Lộng Triều

Chương 42: Q.12 - Chương 42






Phó Thiên cảm thấy Triệu Quốc Đống mấy hôm nay như thay đổi thành người khác. Mấy tháng vừa qua Triệu Quốc Đống trông khá quy củ nhưng hai hôm nay khi trao đổi ý kiến, Phó Thiên cảm thấy Triệu Quốc Đống có vẻ đã khác.

Trần Anh Lộc lên trường Đảng Trung ương tập huấn ba tháng, công việc hàng ngày của Thị ủy do y tạm thời chủ trì. Y cũng biết đây chỉ là công việc tạm thời, trong ba tháng đó dù y có bản lĩnh như thế nào cũng không thể làm được gì. Có thể làm cho lãnh đạo tỉnh có ấn tượng đã là tốt quá rồi.

Phó Thiên cảm thấy trong thời gian này cây muốn nặng mà gió chẳng ngừng.

Trần Anh Lộc vừa đi được tháng mà không ngừng chuyện xảy ra. Ngay cả Trần Anh Lộc ở Bắc Kinh cũng phải gọi điện về hỏi. Tổ công tác của Sở công an cũng đã tới Hoài Khánh, ra vẻ muốn làm Bao Thanh Thiên phá án. Điều này càng làm cục diện chính trị Hoài Khánh không yên. Phó Thiên cũng đau đầu vì mấy việc này.

Cục diện này Phó Thiên không muốn thấy. Chuyện này nếu kéo dài sẽ khiến cho Tỉnh ủy có cái nhìn về năng lực chủ trì công việc của y, sẽ rất bất lợi cho y. Mặc dù việc đều nhằm vào Ủy ban nhưng bây giờ cục diện có vẻ không thể khống chế, điều này đối với Phó Thiên mà nói là rất nguy hiểm.

Phó Thiên đương nhiên biết trong này nhất định có vấn đề. Biểu hiện của Triệu Quốc Đống làm nhiều người khó chịu, thậm chí còn có thể nói là phản đối rất mạnh. Phó Thiên cũng muốn nhắc nhở Triệu Quốc Đống một chút nhưng tuyệt đối không phải là bây giờ. Bây giờ Phó Thiên còn phải cùng Triệu Quốc Đống vượt qua cửa ải khó khăn.

Đúng là quá đen đủi. Y chỉ chủ trì công việc có ba tháng mà lại gặp cơn phong ba này, còn phải cùng Triệu Quốc Đống hợp tác. Nghĩ đến đây Phó Thiên lại tức giận.

Triệu Quốc Đống không nhịn được nở nụ cười. Xem ra Phó Thiên đã không thể ngồi yên nên bắt đầu chủ động châm lửa.

Vấn đề ở Cục đất đai về cơ bản đã điều tra xong. Tổ công tác của sở Tài nguyên môi trường và Thanh tra Hoài Khánh điều tra ra khá giống nhau. Sau khi sở trao đổi với Thị xã, Phó Thiên yêu cầu Ủy ban Thị xã nhanh chóng đưa ra ý kiến xử lý. Điều này làm Lữ Thu Thần rất khó chịu.

Bên thanh tra cũng hỏi ý kiến Phó Thiên và Hứa Kiều, trên thực tế Cục đất đai lần này tổ chức đoàn đi khảo sát đã khá lãng phí, còn mở rộng quy mô, vi phạm quy định về việc dẫn theo người ra nước ngoài. Hơn nữa do Học viện Công nghiệp gánh chịu tiền người nhà đi du lịch cho nên một Phó cục trưởng Cục đất đai bị cảnh cáo, đối với người có liên quan thì cũng cảnh cáo và ghi vào lý lịch, cũng yêu cầu nhân viên liên quan chi trả toàn bộ tiền phát sinh.

Kết quả này làm Lữ Thu Thần rất thất vọng. Trong hội nghị thường trực Ủy ban, Lữ Thu Thần nói thẳng Thanh tra Thị xã xử lý việc này không công chính, làm việc quá nhẹ tay. Chẳng qua mọi người trong hội nghị đều bỏ qua ý kiến của Lữ Thu Thần. Ngay cả Hứa Lộ Bình vẫn theo sát Lữ Thu Thần lúc này cũng im lặng không nói.

Nghe nói Phó Thiên vì việc này đã trao đổi với Lữ Thu Thần, nhưng xem ra Phó Thiên không thể thuyết phục được Lữ Thu Thần.

- Về việc đề cử đồng chí Tô Hiểu Xuân làm Viện trưởng kiêm Bí thư đảng ủy học viện dạy nghề An Nguyên, Ủy ban Thị xã đã cẩn thận nghiên cứu. Ban tổ chức cán bộ cũng đã khảo sát, cũng đã xin ý kiến của Sở Giáo dục. Theo ý kiến cá nhân của tôi do tháng tám năm nay học viện dạy nghề An Nguyên sẽ chính thức mở cửa, công việc cần phải đẩy mạnh nên nhanh chóng xác định sẽ có lợi cho triển khai công việc.

