Lộng Triều

Chương 7: Q.19 - Chương 7






- Nghe nói anh phát biểu khá mạnh trong hội nghị chủ nhiệm?

Tô Giác Hoa nhẹ nhàng nói một câu, Phó Tuyền vẫn có tính cách bình thản như trước, chẳng qua làm việc còn cần phải có chút ngọn lửa mới được. Có nhiều việc cần cẩn thận, nhưng nếu như cẩn thận quá mức sẽ ảnh hưởng lớn tới công việc.

- Ha ha, gì mà phát biểu mạnh chứ? Tôi chỉ là cảm thấy có vài công việc làm theo hình thức, lãnh đạo bên trên như các anh toàn giơ cao đánh khẽ, như vậy làm sao đạt được mục đích?

Phó Tuyền lắc đầu nói:

- Giác Hoa, như vậy không được, anh phải nói với Thủ tướng một chút. Không chú ý đến việc này thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Tô Giác Hoa c cảm động, tính cách Phó Tuyền rất thẳng thắn, có lẽ vì thế mà làm y khó lên chức. Bây giờ từng này tuổi nên có lẽ chỉ ngồi ở chức phó chủ nhiệm tới khi về hưu. Nhưng trong lòng Phó Tuyền vẫn đầy nhiệt huyết, biết chuyện này sẽ đắc tội người, thậm chí đưa tới nhiều làn tên mũi đạn nhưng vẫn quyết tâm làm.

- Lão Phó, có phải sợ Triệu Quốc Đống lại đứng ra không?

Tô Giác Hoa thản nhiên nói.

- Giác Hoa, tôi không biết các anh suy nghĩ như thế nào về công việc của Triệu Quốc Đống nữa.

Phó Tuyền bình tĩnh nói.

- Thời gian trước Triệu Quốc Đống đã thảo luận với tôi về việc chỉnh hợp ngành thép và chỉnh đốn các mỏ than nhỏ. Tôi cảm thấy cậu ta rất cẩn thận suy xét, cũng có quyết đoán. Nhưng ai cũng nói người nổi bật dễ bị đánh bật. Tôi cũng biết ý đồ của các anh là làm cho cậu ta rèn luyện nhiều hơn, gặp mưa gió mới trưởng thành nhanh được. Nhưng các anh cũng phải thấy nếu để cậu ta lao tới trước quá nhiều thì sẽ gặp áp lực rất lớn, cũng có thể tạo thành nguy hiểm vì được nuông chiều quá nhiều.

Tô Giác Hoa nhìn Phó Tuyền, trong lòng khá vui vẻ. Phó Tuyền tuy nói khá nặng lời nhưng đây chỉ là trước mặt mình thì đối phương mới nói như vậy.

Lúc trước điều Triệu Quốc Đống tới Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia tuy Tô Giác Hoa có chút bội phục sự quyết đoán của Tiền Việt, sau đó y hỏi Liễu Đạo Nguyên về Triệu Quốc Đống. Liễu Đạo Nguyên dùng mấy từ để hình dung về Triệu Quốc Đống: Kiên nghị, cương quyết, tâm trí cao vời…

Có thể được Liễu Đạo Nguyên đánh giá như vậy đúng là làm Tô Giác Hoa khá giật mình.

Có thể Liễu Đạo Nguyên mang theo tình cảm nên đánh giá như vậy, nhưng Tô Giác Hoa hiểu rõ con người của Liễu Đạo Nguyên. Được hắn đánh giá như vậy dù có hơi sai khác thì cũng không quá nhiều. Vì thế Tô Giác Hoa đã chuyên môn cho người tìm hiểu chi tiết tình hình công việc mấy năm qua của Triệu Quốc Đống. Nhất là biểu hiện của Triệu Quốc Đống ở Điền Nam, điều này càng chứng minh đặc điểm kiên nghị cương quyết mà Liễu Đạo Nguyên nói.

Theo Tô Giác Hoa thấy biểu hiện của Triệu Quốc Đống ở Ninh Lăng chính là giỏi nắm bắt cơ hội. Loại cán bộ này mặc dù hiếm nhưng tuyệt đối không thể được Liễu Đạo Nguyên đánh giá như vậy. Tô Giác Hoa càng chú trọng biểu hiện của Triệu Quốc Đống ở vị trí trưởng ban tổ chức cán bộ.

Vị trí trưởng ban tổ chức cán bộ muốn nói dễ làm cũng được, muốn nói khó cũng rất khó khăn.

