Lộng Triều

Chương 86: Q.18 - Chương 86






- Em dám chối bỏ nguyên tắc đảm bảo tăng trưởng?

Thời gian dài qua lại với quan chức làm Cù Vận Bạch có chút kinh ngạc nhướn mày. Cô không thể hiểu nổi hắn. Hắn bây giờ là phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển, có thể nói hiểu rất rõ về chính sách kinh tế của quốc gia. Quốc gia tại sao đưa ra ý đồ đảm bảo tăng trưởng kinh tế thì hắn phải hiểu rõ mới đúng. Mà đám quan chức nhà nước cô gặp có ai không nói đến đảm bảo tăng trưởng?

- Đảm bảo tăng trưởng và đảm bảo tăng tốc tuy giống nhưng lại có khác nhau. Em cảm thấy quốc gia chúng ta có tốc độ tăng trưởng quá cao, thực tế chỉ cần duy trì tốc độ tăng trưởng khoảng 6, 7% là hợp lý, khoa học. Duy trì tốc độ tăng trưởng liên tục, ổn định trong thời gian dài mới là quan trọng nhất. Khi kinh tế trong nước tăng tốc mà dựa vào đầu tư tài sản cố định thì sẽ kéo theo một vài vấn đề.

Triệu Quốc Đống gằn từng Hoàng Côn>x:

- Chỉ là đề tài này hơi cấm kỵ, nói như thế nào cũng cần chú, nói vào lúc nào cũng cần chú ý, mà có thể được người tiếp nhận hay không cũng khó nói.

Cù Vận Bạch cảm thấy hắn không còn là Bí thư thị ủy kia nữa, thứ hắn tiếp xúc càng mang tính vĩ mô, rất nhiều quan niệm gì đó đứng ở góc độ hiện nay của hắn cũng thấy khác hơn. Từ lời nói và vẻ mặt của hắn cũng làm Cù Vận Bạch ý thức được trong thời gian này hắn không được quá thoải mái.

- Quốc Đống, chị nghe nói tăng thu nhập em gặp áp lực rất lớn?

Cù Vận Bạch có chút cẩn thận đi tới thân mật ngồi trên tay ghế gần hắn rồi nhỏ giọng nói.

- Sao? Danh tiếng của em ngay cả Nam Việt cũng nghe được sao?

Triệu Quốc Đống nở nụ cười.

- Tháng trước, cục trưởng Cục ngành nghề chung và trưởng ban Giao thông Ủy ban kế hoạch phát triển đến Nam Việt, phó chủ tịch Văn Trí ngồi cùng ăn với bọn họ, chị vừa lúc ở đó nên nghe được một ít.

Trên mặt Cù Vận Bạch hiện lên một tia đỏ ửng động lòng người, bữa ăn đó vẫn như hiện rõ trước mặt. Vị cục trưởng Dương và trưởng ban Lý kia có lẽ không ngờ mình có quan hệ này với Triệu Quốc Đống, vì thế nói chuyện khá thoáng, đánh giá Triệu Quốc Đống là người làm việc lớn, nhưng không nắm giữ được thời cơ và phương pháp, có chút nóng lòng cầu thành, nhất là Ủy ban Tư vấn về Chính sách Thương mại Quốc gia rất phản cảm với Triệu Quốc Đống. Nhưng thật ra Diêu Văn Trí lại nói một câu công bằng, nói cải cách sao có thể không xúc động lợi ích một số người? Vì thế làm hai người kia á khẩu không nói được gì.

- Được đó, bây giờ mấy bữa ăn với cán bộ cấp tỉnh mà chị cũng tham gia được.

Triệu Quốc Đống cười trêu.

- Bồi ca chuyên môn bay sang đó, y là chủ tịch tập đoàn Thiên Phu mà, chị ra mặt, chị chỉ là đi cùng mà thôi.

Cù Vận Bạch hờn dỗi đẩy Triệu Quốc Đống.

- Hừ, Bồi ca không ngờ coi chị là bình hoa để mang đi tiếp khác? Cái này không thể nhịn được, Bồi ca về em nhất định phải phạt y.

