Ra khỏi nhà Trương Nhược Cốc, Lưu Nhược Đồng giống như vừa làm xong một việc rất quan trọng vậy, cô thở phào nhẹ nhõm rồi nói.
- Em muốn về Astana?
Triệu Quốc Đống nhíu mày nói. Thời gian này Lưu Nhược Đồng làm hắn có cảm giác một gia đình. Mặc dù không quá thành công nhưng hắn vẫn thích cuộc sống có cô.
- Vậy anh làm sao?
Câu cuối cùng của Triệu Quốc Đống làm tim Lưu Nhược Đồng đập mạnh giống như cuộc sống hai người sau một tháng đã gắn liền vào nhau.
- Ồ, không có em, anh không thể sống sao? Anh trước không phải vẫn sống khỏe ư?
Lưu Nhược Đồng cười hì hì nói.
- Em có công việc của mình mà. Hai chúng ta nhất định ít khi ở bên nhau, xa cách nhiều hơn.
- Không nhất định như vậy, chỉ là anh cảm thấy mình không nên buông bỏ vài thứ mà thôi.
Triệu Quốc Đống trêu.
Lưu Nhược Đồng khẽ quay mặt ra ngoài nhìn đường.
- Có lẽ đây là số mạng của hai chúng ta. Hai chúng ta đều có con đường của mình, chúng ta cũng không phải người dễ dàng thay đổi vì ai khác. Nhưng như vậy không phải tốt sao?
Một lúc lâu sau Lưu Nhược Đồng mới thở dài một tiếng và nói. Cô đột nhiên thấy mình như mềm yếu đi nên lắc đầu thật mạnh như muốn vứt vài thứ ra khỏi đầu.
Triệu Quốc Đống không nói gì. Hắn thậm chí không dám nói xen vào.
- Sao, hình như anh không muốn xa em?
Lưu Nhược Đồng có vẻ lạc quan hơn Triệu Quốc Đống.
- Muốn anh nói dối hay nói thật?
Triệu Quốc Đống cười hì hì hỏi lại một câu.
- Nói dối.
Lưu Nhược Đồng suy nghĩ một chút rồi mới nói.
- Vậy sẽ không ảnh hưởng quá lớn.
Triệu Quốc Đống lập tức nói.
Lưu Nhược Đồng cũng cười nói:
- Nói thật chứ?
- Ừ, đúng là có chút không muốn xa em.
Triệu Quốc Đống cũng rả lời rất rõ ràng, điều này làm Lưu Nhược Đồng thấy có chút ấm áp.
- Mặc dù chưa chắc đã là lời thật lòng nhưng em vẫn rất vui.
Lưu Nhược Đồng nói:
- Hình như công ty thuộc Bộ năng lượng bọn anh có nhiều hoạt động bên Trung Á mà, em thường xuyên thấy tập đoàn dầu khí Trung Quốc ở đại sứ quán. Đại sứ nói ngoài Tổ chức hợp tác Thượng Hải ra thì tiếp người của Bộ năng lượng là nhiều nhất. Gần như dồn hết nửa lực lượng để giúp các công ty, tập đoàn của Bộ năng lượng liên lạc với nước bạn.
- Khu vực Trung Á rất quan trọng với an toàn năng lượng Trung Quốc. Tài nguyên trên biển cũng nhiều, khu vực này chính là một kho báu năng lượng. Bây giờ chúng ta gặp phải cơ hội và sự thách thức không hề nhỏ. Sau sự kiện 11/9, Mỹ vì tức chính quyền Taliban Afghanistan mà tấn công nươcis này, khiến tình hình thế giới thay đổi không ít. Lợi ích của Trung Quốc ở Trung Á là không thể bỏ qua. Anh cảm thấy Trung Quốc còn chưa có nhiều hành động ở đây.
- Đương nhiên anh bây giờ làm việc ở bộ thì càng phải thúc giục sao cho các tập đoàn năng lượng của Trung Quốc tiến vào khu vực Trung Á. Nếu không một khi Mỹ lợi dụng việc chiến tranh mà kéo sang Trung Á thì sẽ ảnh hưởng rất lớn. Bây giờ Nga không có đủ lực lượng chống lại Mỹ, vì thế Trung Quốc cần phải có trách nhiệm bảo vệ lợi ích của mình tại khu vực Trung Á.
Triệu Quốc Đống thấy Lưu Nhược Đồng khá hứng thú với đề tài mình nói ra, có lẽ do nó liên quan đến công việc của cô.
- Anh cảm thấy hành động quân sự của Mỹ ở Afghanistan sẽ ảnh hưởng tới tình hình chính trị Trung Á?
Lưu Nhược Đồng nói. Cô hình như cảm thấy mình coi thường sức phán đoán và nhạy cảm chính trị của chồng trong vấn đề quốc tế.
- Đương nhiên, phát triển kinh tế của khu vực Trung Á không cân bằng. Tín ngưỡng tôn giáo phức tạp, số bộ tộc nhiều. Nước Nga và Liên Xô mất trăm năm cũng không thể làm nơi này yên ổn. Khi Liên Xô bị giải thể càng làm Trung Á mất ổn định hơn nữa, thậm chí có thể ảnh hưởng đến sự ổn định xã hội, chính trị của khu vực phía tây nước ta. Cho nên từ góc độ chính trị, kinh tế thì Trung Quốc đều phải tăng thêm sức ảnh hưởng ở khu vực Trung Á.
