- Công an và chữa cháy đã tới, bên bảo vệ môi trường và đảm bảo an toàn lao động đã tới chưa?
Đỗ Đạo Hữu thấy Triệu Quốc Đống không hỏi tới Khâu Trạch Danh liền khẽ thở dài một tiếng. Y nói:
- Các ngành chức nặng của huyện đã tới. Trưởng phòng Chu và Trưởng phòng Lưu đã gọi điện với lão Cao, bọn họ đang trên đường tới.
- Ừ, Khâu Trạch Danh sao bây giờ còn chưa tới? Trong huyện còn có lãnh đạo nào?
Triệu Quốc Đống quay lại câu hỏi vừa rồi.
- Lão Đỗ, lão Cao nếu ở trước chỉ huy cứu viện thì để y phụ trách toàn quyền việc này. Cục trưởng Lý Cục Công an cũng đã tới, y ở phía sau tôi. Bên này giao cho lão Lý và lão Cao phụ trách. Tình hình nhân viên nhà máy và dân chúng xung quanh thế nào rồi?
- Nhân viên nhà máy khá ổn định, nhưng dân chúng xung quanh có không ít người kêu mình hít phải khí độc, bây giờ thấy rất khó chịu nhưng không có phản ứng cụ thể cho nên.
Khâu Trạch Danh chưa nói xong Triệu Quốc Đống đã cắt ngang:
- Bây giờ còn so đo mấy việc đó ư? Lập tức thông báo bệnh viện huyện yêu cầu tất cả bác sĩ vào vị trí, quần chúng thấy không khỏe có thể đến bệnh viện khám, hơn nữa phải tổ chức nhân viên Ủy ban huyện kiên nhẫn giải thích, đảm bảo tính mạng và sức khỏe của quần chúng.
- Tôi lập tức bố trí Chủ tịch Đinh đi phụ trách việc này.
Đỗ Đạo Hữu gật đầu nói.
- Quần chúng xung quanh yêu cầu bọn họ rời ra khỏi đây ít nhất 1km, đề phòng có chuyện xảy ra.
Triệu Quốc Đống thấy Đỗ Đạo Hữu lập tức đi bố trí nên yên tâm đôi chút. Vụ nổ hóa chất mang tới mùi rất khó ngửi, nhưng bây giờ thoạt nhìn số bồn hóa chất nổ không lớn.
Trần Anh Lộc và Hà Chiếu Thành đến 2h30 và 3h sáng thì tới. Vụ cháy đã được dập tắt, lúc này chỉ còn khói bụi và mùi hóa chất khó ngửi. Nhân viên chữa cháy đang dùng nước vẩy ra khắp nơi.
- Quốc Đống, tình hình thế nào rồi?
Hà Chiếu Thành đến nơi mặt mày cũng tái mét lại. Xảy ra chuyện lớn như vậy sẽ ảnh hưởng đối với y, một Thị trưởng.
- Bốn người chết, còn có hai người rất nguy hiểm, phải xem tình hình cấp cứu. Ngọn lửa đã được dập tắt, bên phòng cháy đang xử lý nốt.
Triệu Quốc Đống thở dài nói:
- Bí thư Trần cũng ở bên trong, mời ngài vào.
Hà Chiếu Thành gật đầu.
Trần Anh Lộc thấy Hà Chiếu Thành và Triệu Quốc Đống đi vào nhưng mặt mũi cũng không dễ nhìn.
Đỗ Đạo Hữu lúc này đang cúi đầu rất thấp dưới ánh mắt đầy tức giận của Bí thư Thị ủy.
- Khâu Trạch Danh đến bây giờ sao không tới, gọi điện thoại di động thì tắt máy, gọi về nhà không ai nghe, ngay cả điện thoại của lái xe cũng không nghe. Đỗ Đạo Hữu, Chủ tịch Cổ Lâu nếu mất tích thì anh thấy sao?
Trần Anh Lộc nói với giọng châm chọc làm Đỗ Đạo Hữu càng cúi đầu thấp hơn.
- Bí thư Trần, chiều nay lão Khâu vẫn còn ở đây, tôi đoán là điện thoại di động hết điện nên tự tắt.
- Ôi, Đỗ Đạo Hữu, tài chính Cổ Lâu chẳng lẽ nghèo như vậy sao? Ngay cả mua thêm một cục pin cũng không mua được sao? Tuần này do Khâu Trạch Danh trực ban, chẳng lẽ nói lãnh đạo trực ban có thể tắt máy mà ngủ sao?
Trần Anh Lộc nói mặc dù không sắc bén nhưng lại làm Đỗ Đạo Hữu run lên. Đỗ Đạo Hữu hiểu đôi chút về tính cách của Bí thư Trần. Nếu như Bí thư Trần mà mắng ai thì còn có cửa sống, nhưng nếu nói với giọng châm biếm như vậy thì anh coi như xong đời rồi.
Trần Anh Lộc thở dài một tiếng. Truyền thông tỉnh đã tới làm phỏng vấn nhưng Chủ tịch huyện Cổ Lâu – Khâu Trạch Danh lại không thấy đâu. Chuyện khác có thể nhịn, nhưng chuyện này sao có thể nhịn.
Ân Cảnh Tùng đến nơi thì Trần Anh Lộc, Hà Chiếu Thành và Triệu Quốc Đống về cơ bản đã có ý kiến thống nhất đó chính là bây giờ khi toàn Thị xã đang chỉnh đốn tác phong làm việc mà Khâu Trạch Danh làm Chủ tịch huyện lại không làm tròn nhiệm vụ, như vậy không thể tiếp tục làm Chủ tịch huyện.