Triệu Quốc Đống đầy đắc ý đưa tay ôm vòng eo đẫy đà của cô, kéo cô vào lòng. Cù Vận Bạch ra vẻ từ chối đùn đẩy vài cái không có kết quả nên mặc hắn.

- Còn cả Diêu Văn Trí nữa, không ngờ dám uống rượu với người phụ nữ của em, em ghen phát điên rồi.

Mặt Cù Vận Bạch đỏ bừng lên, cô véo mạnh vào eo hắn. Triệu Quốc Đống lại thuận thế ôm cô đặt lên đùi mình.

Một loạt động tác làm Cù Vận Bạch hốt hoảng định kêu lên nhưng không được vì môi đã bị hắn chặn lại. Hai tay cô không kiềm chế được ôm lấy cổ hắn, để mặc hắn cởi khuy áo sơmi của mình, đưa tay vào trong.

Triệu Quốc Đống đã lâu không ở bên Cù Vận Bạch, lần này đương nhiên không tránh khỏi thấy động lòng, sôi sục. Nếu như không phải nghĩ đây là phòng tiếp khách của trụ sở tập đoàn Thiên Phu thì có lẽ hắn đã xử lý Cù Vận Bạch tại chỗ.

Cù Vận Bạch tuy công việc bận rộn, về nhà có con nhưng nhiều lúc nằm ngủ thấy cô đơn. Nhất là khi cô một mình ở Dương Thành, mà con gái lại ở Hongkong, lúc đêm về cô thường nghĩ đến thời gian ở bên Triệu Quốc Đống.

Một lúc lâu sau hai người mới từ từ thoát ra sau nụ hôn dài. Dù sao đây cũng là trụ sở làm việc, tuy phòng tiếp khách này không ai tới quấy rầy nhưng vẫn khó có thể làm người ta toàn tâm toàn ý được. Triệu Quốc Đống nhẹ nhàng móc khóa áo lót cho Cù Vận Bạch, Cù Vận Bạch vi lấy kính trang điểm lại một chút để không bị ai thấy mình vừa có hành vi không đúng.

- Tối có tới đây không?

Cù Vận Bạch nhẹ nhàng nói.

- Tập đoàn chị có hoạt động?

Triệu Quốc Đống có chút kinh ngạc nó. Theo lý thuyết Cù Vận Bạch không nên mời mình tới tham gia hoạt động của tập đoàn Thiên Phu mới đúng. Cùng lắm là mình chỉ ngồi xuống với mấy lãnh đạo cao cấp của tập đoàn như Dương Thiên Bồi, Kiều Huy, Hứa Minh Viễn mà thôi.

- Sáng nay tập đoàn có lẽ khởi công một hạng mục bất động sản lớn ở Bắc Kinh, tối mời mấy người trong giới giải trí đến biểu diễn, mở buổi tiệc. Cũng mời một vị phó chủ tịch thành phố Bắc Kinh, còn có Sở Xây dựng, sở tài nguyên môi trường… hình như Bồi ca còn mời một vị lãnh đạo Bộ xây dựng tới tham gia.

Cù Vận Bạch cười nói.

- Đều là mấy cô gái xinh đẹp đó.

Dương Thiên Bồi mấy năm nay đã từng bước tiến tới vị trí cao của mình. Y có quan hệ mạnh ở bộ xây dựng, quan hệ mật thiết với các tỉnh phía tây nam, Thiên Phu mấy năm nay phát triển vững chắc ngoài việc dựa vào quan hệ của nhà Kiều Huy ra thì cũng dựa vào quan hệ tốt đẹp của Dương Thiên Bồi trong lĩnh vực xây dựng và giao thông.

- Chị lên Bắc Kinh là vì chuyên môn tham gia bữa tiệc này?

Triệu Quốc Đống có chút khó hiểu. Cù Vận Bạch phụ trách hoạt động của Thiên Phu phía nam, phía Bắc Kinh do Kiều Huy phụ trách, hình như không thuộc phạm vi công việc của Cù Vận Bạch.

