Cũng may chuyện trong tay hắn rất nhiều. Sau khi nước lũ rút đi, Triệu Quốc Đống liền dồn tâm trí sang việc khôi phục sản xuất, cuộc sống nhân dân và phát triển kinh tế.
Tây Giang đã ngâm mình trong nước gần một tuần, điểm này càng làm cho Triệu Quốc Đống nhận thức sâu với cán bộ của quận. Vào lúc nguy cấp thì mới có thể thấy được ai là Đảng viên chính thức.
Mấy người Tằng Lệnh Thuần, Lạc Dục Thành, Quế Toàn Hữu, Ngụy Hiểu Lam, Hoắc Vân Đạt không cần phải nói. Mặc dù Tiếu Triêu Quý, Bành Nguyên Hậu, Vinh Thịnh biểu hiện cũng làm người ta hài lòng, thậm chí biểu hiện của Vương Ích cũng rất tốt. Dẫn cán bộ Ủy ban kỷ luật tham gia việc cứu nạn, một mặt tăng cường cán bộ kiểm tra, giám sát.
Chẳng qua vị Phó bí thư Lăng Tiêu lại làm Triệu Quốc Đống rất khó chịu.
Tên này nói thì giỏi nhưng khi cần có mặt lại không thấy đâu. Vốn bố trí công việc cho Lăng Tiêu chính là bố trí và phát động cán bộ Đảng viên và quần chúng tự cứu nạn, nhưng công việc này chủ yếu rơi vào người Tiếu Triêu Quý, thậm chí ngay cả Hạ Đồng mà Triệu Quốc Đống thấy không ra gì cũng phụ trách tốt công tác điều động hậu cần, chỉ riêng Lăng Tiêu lại có vẻ nhàn hạ, không ra khỏi văn phòng mà ngồi đó đọc báo, xem phim, uống trà, chỉ chắp tay sau lưng đi một vòng rồi về. Triệu Quốc Đống đúng là rất tức giận và muốn tìm cơ hội xử lý tên chỉ biết nói xuông này.
Triệu Quốc Đống khi đang ở trụ sở của công ty Neo thì nhận được điện của Trường Xuyên.
Người nước Đức yêu cầu tiến độ công trình rất nghiêm khắc. Mặc dù lũ tràn qua, trên công trường cũng chỉ dừng xây dựng trong hai hôm mưa to nhất, mấy hôm sau vẫn tiếp tục thi công.
Đối với việc Triệu Quốc Đống đang rất bận rộn mà ít nhất một tuần hai lần đến kiểm tra tiến độ, người nước Đức rất hài lòng, đây ít nhất đại biểu thái độ. Mặc dù chính quyền chỉ cung cấp hai máy bơm thoát nước nhưng cũng đủ thể hiện coi trọng công ty.
Triệu Quốc Đống mấy hôm nay đều bận đi thị sát các nhà máy mới được xây dựng ở Tây Giang và Khu Khai Phát. Nhất là các nhà máy đang được thi công khẩn trương ở Khu Khai Phát cũng không vì trận lũ này mà ảnh hưởng bao nhiêu. Từng chiếc xe tải lớn chở vật liệt xây dựng không ngừng tiến vào. Điểm này làm Triệu Quốc Đống cùng đi với Hoàng Lăng và Thư Chí Cao đến đây cũng cảm thấy đỡ u ám vì tổn thất trong cơn bão hơn.
Do các nhà máy Tây Giang đã sớm chuẩn bị phòng chống lụt bão từ trước nên không bị ảnh hưởng quá nhiều. Dù là các nhà máy được cải cách, hay các nhà máy đang xây dựng đều vẫn đủ sức để sản xuất, thi công. Khi các huyện khác còn đau đầu làm như thế nào để khôi phục sản xuất, bên Tây Giang và Khu Khai Phát vẫn đang hoạt động tốt.
- Chú định làm như thế nào?
