Lộng Triều

Chương 57: Q.19 - Chương 57






- Thị trưởng Trúc làm việc khá thuận tay, cả ngày đều vui vẻ không thấy kêu ca gì, chuyện vào tay y đều có thể nhanh chóng giải quyết. Bí thư Phó và thị trưởng Lữ đều coi trọng y.

Trên gương mặt cứng nhắc của Ân Cảnh Tùng đã xuất hiện nụ cười.

Triệu Quốc Đống từ chối cho ý kiến việc này.

- Tính của lão Trúc có thể làm cả Phó Thiên và Lữ Thu Thần hài lòng ư? Hắc hắc, xem ra bản lĩnh của Trúc Văn Khôi tăng lên rồi.

Ân Cảnh Tùng cười cười không đáp lời.

Hắn biết khúc mắc trước đây của vị chủ tịch Triệu này và Phó Thiên. Đương sự lúc đó là Trần Anh Lộc giờ đã làm thường vụ tỉnh ủy, trưởng ban thư ký tỉnh ủy, vũng nước đó đúng là không phải ai cũng có thể nhảy vào. Lữ Thu Thần vẫn theo Trần Anh Lộc rất chặt, chỉ cần lên An Đô là nhất định tới chỗ Trần Anh Lộc.

Triệu Quốc Đống cũng không nói nhiều, hắn hỏi qua tình hình của Hoài Khánh.

Tốc độ tăng trưởng năm ngoái của Hoài Khánh vẫn khá cao, hơn bình quân của tỉnh gần 3%, chỉ thấp hơn Ninh Lăng, Đường Giang cùng Thông Thành, GDP đứng thứ ba toàn tỉnh, đương nhiên còn chênh lệch khá lớn với An Đô và Ninh Lăng nhưng trong nhóm hai thì Hoài Khánh tuyệt đối đứng riêng một mình, vứt mấy nơi khác như Vĩnh Lương cùng Miên Châu, Kiến Dương một quãng xa.

Kinh tế Hoài Khánh có chút tương tự Ninh Lăng, vẫn là hai nơi tranh nhau đứng thứ nhất là Hoài Châu cùng Quy Ninh. Chênh lệch chỉ có mấy triệu mà thôi, năm nay đứng đầu không chừng năm sau bị vượt.

Bí thư quận ủy Hoài Châu Vương Lệ Quyên đã sớm thành thường vụ thị ủy Hoài Khánh, nếu không phải Trúc Văn Khôi được điều từ Ninh Lăng tới thì nghe nói rất có thể tiếp nhận chức Phó thị trưởng thường trực. Đàm Lập Phong rất hài lòng với Vương Lệ Quyên, đã đề cử với tỉnh ủy nhưng không thành.

Bí thư huyện ủy Quy Ninh – Quế Toàn Hữu vẫn đang cố gắng phấn đấu lên làm phó giám đốc sở. Lúc Đàm Lập Phong còn ở Hoài Khánh thì hắn cơ bản không có bao cơ hội, mà bây giờ Phó Thiên cùng Lữ Thu Thần lên thì Quế Toàn Hữu cũng đã tới gặp Triệu Quốc Đống trình bày nỗi khổ của mình, ý chính là muốn Triệu Quốc Đống giúp mình.

Lý Trường Giang bây giờ đã là thường vụ thị ủy, bí thư đảng ủy chính pháp, nghe nói Sở công an có ý bổ nhiệm làm phó giám đốc sở, nhưng đây chỉ là lời đồn chưa biết có được hay không?

An Nhiên bây giờ là thường vụ thị ủy, trưởng ban tổ chức cán bộ Hoài Khánh, cô trước có quan hệ khá tốt với Triệu Quốc Đống. Ba năm trước lúc Triệu Quốc Đống học ở trường Đảng trung ương đã gặp, sau đó không liên lạc mấy.

Mãi tới khi ra khỏi văn phòng Triệu Quốc Đống, Ân Cảnh Tùng mới thở dài một tiếng.