- Hạng mục này rất quan trọng với Thiên Phu, cũng là hạng mục lớn nhất của tập đoàn trong năm nay. Có thể nói năm nay thậm chí nửa năm tới Địa ốc Thiên Phu tập trung chính xung quanh hạng mục này. Khu đất đó chia làm ba bước để khai thác, hơn nữa nhà cũng có nhiều loại hình, tập đoàn hy vọng sau khi xây dựng xong sẽ tạo thành một thành phố nâng cao danh tiếng của Thiên Phu.

Cù Vận Bạch có chút tự hào nói.

- Ồ? Thành phố Thiên Phu? Ừ, có phải là là khu đất bên Vọng Kinh không chị?

Triệu Quốc Đống cũng có chút ấn tượng, đây là khu đất lớn nhất mà năm đó tập đoàn Thiên Phu mua được.

- Ừ, chính là khu đất đó, quy hoạch cơ bản đã có. Bây giờ đang là giai đoạn quan chức, vì thế tập đoàn hy vọng có thể dựa vào hạng mục này để củng cố địa vị của Thiên Phu trong lĩnh vực bất động sản.

Cù Vận Bạch khẽ gật đầu.

- Nhưng tập đoàn cũng gặp áp lực rất lớn, chủ yếu là do vấn đề tài chính. Mấy hạng mục bên Lam Đảo, Thâm Quyến cũng sẽ khởi động vào cuối năm nay, bên Hàng Châu cũng đang khởi động do nên tài chính của Thiên Phu khá căng.

- Ừ, thời này tài chính là vua, có tiền sẽ có thể cầm càng nhiều đất, có thể kiếm càng nhiều tiền hơn. Chẳng qua tài chính mà khó khăn, lại gặp chính sách quốc gia thay đổi nên càng phải cẩn thận.

Triệu Quốc Đống nhắc nhở.

- Đúng thế, đúng vì nguyên nhân này nên tập đoàn mới triệu tập người phụ trách tất cả các công ty, chi nhánh về, phân tích tình hình, đưa ra đối sách. Coi như hội nghị quan trọng nhất, lớn nhất của tập đoàn Thiên Phu trong năm. Đến lúc ấy mấy lãnh đạo tập đoàn có lẽ sẽ phát biểu.

Cù Vận Bạch vuốt vuốt mấy sợi tóc rơi trên trán.

- Cho nên chị muốn em tới rồi bình luận hả?

Triệu Quốc Đống không nhịn được véo mặt Cù Vận Bạch.

- Có phải muốn em làm cố vấn không?

- Tối nay mặc em muốn làm gì cũng được, được chưa?

Cù Vận Bạch yêu kiều nhìn lại.

- Thế tối nay tổ chức ở đâu?

- Câu lạc bộ Mỹ Châu.

Cù Vận Bạch khá vui, xem ra Triệu Quốc Đống đã động tâm. Mặc dù cô biết quan hệ giữa mình và Triệu Quốc Đống bị người biết sẽ gây họa lớn nhưng là người phụ nữ, cô làm việc vất vả bên Nam Việt nếu như Triệu Quốc Đống có thể xuất hiện với tư cách khách mời, thể hiện quen thuộc hoặc thân thiết với Thiên Phu thì khi truyền ra sẽ giảm không ít áp lực cho cô.

- Câu lạc bộ Mỹ Châu?

Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút, hắn mơ hồ biết suy nghĩ của Cù Vận Bạch. Người phụ nữ kinh doanh bên ngoài không dễ, bên Nam Việt càng khó khăn hơn.

Câu lạc bộ Mỹ Châu hắn đã đến không ít, một số người ở ủy ban cũng biết mình thi thoảng tới đó, đi đến đấy cũng không sao. Nhưng nếu xuất hiện với tư cách khách mời sẽ khiến người khác suy nghĩ miên man. Hơn nữa với thân phận hiện nay của mình thì không quá thích hợp trực tiếp tham gia các buổi tiệc như vậy, nếu như nói là gặp ngoài bữa tiệc thì còn được.

- Em sẽ đi chẳng qua không phải là tham gia tiệc rượu mà là trùng hợp gặp được. Như vậy sẽ tốt hơn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.