Lộng Triều

Chương 2: Q.15 - Chương 2






- Bí thư Triệu, tôi không tin ngài không biết mục đích công ty Quan Lan đến Ninh Lăng chúng ta làm gì. Bọn họ đã chọn được khu đất mới chính thức ra mặt. Đây vốn là chuyện tốt vì chứng tỏ Quan Lan tin vào tình hình phát triển kinh tế của Ninh Lăng nhưng mà lại chọn thời gian không thích hợp mấy.

Chung Dược Quân thở ngắn than dài khác hẳn việc Triệu Quốc Đống cười tự tin, khiến các thường vụ đều không biết hai vị lãnh đạo này đóng kịch hay là thật sự có cái nhìn khác nhau trong chuyện này.

- Không có gì mà, Trung ương đưa ra phương hướng nhằm vào từng nơi cụ thể. Tôi thật ra cảm thấy một vài ngành trong nước phát triển quá nóng cần giảm nhiệt nhưng tôi thấy Ninh Lăng không nằm trong nhóm này.

Triệu Quốc Đống thấy các thường vụ chú ý đến chuyện này, hắn biết trên thực tế tất cả mọi người đều khá chú ý đến những tin tức từ Trung ương, xem việc này ảnh hưởng như thế nào đến sự phát triển của Ninh Lăng. Mà thái độ của hắn là Bí thư thị ủy càng quan trọng.

Triệu Quốc Đống vốn định bàn về chế độ tiếp dân trước nhưng bây giờ xem ra các thường vụ không chú tâm mấy vào việc này. Trụ cột kinh tế quyết định kiến trúc thượng tầng không bao giờ là sai.

Năm ngoái Ninh Lăng đạt thành tích huy hoàng, là thị xã có tốc độ tăng trưởng và thu tài chính, tăng thu nhập bình quân của dân cư thành thị cao nhất nước, tăng thu nhập của nông dân cũng đứng thứ ba. Ninh Lăng được gọi là kỳ tích, dù là Tổng cục thiết kế quốc gia hay Cục thiết kế tỉnh đến Ninh Lăng khảo sát đều đánh giá các con số là chính xác. Hơn nữa dân cư Ninh Lăng đã được giải quyết công ăn việc làm cao.

Ninh Lăng muốn tiếp tục duy trì tốc độ phát triển cao thì nhất định cần phải tiếp tục tăng cường đầu tư, tăng cường xây dựng cơ sở vật chất, tiến thêm một bước để tăng sức cạnh tranh, đảm bảo việc thu hút đầu tư, đầu tư tài sản cố định, phát triển công nghiệp của Ninh Lăng năm nay đều có động tác lớn. Đây về cơ bẩn là ý kiến thống nhất của các Thường vụ thị ủy. Nhưng bắt đầu từ cuối năm ngoái quyết định này đã bị ảnh hưởng của tin từ Trung ương truyền ra.

Có một số lãnh đạo Trung ương nói sẽ khống chế một số ngành truyền thống gây ô nhiễm môi trường, hao tổn điện năng cao, hơn nữa cũng yêu cầu chứng thực ở địa phương. Trên tỉnh cũng đang cẩn thận nghiên cứu về chỉ thị tinh thần của Trung ương, có lẽ đầu năm nay Trung ương sẽ ra tay mạnh.

Đây là tin tức không tốt đối với Ninh Lăng. Nhất là khi Ninh Lăng đưa ra nhiều chính sách thoáng trong mảng xây dựng cơ sở vật chất và đầu tư công nghiệp, nhưng có lẽ tình hình năm nay sẽ không tốt như vậy.

- Mọi người chắc có thể đều quan tâm vấn đề và lo nó có thể ảnh hưởng đến sự phát triển kinh tế Ninh Lăng ta hay không? Nhưng tôi cảm thấy quốc gia ngoài việc khống chế các ngành tiêu tốn điện năng và gây ô nhiễm môi trường cao ra, cũng có thể khống chế vài hạng mục xây dựng cơ sở vật chất nhưng mọi việc đều có tính tương đối mà.

Triệu Quốc Đống rất bình thường nói:

- Nhìn sơ qua thì thấy quy hoạch năm nay của Ninh Lăng chúng ta có không ít. Ví dụ như sân bay, đường giao thông thông tất cả các quận, huyện, xây dựng hai cây cầu qua Ô Giang đều có thể trong phạm vi bị khống chế.

Các thường vụ thấy Triệu Quốc Đống nói như vậy liền bàn tán một chút. Đây không phải là lo xa mà vấn đề ở ngay trước mắt. Ai cũng biết chính sách sẽ nhanh chóng được đưa ra, hạng mục quan trọng nhất năm nay của Ninh Lăng là xây dựng sân bay nhất định sẽ thuộc đối tượng bị khống chế.

- Tôi cũng lo lắng nhưng tết này tôi đã lên Bắc Kinh một chuyến, cũng gặp vài lãnh đạo hỏi chuyện này. ý đồ của chính sách Trung ương là rất rõ ràng, đó chính là muốn giảm nhiệt nền kinh tế, lợi dụng cơ hội đào thải các ngành lạc hậu, đảm bảo sự phát triển ổn định của nền kinh tế. Còn mấy hạng mục lớn của Ninh Lăng có bị xếp vào không? Theo tôi thấy thì không. Đầu tiên là hệ thống đường giao thông liên thị xã và cầu qua Ô Giang đã sớm được đưa ra, có thể việc chúng ta hy vọng được tỉnh ủng hộ về chính sách và tài chính sẽ không thực hiện được. Nhưng tôi nghĩ chúng ta có thể dựa vào tài chính của Ninh Lăng cùng huy động các nguồn lực khác mà khởi động mấy hạng mục này.

