Cả phòng hội nghị trở nên yên tĩnh, mọi người như đều suy nghĩ giống như vấn đề này quyết định vận mệnh và tiền đồ của An Nguyên vậy, một chữ không cẩn thận sẽ rơi xuống vực sâu vạn trượng.
Ứng Đông Lưu biết nếu hôm nay mình không điểm danh thì cục diện sẽ theo thế giằng co, nhưng nếu y theo thông thường đẩy mạnh sợ rằng sẽ tạo cơ hội cho người phản đối lên tiếng trước. Chẳng qua bây giờ không làm vậy cũng không được.
- Chấn Trung, anh phụ trách mảng tổ chứ, anh nói ý kiến của mình trước đi.
Ứng Đông Lưu không để ý tới Tần Hạo Nghiên và Hàn Độ đều có chút kinh ngạc nhìn mình mà nhìn thẳng vào Miêu Chấn Trung và nói tiếp:
- Tôi tin các vị thường vụ đều muốn biết phân tích và đánh giá của anh với ba ứng viên này.
Miêu Chấn Trung có chút giật mình không kịp đối phó. Ứng Đông Lưu làm gì mà chủ động đẩy sang mình nói trước. Chẳng lẽ Lăng Chính Dược đã đả thông được đối phương?
Miêu Chấn Trung nhìn Ứng Đông Lưu thấy đối phương rất bình tĩnh, không hề có vẻ lạnh lùng, bức người như trước, nó lại làm cho Miêu Chấn Trung không quá tin tưởng. Đối phương rốt cuộc nghĩ gì?
Phải biết để mình lên tiếng trước cũng có nghĩa chắp tay cho mình điều tiết không khí hội nghị, ưu thế này càng làm cho lời nói của mình thêm sức thuyết phục. Mà nếu có người phản đối thì mình cũng có thể dùng lý lẽ đáp trả.
Ai nói người này có năng lực công tác tốt, mình có thể nói người này có tố chất chính trị cao. Anh nói người này giỏi làm công tác quần chúng, mình có thể nói người kia có cái nhìn đại cuộc.
Chẳng qua nếu Ứng Đông Lưu đưa cơ hội tới, Miêu Chấn Trung sao có thể bỏ qua. Y nghĩ mặc kệ Ứng Đông Lưu nghĩ gì thì chỉ cần mình nói quan điểm của mình ra, muốn nói rõ quan niệm và thái độ khi lựa chọn cán bộ của mình.
- Bí thư Ứng, vậy tôi xin nói qua ý kiến của mình?
Miêu Chấn Trung nhìn Ứng Đông Lưu và nói.*
- Ừ, anh nói đi.
Ứng Đông Lưu như không nhận ra ý trong lời của Miêu Chấn Trung mà cười ha hả nói.
- Bí thư Ứng bảo tôi nói trước, vậy tôi xin nói trước một chút. Ý kiến của Ban Tổ chức cán bộ trung ương thì tôi cũng đã cẩn thận xem xét, ý đồ rất rõ ràng vì tăng cường sự lãnh đạo của Tỉnh ủy, đồng thời tạo tác dụng làm mẫu của một nơi. Thế nào là tác dụng làm mẫu? Đó là một nơi có kinh tế phát triển nhanh, bộ mặt thay đổi lớn, có tác dụng làm mẫu đối với các khu vực xung quanh.
Miêu Chấn Trung từ tốn nói.
- Ở điểm này tôi thấy hai đồng chí Long Ứng Hoa và Triệu Quốc Đống đều khá xuất sắc. Tổng GDP của Vĩnh Lương năm ngoái đứng thứ hai toàn tỉnh, bỏ xa thành phố đứng thứ ba, thực lực tổng hợp hùng hậu. Ninh Lăng năm ngoái có tốc độ tăng trưởng đứng đầu cả nước, mặc dù do nguyên nhân khởi điểm thấp nhưng có thể giành được danh hiệu kia cũng là vinh dự của An Nguyên chúng ta. Hơn nữa đồng chí Triệu Quốc Đống chỉ đến làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng chưa đầy năm đã đạt đươ=jc thành tích như vậy là không dễ.
Miêu Chấn Trung tỏ ra rất vô tư, khách quan đánh giá hai nơi, nhìn qua thì đánh giá cao Triệu Quốc Đống hơn nhưng y lại nói hai điểm quan trọng. Một là khởi điểm của Ninh Lăng thấp, hai là Triệu Quốc Đống đến làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng trong thời gian quá ngắn.
- Hai vị đồng chí này đều xuất sắc nhưng cá nhân tôi cho rằng đồng chí Long Ứng Hoa thích hợp làm Thường vụ tỉnh ủy hơn.
Miêu Chấn Trung đi vào chính đề.
