.
Có cảnh giác nên Triệu Quốc Đống nói mình phải giữ khoảng cách nhất định. Hoàng Lăng không phải Nghiêm Lập Dân. Nếu như nói Nghiêm Lập Dân và hắn có mâu thuẫn, như vậy Hoàng Lăng đến sẽ mang tới nhiều nguy hiểm. Mà hắn làm Bí thư Quận ủy Tây Giang kiêm Bí thư đảng ủy Khu Khai Phát sẽ có thể là người đứng mũi chịu sào.
Không gây chuyện, cần làm gì thì làm đó, đây là mục tiêu mà Triệu Quốc Đống xác định trong một năm nay. Hoàng Lăng mới tới, lại có Thư Chí Cao kiềm chế nên tạm thời không có khả năng bận tâm tới bên dưới. Khi Hoàng Lăng đã đứng vững thì Triệu Quốc Đống muốn làm theo ý đồ có lẽ không thể không xem xét phản ứng của Hoàng Lăng.
….
Sau khi ra khỏi văn phòng Thư Chí Cao, Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút rồi thấy nên đến văn phòng Hoàng Lăng.
Mặc dù địa điểm tổ chức hội nghị công tác kinh tế phi nhà nước của tỉnh không diễn ra ở Ninh Lăng, Ninh Lăng chỉ là điểm thăm quan. Nhưng Hoàng Lăng mới tới thì nhất định không bỏ qua cơ hội lộ mặt này. Hơn nữa Thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh Nhâm Vi Phong rất có thể sẽ dẫn đoàn đến các điểm thăm quan.
Triệu Quốc Đống nói sẽ tới văn phòng Hoàng Lăng, Tằng Lệnh Thuần cũng đồng ý và thấy cần báo cáo công việc với Bí thư Hoàng một chút.
- Thư ký Quan? Bí thư Hoàng có nhà không?
Thế giới này đúng là nhỏ. Trước đó Quế Toàn Hữu giới thiệu Quan Kỳ và Lệnh Hồ Triều làm thư ký cho Triệu Quốc Đống, Triệu Quốc Đống chọn Lệnh Hồ Triều. Quan Kỳ có lẽ thông qua quan hệ của Phó chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân Thị xã mà lên đến văn phòng Thị ủy. Sau khi Hoàng Lăng đến Ninh Lăng thì lại chọn Quan Kỳ làm thư ký.
- Bí thư Triệu, chủ tịch Tằng, Bí thư Hoàng đang ở phòng. Chẳng qua Cục trưởng Tần – cục Tài chính đang báo cáo công việc, mời hai vị ngồi.
Quan Kỳ nói.
15 phút sau, Triệu Quốc Đống và Tằng Lệnh Thuần cũng có cơ hội vào văn phòng Hoàng Lăng.
Hoàng Lăng tóc ngắn trông khá tinh thần, ánh mắt có thần, mặt chữ điền, tai lớn. Y mặc chiếc áo sơ mi màu lam nhạt, người cao hơn mét tám điển hình của người phương bắc.
Triệu Quốc Đống rất khó có thể tưởng tượng đây là một người mò tiền đen. Nhưng đó lại là sự thật mà Tập đoàn Thương Lãng gặp được, hắn không thể không tin.
Hoàng Lăng có tuổi tương đương Thư Chí Cao. Chẳng qua hai người này một phát triển từ thành phố Lam Sơn, một đến từ cơ quan trực thuộc tỉnh, tính cách hai người cũng có điểm dặc biệt. Thư Chí Cao bề ngoài nho nhã nhưng bên trong lại cứng rắn, ở vấn đề mấu chốt khó có thể thỏa hiệp. Hoàng Lăng lại bá đạo, lúc ở Tân Châu đã cứng đối cứng với Bí thư Thị ủy, nửa bước không lùi.
Triệu Quốc Đống đang đánh giá Hoàng Lăng, Hoàng Lăng cũng đang đánh giá hắn.
27 tuổi đã làm Thường vụ thị ủy, ở tỉnh An Nguyên này gần như không có. Hoàng Lăng mơ hồ biết lý lịch của Triệu Quốc Đống, cũng biết ai hò hét sau lưng hắn, đều là người có chỗ dựa mạnh. Hơn nữa bản thân Triệu Quốc Đống cũng không ngu, có thể làm việc, lên chức là tất nhiên.
