Hội nghị thường ủy kéo dài tới 5h mới kết thúc, buổi trưa các thường vụ ăn ngay tại nhà ăn Tỉnh ủy, sau đó nghỉ nửa tiếng rồi tiếp tục thảo luận về tình hình phát triển kinh tế trong năm 2005 của tỉnh.
Theo đề nghị của Nhâm Vi Phong và sự đồng tình của các thường vụ, Triệu Quốc Đống cũng chỉ có thể nói về ý nghĩ và ý tưởng khi mình làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng. Hắn cũng không giấu gì mấy, những người đang ngồi đều có nhiều kinh nghiệm, nói qua loa chỉ bị coi thường mà thôi.
Hắn đầu tiên nói về những gì mình nghe thấy và cảm nhận được khi ở trên Bộ năng lượng về ngành năng lượng mới và tài liệu mới vẫn còn mơ hồ ở Trung Quốc, được bộ máy Thị ủy Ninh Lăng nhất trí nên đã tích cực phát triển hai ngành này cùng với việc nâng cao hoàn cảnh đầu tư toàn thị xã.
Ninh Lăng thiếu các công ty nhà nước lớn nên chỉ có thể lựa chọn phát triển kinh tế tư nhân làm chính. Mà trở ngại lớn nhất cho sự phát triển của kinh tế tư nhân chính là tài chính và rào cản về chính sách cho nên Ninh Lăng mới bắt đầu từng bước xây dựng hệ thống tín dụng, lợi dụng tài nguyên chính quyền để giúp đỡ xây dựng một hệ thống tín dụng quy phạm cho khối kinh tế tư nhân, đồng thời phối hợp với các ngành tài chính để làm cầu nối giữa khu vực kinh tế tư nhân và hệ thống tài chính, qua đó thúc đẩy kinh tế tư nhân Ninh Lăng phát triển.
Các thường vụ mặc dù cũng biết con đường phát triển của Ninh Lăng khá rộng, cũng biết nhiều hạng mục lựa chọn đầu tư vào Ninh Lăng nhưng Ninh Lăng dựa vào gì để khiến nhiều công ty đến Ninh Lăng như vậy thì không quá rõ. Ngoài Ninh Lăng hiểu tương đối rõ Thượng Hải của Ninh Lăng ra những người khác cũng không hiểu quá rõ.
Đoạn phát biểu của Triệu Quốc Đống cũng làm cho các thường vụ cảm thấy hắn không chỉ có hư danh. Chỉ trong vòng chưa đầy ba năm đưa Ninh Lăng đứng thứ hai toàn tỉnh về kinh tế cũng không phải là ngẫu nhiên mà đoạt được.
Nói ai cũng có thể nói, cải thiện hoàn cảnh đầu tư, hấp dẫn vốn đầu tư bên ngoài, chỉnh đốn tác phong làm việc, thay đổi kết cấu sản nghiệp, những khẩu hiệu đó ai cũng nói ra, mỗi người cũng có thể trình bày từ một đến hai tờ giấy ở việc này. nhưng làm cụ thể ra sao, anh thực hiện như thế nào thì phải xem năng lực thực tế của anh.
Ngay cả Tôn Liên Bình cũng thấy có lợi không ít từ lời nói của Triệu Quốc Đống. Y không thể không thừa nhận về vấn đề phát triển kinh tế thì mình có chênh lệch không nhỏ với đối phương. Không ít điểm đối phương nói làm Tôn Liên Bình thấy giật mình, nếu An Đô có thể tham khảo phổ biến thì không chừng sẽ thấy hiệu quả ngay.
….
Mãi cho tới khi Triệu Quốc Đống rời đi, Ứng Đông Lưu mới khẽ thở dài một tiếng.