Y tuy là người ngay thẳng nhưng không có nghĩa không biết quy tắc quan trường, không coi trọng nó. Triệu Quốc Đống giờ không phải là Bí thư thị ủy, không phải thường vụ tỉnh ủy xếp cuối mà là chủ tịch tỉnh, mặc dù phía trước có chữ “quyền” nhưng bỏ chữ đó chỉ là sớm muộn. Triệu Quốc Đống là nhân vật số 2 ở tỉnh An Nguyên.

Quan hệ giữa mình và Triệu Quốc Đống mặc dù khá tốt nhưng đối phương đối xử thân thiện với mình như vậy làm Ân Cảnh Tùng có chút không quen. Y cảm thấy đối phương như có ý gì đó muốn thể hiện nhưng trong cả quá trình chỉ hỏi tới tình hình bộ máy Hoài Khánh, còn bảo mình chuyển lời chào tới đồng nghiệp xưa.

Trên đường từ An Đô về Hoài Khánh, Ân Cảnh Tùng vẫn suy nghĩ việc này. Triệu Quốc Đống không nói gì nhiều, chỉ hỏi công tác chuẩn bị cho Đại hội Đảng đã kết thúc chưa, hỏi mọi người có nguyện vọng gì trong Đại hội Đảng này, hy vọng mọi người có thể phát biểu suy nghĩ thật của mình trong Đại hội Đảng.

Phản ánh chân thật? Ân Cảnh Tùng nhớ lại Triệu Quốc Đống hình như rất chú ý việc phản ánh chân thật ý dân, đưa ra ý kiến là đối đãi vấn đề phải có chủ kiến, trong này hình như có ẩn ý. Ân Cảnh Tùng rất cố gắng suy nghĩ ý đồ trong đó.

Đại hội Đảng tỉnh lần này xem ra có sóng gió lớn.

….

- Trung ương tại sao lại quyết định như vậy?

Mặt Triệu Quốc Đống sa sầm lại, hắn không ngờ mình cố gắng mà lại thành ra có kết quả như thế.

- Quốc Đống, cậu lo gì chứ?

Qua Tĩnh đặt hai tay lên bàn nói:

- Trung ương có an bài của trung ương. Chung Dược Quân mặc dù ưu tú nhưng trung ương phải cân nhắc toàn cục. Hiện nay danh sách thường vụ tỉnh ủy của An Nguyên đã xác định, 13 người không thể thêm nữa, Chung Dược Quân còn có cơ hội về sau.

- Chị không nên lấy lời này lừa tôi chứ? Còn có cơ hội, tại sao không phải bây giờ? Tương Hữu Tuyền kia tại sao lại thành thường vụ tỉnh ủy An Nguyên, tôi thấy Lăng Chính Dược cũng rất kinh ngạc, trung ương đột nhiên tập kích như vậy là không thích hợp.

Triệu Quốc Đống đúng là có chút buồn bực. Vì chức thường vụ tỉnh ủy của Chung Dược Quân mà tháng này Triệu Quốc Đống ba lần bay lên Bắc Kinh, hắn cũng biết Lăng Chính Dược đang cố gắng. Chủ tịch Mặt trận tổ quốc Trương Chí Đức là người Lăng Chính Dược muốn vận động, hai bên đang ngầm tranh đấu không ngờ kết quả lại là như thế này.

Người tới quá bất ngờ, Tương Hữu Tuyền nếu không giới thiệu thì không biết người từ đâu ra. Viện trưởng viện kiểm sát tỉnh Lân, từ hệ thống tòa án đi ra. Điều này Lăng Chính Dược cùng Triệu Quốc Đống rất buồn bực.

- Quốc Đống, chú ý cách nói chuyện của cậu. Thân phận của cậu bây giờ đã khác, dù ở trường hợp gì cũng phải biết kiềm chế.

Mặt Qua Tĩnh hơi nhăn lại.