Triệu Quốc Đống khá hài lòng với việc Trường Xuyên nhạy cảm với trách nhiệm xã hội. Ít nhất lần này hắn không cần nhắc mà Trường Xuyên đã nghĩ ra việc quyên góp.
- Anh, em nghe Cục Khí tượng quốc gia nói năm nay lưu vực sông Trường Giang gặp lũ lụt trên quy mô lớn, hơn nữa còn có thể kéo dài tới tháng 8, 9. Cho nên em dự định bây giờ là lần đầu, đến tháng 8,9 cũng quyên góp thêm. Chẳng qua rốt cuộc tặng vật tư hay là tiền mặt thì em chưa có quyết định nên mới hỏi ý kiến anh.
Trường Xuyên gần như cứ cách ngày là gọi hỏi thăm tình hình của Triệu Quốc Đống về cơn lũ. Y rất quan tâm sự an toàn của ông anh.
- Như vậy cũng tốt. Anh đoán quốc gia sẽ tổ chức hoạt động quyên góp, lúc đó bọn em quyên góp một phần, còn quyên góp tiền là tốt nhất. Nếu quyên góp vật tư thì Tập đoàn Thương Lãng quyên góp nước hay thuốc? Như vậy dễ bị hiểu lầm đẩy hàng tồn đi.
Triệu Quốc Đống biết đây là cơ hội. Nếu một công ty tư nhân chủ động quyên góp với số tiền lớn sẽ tạo hiệu quả tốt. Như vậy cũng có lợi cho hình ảnh của Tập đoàn Thương Lãng.
- Vâng, em cũng nghĩ như vậy nên dự định giai đoạn một quyên góp 10 triệu, sau đó căn cứ tình hình thiên tai của từng tỉnh mà quyên góp. Ví dụ như năm tỉnh An Nguyên, Hồ Nam, Hồ Bắc, An Huy, Giang Tây thì em cảm thấy chúng ta có thể quyên góp mà kéo gần quan hệ với các tỉnh. Thương Lãng có thị trường ở các tỉnh lưu vực sông Trường Giang mà.
Trường Xuyên đương nhiên không bỏ qua cơ hội tăng cường hình ảnh của Thương Lãng, nhất là bỏ khoản tiền lớn như vậy thì đương nhiên cần tạo được thanh thế lớn nhất. Trực tiếp quyên góp cho các tỉnh sẽ tạo hiệu quả tốt hơn nữa, vừa có thể được chính quyền tỉnh có cảm giác tốt, vừa được dân chúng gặp nạn chú trọng.
- Ừ, chú làm là được. Anh chỉ nhắc chú nếu đã quyết định quyên góp thì tốt nhất đưa hết tiền một lần. Bây giờ truyền thông không giám sát chặt việc này. Có một số công ty dùng cách giả vờ quyên góp lấy danh tiếng, nhưng cuối cùng không thực hiện. Điều này ảnh hưởng xấu tới hình ảnh công ty. Cho nên anh đề nghị khi chú tuyên bố quyên góp lập tức gửi tài chính và yêu cầu quỹ quyên góp quốc gia phải có giấy tờ chứng minh, công khai xác nhận.
Triệu Quốc Đống cũng thấy không ít hiện tượng này. Thương Lãng làm như vậy có thể ngăn cản việc có kẻ nói xấu.
- Anh, chẳng lẽ anh sợ em không thực hiện lời hứa sao?
Trường Xuyên đầu bên trêu chọc:
- Em không đến mức vậy đâu, càng không thể làm anh mất mặt mà.
- Đừng liên hệ anh với Thương Lãng, đó là việc của Thương Lãng, không quan hệ tới anh.
Triệu Quốc Đống cười mắng.
- Anh, lời này của anh có phải giả vờ không đó? Em thấy anh lên Tv trả lời phỏng vấn nói rất thật, nhưng sao nói chuyện với em lại như thế?
- Chú ngứa người hả mà dám phỉ báng anh?