Một nhân tài như vậy mặc dù có chút tính cách nhưng nhân tài chính thức ai không có cá tính? Ứng Đông Lưu có chút nuối tiếc là do Triệu Quốc Đống vẫn công tác ở An Nguyên, về cơ bản không đi ra ngoài. Thời gian hắn làm việc ở Bộ năng lượng là quá ít gần như không tính tới. Điều này cũng có nghĩa Triệu Quốc Đống không thể công tác quá lâu ở An Nguyên nữa, nếu không Ứng Đông Lưu đúng là muốn thay đổi vị trí của Triệu Quốc Đống.
Tề Hoa là người làm việc theo quy củ, một người đến giờ làm làm hơn nữa theo Ứng Đông Lưu thấy đây là người hay do dự. Ứng Đông Lưu không thích tính cách như thế này.
Nhìn như vô tư nhưng theo Ứng Đông Lưu thấy đây là biểu hiện của việc đầu cơ. Ứng Đông Lưu thà đồng ý phân công một cán bộ có thể thường xuyên chống đối mình, chỉ cần người đó đưa ra được lý do hợp lý chứ y không muốn dùng cán bộ không có nguyên tắc.
Đợt điều chỉnh tới mặc dù chưa đến ngay nhưng làm Bí thư tỉnh ủy nên có vài động tác của Trung ương thì Ứng Đông Lưu sớm biết. Mặc dù bây giờ còn chưa rõ ràng nhưng dựa vào kinh nghiệm và nhạy cảm nhiều năm, Ứng Đông Lưu biết Tần Hạo Nghiên nhất định sẽ đi.
Tần Hạo Nghiên ở An Nguyên đúng là quá lâu, nói thật khi lên làm Bí thư tỉnh ủy An Nguyên thì Ứng Đông Lưu đã nghĩ rằng Trung ương có thể điều Tần Hạo Nghiên đi mà bố trí người khác tới làm chủ tịch tỉnh, nhưng kết quả Tần Hạo Nghiên lại làm quyền chủ tịch tỉnh, sau đó bỏ chữ quyền. Bây giờ xem ra lúc ấy Trung ương suy nghĩ không nên điều chỉnh quá lớn ở An Nguyên, nhất là khi Yến Nhiên Thiên đi, Miêu Chấn Trung rời khỏi An Đô, Tôn Liên Bình tới. Chẳng qua bây giờ tình hình về cơ bản đã ổn định, An Đô năm nay phát triển kinh tế cũng đã đi vào quỹ đạo, đó chính là lúc cân nhắc việc điều chỉnh bộ máy An Nguyên.
Mình sẽ không có thay đổi, như vậy chỉ có thể điều chỉnh Tần Hạo Nghiên. Hơn nữa Ứng Đông Lưu cũng biết Tần Hạo Nghiên thật ra hy vọng rời đi.
Từ Phó chủ tịch tỉnh tới Phó chủ tịch thường trực tỉnh tới chủ tịch tỉnh còn muốn tiếp nhận chức Bí thư tỉnh ủy ở một nơi về cơ bản là không có. Địa phương – Trung ương – địa phương, Trung ương – địa phương – Trung ương, địa phương – địa phương khác – địa phương, đây là con đường cơ bản của cán bộ. Làm một chỗ ở một nơi, không sang nơi khác hoặc lên Trung ương làm vừa không phù hợp nguyên tắc tổ chức, vừa dễ sinh ra biến chất.
Tần Hạo Nghiên đi, Nhâm Vi Phong rất có thể sẽ thay thế. Mặc dù Miêu Chấn Trung và Tôn Liên Bình có vị trí đứng trước Nhâm Vi Phong trong Tỉnh ủy nhưng Ứng Đông Lưu biết Trung ương không quá hài lòng với hai người này. An Đô phát triển quá chậm, mãi tới năm nay coi như miễn cưỡng có biến hoá nhưng mặc dù là như vậy vẫn còn kém khá lớn so với tốc độ tăng trưởng bình quân chung của tỉnh, biểu hiện đúng là khó để người ta phục.