- Bí thư Triệu, vậy còn hạng mục sân bay Đông Trại thì sao?

Cố Vĩnh Bân trầm giọng nói.

Đông Trại nằm ở phía bắc quận Đông Giang, cách thủ phủ Đông Giang 8km, đây là vị trí được xác định xây dựng sân bay sau nhiều lần khảo sát, luận chứng.

- Tôi sẽ nói đến vấn đề này. Sân bay Đông Trại bởi vì tài chính đầu tư rất lớn cùng với tính đặc thù của hạng mục nên không chỉ được tỉnh phê duyệt, còn cần báo cáo lên Quốc vụ viện và Quân ủy trung ương. Ở tình huống hiện nay tôi thấy có chút khó khăn nhưng không phải không thể làm.

Triệu Quốc Đống nhìn Cố Vĩnh Bân. Thái độ của tên Cố Vĩnh Bân này rất mập mờ, đối với nhiều vấn đề thường ít phát biểu ý kiến, chủ yếu đóng vai trò một Phó thị trưởng hành động theo chỉ thị mà thôi. Trong các hội nghị thường ủy y thường im lặng, đây không phải tính cách mà Triệu Quốc Đống thích. Nhưng thật ra Cố Vĩnh Bân ngồi trên vị trí Phó thị trưởng thường trực này làm khá tận tâm.

Cố Vĩnh Bân xoay xoay bút như chờ Triệu Quốc Đống nói tiếp.

- Hiện nay sân bay Đông Trại có hai vấn đề. Một là được tỉnh và Quốc vụ viện phê duyệt, thứ hai là vấn đề tài chính. Điểm thứ nhất thì tôi thấy nguyên nhân chủ yếu là do giai đoạn đặc thù hiện nay, nhưng tôi nghĩ nếu chúng ta chủ động triển khai công việc thì Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh sẽ hiểu tại sao Ninh Lăng chúng ta lại muốn xây dựng sân bay. Đây là vừa đại biểu cho thành quá cải cách củ Ninh Lăng chúng ta, đồng thời cũng xúc tiếp xác lập địa vị trung tâm thành thị của khu vực An Đông của Ninh Lăng chúng ta.

Cố Vĩnh Bân mặt hơi tái đi, xem ra Triệu Quốc Đống vẫn không muốn bỏ qua hạng mục sân bay Đông Trại, thậm chí hắn còn cảm thấy có thể qua cửa trên Tỉnh ủy và Quốc vụ viện. Người này quá tự tin, khi quốc gia đã đưa ra tín hiệu rõ ràng như vậy mà còn muốn đẩy mạnh hạng mục này là không sáng suốt.

- Bí thư Triệu, tôi cảm thấy chúng ta cần khách quan một chút. Hạng mục sân bay Đông Trại đúng là không thể thiếu đối với Ninh Lăng chúng ta, nhưng có phải nên tiến hành trong năm hay không là điều cần phải suy nghĩ. Dù sao bây giờ quốc gia liên tục đưa ra các tín hiệu khống chế, hơn nữa căn cứ tài liệu thì mấy năm nay việc xây dựng sân bay chi nhánh thường lỗ là chính, ít có lãi. Trung ương cũng sẽ tiến hành thắt chặt việc xây dựng sân bay chi nhánh. Ở hoàn cảnh khó khăn này tôi sợ tỉnh khó đồng ý hạng mục này của Ninh Lăng. Hơn nữa còn là vấn đề tài chính, tài chính xây dựng sân bay là quá lớn. Nếu đầu tư nhiều sẽ ảnh hưởng đến mấy công trình khác của chúng ta.

Cố Vĩnh Bân cảm thấy vấn đề này mình cần phải đưa ý kiến, Triệu Quốc Đống lợi dụng việc đầu tư lớn để thúc đẩy phát triển kinh tế năm ngoái đã thành công, nhưng con đường này chưa chắc nhất định luôn thành công.

Triệu Quốc Đống thấy Lam Quang, Toàn Lực Trí, Lý Đại Phú có vẻ như đồng ý với quan điểm của Cố Vĩnh Bân, mấy vị thường vụ khác mặc dù không tỏ thái độ nhưng đều nhìn hắn, có lẽ là hy vọng Triệu Quốc Đống đưa ra lời nói đủ để thuyết phục mọi người.

Cố Vĩnh Bân nói không phải không có lý, mà đại biểu tiếng lòng của một bộ phận người ở đây.

Bây giờ Triệu Quốc Đống cũng không thể lùi bước. Tân Châu đã có động tác Nếu Ninh Lăng bị Tân Châu cướp đi cơ hội thì Ninh Lăng có thể sẽ mất đi địa vị thành đô thị trung tâm của khu vực. Hơn nữa hắn đã được công ty Trung Hoa chấp nhận ủng hộ.

- Tôi vừa nãy đã nói Trung ương đưa ra chính sách không phải là vơ đũa cả nắm. Nhất là ở tình huống Ninh Lăng có tốc độ tăng trưởng cao như vậy thì hạng mục sân bay của Ninh Lăng không nên chậm trễ, chậm một bước có lẽ sẽ khác. Về phần mấy khó khăn mà tôi nói, tôi nghĩ chúng ta vừa có thể xác định hạng mục, sau đó tiến hành công tác chuẩn bị. Đồng thời chúng ta cũng cần tích cực vận chuyển để được Tỉnh ủy đồng ý. Tôi nghĩ muốn nói với mọi người là về vấn đề tài chính tôi đã tìm được một công ty đầu tư thích hợp. Bọn họ đã đồng ý đầu tư, điều này sẽ tránh cho việc chúng ta dựa quá nhiều vào tài chính của thị xã.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.