Tằng Lệnh Thuần bắt đầu báo cáo về việc cải cách các nhà máy nhà nước của Quận Tây Giang cùng với công tác chuẩn bị cho hội nghị công tác kinh tế phi nhà nước của tỉnh.
- Quốc Đống, lão Tằng, chuyện cải cách các nhà máy thì tôi biết rõ một chút. Ừ, tôi đã xem bản tổng kết của tỉnh về các vấn đề xuất hiện khi cải cách các công ty nhà nước. Trên tỉnh khá hài lòng với công tác này ở Tây Giang, cũng liệt vào điểm điển hình tiên tiến. Nhưng tỉnh cũng phê bình Vinh Sơn về việc cải cách ở Công ty Máy tiện, việc cải cách ở công ty này đã tạm thời dừng lại, vấn đề dính dáng là khá nhiều. So sánh hai bên làm tôi là Bí thư Thị ủy cũng thấy nở mày nở mặt.
Hoàng Lăng nói.
- Tôi ở Tân Châu đã nói cac thì phải cải cách, anh không vượt gió đi lên, anh không đi trước thì còn gọi gì là cải cách.
- Theo tôi thấy chỉ cần có lợi cho công ty, nhà máy phát triển, chỉ cần có lợi cho kinh tế, chỉ cần tăng sức cạnh tranh thì tất cả các con đường đều có thể thử, sai lầm có thể sửa lại. Dù xảy ra chuyện vấn đề nhỏ thì Thị ủy cũng phải đứng ra bảo vệ cán bộ.
Triệu Quốc Đống hơi động tâm, Hoàng Lăng này đúng là có khí phách. Y mới tới, người bình thường thì khiêm tốn không tỏ thái độ, nhưng tên này thì hay rồi, vừa gặp đã nổ pháo ầm ầm.
- Bí thư Hoàng, có lời này của ngài, tôi và Chủ tịch Lệnh Thuần yên tâm hơn. Hầu hết các nhà máy trực thuộc quận đều có quy mô nhỏ, nếu muốn đưa các nhà máy tiến vào nền kinh tế thị trường thì biện pháp duy nhất là để nó sớm vật lộn trong mưa gió.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Nhưng luôn có một số cán bộ trong chúng ta không thấy vấn đề này, cảm thấy nếu chính quyền rời khỏi nhà máy thì có nghĩa là không còn quyền điều khiển kinh tế, như vậy sẽ đi ngược con đường phát triển kinh tế Xã hội chủ nghĩa.
- Quốc Đống, đối với những người như vậy cần kiên nhẫn giải thích, phải để bọn họ hiểu, nhưng lại không được thỏa hiệp mà kiên trì đi theo mục tiêu mình đã đặt ra, không được vì mấy người ở bên chỉ tay chỉ chân mà lùi bước. Nếu như có vị lão đồng chí nào không nhìn ra, anh có thể để người đó tới tìm tôi, tôi sẽ làm công tác tư tưởng với bọn họ.
- Cảm ơn Bí thư Hoàng đã ủng hộ.
Tằng Lệnh Thuần nói.
- Bây giờ thiếu lãnh đạo như Bí thư Hoàng, vừa hy vọng anh có thể làm việc, vừa lại sợ anh gây chuyện, lúc nào cũng cột chặt người thì sao cấp dưới có thể mạnh dạn triển khai công việc.
- Cải cách thì không sợ xảy ra vấn đề, chỉ sợ anh rút tay về sẽ làm chậm thời cơ. Khi tất cả đã có sẵn và anh làm theo thì kinh tế nơi anh phụ trách chỉ có thể xếp sau, cuộc sống nhân dân muốn tăng lên chỉ là nằm mơ.
Hoàng Lăng cười phá lên nói.
- Ở điểm này tôi không hề e ngại, phạm sai lầm cũng phải xem anh phạm vào điểm gì, cán bộ lãnh đạo phạm sai lầm mà có thể làm việc thì tốt hơn nhiều so với cán bộ lãnh đạo chỉ ngồi đó mà hưởng thụ.