Triệu Quốc Đống thở dài một tiếng mà nói:
- Thân phận anh khác, mặc dù Thương Lãng dựa vào chính mình mà phát triển, nhưng nếu có người biết Tập đoàn Thương Lãng to như vậy có quan hệ với anh thì sẽ suy nghĩ linh tinh, anh không muốn vì vậy mà gây ảnh hưởng, ít nhất là bây giờ.
- Anh, Thương Lãng bây giờ về cơ bản đã thoát khỏi tỉnh An Nguyên, trụ sở đã lên Thượng Hải. tỉnh An Nguyên bây giờ chỉ còn một cơ sở sản xuất, ngoài ra là Nhà máy dược Tân Châu. Anh không nhận chức ở đó thì có quan hệ gì?
Trường Xuyên hỏi lại một câu.
- Nhưng chuyện này chú có thể giải thích với từng người sao? Có cần phải tốn công sức ở việc này không?
Triệu Quốc Đống cười khổ một tiếng rồi nói:
- Khu du lịch Kỳ Lân Quan-- núi Hốt Luân Huyện Hoa Lâm có cổ phần của Thương Lãng không? Mặc dù khi đó anh cần thành tích nên mới kéo Thương Lãng nhưng đó cũng là sơ xuất của anh..
- Anh, anh lo nhiều quá đó. Anh nhớ khi đó Phó chủ tịch họ Tân phụ trách mảng du lịch mà. Ngoài ra Thương Lãng chỉ góp cổ phần, không tham gia đàm phán hay kinh doanh. Lúc ấy anh không là Bí thư huyện ủy, không là Chủ tịch huyện thì sợ gì? Nếu thật sự có ảnh hưởng tới anh thì em chấp nhận bỏ qua 20 triệu đó. Nếu không tặng lại cho Huyện Hoa Lâm với nguyên giá là được mà.
Trường Xuyên cũng không biết sao ông anh mình lại trầm mê vào chính trị như vậy. Chẳng qua Triệu Quốc Đống đã muốn thì y không làm trái.
- Vậy thì không cần. Anh lúc đó cũng không là Bí thư huyện ủy, Chủ tịch huyện, không phải Phó chủ tịch huyện phụ trách mảng đó, anh không thấy thẹn với lương tâm là đủ rồi.
Triệu Quốc Đống cười nói.
- Vâng, anh cẩn thận một chút, nước lưaar vô tình. Trong cơn lũ anh cứu người là tốt. Nhưng anh cũng phải nghĩ cho mình, đừng vì cứu người không được mà lại hại mình.
Trường Xuyên nói làm Triệu Quốc Đống thấy cảm động.
- Anh biết mà, anh bơi như thế nào chú còn không biết ư? Đúng, Đức Sơn thế nào. Trong thời gian này sao anh không nghe thấy giọng nó?
- Nhị ca lúc này chủ yếu ở bên Tây bắc, hầu hết thời gian ở Tây An, Lan Châu. Chuyện quyên góp thì em đã bàn với anh ấy, anh ấy cũng đồng ý. Chẳng qua anh ấy muốn ra mặt, nhưng em khuyên anh ấy đừng ra mặt. Anh ấy có chút không vui.
Trường Xuyên nói.
- Nó không chịu ngồi im ư? Tôi Lôi còn bên nó không? Hay là đổi con bé nào khác? Chuyện này lấy tiếng tăm làm gì? Ra vẻ Đức Sơn nó nhiều tiền hay nhân nghĩa không ai bì kịp? Hay là muốn lợi dụng nổi tiếng để hấp dẫn gái? Anh thấy khả năng này chiếm đa số.
Triệu Quốc Đống tức giận nói:
- Nói cho nó là anh không cho nó lộ diện, chuyện này giao cho Khuất Bình và Mễ Linh đi làm.
Tập đoàn Thương Lãng tổ chức họp báo tuyên bố quyên góp cho các khu vực gặp lũ lụt 10 triệu nhân dân tệ lập tức làm cả nước chấn động. Một công ty tư nhân mà lại quyên góp lớn như vậy đủ để nói rõ tình cảm của công ty này với khu vực bị nạn. Đây mới là giai đoạn một, nói cách khác Tập đoàn Thương Lãng còn có thể quyên góp lần hai lần ba.