Cô biết Triệu Quốc Đống đương nhiên không hài lòng, vì việc này Triệu Quốc Đống hao hết tâm tư, về tình về lý Chung Dược Quân lên làm thường vụ tỉnh ủy cũng không quá đáng. Năm nay GDP của Ninh Lăng sẽ vượt An Đô, là thành phố có tốc độ phát triển kinh tế nhanh như vậy, Bí thư thị ủy tiến vào thường vụ tỉnh ủy cũng là chuyện bình thường. Ví dụ như tỉnh Tô thậm chí có hai Bí thư thị ủy của hai thành phố không phải cấp phó tỉnh làm thường vụ tỉnh ủy. Ninh Lăng đã thành đại biểu cho đô thị mới nổi của khu vực đất liền, Bí thư thị ủy vào thường vụ tỉnh ủy cũng không hề quá mức. Hơn nữa biểu hiện của Chung Dược Quân cũng rất tốt. Nhưng trung ương có cân nhắc của trung ương. Tương Hữu Tuyền là người được trung ương chọn tới An Nguyên, thực tế thì các tỉnh có nhiều vị trí chưa điều chỉnh xong. Mặc dù là Đại hội Đảng của An Nguyên tiến hành xong thì vẫn có thể điều chỉnh. Qua Tĩnh tin Triệu Quốc Đống biết điểm này.

- Qua tỷ, điều này có thể làm người ta bực bội không?

Triệu Quốc Đống thở dài một tiếng.

- Đây là đang đả kích tính tích cực công tác đó.

- Quốc Đống, có một số việc cần quá trình, Chung Dược Quân làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng được bao lâu. Tháng ba năm 2005 cậu rời khỏi Ninh Lăng thì y mới làm bí thư thị ủy. Hơn hai năm thì sao có thể cảm thấy lưng mình đủ cứng được chứ?

Qua Tĩnh bình tĩnh nói:

- Tôi thấy tâm trạng này là không thích hợp.

- Được rồi Qua tỷ, Dược Quân cũng không như chị nói, chỉ là tôi thấy bất công thay y mà thôi, coi như tôi chưa nói.

Triệu Quốc Đống có chút nuối tiếc giải thích.

- Ai chẳng muốn tiến bộ, mà đây là một sự khẳng định với Ninh Lăng. GDP năm nay của Ninh Lăng sẽ vượt An Đô, càng quan trọng hơn là tôi thấy hình thức phát triển của Ninh Lăng đáng được đánh giá cao, hy vọng Ninh Lăng có thể là người dò đường cho sự phát triển của các thị xã khác trong An Nguyên, làm cho các nơi khác ở An Nguyên kết hợp tình hình thực tế của mình mà tìm con đường phát triển của mình, không nên vùi đầu phát triển GDP mà quên đi vấn đề dân là gốc.

Qua Tĩnh gật đầu, cô suy nghĩ một chút mới nói.

- Quốc Đống, tôi cũng không nói nhiều với cậu. Vẫn là câu nói kia, trung ương có cân nhắc của mình, biểu hiện của Chung Dược Quân thì trung ương thấy rõ. Ninh Lăng phát triển đại biểu cho sự quật khởi của các đô thị mới tại khu vực đất liền, trung ương sẽ chú ý hiệu ứng làm mẫu của nó. Tôi nghĩ trung ương sẽ có an bài tốt, cậu không nên dây dưa mãi ở vấn đề này.

Triệu Quốc Đống bất đắc dĩ xua tay nói;

- Tôi còn có thể làm gì nữa chứ?

- Đúng, ngoài ra còn một tin tốt nói với cậu. Ban đã đồng ý điều đồng chí Trương Hoành Vĩ đến ủy ban tỉnh An Nguyên công tác, ban đã theo trình tự tao đổi với bí thư Chính Dược và bí thư Chấn Trung, tôi đây coi như chính thức trao đổi với cậu. Có lẽ tỉnh ủy An Nguyên rất nhanh sẽ nghiên cứu việc này.

- Ồ.

Triệu Quốc Đống vui vẻ, không ngờ Trương Hoành Vĩ nhanh như vậy đã làm xong, xem ra tên này cũng có chút bản lính.

- Xem ra cậu còn không biết Trương Hoành Vĩ này có quan hệ rất rộng.

Qua Tĩnh gật đầu. Cô biết Triệu Quốc Đống và Trương Hoành Vĩ có quan hệ tốt. Trương Hoành Vĩ có suy nghĩ rõ ràng, tác phong cẩn thận, năng lực phi phàm, tới An Nguyên cũng có thể giúp Triệu Quốc Đống một tay.

Triệu Quốc Đống hiểu ỷ của Qua Tĩnh nhưng không nói nhiều, mỗi người đều có bí mật của hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.