Một trưởng ban tổ chức cán bộ bình thường rất dễ làm. Làm một trưởng ban tổ chức cán bộ đủ tư cách thì hơi dùng chút đầu óc là có thể làm được. Nhưng muốn biểu hiện xuất sắc ở vị trí trưởng ban tổ chức cán bộ thì không dễ. Theo Tô Giác Hoa thấy thậm chí còn khó hơn là làm chủ tịch tỉnh nhiều.

Có thể làm một trưởng ban tổ chức cán bộ tốt cũng có nghĩa là có tư cách làm một bí thư tỉnh ủy. Nhưng một chủ tịch tỉnh chưa chắc có thể gánh vác tốt chức vụ bí thư tỉnh ủy. Đây là đánh giá của Tô Giác Hoa. Chưa từng làm trưởng ban tổ chức cán bộ hoặc phó bí thư tỉnh ủy phụ trách Đảng đàn thì theo Tô Giác Hoa thấy đều không hoàn chỉnh.

Đảng có thể giành thắng lợi chính là tổ chức kiên cường vô địch, nếu không có tổ chức kiên cường làm chỗ dựa thì tất cả đều là nói xuông. Mọi người đều nói sợ nhất hai chữ “chăm chú” của Đảng, nguyên nhân của nó ở đâu? Chính là tổ chức kiên cường, cho nên ai cũng nói pháo đài chỉ có thể công phá từ bên trong. Bên trong chỉ cái gì, chỉ chính là tổ chức.

Mà Triệu Quốc Đống làm trưởng ban tổ chức cán bộ một năm đã khiến Điền Nam có sóng gió trong cả năm.

Tô Giác Hoa cũng nghe không ít về cục diện chính trị Điền Nam năm ngoái biến động lớn, mà Triệu Quốc Đống chính là nhân vật trung tâm trong cơn sóng đó, tất cả phong ba đều vây quanh Triệu Quốc Đống. Thậm chí ngay cả nhân vật chính là Thái Chánh Dương cũng được đẩy ra vòng ngoài.

Triệu Quốc Đống đã thể hiện sự quyết đoán của mình, bảo sao Liễu Đạo Nguyên lại khen Triệu Quốc Đống như vậy. Cho dù ai làm bí thư tỉnh ủy cũng hy vọng có một trưởng ban tổ chức cán bộ như Triệu Quốc Đống.

Tiền Việt nhìn trúng Triệu Quốc Đống chỉ sợ không chỉ đơn giản là do biểu hiện của Triệu Quốc Đống ở Ninh Lăng, mà nguyên nhân là do Triệu Quốc Đống dám vượt khó khăn, kiên định với công việc lúc ở Điền Nam mới là nguyên nhân chủ yếu. Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia chính là cần một nhân vật dám nghĩ, dám nói, dám làm như vậy.

Phó Tuyền nói Tằng Quyền Quân quá cầu toàn, nhưng Tô Giác Hoa thấy Tằng Quyền Quân ngồi ở vị trí kia phải cầu toàn, mà người tiên phong phải cần người như Triệu Quốc Đống. mà nếu như Triệu Quốc Đống cũng cầu ổn, cầu toàn ngồi đợi lấy lý lịch thì trung ương đúng là phải thật sự cân nhắc về Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia.

- Lão Phó, cho nên anh chủ động nhận việc này?

Tô Giác Hoa cười cười không nói nhiều.

- Đây vốn là công việc tôi phụ trách quản lý, chưa nói tới chủ động hay không? Chẳng qua chỉ là hơi đan xen vào công việc của Triệu Quốc Đống một chút mà thôi. Tôi đã nói chuyện với lão Tằng, y đồng ý ủy ban lấy tôi làm chính, Triệu Quốc Đống làm phụ vừa lúc có thể thúc đẩy việc chỉnh hợp ngành thép, ngành than.

Phó Tuyền có vẻ rất bình tĩnh.

- Trách nhiệm này không nhẹ đâu, dù là có văn phòng Quốc vụ viện dẫn đầu nhưng khi tiến hành chỉnh hợp thì vẫn do Ủy ban kế hoạch phát triển các anh phụ trách chính. Tôi nghe ý của anh chính là mượn cơ hội này xúc tiến các tỉnh chỉnh hợp ngành thép và than?

Tô Giác Hoa trầm ngâm một chút.

- Sao, anh cảm thấy có gì không ổn sao?

Phó Tuyền hỏi lại một câu.

