Lộng Triều

Chương 27: Q.19 - Chương 27






- Phó chủ tịch, bộ trưởng Khương tới.

Nhân viên đi vào báo cáo với một ông lão đang ngồi dưới tán cây quan sát đám cá bơi lội trong hồ.

- Ồ, Khương Hoa đến à? Mời y vào thư phòng chờ tôi.

Phó chủ tịch vỗ vỗ tay như có chút nuối tiếc vì bị người quấy rầy.

- Ngồi đi Khương Hoa.

Phó chủ tịch đi vào cười nói.

- Phó chủ tịch, tôi tới báo cáo tình hình các vị khách Myanmar tới nước ta. Lần này khách Myanmar đến với quy cách rất cao, kể cả chủ tịch Hiệp hội Liên đoàn Đoàn kết và Phát triển Quốc gia cùng với nhiều ủy viên trung ương. Quan trọng nhất chính là ngoài chủ tịch Hiệp hội Liên đoàn Đoàn kết và Phát triển Quốc gia ra còn có ủy viên Wu Di. Vị ủy viên Wu Di này năm trước đã từ chức phó bộ trưởng Bộ năng lượng rồi lên chức, có sức ảnh hưởng lớn ở Hiệp hội Liên đoàn Đoàn kết và Phát triển, năm trước mới tới nước ta. Lúc ấy tôi cũng đi cùng.

Khương Hoa giới thiệu qua tình hình một chút.

Phó chủ tịch chăm chú lắng nghe Khương Hoa giới thiệu. Đoàn đại biểu Hiệp hội Liên đoàn Đoàn kết và Phát triển lần này tới Trung Quốc với quy cách khá cao. Hiệp hội Liên đoàn Đoàn kết và Phát triển hai năm qua vẫn không ngừng phát triển cải tạo, chuẩn bị chuyển hướng từ một tổ chức xã đoàn sang thành chính đảng lớn. Trên nhiều khía cạnh bọn họ cũng hy vọng học hỏi kinh nghiệm của Trung Quốc, nất là về xây dựng chính quyền cơ sở và ổn định quốc gia.

Uỷ ban Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc (CPC) cũng thường xuyên tiếp xúc với Hiệp hội Liên đoàn Đoàn kết và Phát triển, giúp bên họ về các loại tài nguyên, cũng thúc đẩy quan hệ giữa hai bên.

- Ừ, tôi biết rồi, bên Myanmar lần này có quy cách rất cao, trung ương cũng cần có phương án tiếp đón chu đáo. Đối với các nội dung đi thăm và khảo sát do Myanmar đưa ra thì cần cẩn thận nghiên cứu, bố trí an toàn quá trình tiếp đón. Các địa điểm đi thăm vừa phải tính tới khu vực có kinh tế phát triển, cũng cần tới khu vực chạm phát triển ở tây bắc, chủ yếu là muốn cho bên Myanmar thấy được qti phát triển, không nên cực hạn là biểu hiện mặt tốt. Tôi cảm thấy vừa nãy anh nói rất có ý nghĩa, bên Myanmar không chỉ muốn xem mặt sáng, bọn họ càng hy vọng thấy được nơi lạc hậu nghèo khó của Trung Quốc chúng ta phát triển lên như thế nào…. Bọn họ muốn từ đó học tập kinh nghiệm để áp dụng với trong nước.

Khương Hoa lặng lẽ gật đầu. Y định nói lại thôi, Phó chủ tịch thấy thế cười nói:

- Khương Hoa, anh có đề nghị gì sao?

- Phó chủ tịch, theo lý thuyết Uỷ ban Trung ương không cần phải đưa ra ý kiến cụ thể về điểm thăm quan, chúng tôi chỉ là chuyển ý kiến của khách tới các cơ quan liên quan mà thôi, nhưng lần này tôi cảm thấy nên nói nhiều một câu. ủy viên Wu Di bên Myanma năm trước lúc viếng thăm Điền Nam thì khi đó phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển Triệu Quốc Đống lúc ấy là trưởng ban tổ chức cán bộ Điền Nam, phó chủ nhiệm Triệu Quốc Đống là người tiếp đón bọn họ. Tôi nhớ lúc ấy ủy viên Wudi nói chuyện khá hòa hợp với chủ nhiệm Triệu. Tôi cũng giới thiệu với ủy viên Wudi rằng chủ nhiệm Triệu là người từng làm Bí thư thị ủy thị xã có tốc độ tăng trưởng nhanh nhất Trung Quốc. ủy viên Wudi rất hứng thú tình hình phát triển của Ninh Lăng, y cảm thấy Ninh Lăng có điểm giống nhiều nơi ở nước họ, chỉ là lúc ấy không có cơ hội thích hợp. Lần này tôi đoán ủy viên Wudi có lẽ sẽ đưa ra yêu cầu tới Ninh Lăng.

Phó chủ tịch khẽ nhíu mày, y cảm nhận được ý trong câu nói của Khương Hoa. Bây giờ hội nghị Bộ Chính trị sắp diễn ra, có nhiều tranh luận về hướng đi sắp tới của Triệu Quốc Đống nhưng không có kết luận. Nếu bên Myanma lúc này đột nhiên chủ động yêu cầu tới khách sạn Ninh Lăng thì có thể khiến người khác suy nghĩ không?

Có những lúc chuyện rất bình thường nhưng lại tạo nhiều dự đoán không cần thiết, ảnh hưởng đến quyết định của trung ương, thậm chí còn phản tác dụng. Điểm này không thể không nói Khương Hoa khá nhạy cảm.