Nhưng cân nhắc tới tình hình đặc biệt nếu như để chuyện lộ ra sẽ ảnh hưởng xấu tới hình tượng của Hoài Khánh, cho nên ba người đồng ý để Khâu Trạch Danh chủ động xin từ chức do nhà máy hóa chất kim loại nổ mạnh. Chẳng qua vị Phó chủ tịch phụ trách mảng này nhất định sẽ bị cách chức.
Mặc dù chuyện chưa điều tra rõ nguyên nhân nhưng căn cứ theo hiện trường mà phân tích thì có lẽ do cách sử dụng không đúng nên gây nổ bồn hóa chất dẫn tới chết người và tổn thất về tài sản. Trên thực tế việc này không có quan hệ quá lớn với lãnh đạo chủ yếu của Cổ Lâu.
……
Trần Anh Lộc cũng có chút khó xử.
Lữ Thu Thần tìm tới y, hy vọng khi xử lý chuyện của Khâu Trạch Danh thả lỏng đôi chút. Trần Anh Lộc rất tức giận và mắng cho Lữ Thu Thần một trận.
Trần Anh Lộc biết Khâu Trạch Danh nhất định không thích hợp làm Chủ tịch huyện Cổ Lâu nữa, nhưng sau khi Khâu Trạch Danh từ chức sẽ điều tới vị trí nào là đáng phải suy nghĩ. Triệu Quốc Đống và Hà Chiếu Thành có vẻ đều rất khó chịu với biểu hiện của Khâu Trạch Danh. Lúc ấy khi ba người bàn thì hai người Hà Chiếu Thành và Trần Anh Lộc chủ trương cách chức, sau đó cân nhắc nến cách chức Chủ tịch huyện thì Phó chủ tịch phụ trách cũng sẽ bị cách chức.
Làm Khâu Trạch Danh tự viết đơn từ chức là biện pháp tốt nhất, mà Phó chủ tịch phụ trách Cao Thượng Lâm đã bị đình chỉ công tác.
Vấn đề của nhà máy kia là rất nhiều, không chú ý an toàn lao động, quản lý hình thức, đủ loại nguyên nhân khiến nhà máy thành một quả bom. Mà phòng giám sát an toàn lao động Cổ Lâu trước đó khi kiểm tra Nhà máy cũng phát hiện ra vấn đề này và ra văn bản yêu cầu sửa chữa, nhưng phòng không giám sát sát sao khiến nhà máy bị nổ. Vị Trưởng phòng và Phó Trưởng phòng phụ trách của phòng này cũng bị cách chức.
Chuyện bây giờ chính là bố trí Khâu Trạch Danh vào đâu. Nếu theo suy nghĩ của Trần Anh Lộc thì nhất định sẽ vứt Khâu Trạch Danh vào một ngành nào đó trên Thị xã làm chức phó cũng là đối tốt. Nhưng Lữ Thu Thần tìm tới mình nhất định không đơn giản là chức phó của ngành nào đó. Chính vì như vậy mới làm Trần Anh Lộc cảm thấy có chút khó xử.
Cục trưởng cục Văn hóa hay là Cục trưởng cục Lâm nghiệp? Hà Chiếu Thành và Triệu Quốc Đống sẽ nghĩ như thế nào?
Bên Hà Chiếu Thành thì Trần Anh Lộc không quá quan tâm nhưng Triệu Quốc Đống thấy như thế nào thì y phải suy nghĩ. Cũng giống như Lữ Thu Thần, Trần Anh Lộc coi Triệu Quốc Đống là cánh tay quan trọng nhất giúp mình trong công việc. Nhất là công việc bên chính quyền không thể không có Triệu Quốc Đống. Nếu để Triệu Quốc Đống cho rằng mình xử lý người không nhất quán hoặc có ý đồ gì thì sẽ không hay.
Có lẽ cần trao đổi với Triệu Quốc Đống, nhưng không phải do mình ra mặt.
….
Triệu Quốc Đống nhận được lời mời của Lữ Thu Thần thì có chút giật mình. Hắn biết Lữ Thu Thần là thân tín của Trần Anh Lộc. Quan hệ giữa hắn và Trần Anh Lộc cũng khá tốt, nói ra hai người trên cùng con thuyền. Chẳng qua Triệu Quốc Đống không thích quan hệ với Lữ Thu Thần.
Không phải Triệu Quốc Đống thích ra vẻ ta đây hoặc khinh thường quan hệ với ai, mà là Triệu Quốc Đống cảm thấy Lữ Thu Thần quá độc, cả Hoài Khánh chỉ nghe mỗi Trần Anh Lộc, những người khác dù là Đàm Lập Phong hay Hà Chiếu Thành thì Lữ Thu Thần đều không nể mặt.
Chẳng qua mũi người này rất thính, hơn nữa rất biết lĩnh hội tâm tư của Trần Anh Lộc. Ở rất nhiều chuyện Trần Anh Lộc chỉ hơi ám chỉ là xử lý tốt. Hơn nữa người này cũng có thủ đoạn.
Triệu Quốc Đống và Lữ Thu Thần vẫn luôn duy trì khoảng cách với nhau, hơn nữa còn có vị Trưởng ban thư ký Thị ủy Tiêu Triều đứng giữa khiến ba người được gọi là tam giác ở Hoài Khánh. Ngay cả Triệu Quốc Đống cũng phải thừa nhận Trần Anh Lộc giỏi trong nghệ thuật khống chế.