Chỉ tiếc thời gian Triệu Quốc Đống làm thường vụ tỉnh ủy là quá ngắn, lý lịch còn ít. Nếu không khi Nhâm Vi Phong làm chủ tịch tỉnh, Triệu Quốc Đống đến làm Phó chủ tịch thường trực tỉnh là quá thích hợp. Nghĩ đến đây Ứng Đông Lưu không khỏi lắc đầu.
Nếu không phải khả năng Triệu Quốc Đống tiếp tục ở lại An Nguyên là quá nhỏ, Ứng Đông Lưu đúng là có ý muốn Triệu Quốc Đống thay vị trí của Tề Hoa.
Chỉ tiếc khả năng Triệu Quốc Đống rời khỏi An Nguyên trong năm nay là rất lớn. Bên Ban Tổ chức cán bộ Trung ương đã truyền ra ý này, hỏi ý của Ứng Đông Lưu. Mặc dù Ứng Đông Lưu kiên quyết đứng vững, yêu cầu ít nhất Triệu Quốc Đống phải công tác ở Ninh Lăng đến cuối năm, đảm bảo kinh tế Ninh Lăng đi vào quỹ đạo phát triển ổn định nhưng điều này có hiệu quả hay không cũng khó nói.
Ứng Đông Lưu hy vọng Triệu Quốc Đống có thể làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng đến sau tháng 10, như vậy tình hình phát triển năm 2005 của Ninh Lăng về cơ bản đã được xác định. Y muốn xem Ninh Lăng còn có thể sáng tạo kỳ tích một lần nữa hay không?
Ứng Đông Lưu chuyển từ suy nghĩ về Triệu Quốc Đống sang công việc toàn tỉnh. Đoạn lời nói của Triệu Quốc Đống làm Ứng Đông Lưu rất xúc động. An Đô có định vị không rõ ràng cũng là một vấn đề. Một thành phố đặt mục tiêu làm trung tâm khu vực đất liền nếu trong một năm thu hút đầu tư bên ngoài còn không bằng Ninh Lăng đó là nỗi nhục. An Đô đặt đối tượng cạnh tranh là thị xã trong tỉnh càng là nỗi nhục lớn hơn. Với điều kiện của An Đô thì theo lý đương nhiên phải giơ cao ngọn cờ phát triển kinh tế của An Nguyên nhưng bây giờ An Đô vẫn không tìm được sự định vị chính xác của mình.
Vấn đề nằm ở đâu, vấn đề này thoạt nhìn phức tạp nhưng trắng ra đó là do quan niệm của người đứng đầu.
Triệu Quốc Đống nói rất thẳng và sắc bén. Nhưng thực tế phức tạp làm Ứng Đông Lưu có lòng mà không đủ sức. Mặc dù trong nhiều hội nghị thường ủy Ứng Đông Lưu đã giục Tôn Liên Bình phải mở rộng tư tưởng, tiến bước lớn hơn nhưng vị Phó bí thư Tỉnh ủy kiêm Bí thư thị ủy An Đô này lại mãi không tỏ thái độ. Quan Kinh Sơn dù là người quyết đoán nhưng khi triển khai công việc lại không thể thỏa hiệp với Tôn Liên Bình.
Về việc nắm giữ quyền lực, Tôn Liên Bình và Miêu Chấn Trung thật ra có điểm giống nhau, điều này làm Ứng Đông Lưu có chút khó chịu.
Trung ương chọn Bí thư thị ủy An Đô đều luôn muốn ổn định nhưng lại quên An Đô phải gánh vác trọng trách làm thành phố hàng đầu của khu vực đất liền. Miêu Chấn Trung và Tôn Liên Bình có kinh nghiệm công tác phong phú, năng lực phối hợp mạnh nhưng lại không giỏi làm kinh tế, tư tưởng cổ hủ. Theo Ứng Đông Lưu thấy đây là nguyên nhân chính khiến An Đô chậm phát triển.
Ngược lại Triệu Quốc Đống là người có đầu óc sáng tạo, thành tích của Ninh Lăng đã chứng minh điểm này. Chỉ khi anh dám vứt bỏ lối suy nghĩ cũ, dám phá vỡ quy luật thông thường, dám thử thì anh mới có thể chính thức tìm ra con đường phát triển.