Tập đoàn Thương Lãng là công ty hàng đầu trong lĩnh vực sản xuất nước suối, chiếm giữ số phần trăm rất lớn. Tập đoàn Thương Lãng cũng kiên trì không sản xuất nước tinh khiết, chỉ bán nước suối thiên nhiên khiến cho hai ba công ty lớn khác chia cắt hầu hết thị trường nước tinh khiết. Chẳng qua ở thị trường nước suối thiên nhiên thì Tập đoàn Thương Lãng chiếm giữ rất lớn, nhất là nước suối cao cấp, Tập đoàn Thương Lãng gần như nắm giữ độc quyền.
Nói cách khác Tập đoàn Thương Lãng vẫn chiếm hàng đầu thị trường nước thiên nhiên. Nhất là khu vực đông bắc, hoa bắc, tây bắc cùng trung nam, tây nam càng có ưu thế tuyệt đối.
Chiêu này của Tập đoàn Thương Lãng thoáng cái lộ rõ vị trí đứng đầu của nó. Dù là bên truyền thông hay cơ quan cấp quốc gia đều đánh giá rất cao hành động trước nay chưa từng có của Tập đoàn Thương Lãng. Mà phó Tổng giám đốc Tập đoàn Thương Lãng – Mễ Linh khi được phỏng vấn cũng nói rõ là một tập đoàn, dù là tập đoàn nhà nước hay tư nhân kiếm tiền phát triển chỉ là điều kiện tối thiểu, gánh vác trách nhiệm xã hội là nghĩa vụ của bất cứ công ty, tập đoàn nào.
Lời nói của Mễ Linh được truyền thông không ngừng đưa tin, thậm chí còn tạo ra nhiều quan điểm đối lập. Có người cho rằng Tập đoàn Thương Lãng đang cố lấy danh tiếng, nhưng ít nhất mọi người cho rằng Thương Lãng cũng bỏ tiền ra, cũng hơn những công ty giữ chặt tiền trong túi trăm lần.
Dù nói như thế nào thì mục đích của Thương Lãng đã đạt được. Quyên góp quyên góp tạo thành cơn sóng truyền thông, khiến sức ảnh hưởng của Thương Lãng đẩy lên mức cao nhất chưa từng có. Điểm này làm Triệu Quốc Đống và Trường Xuyên rất hài lòng.
Ngay sau khi Thương Lãng quyên góp, Tập đoàn Thiên Phu cũng tuyên bố quyên góp 10 triệu tiền mặt để trợ giúp dân chúng khu tai nạn xây dựng nhà ở. Là một tập đoàn thuộc tỉnh An Nguyên, Thiên Phu còn xác định một mình quyên góp riêng cho tỉnh bốn triệu. Vì thế Dương Thiên Bồi đã được chủ tịch tỉnh Ứng Đông Lưu và Phó chủ tịch thường trực tỉnh Tần Hạo Nghiên đặc biệt gặp mặt.
Trung tuần tháng bảy đối với Triệu Quốc Đống là thời gian quan trọng nhất. Thời gian này mưa gần như không có khiến mấy công ty đầu tư xây dựng nhà máy ở Khu Khai Phát đang đẩy mạnh tiến độ thi công. Bị các công ty trong Khu Khai Phát ảnh hưởng khiến không ít công ty sản xuất thiết bị ngành điện ở thượng và hạ lưu đều có hứng thú với Khu Khai Phát Ninh Lăng. Hơn nữa trong vòng một tuần Ban quản lý Khu Khai Phát đã ký hiệp định mang tính khả thi với sáu công ty, điều này càng làm cho người của Khu Khai Phát vui mừng. Một khi cục diện mở ra thì các công việc sau đó cũng dễ hơn nhiều.