- Không, đây là cơ hội nhưng tôi thấy phạm vi không nên quá lớn, cần phải chọn đúng điểm đột phá, tập trung làm tốt một việc. Nếu như cảm thấy điều kiện của ngành thép đã đủ thì tiến hành ở ngành này. Nếu cảm thấy ngành thép khó khăn thì có thể khởi động từ đóng cửa mỏ than tư nhân.

Tô Giác Hoa suy nghĩ một chút:

- Trung ương cũng hạ quyết tâm một lần nữa chỉnh đốn các công ty nhỏ, kém hiệu quả. Cho nên anh ngồi bàn với Triệu Quốc Đống một chút, sau đó trao đổi với Tằng Quyền Quân.

- Ồ.

Phó Tuyền dừng lại có chút kinh ngạc nhìn thoáng qua Tô Giác Hoa đang chắp tay bước chậm. Trời mùa thu rất thích hợp, hai người bọn họ thường xuyên tới đây để giải tỏa áp lực công việc.

- Hôm nay sao lại tỏ rõ thái độ như vậy?

- Sáng mới tổ chức hội nghị thông báo vài số liệu. Thị trường thép năm nay khá nghiêm trọng. Bên Bộ Thương mại đạt được một ít tin tức không quá lạc quan. Rất nhiều xưởng nhỏ đã khôi phục, chính quyền địa phương vẫn chần chừ khi chỉnh hợp ngành thép. Trung ương cảm thấy chuyện không thể kéo dài như vậy, nếu không cuối năm đàm phán giá quặng lại sẽ gặp tình hình bị ép giá như năm trước.

Tô Giác Hoa hít sâu một hơi, áp lực công việc này là rất lớn.

- Thủ tướng đã trao đổi với tôi, y cũng có thái độ rất kiên quyết, muốn hoàn toàn phá vỡ cái gọi là chủ nghĩa địa phương.

- Tôi nói hôm nay sao thái độ của lão Tằng khác như vậy, thì ra đã đánh hơi được.

Nghĩ tới thái độ của Tằng Quyền Quân, Phó Tuyền lập tức có phản ứng.

- Vậy ý của trung ương chính là chuẩn bị chỉnh đốn ngành thép.

- Trung ương hy vọng bắt đầu chỉnh đốn ngành thép nhưng cũng muốn …

Tô Giác Hoa có chút do dự, y chưa nói xong đã bị Phó Tuyền cắt ngang:

- Vậy còn gì phải do dự. Xương cứng luôn cần nhân vật quan trọng ăn. Triệu Quốc Đống không phải vẫn tức tối vì phương án chỉnh đốn của nhiều nơi sao? Chỉ cần trung ương hạ quyết tâm thì dễ làm hơn nhiều.

- Lão Phó, trung ương mặc dù quyết tâm nhưng chúng tôi cũng phải cân nhắc tình hình thực tế của địa phương. Chúng tôi không hy vọng biến thành việc cò kè mặc cả về lợi ích giữa trung ương và địa phương.

Tô Giác Hoa cười khổ nói.

- Đây vốn là cò kè mặc cả mà. Không có gì không tốt cả. Nhưng không chỉ là giữa trung ương và địa phương, đây là giữa lợi ích chỉnh tể và lợi ích cục bộ. Trung ương cần phải có thái độ kiên quyết ở vấn đề này, chỉ cần đối xử công bằng, công chính thì tôi nghĩ không gì không thể làm được.

Phó Tuyền rất kiên quyết nói:

- Đám người ở địa phương không phải là không thấy vấn đề này. Chỉ là quá thông minh nên muốn lấy củi trong đống lửa, luôn cảm thấy có thể cò kè mặc cả với trung ương. Ý đồ của bọn họ là gì ai chẳng biết.

- Ừ, lão Phó, thực hiện sẽ có rất nhiều vấn đề, cần chúng ta phải kiên nhẫn giải quyết. Triệu Quốc Đống có năng lực và quyết đoán nhưng cũng cần nhắc cậu ta không nên quá gấp gáp, cần phải phối hợp, trao đổi nhiều hơn, không nên cảm thấy quan điểm của địa phương luôn hạn hẹp, điều này không chính xác.

Tô Giác Hoa gật đầu.

- Anh cần phải bàn bạc cụ thể với Triệu Quốc Đống, chuyện này mặc dù không thể kéo dài nữa nhưng cũng không nên vì thế mà ..

Tô Giác Hoa nói tới đây là dừng nhưng Phó Tuyền nghe ra ý của Tô Giác Hoa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.