Lộng Triều

Chương 92: Q.18 - Chương 92






Quách Đạo Thành ủy thác, Nhâm Vi Phong không tiện từ chối. Hơn nữa y cũng hy vọng làm được nhiều việc cho Tề Lỗ, nhanh chóng khôi phục sức ảnh hưởng ở Tề Lỗ. Mà lúc này phối hợp giao tiếp với Ủy ban kế hoạch phát triển chính là thời cơ tốt nhất.

Nhâm Vi Phong về Tề Lỗ đã được một tháng, cục diện Tề Lỗ rất vi diệu. Sang năm Quách Đạo Thành sẽ tới tuổi, bây giờ còn chưa xác định Quách Đạo Thành sẽ đi đâu nhưng Nhâm Vi Phong cảm thấy Quách Đạo Thành nhìn việc khá thoáng, không quá để ý điểm này. Hiện nay Quách Đạo Thành đang cố duy trì sự phát triển ổn định của Tề Lỗ.

Kinh tế Tề Lỗ phát triển khá nhanh nhưng vẫn có chênh lệch với hai tỉnh Việt, Tô, đuổi theo hai tỉnh này khá vất vả. Nhất là kinh tế tư nhân phát triển không bằng hai tỉnh kia, ở điểm này Nhâm Vi Phong biết rõ đây là trách nhiệm của bộ máy lãnh đạo mấy khóa trước trong đó có cả Quách Đạo Thành.

Mặc dù Nhâm Vi Phong rất tôn trọng Quách Đạo Thành, quan hệ cá nhân tốt nhưng y không tiện trao đổi vấn đề này với Quách Đạo Thành.

Quách Đạo Thành là người có lòng dạ thẳng thắn, vô tư, mặc dù trong công việc có quan điểm bất đồng nhưng không ảnh hưởng đến vấn đề khác. Cũng may quan điểm của Quách Đạo Thành giờ đã có chuyển biến, ví dụ như chỉnh hợp ngành thép vẫn duy trì trung lập, không có khuynh hướng rõ ràng, chỉ nói là cần phù hợp với quy luật kinh tế thị trường. Điểm này rất phù hợp với quan điểm của Nhâm Vi Phong, nhưng bên chính quyền lại có vài quan điểm không nhất trí, trong này còn cần trao đổi.

- Vi Phong, hai khóa vừa rồi Tề Lỗ thay đổi không nhỏ nhưng khu vực xung quanh phát triển nhanh hơn. Tôi và Nghiễm Lan ở vị trí này cũng thấy khá hoảng hốt. Chiếc thuyền Tề Lỗ không dễ lái. GDP của Tề Lỗ tuy cao nhưng kết cấu kinh tế không được như ý. Tôi và Nghiễm Lan cũng thảo luận, nghiên cứu nhiều lần xem làm như thế nào thúc đẩy Tề Lỗ phát triển vừa nhanh vừa tốt. Hơn nữa cũng cần tăng chất lượng phát triển kinh tế, đây là vấn đề cấp bách nhất đối với tỉnh ủy, ủy ban tỉnh Tề Lỗ hiện nay. Tôi cảm thấy dù hy sinh tốc độ một chút nhưng chỉ cần điều chỉnh tốt cơ cấu, tạo chuyển biến về chất lượng thì vẫn có thể chấp nhận.

Quách Đạo Thành suy nghĩ rất cẩn thận rồi nói.

Quách Đạo Thành biết nếu không có bất ngờ xảy ra thì sau tháng 10 mình sẽ rời khỏi vị trí bí thư tỉnh ủy Tề Lỗ. Quách Đạo Thành cũng khá hài lòng khi Trung ương điều Nhâm Vi Phong về Tề Lỗ. Khi Trung ương hỏi ý y, Quách Đạo Thành giơ hai tay đồng ý. Y tin Nhâm Vi Phong có thể gánh vác trách nhiệm. Ý đồ của Trung ương rất rõ ràng. Nhâm Vi Phong về Tề Lỗ chính là chuẩn bị gánh vác trọng trách quan trọng.

Nhưng tình hình Tề Lỗ không phải đều rất tốt, trong đó cũng có không ít vấn đề mâu thuẫn. Chỉnh hợp ngành thép thì mâu thuẫn càng thêm đột xuất. Trung ương đã có ý kiến chỉ đạo rõ ràng nhưng điều khoản lại mơ hồ không rõ, nó khiến cho việc chỉnh hợp ngành thép của Tề Lỗ có ý kiến khác nhau.