Triệu Quốc Đống cũng không lãng phí việc Cctv và Nhật báo Quang Minh tạo danh tiếng cho hắn. Hắn nhân cơ hội này để kêu gọi các cơ quan chuyên môn trên tỉnh như Sở Nông nghiệp, Thủy lợi, tài chính, giao thông ủng hộ tài chính để Tây Giang khôi phục sản xuất.
Yêu cầu hợp tình hợp lý như vậy có thể nói đã gãi đúng chỗ ngứa. Mấy sở này đều tỏ vẻ sẽ ủng hộ Tây Giang khôi phục sản xuất một cách lớn nhất. Trong đó Sở tài chính và Sở Giao thông còn nói sẽ xây dựng cầu bắc ngang sông Tú Hà cho Tây Giang. Mà sở Thủy lợi cũng tỏ vẻ thông qua một khoản kinh phí chuyên môn giúp Tây Giang xây dựng lại hệ thống thoát nước. Mà Sở nông nghiệp thì tỏ vẻ sẽ cung cấp một khoản tài chính cho vay không lãi suất để Tây Giang tiến hành cải tạo lại ruộng đất.
….
Nghiêm Lập Dân vẫn đang cân nhắc tâm tính của Hoàng Lăng. Sau cơn lũ dần trôi đi. Y cảm thấy thái độ của mình ở Hội nghị thường vụ Thị ủy đã không còn hiệu quả như trước. Sự thật chứng minh suy nghĩ khác người của tên Triệu Quốc Đống lại trùng hợp với cơn lũ năm nay. Hơn nữa cơn lũ rất nghiêm trọng khiến danh tiếng của Triệu Quốc Đống tăng nhanh từng ngày. Ngược lại y là kẻ đứng ra phản đối lại mang tiếng là không biết nhìn xa trông rộng.
Mặc dù nói cũng không thể nói gì y, y tỏ thái độ cũng không phải không có lý. Nhưng trong lòng Nghiêm Lập Dân vẫn có chút khó chịu. Hoàng Lăng rõ ràng tỏ vẻ có ấn tượng tốt đối với Triệu Quốc Đống, điều này làm Nghiêm Lập Dân cảm thấy có áp lực.
Thực ra việc Triệu Quốc Đống lên Đài truyền hình tỉnh, Cctv và Nhật báo Quang Minh làm Nghiêm Lập Dân cảm thấy ở mức nào đó sẽ ảnh hưởng đến việc đề bạt cán bộ. Điều này làm lãnh đạo nghi ngờ năng lực của cán bộ.
Nhưng Hoàng Lăng lại khen ngợi Triệu Quốc Đống làm cho Nghiêm Lập Dân thấy có nguy cơ. Ai cũng biết Triệu Quốc Đống và y có mâu thuẫn, Hoàng Lăng làm như vậy chính là ám chỉ gì đó. Chương Thiên Phóng và Triệu Quốc Đống có quan hệ mật thiết, nếu Hoàng Lăng cũng coi trọng Triệu Quốc Đống, như vậy y đúng là rất bị động.
Thằng Triệu Quốc Đống này đúng là quá may mắn, chuyện như vậy mà nó cũng gặp phải. Ngay cả Nghiêm Lập Dân cũng có cảm tưởng rằng lời nói của Triệu Quốc Đống trong Hội nghị thường ủy sẽ tăng lên. Nhất là bây giờ khi thế lực của Thư Chí Cao bị áp chế rất lớn, Hoàng Lăng nếu quan hệ tốt với Triệu Quốc Đống thì sẽ uy hiếp lớn đối với vị trí Phó bí thư Thị ủy của Nghiêm Lập Dân.
- Thiên Phóng, anh phải chuẩn bị về tư tưởng. Lần này Bí thư Hoàng cùng Thị trưởng Thư rất không hài lòng với công tác phòng chống lụt bão của Thị xã, điều này sẽ khiến nhiều lãnh đạo bị liên quan. Phó bí thư Tỉnh ủy Yến cũng tỏ rõ thái độ công tác phòng chống lụt bão của Ninh Lăng kém hiệu quả thì phải nghiêm túc điều tra và xử lý. Tôi thấy Bí thư Yếu sợ rằng đã trao đổi ý kiến với Bí thư Hoàng, có lẽ sẽ phải xác định ai chịu trách nhiệm. Tôi thấy Bí thư Hoàng còn có ý sẽ hành động lớn.