An Nhiên được tham gia ngồi nghe. Theo quy định của Hội nghị thường ủy thì khi Bí thư Thị ủy vắng mặt, Thị ủy có thể do Phó bí thư chủ trì công việc, có thể tổ chức Hội nghị thường ủy nhưng không được thảo luận vấn đề nhân sự. Chẳng qua do việc lựa chọn lãnh đạo của Học viện dạy nghề An Nguyên khá đặc biệt, Phó Thiên và Triệu Quốc Đống đã báo cáo với Trần Anh Lộc, hy vọng nhanh chóng xác định được lãnh đạo chủ yếu của Học viện dạy nghề, những vị trí khác có thể tạm hoãn để không ảnh hưởng đến công việc của Học viện dạy nghề. Trần Anh Lộc cũng đã đồng ý.

- Về việc lựa chọn Viện trưởng Học viện dạy nghề, tôi đã cùng Thị trưởng Quốc Đống báo cáo với Bí thư Anh Lộc qua điện thoại. Bí thư đồng ý nhanh chóng xác định Viện trưởng để triển khai công việc, không cần đợi sau khi Bí thư về mới xác định.

Phó Thiên mặc dù vẫn ngồi vị trí cũ nhưng y rõ ràng có thể cảm nhận mọi người đang tập tủng vào mình.

- Mọi người nếu có ý kiến gì có thể nói ra. Hội nghị thường ủy lần này còn có vấn đề quan trọng khác cần bàn. Trưởng ban Tiêu, anh nói trước.

- Thực ra trước đó Ban Tổ chức cán bộ đã tiến hành khảo sát, Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy cũng xuống. Đồng chí Học viện dạy nghề có biểu hiện xuất sắc, năng lực, thành tích, trách nhiệm đều tốt. Ban tổ chức cán bộ cho rằng đề cử đồng chí Tô Hiểu Xuân làm Viện trưởng kiêm Bí thư đảng ủy Học viện dạy nghề An Nguyên là hợp lý. Đương nhiên sau đó có một chút phản ánh, bên Ủy ban kỷ luật đã điều tra rõ ràng nhưng không có bao nhiêu giá trị. Cho nên Ban Tổ chức cán bộ vẫn giữ ý kiến, không thay đổi.

Tiêu Triều nói khá nhẹ nhàng, trong lời nói đã thể hiện việc kia không hề quan trọng.

- Nói như vậy bên Ủy ban kỷ luật đã có kết luận chính xác?

Lữ Thu Thần nhìn Ân Cảnh Tùng và nói:

- Sao không nghe thấy có thông báo về việc này?

- Ủy ban kỷ luật vừa mới có kết luận nên chưa kịp thông báo với các vị. Tôi đã báo cáo với Bí thư Phó. Bí thư Phó quyết định sẽ thông báo trong hội nghị hôm nay.

Ân Cảnh Tùng không thèm để ý tới ánh mắt của Lữ Thu Thần.

- Ồ, vậy Ủy ban kỷ luật đã điều tra rõ, tức là mấy bức ảnh kia là vu cáo?

Lữ Thu Thần cũng không ý thức được sự sơ sót trong lời của mình. Triệu Quốc Đống, Ân Cảnh Tùng và An Nhiên hơi giật giật mí mắt.

Ân Cảnh Tùng không hề nói tình hình cụ thể về vụ việc, chỉ nói nhận được thư tố cáo chứ không nói một câu nào về những bức ảnh. Ngay cả Phó Thiên cũng nghĩ chỉ là thư tố cáo đơn thuần. Ở trong Ủy ban kỷ luật chỉ có hai nhân viên điều tra đáng tin biết, đó đều là người kín miệng. Mà bên Ủy ban chỉ có Triệu Quốc Đống cùng An Nhiên biết có các bức ảnh. Lữ Thu Thần sao lại biết?

Các thường vụ không nghe ra Lữ Thu Thần nói có gì không đúng, chỉ nhỏ giọng nói chuyện, trao đổi với nhau.

- Dùng từ vu cáo thì không quá chính xác. Bức thư và bức ảnh là thật, nhưng có một điểm quan trọng đó là tác phong sống và đạo đức của đồng chí Tô Hiểu Xuân không đến mức như đơn tố cáo nói. Bức ảnh mặc dù là thật nhưng không thể nói rõ đạo đức có vấn đề hay không?

Ân Cảnh Tùng nói.

- Lão Ân, anh có thể giải thích với mọi người một chút được không? Tô Hiểu Xuân đã kết hôn, nếu như nói bức ảnh thể hiện quan hệ mờ ám giữa Tô Hiểu Xuân và một người phụ nữ không phải vợ, chẳng lẽ nói phẩm chất đạo đức của y đáng tin sao?

Lưu Liên Xương rút đao đâm một nhát.

- Phẩm chất đạo đức của Tô Hiểu Xuân có vấn đề hay không thì tôi cho rằng không thể chỉ dựa vào một bức ảnh mà phán xét. Ủy ban kỷ luật ở vấn đề này đã rất thận tọng. Chúng tôi đã điều tra ở cơ quan của Tô Hiểu Xuân, cũng lấy ý kiến đồng nghiệp, đánh giá về Tô Hiểu Xuân là rất cao. Thứ hai bây giờ Tô Hiểu Xuân đã ly hôn, người phụ nữ trong bức ảnh đã kết hôn với Tô Hiểu Xuân.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.