- Ừ, tôi biết rồi, anh suy nghĩ rất chu đáo. Chẳng qua bên họ có quyền yêu cầu, chúng ta không tiện can thiệp. Ngoài ra tôi thấy đây cũng không vấn đề gì, không nên nghĩ nhiều như vậy.

Phó chủ tịch gật đầu nói.

- Phó chủ tịch, vẫn là ngài suy xét chu đáo, tôi chỉ lo mang tới vài liên tưởng không cần thiết.

Khương Hoa biết ý dừng lời.

Khương Hoa rời đi, Phó chủ tịch vẫn ngồi suy nghĩ. Khương Hoa lo không phải không có lý. Bất cứ động tác nào dù rất nhỏ trước hội nghị Bộ Chính trị đều sẽ dẫn tới nhiều suy nghĩ. Nếu như thay đổi là người khác có lẽ không ảnh hưởng mấy. Nhưng dính tới Triệu Quốc Đống thì đúng là không thể không cẩn thận suy nghĩ. Bản thân việc Triệu Quốc Đống đi đâu là việc nhỏ, nếu như có việc gì ảnh hưởng tới không khí của hội nghị thì mới là việc lớn.

Xem ra cần phải kết thúc vấn đề trước hội nghị Bộ Chính trị để tránh vài ảnh hưởng không cần thiết.

….

Đối với vấn đề nhân sự lớn mà có tranh luận bình thường đều phải thông qua hội nghị Bộ Chính trị nghiên cứu, nhưng lần này có lẽ có ngoại lệ.

Qua Tĩnh nhận được tin mà cô gần như không dám tin nổi. Không ngờ lại quyết định nhanh như vậy, Triệu Quốc Đống thuộc danh sách đó mà lúc này hội nghị Bộ Chính trị chưa diễn ra.

Chư Hiền thấy vẻ mặt kinh ngạc của Qua Tĩnh nên cười nói:

- Sao, cảm thấy bất ngờ hả?

- Ừ, đúng là có chút bất ngờ, hình như lần này khác với tình hình trước đây.

Qua Tĩnh gật đầu.

- Ừ, trong hội nghị thường ủy đã trưng cầu ý kiến của môn nhân về vấn đề này, ý kiến về cơ bản đã thống nhất. Hội nghị Bộ Chính trị sắp tới chỉ là hình thức, cũng tránh được một vài tranh luận không cần thiết.

Chư Hiền mặc dù là ủy viên Bộ Chính trị nhưng y là trưởng ban tổ chức cán bộ trung ương nên thân phận có khác. Trong vấn đề nhân sự thì y có quyền lên tiếng của mình. Nhưng sau khi hội nghị thường ủy Bộ Chính trị có quyết định, y cũng nói mình kiên quyết phục tùng ý kiến của tập thể mặc dù y bảo lưu ý kiến của mình.

- Nhưng tại sao lại thông qua hội nghị thường ủy? nghiên cứu thảo luận trong hội nghị Bộ Chính trị không phải càng phù hợp trình tự sao?

Qua Tĩnh có chút không rõ.

Chư Hiền lúc trước cũng rất khó hiểu. Nhưng sau khi phó chủ tịch giới thiệu tình hình, y cũng thấy làm như vậy là thích hợp hơn. Nếu vì vấn đề cửa Triệu Quốc Đống mà tạo ra những quan điểm bất đồng và hiểu lầm trong Đảng mới là nguy hại.

Chư Hiền không giải thích nhiều với Qua Tĩnh, chỉ yêu cầu Qua Tĩnh nhanh chóng làm rõ các ý kiến sau khi hội nghị thường vụ Bộ Chính trị có kết luận. Đương nhiên bởi vì đã xác định Triệu Quốc Đống vào danh sách “cán bộ trẻ” kia nên cũng dính tới nhiều vấn đề, ví dụ như sẽ đi đâu. Điều này cần phải thông qua hội nghị Bộ Chính trị quyết định.

….

Triệu Quốc Đống nhận được tin đã là ngày hôm sau. đoàn đại biểu Myanmar tới Trung Quốc khảo sát nhiều nơi, ngoài Bắc Kinh, Thượng Hải còn muốn tới Tân Môn, Thâm Quyến và tỉnh An Nguyên.

Trong những người Myanmar thì Triệu Quốc Đống biết Wudi, giờ vẫn là ủy viên hiệp hội nhưng vị trí trong chính phủ đã khác nhiều so với năm trước. Bạn bè gặp lại đương nhiên thân thiết. Triệu Quốc Đống cùng Khương Hoa đi cùng cả chuyến đi với đoàn Myanmar.

Bên phía Myanmar chuyên môn đưa ra yêu cầu khảo sát một thị xã khu vực đất liền, thạm chí còn điểm danh là Ninh Lăng – tỉnh An Nguyên làm Triệu Quốc Đống có chút bất ngờ. Bọn họ sao đột nhiên muốn đến Ninh Lăng khách sạn? Dù là Tô Châu, Vô Tích hay Ôn Châu đều có kinh tế phát triển hơn Ninh Lăng, điều này có vẻ không thích hợp. Nhưng phía Myanmar lại giải thích bọn họ muốn tìm hiểu một thị xã sao từ khu vực nghèo cấp quốc gia trở nên đầy sức sống trong thời gian ngắn như vậy, bọn họ muốn từ đó tìm ra kinh nghiệm cho sự phát triển của quốc gia mình.

Yêu cầu này nghe khá hợp tình hợp lý nhưng Triệu Quốc Đống thấy mình về Ninh Lăng có chút không tiện, dễ làm người ta có cảm giác mình đang tạo thế. Mãi tới khi hắn nhận được tin kia, hắn mới biết trung ương đã sớm cân nhắc vấn đề này rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.