Có lẽ do hắn còn trẻ nên không có nhiều áp lực nên mới có thể nhẹ nhàng ra trận như vậy. Nếu thật sự ném hắn tới một tầng cao hơn thì hắn có thể làm được như vậy nữa không? Ví dụ bây giờ để hắn làm Bí thư thị ủy An Đô thì hắn có thể đối mặt dễ dàng đến vậy không?
Nếu mình có thể quyết định điều này, Ứng Đông Lưu sẽ không hề do dự quyết định dù là có chút mạo hiểm cũng đáng. Chẳng qua địa vị đặc thù của An Đô khiến Trung ương khi chọn ai làm Bí thư thị ủy đều phải cẩn thận. Từ việc Bí thư thị ủy An Đô kiêm chức Phó bí thư Tỉnh ủy là có thể nhìn ra được lựa chọn này là không được sai, thậm chí từ góc độ nào đó nó còn quan trọng hơn chức phó tịch thường trực.
Triệu Quốc Đống không nghĩ lời nói của mình làm Ứng Đông Lưu suy nghĩ nhiều như vậy, nhưng hắn cũng biết năm nay mình sẽ có thay đổi. Chẳng qua nói đi cũng đúng hắn đã làm việc ở Ninh Lăng gần ba năm, cũng nên có thay đổi.
Chẳng qua bây giờ suy nghĩ những thứ khác vẫn còn hơi sớm. Lời nói của Ứng Đông Lưu đã ám chỉ mình nửa cuối năm có thể sẽ điều chỉnh, như vậy trước khi mình đi cần phải xác định phương hướng và cơ cấu của Ninh Lăng xong, phải để Ninh Lăng có một bước phát triển nhanh chóng, ổn định trong vài năm tới. Khiến dù mình thật sự rời khỏi Ninh Lăng thì cũng duy trì được vị trí của Ninh Lăng ở khu vực trung tây.
Công việc cần làm là rất nhiều, trong đầu Triệu Quốc Đống không khỏi suy nghĩ khá nhiều. Cơ cấu dễ dàng nhưng quan trọng nhất là sự chấp hành của cán bộ. Không có một nhóm cán bộ lãnh đạo có thể tin tưởng thì tất cả sẽ phí công. Cũng may mình ngay từ đầu đã không buông lỏng công việc ở phương diện này.
Tiêu Phượng Minh bị đẩy lên làm phó bí thư thị ủy là cử chỉ đắc ý nhất của Triệu Quốc Đống, nó có thể so sánh với việc đưa Vưu Liên Hương lên làm Thị trưởng Đường Giang. Việc này về cơ bản có thể đảm bảo trong vòng ba năm tới Ninh Lăng vẫn sẽ phát triển theo hướng mình đã chọn. Mà Chung Dược Quân nếu như có thể tiếp nhận chức Bí thư thị ủy Ninh Lăng sau khi mình đi là quá tốt. Triệu Quốc Đống hy vọng cơ cấu nhân sự như vậy không nên thay đổi nhằm đảo bảo cho sự phát triển ổn định của Ninh Lăng.
Về bộ máy của Ninh Lăng Triệu Quốc Đống cũng khá hài lòng. Trong các Phó thị trưởng Trúc Văn Khôi và Văn Ngạn Hoa có năng lực khá đột xuất, các thường vụ cũng khiến người ta hài lòng.
Ở cấp quận, huyện, Lô Miễn Dương sau khi làm Bí thư huyện ủy Thương Hóa hình như còn chưa tìm được con đường mở cục diện. Điều này làm Triệu Quốc Đống có chút lo lắng tên này vốn quen làm kinh tế có thể làm người đứng đầu ở huyện có 400 ngàn dân không? Bây giờ y không chỉ gánh vác việc phát triển kinh tế mà còn cả phát triển xã hội.