Trước đó Quách Đạo Thành vẫn suy nghĩ mà mãi không thể hình thành quan điểm. Trung ương có ý kiến khác về phương án sơ bộ chỉnh hợp ngành thép của Tề Lỗ khiến bên trong Tề Lỗ rất chấn động, đủ loại âm thanh xong ra. Quách Đạo Thành cũng không dám xác định, mãi tới khi Nhâm Vi Phong về Tề Lỗ, Quách Đạo Thành trao đổi ý kiến mấy lần với Nhâm Vi Phong, trong lòng y coi như xác định được nguyên tắc cơ bản. Bây giờ chỉ cần trao đổi với bên ủy ban tỉnh, một lần nữa điều chỉnh nguyên tắc chỉ đạo, có kế hoạch công tác rõ ràng, nhanh chóng chỉnh hợp ngành thép.

Mà sở dĩ y để Nhâm Vi Phong phối hợp giao tiếp với Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia cũng chính là muốn mượn cơ hội thay đổi chính sách ngành phân bón để trao đổi thêm với Ủy ban kế hoạch phát triển về việc chỉnh hợp ngành thép của Tề Lỗ.

Nhâm Vi Phong cảm thấy sức nặng từ lời của Quách Đạo Thành. Quách Đạo Thành đây là định gánh vấn đề phức tạp khó khăn này trước khi đi. Nhâm Vi Phong thật lòng rất cảm kích. Chỉnh hợp ngành thép là rất nặng nề, rất phức tạp, liên quan tới nhiều lợi ích.

Bên ủy ban tỉnh rất có điểm muốn sống mái với bên Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia. Hai hôm trước Quách Đạo Thành rất hàm súc khi phê bình hai người Hồng Hoán Quý cùng Lý Bác Minh không có cái nhìn đại cuộc, chỉ thấy lợi ích trước mắt, có lối suy nghĩ cổ hủ, có lẽ sau đây Quách Đạo Thành sẽ thúc đẩy nhanh chóng đưa ra phương án. Mà Quách Đạo Thành bảo Nhâm Vi Phong lên Bắc Kinh chỉ sợ chính là hy vọng sớm xác định nguyên tắc chỉnh hợp ngành thép của Tề Lỗ xuống, làm cho ngành thép Tề Lỗ tiến tới con đường phát triển ổn định, tốt đẹp.

Ở vấn đề này Nhâm Vi Phong cảm thấy mình nên gánh vác một phần trách nhiệm cho Quách Đạo Thành.



- Lợi dụng đầu tư nước ngoài và đầu tư nước ngoài thì chúng ta cần nắm vững nguyên tắc, khách quan mà nói đầu tư nước ngoài tiến mạnh vào nước ta, có tác dụng quan trọng thúc đẩy kinh tế Trung Quốc phát triển. Nhưng Trung Quốc đã cải cách hơn 20 năm, tình hình trong nước thay đổi rất nhiều. Từ việc nước ta gia nhập tổ chức kinh tế thế giới WTO, đầu tư nước ngoài một lần nữa tăng nhanh hơn. Ở vấn đề này tôi hy vọng các vị đang ngồi đây duy trì tỉnh táo.

Triệu Quốc Đống càng lúc càng thích ứng với vị trí của mình bây giờ. Bây giờ khi họp Âu Dương Cẩm Hoa đều đưa bản thảo cho hắn, ý chính đều là hắn nói với Âu Dương Cẩm Hoa, Âu Dương Cẩm Hoa viết bài. Nhưng mặc dù là vậy Triệu Quốc Đống nói cũng ít dựa vào bản thảo mà lúc hứng chí lên là phát huy.

- Thu hút đầu tư là việc tốt nhưng phải phân tích xem đầu tư nước ngoài tiến vào lĩnh vực nào, căn cứ số liệu do các cơ quan chuyên môn nắm giữ thì thấy có một bộ phận khá lớn thông qua nhiều con đường tiến vào lĩnh vực bất động sản, nó có tác dụng đẩy thị trường nhà đất nóng lên, mà cũng khiến thị trường bất động sản nước ta như mớ bột biển.