- Về lý lịch có thể thấy đồng chí Long Ứng Hoa làm lãnh đạo nhiều năm, ở vị trí cán bộ cấp giám đốc sở hơn mười năm, hơn nữa mỗi một cương vị đều biểu hiện xuất sắc. Nhất là khi đồng chí Long Ứng Hoa làm Bí thư thị ủy Vĩnh Lương thì càng làm Vĩnh Lương có ba năm liền phát triển kinh tế nhanh nhất tỉnh, am hiểu công tác quần chúng, khống chế vững vàng cục diện Vĩnh Lương.
- Bây giờ đồng chí này đã 48, đúng tuổi tráng niên, nhất là khi cả nước tiến hành khống chế kinh tế vĩ mô thì tôi thấy nếu tăng trọng trách cho đồng chí này càng khiến đồng chí này lãnh đạo Vĩnh Lương qua giai đoạn khó khăn nhất, đạt thành tích lớn hơn nữa.
Miêu Chấn Trung tỏ rõ thái độ, khí thế cũng đầy đủ. Y nhìn quanh các vị thường vụ như muốn được bọn họ đồng tình.
- Đương nhiên đồng chí Triệu Quốc Đống và đồng chí Đàm Lập Phong đều khá ưu tú. Nhất là đồng chí Triệu Quốc Đống đã lãnh đạo bộ máy Ninh Lăng phát triển nhanh chóng, công lao rất lớn. Đồng chí này có tầm nhìn xa trong vấn đề kinh tế, Ninh Lăng có thể bỏ cái mũ thị xã nông nghiệp để biến thành thành phố công nghiệp có quan hệ lớn đến việc định vị phát triển kinh tế của đồng chí này. Nhưng đồng chí này mới làm Bí thư thị ủy được hai năm, tôi cảm thấy Tỉnh ủy đã trân trọng Triệu Quốc Đống, bố trí cậu ta lên trường Đảng Trung ương học, sau khi về rèn luyện một thời gian là có thể đi lên vị trí quan trọng hơn.
Biểu hiện xuất sắc của Triệu Quốc Đống trong hai năm qua là không ai có thể xóa bỏ, Miêu Chấn Trung chỉ tán dương Triệu Quốc Đống giỏi về kinh tế. Nhưng dù sao muốn làm Thường vụ tỉnh ủy thì không đơn giản chỉ giỏi làm kinh tế, còn phải tính tới đủ mọi mặt.
- Đồng chí Đàm Lập Phong làm Bí thư thị ủy Hoài Khánh cũng có biểu hiện xuất sắc, hai năm gần đây Hoài Khánh duy trì xu thế phát triển vững vàng nhưng đồng chí này cũng làm Bí thư thị ủy trong thời gian quá ngắn, hiện nay là không thích hợp để làm Thường vụ tỉnh ủy.
- Tôi cảm thấy Tỉnh ủy cần phải có quá trình khoa học, khách quan khi bồi dưỡng, sử dụng cán bộ trẻ tuổi. Một cán bộ lãnh đạo không phải một lần là trưởng thành được. Mỗi đồng chí trong chúng ta ngồi đây có ai là không trải qua nhiều năm công tác, học tập? Ai có thể chỉ trong mấy năm là từ một cán bộ cấp sở đi lên vị trí cấp phó tỉnh?
Miêu Chấn Trung nói rất bình tĩnh nhưng ngôn ngữ sắc bén, nói thẳng lý lịch, kinh nghiệm và uy tín của Triệu Quốc Đống là không đủ.
- Tôi từng thảo luận với lão Hàn về vấn đề này. Sự trưởng thành của cán bộ là một quá trình học tập, rèn luyện mà thành, sự trưởng thành của bọn họ cần không ngừng đề cao trong công tác thực tế, như vậy cũng cần thời gian và kinh nghiệm. Nếu cho rằng một cán bộ nào đó ở mặt này có năng lực xuất sắc thì khen mặt này rồi đề bạt, tôi thấy như vậy không có lợi cho sự trưởng thành của cán bộ, sẽ phản tác dụng. Ở điểm này tôi nghĩ Tỉnh ủy cần thận trọng hơn.*
Không hổ là Phó bí thư phụ trách đảng đàn, nói về bồi dưỡng và sử dụng cán bộ thì Miêu Chấn Trung nói rất dễ dàng, mỗi câu đều có trọng lượng, lý lẽ.
Tôn Liên Bình mặt không chút thay đổi thầm khen tên Miêu Chấn Trung này đúng là có nhiều kinh nghiệm chiến tường. Lời này ít nhiều cũng nói rõ tất cả khuyết điểm của Triệu Quốc Đống.
Tần Hạo Nghiên nhìn ra xa xa, dựa lưng vào ghế lắng nghe Miêu Chấn Trung phân tích. Lời này đúng là hợp tình hợp lý nhưng có tác dụng ra sao với các vị thường vụ ngồi đây thì phải quan sát.
Việc thỏa hiệp với Miêu Chấn Trung thì Tần Hạo Nghiên cũng chấp nhận. Dù sao y cũng nể mặt Lăng Chính Dược, nhưng y cũng có sự giữ lại, nếu trước mặt các thường vụ công khai mình không cùng ý kiến với Ứng Đông Lưu là không thích hợp cho một chủ tịch tỉnh.