Ngược lại mấy người điều chỉnh sau như Cổ Bình Nguyên, Chu Trọng thật ra đã nhanh chóng tiến vào trạng thái. Tào Tập đã có vài biểu hiện mới, mà Đông Giang vẫn tiếp tục duy trì tốc độ phát triển tương đối cao. Giản Hồng và Chu Trọng đã rất nhanh phối hợp ăn ý cũng khiến Triệu Quốc Đống thở phào nhẹ nhõm.
Nếu cho mình hai ba năm nữa, Triệu Quốc Đống tự tin có thể tạo dựng một Ninh Lăng hoàn toàn mới đứng vững ở khu vực An Đông này, chỉ tiếc khả năng này quá nhỏ. Có thể cho mình thêm thời gian một năm đã là xa vời.
…
Trong nháy mắt đã tới cuối năm.
Cuối năm chuyện rất nhiều, đối với Triệu Quốc Đống và thành viên bộ máy thị xã mà nói càng bận hơn. Mặc dù nhiều việc chỉ là hình thức nhưng anh không thể không làm.
Thăm các gia đình khó khăn, các cán bộ về hưu, an ủi công nhân mất việc, thăm cảnh sát giao thông, chính sách nhân dân, thăm nhân viên các ngành điện lực, thông tin, nước, chiến sĩ quân đội, kiểm tra an toàn trước tế, việc này mặc dù chia ra từng thành viên trong bộ máy nhưng cũng rất nhiều. ngoài ra còn các hội nghị tổng kết ở quận, huyện, cục…
Ngoài đến thăm các cán bộ về hưu là Triệu Quốc Đống tự mình đi, việc khác hắn đẩy hết sang cho hai người Chung Dược Quân và Tiêu Phượng Minh.
Xong hết việc đã là chiều 30 tết. Đợt trực ban tết này Triệu Quốc Đống được xếp đến tận mồng bảy, chính là ngày cuối cùng của đợt nghỉ tết. Mồng một giao cho thường vụ thị ủy, bí thư Đảng ủy chính pháp Mã Nguyên Sinh trực. Đây cũng là do Mã Nguyên Sinh chủ động nhận. Thành viên khác trong bộ máy có không ít người ở bên ngoài, có thể có Mã Nguyên Sinh là lãnh đạo địa phương phụ trách cũng là may.
Triệu Quốc Đống lại một mình tới xem việc thi công đường vòng quanh núi Diệu Phong. Việc xây dựng ở đây diễn ra khá nhanh, đại lộ Huy Hoàng kéo dài đã hoàn thành, đèn đường cũng đã lắp đặt xong chỉ là việc trồng cây hai bên chưa xong mà thôi.
Đường vòng quanh núi Diệu Phong và đại lộ Huy Hoàng kéo dài giao nhau tạo thành hình chữ “Nha”. Đoạn cao nhất của núi Diệu Phong chẳng qua chỉ là trên 200m nhưng nó là nơi cao nhất của cả khu vực bình nguyên này cùng với hệ thực vật bảo tồn phong phú nên làm người ta thấy như tiến vào rừng sâu vậy.
Công trình đường vòng quanh núi Diệu Phong đã bắt đầu được tiến hành xây dựng, đất đá được đào ra trông khá lộn xộn, những chiếc xe, máy khổng lồ thấy ở khắp nơi. Nghe nói mồng ba sẽ thi công lại, có thể nói là giành giật từng giây.
Đường bắc nam nối với đường vòng quanh núi Diệu Phong cũng đã có quy hoạch, nó lối với quốc lộ 915 và đại lộ Đông Phương Hồng. Cứ như vậy núi Diệu Phong trong tương lai sẽ thành trung tâm của cả đô thị Ninh Lăng, quy hoạch này đã có bây giờ chỉ chờ xây dựng.
Triệu Quốc Đống bắt đầu rời đi đã là 2h chiều. Xe Audi chạy về hướng Tây Giang, chuẩn bị lên cao tốc An Tương.
- Có chuyện gì vậy?