Nghiêm Lập Dân nói ra làm Chương Thiên Phóng thấy có ý khác. Sau khi Kỳ Dư Hồng đi, người này liên tục tung cành ô liu về phía mình, hy vọng mình có thể đứng về phía hắn. Chẳng qua bây giờ Chương Thiên Phóng chưa thấy rõ cục diện Ninh Lăng, đến khi Hoàng Lăng đến làm Bí thư Thị ủy thì cục diện mới coi như ổn định.
Thư Chí Cao không thể lên làm Bí thư Thị ủy là đả kích không nhỏ. Mà sự cứng rắn của Hoàng Lăng làm cho bộ máy Thị ủy có biến. Đến bây giờ thì Chương Thiên Phóng cũng không rõ được Hoàng Lăng có khuynh hướng rõ ràng với ai. Ngoài Triệu Quốc Đống có biểu hiện xuất sắc trong đợt lũ lụt vừa qua, Hoàng Lăng có vẻ chưa nhận a.
Hoàng Lăng rất cứng rắn, điều này ở một mức độ nào đó áp chế quyền lên tiếng của người khác, tất cả phải vòng quanh Hoàng Lăng chỉ huy. Nghiêm Lập Dân có lẽ thấy không dễ chịu vì việc này. Hoàng Lăng cũng không quá lòng với công việc của Hoàng Lăng. Chương Thiên Phóng rất nhạy cảm nhìn ra điểm này.
- Bí thư Nghiêm, trong đợt lũ lụt này làm Lãnh đạo tỉnh ủy có cái nhìn với Ninh Lăng. Bí thư Hoàng hình như cũng có cái nhìn. Điểm này tôi có thể cảm nhận được, nhưng bây giờ đang ở giai đoạn khôi phục lại, nếu bây giờ tính tới công việc đó có phải quá sớm không?
Chương Thiên Phóng suy nghĩ một chút rồi nói.
- Ừ, tính cách của Bí thư Hoàng thì anh cũng có thể nhận ra đôi chút. Tôi thấy chúng ta nên nhanh chóng làm việc, đưa ra ý kiến sơ bộ, không nhắc tới phương án cụ thể mà chỉ nói vấn đề tồn tại ở đâu. Như vậy khi Bí thư Hoàng hỏi thì chúng ta cũng có cái trả lời. Về phần có làm tới bước cuối cùng hay không thì phải chờ Bí thư Hoàng chỉ thị.
Nghiêm Lập Dân nhìn Chương Thiên Phóng. Tên này quá cẩn thận, không lộ miệng lưỡi gì.
- Bí thư Nghiêm, vậy cũng phải điều tra rõ vấn đề mới được chứ? Còn nếu qua loa thì tôi cảm thấy không có ý nghĩa mấy. Trừ khi Bí thư Hoàng có ý kiến rõ ràng mới làm được.
- Vậy anh có thể hỏi ý kiến Bí thư Hoàng ở vấn đề này một chút.
Nghiêm Lập Dân thuận thế đẩy thuyền. Bộ máy Thương Hóa cùng Quận Đông Giang vốn là người của Kỳ Dư Hồng, lúc này có thể nhân cơ hội điều chỉnh một chút, làm cho mấy người của mình lên chức là tốt nhất. Hoàng Lăng mặc dù mạnh nhưng hắn mới tới, nhất là bây giờ Thư Chí Cao và Hoàng Lăng không quá hòa hợp, như vậy phải cần mình giúp hắn.
Chương Thiên Phóng trầm ngâm một chút và không nói gì. Y đang muốn cân nhắc ý đồ của Nghiêm Lập Dân.