- Lợi dụng đầu tư nước ngoài cần phải có con đường thẩm định rõ ràng, các nơi nhất định phải nghiêm khắc dựa theo quy định mà tiến thành thẩm định, nhất là đối với việc tiến vào mấy lĩnh vực mẫn cảm càng cầm nghiêm túc giám sát, nghiêm túc đề phòng ảnh hưởng lớn đến các ngành sản xuất quan trọng của nước ta. Đây không phải là chủ nghĩa bảo hộ mà là quan hệ tới sự an toàn của nền kinh tế quốc dân. Từ góc độ nào đó mà nói hội nghị hôm nay mặc dù là lợi dụng đầu tư nước ngoài nhưng tôi hy vọng mọi người phải đầy đủ hữu hiệu vận dụng lực lượng trong nước, dùng tốt tài chính dân gian đồng thời khuyến khích các công ty trong nước làm tốt công tác chuẩn bị để đi ra nước ngoài.

Sau khi kết thúc hội nghị Tề Hoa cùng Dương Thiếu Bằng về khách sạn.

- Thiếu Bằng, anh liên lạc chủ nhiệm Quốc Đống xem tối có rảnh không mọi người ngồi một chút.

Tề Hoa và Triệu Quốc Đống không quá quen thuộc, nhưng lên Bắc Kinh họp, lại là hội nghị do Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia tổ chức, Triệu Quốc Đống bây giờ là phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển, chủ quản mảng đầu tư nước ngoài và lợi dụng đầu tư nước ngoài, danh tiếng nổi bật. Tề Hoa không thể không nghĩ chu toàn một chút. Sau này trong tỉnh không thiếu lúc phải nhờ tới Triệu Quốc Đống.

Dương Thiếu Bằng bây giờ vẫn còn là chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển tỉnh An Nguyên, nhưng tỉnh đã đề cử y lên Ban Tổ chức cán bộ Trung ương, ban cũng khảo sát xong chỉ còn thiếu trình tự cuối cùng.

- Chủ tịch Tề, hôm nay có thể có chút khó khăn, chủ nhiệm Triệu bây giờ rất bận. Tôi thấy sau khi hội nghị kết thúc có không ít lãnh đạo các tỉnh liên lạc, tôi lo y chưa chắc có thể dành thời gian.

Dương Thiếu Bằng cũng không quá quen với Triệu Quốc Đống. Sau khi Triệu Quốc Đống làm phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia, y cũng chỉ gặp Triệu Quốc Đống có một lần. Mà lúc ở tỉnh An Nguyên thì khi đó y làm Bí thư thị ủy Nam Hoa cũng có gặp Triệu Quốc Đống vài lần nhưng không thân thiện mấy.

Tề Hoa có phần không vui.

Dương Thiếu Bằng này còn chưa chính thức nhận chức đã đùn đẩy. Y sao không biết bây giờ Triệu Quốc Đống rất bận, y cũng không muốn đến xin gặp Triệu Quốc Đống. Nhưng bây giờ Triệu Quốc Đống quyền cao chức trọng, tỉnh về sau nhiều việc cần nhờ đến hắn. Đừng tưởng rằng Triệu Quốc Đống từ tỉnh An Nguyên đi ra là sẽ giúp quê hương.

Trong thời gian này Dương Thiếu Bằng không tập trung tâm tư vào công việc mấy, điều này Tề Hoa cũng hiểu cho. Dù sao từ cấp giám đốc sở lên cấp phó tỉnh là không dễ dàng gì. Nhưng chuyện coi như đã quyết định xong, thời gian quá độ này anh vẫn phải làm tốt công việc chứ?

- Hay là liên lạc một chút, chúng ta lên Bắc Kinh họp cũng không nên cứ thế mà về chứ? Người ta nghĩ thì sao? Tốt xấu cũng là lãnh đạo từ tỉnh An Nguyên chúng ta đi ra, chẳng lẽ sẽ không có chút tình cảm nào sao?

Tề Hoa hơi nhấn mạnh giọng một chút.

- Chủ tịch Tề, tôi không có ý đó, tôi lo là chủ nhiệm Triệu quá bận chưa chắc có thời gian.

Trong lòng Dương Thiếu Bằng cũng không vui mấy, muốn mời cũng nên do đối phương là phó chủ tịch tỉnh mời mới tỏ rõ thành ý. Bảo mình gọi điện coi như là lấy lệ.

- Anh cứ gọi điện đi.

Tề Hoa trầm giọng nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.