- Tổ chức hợp tác Thượng Hải được thành lập chính là cơ hội rất tốt. Các nước Trung Á từ góc độ ổn định chính trị đến lợi ích kinh tế đều muốn một quốc gia lớn như Trung Quốc để cân bằng sự suy yếu của Nga. Đối với các nước nhỏ mà nói, thêm nước mạnh thì bọn họ sẽ có thêm sự lựa chọn.
- Bảo sao Bộ năng lượng mấy năm nay lại cố gắng đẩy mạnh mấy công ty nhà nước đến khu vực Trung Á. Bây giờ mọi việc diễn ra khá thuận lợi.
Lưu Nhược Đồng gật đầu nói.
- Các công ty năng lượng của Trung Quốc đều khá lạc hậu. Sau khi Bộ năng lượng thành lập đã dồn không ít vào điểm này. Nhưng bây giờ mới giới hạn do các công ty nhà nước. Theo anh thấy công ty tư nhân cũng nên được hưởng đãi ngộ và cơ hội như công ty nhà nước. Chỉ cần có điều kiện, chúng ta cũng nên ủng hộ công ty tư nhân ra ngoài.
Triệu Quốc Đống giống như tìm được người để thổ lộ quan điểm của mình nên khá hưng phấn nói.
- Quốc Đống, em cảm thấy anh bây giờ nên cảm thấy hứng thú với công việc ở bộ mới đúng. Em vốn nghĩ anh vẫn lưu luyến công việc trước đây, nhưng không phải. Nếu không sao anh lại dành nhiều tâm trí để nghiên cứu vấn đề này chứ?
Lưu Nhược Đồng cười nói:
- Anh chuyên nghiệp như vậy, chắc Thái ca rất khen anh.
- Ha ha, làm việc và yêu thích là khác nhau. Nhưng nếu đã làm việc thì phải làm cho tốt. Hơn nữa ngành năng lượng có tác dụng rất quan trọng đối với sự phát triển kinh tế của Trung Quốc, kể cả Đại sứ quán cũng phải dành hết tâm trí giúp đỡ các công ty năng lượng của quốc gia phát triển ở bên ngoài, qua đó tăng cường sức ảnh hưởng của Trung Quốc trên trường quốc tế.
Triệu Quốc Đống thở dài nói.
- Em đồng ý quan điểm này của anh. Dù là về điểm nào thì các Đại sứ quán cũng cần tích cực ủng hộ các công ty trong nước. Các công ty phát triển mạnh ở nước ngoài sẽ tăng sức ảnh hưởng của Trung Quốc chúng ta, cũng giúp đỡ nhiều công việc của Đại sứ quán. Lợi ích kinh tế và chính trị gắn chặt vào nhau mà.
Lưu Nhược Đồng đồng ý nói:
- Trên thực tế em thấy anh có thể lợi dụng thân phận của mình bây giờ mà phát biểu ý kiến trong các tham luận, khiến Lãnh đạo trung ương chú ý tới anh, nó sẽ có tác dụng lớn đối với sự phát triển của anh sau này.
Đến khi về tới nhà, hai người vẫn thảo luận về vấn đề này. Nhất là Lưu Nhược Đồng rất quen tình hình khu vực Trung Á, cô hiểu rõ về tình hình hợp tác của các công ty dầu khí ở nước bạn hơn cả Triệu Quốc Đống làm Cục trưởng Cục quy hoạch và phát triển.
Triệu Quốc Đống lần đầu tiên cảm thấy ở bên Lưu Nhược Đồng, hắn không phải không có tiếng nói chung. Lưu Nhược Đồng rất quen thuộc tình hình quốc tế cùng với sự nhất trí về quan điểm của hắn, làm cho cánh cửa trong tim hắn đã mở ra đôi chút, một tia sáng chiếu vào sâu trong tim hắn. Hắn không biết cô có cảm nhận như mình không? Nhưng hắn cảm thấy buổi nói chuyện tối nay rất vui vẻ, nó mang tới ảnh hưởng không hề nhỏ trong quan hệ của hai người.
Từ trước đến giờ, hắn vẫn cho rằng cuộc sống hai người không có điểm chung. Hai người cách xa nhau, thiếu tiếng nói chung, đây chính là trở ngại lớn nhất trong quan hệ của hai người. Mặc dù hắn chưa bao giờ nghĩ cuộc hôn nhân của mình và Lưu Nhược Đồng sau này sẽ như thế nào, nhưng theo địa vị thay đổi, hắn cũng phải suy nghĩ đến điểm này. Mặc kệ cuộc sống tình cảm của hắn như thế nào nhưng không kết hôn sẽ ảnh hưởng lớn đến sự phát triển của hắn.
Triệu Quốc Đống ngồi trên ghế xem Tv, Lưu Nhược Đồng ngồi bên đọc sách. Triệu Quốc Đống nhìn cô mà thấy có một tia ấm áp trong lòng. Trong nhà thêm Lưu Nhược Đồng sẽ làm cho nó trở nên ấm áp hơn, làm người ta thấy không đơn độc.