Cảnh trước mặt làm Triệu Quốc Đống có chút giật mình. Đoạn đầu đường quốc lộ 915 và đường cao tốc đứng đầy người mang túi to, nhìn qua cũng tới mấy ngàn người. Mỗi chiếc xe khách đi qua thoáng cái là chặt kín, ai cũng hy vọng được len lên. Ngay cả cảnh sát giao thông bên đường cũng không thể không gia nhập giải tỏa để xe khách nhanh chóng chạy đi.
Bành Trường Quý cũng có chút bất ngờ nhưng lập tức có phản ứng.
- Bí thư Triệu, chắc là người bắt xe về quê. Ninh Lăng chúng ta có nhiều công ty đến hôm nay mới nghỉ, không ít công ty thậm chí đến sáng nay mới phát lương, thưởng cho công nhân. Những người này sợ là tập trung từ trưa tới giờ. Có lẽ các bến xe của thị xã không có nhiều xe khách mấy.
Việc các công ty về cơ bản tới 30 mới cho nghỉ thi Triệu Quốc Đống biết. Công ty tư nhân không thể so sánh với công ty nhà nước có thể cân nhắc chu đáo, tài chính có thể chậm trả một ngày là tốt, công việc có thể làm đầy tới ngày cuối cùng cũng tốt, tiền lương tiền thưởng phải đợi tới 30 mới phát.
Cục công an thị xã đã đặc biệt cử đội an ninh trật tự đến các điểm nhạy cảm để tuần tra thậm chí còn liên lạc với nhiều công ty yêu cầu các công ty trả lương cho công nhân, nhân viên bằng thẻ để tránh tình trạng cướp bóc.
Nhiều công ty tập trung cho nhân viên nghỉ vào ngày 30 như vậy, công nhân bên ngoài đều tập trung tới chiều để rời đi khiến cho hệ thống vận tải hành khách thoáng cái gặp nguy cơ.
Nhân viên, công nhân các công ty ở Ninh Lăng có nhiều người ở bên ngoài. Ngoài một nửa đến từ các quận, huyện của Ninh Lăng ra còn có một bộ phận tương đối lớn đến từ các thị xã xung quanh như Nam Hoa, Thông Thành, Vĩnh Lương, thậm chí là ở vài thị xã bên Tương tây. Không ít người đều biết cuối năm bắt xe khách là khó khăn nên sớm đi mua vé. Nhưng có không ít người ôm tâm lý chờ may, cảm thấy mình ở gần Ninh Lăng nên tới lúc về mua vé hoặc chen lên đứng một hai tiếng là có thể về được tới nhà.
Nhưng bây giờ nhiều công nhân, nhân viên tập trung như vậy đã làm cho hiện tượng tắc trở nên nghiêm trọng.
Dựa vào xe khách để giải quyết vấn đề là nằm mơ. Bây giờ là cuối năm gần như xe nào cũng đầy khách, cảnh sát giao thông kiểm tra rất chặt nên không ai dám đón khách nhiều. Nếu không tăng thêm nhiều xe đúng là khó có thể giải quyết vấn đề.
Triệu Quốc Đống xuống xe nhìn qua một chút và biết việc này hơi khó giải quyết. Bây giờ chưa phải lúc tập trung đông nhất, có không ít người đang thu dọn đồ đạc, tầm 3, 4h còn có thể có nhiều người hơn nữa.
Cảnh sát giao thông thấy xe Audi với biển quen thuộc chạy tới, một tên đội trưởng vội vàng đến chào Triệu Quốc Đống. Triệu Quốc Đống hỏi:
- Tình hình thế nào, các anh đã báo cáo chưa?
- Báo cáo Bí thư Triệu, chúng tôi đã báo cáo tình hình với cục, cục trưởng Lạc vừa từ phía đông Ninh Lăng chạy tới, tình hình bên kia cũng rất nghiêm trọng nhưng tốt hơn bên này đôi chút. Bí thư Mã nghe nói đã đến đường giao với bên Nam Hoa xem.