Lộng Triều

Chương 9: Q.19 - Chương 9






Nhâm Vi Phong không chú ý đến ánh mắt dò hỏi của Hồng Hoán Quý. Y đang suy nghĩ đến vấn đề mà Hồng Hoán Quý đưa ra.

Chính quyền địa phương đương nhiên là hy vọng chỉnh hợp trong tỉnh hình thành một tập đoàn nhà nước. Nhưng bây giờ tập đoàn Tề Lỗ sơ bộ liên hợp vài công ty khác cũng không có bao điểm sáng, sản xuất, kinh doanh chưa khởi sắc.

Quy mô Bồ châu nhỏ hơn một chút nhưng lại cùng Viện nghiên cứu thép Bắc Kinh cùng nghiên cứu kỹ thuật mới, còn hợp tác đưa vào dây chuyền sản xuất tiên tiến của Đức, khí thế rất rõ ràng. Việc này thực ra khá tương tự như tập đoàn Tề Lỗ có ý muốn mua dây chuyền sản xuất mới của Ý. Nếu hai tập đoàn Bồ châu, Tề Lỗ có thể hợp nhất thì là quá thích hợp.

Chủ yếu là ai sát nhập ai? Ai làm chủ thể?

Mấy người Hồng Hoán Quý nhìn vấn đề này quá nặng nề, nhưng theo Nhâm Vi Phong thấy thì y không để ý nhà nước có chiếm ưu thế chủ đoạn trong tập đoàn mới hay không, chủ yếu là có thể dung hợp lại với nhau, bổ sung cho nhau, hình thành tập đoàn thép hiện đại hóa hay không? Ngoài ra cũng chính là vấn đề thân phận của nhân viên tập đoàn Tề Lỗ. Đây là vấn đề không thể bỏ qua.

- Lão Hồng, tôi cũng thấy chúng ta nên hạ quyết tâm. Tôi đề nghị anh nên báo cáo với bí thư Đạo Thành và chủ tịch Nghiễm Lan, nhanh chóng xúc tiến sát nhập giữa Bồ châu và tập đoàn Tề Lỗ. Chúng ta không chờ nổi, các công ty không chờ nổi, cũng không lợi cho sự phát triển của Tề Lỗ chúng ta.

Hồng Hoán Quý chú ý đến cách dùng từ của Nhâm Vi Phong, Bồ Châu trước, hơn nữa còn dùng từ sát nhập.

- Được, vậy chúng ta cùng đi?

Hồng Hoán Quý gật đầu.

- Được.

Nhâm Vi Phong nhận lời ngay.

- Sau khi có quyết định thì nhanh chóng liên lạc với Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia. Tôi đoán công việc sau đó còn rất nhiều. Bồ châu nếu thật sự sát nhập với tập đoàn Tề Lỗ thì chúng ta cũng cần Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia ủng hộ về chính sách. Tề Lỗ chúng ta nếu hạ quyết tâm thì phải làm thật tốt.



Triệu Quốc Đống thật không ngờ Tề Lỗ lại phản ứng nhanh như vậy. Hắn còn nghĩ mình còn phải tới Tề Lỗ hai ba lần, còn phải dùng miệng lưỡi vàn lần thì mới xong việc. Không ngờ nhanh như vậy Tề Lỗ đã có ý kiến.

- Bí thư Vi Phong, cảm ơn Tề Lỗ đã ủng hộ công việc của Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia.

Triệu Quốc Đống gọi điện cho Nhâm Vi Phong.

- Quốc Đống, cậu nói gì vậy hả, thịt đều ở trong nồi. Lúc trước tỉnh cũng có vài suy nghĩ khác nhưng nếu chính sách tinh thần của trung ương đã rõ ràng, tỉnh đương nhiên phải phục tùng. Ngoài ra tôi và cậu cũng hiểu thực hiện sát nhập ai chiếm thế chủ đạo không quan trọng, chủ yếu là làm tập đoàn mới mạnh lên, muốn cho tập đoàn thép Tề Lỗ chính thức trở thành tập đoàn hàng đầu Trung Quốc, mà không phải là chiếc thuyền gõ to, vừa ra biển đã vỡ tan.

Nhâm Vi Phong cười ha hả nói.

- Ha ha, dù nói như thế nào thì Tề Lỗ đã đạt được sự nhất trí cũng là đáng mừng. Tôi đồng ý quan điểm của ngài, chủ yếu là làm công ty đó mạnh lên, thu nhập của công nhân tăng lên, hiệu quả kinh doanh tốt hơn, sức cạnh tranh cao hơn. Đó mới là quan trọng nhất. Tôi tin dù là ai cũng không cho rằng một công ty nhà nước kinh doanh thua lỗ mấy năm liên tiếp mà lại tốt hơn một công ty tư nhân kinh doanh có lãi. Vậy sẽ là giống như chủ nghĩa tư bản chứ không phải là Xã hội chủ nghĩa.

Triệu Quốc Đống cười nói.

- Quốc Đống, tôi nói trước đó. Tề Lỗ muốn sát nhập thì phải làm thành công, không làm cái gì chỉnh mà không hợp, càng muốn cho công ty đạt được đủ điều kiện để phát triển. Trong này Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia cần phải ủng hộ nhiều mới được. Tôi và lão Hồng chờ cậu tới Tề Lỗ, đến lúc ấy chúng ta đi đến xem tình hình các công ty thuộc tập đoàn thép Tề Lỗ mới, giải quyết vấn đề ngay tại hiện trường. Được không?

Nhâm Vi Phong không hề khách khí ép tới.

- Ồ, Bí thư Vi Phong, anh đúng là rất thực tế. Bên này vừa có ý mà đã đưa ra điều kiện sao?

Triệu Quốc Đống cũng biết Nhâm Vi Phong có thể phát huy không ít tác dụng ở vấn đề này, cũng sẽ gặp áp lực khá lớn. Hắn có thể hiểu.

- Được, trong phạm vi có thể tôi đương nhiên sẽ hết sức.

- Ừ, tôi thật ra dự định sớm tới Tề Lỗ để tìm hiểu tình hình và ý tưởng các công ty. Dù sao Tề Lỗ khác Ký Trung, công ty tư nhân sát nhập tập đoàn nhà nước khổng lồ là chưa từng xảy ra, phải chuẩn bị rất nhiều.

Triệu Quốc Đống trầm ngâm một chút nói tiếp.

- Vậy thì quá tốt.

Nhâm Vi Phong vui vẻ nói.

- Được tôi xác định thời gian sẽ liên lạc với anh. Đến lúc ấy tôi cũng sẽ mời lãnh đạo các ngành liên quan đi cùng, tốt nhất là đến hiện trường tìm hiểu và giải quyết vấn đề thực tế.

Sau khi kết thúc cuộc gọi, Triệu Quốc Đống ngồi suy nghĩ ý đồ của bên Tề Lỗ. Không thể nghi ngờ Nhâm Vi Phong đóng vai trò khá lớn, Quách Đạo Thành là người tuyệt đối không là người tỏ thái độ ở công việc cụ thể. Mà Trương Nghiễm Lan thì hắn không xác định.

Triệu Quốc Đống cũng đã gặp qua vị lão lãnh đạo tỉnh An Nguyên ngày xưa hai lần. Người này không đến lúc cuối cùng sẽ không tỏ thái độ thật. Triệu Quốc Đống cảm thấy đối phương cũng không tuyệt đối bài trừ việc Bồ châu làm chủ đạo sát nhập nhưng còn đợi chính sách của trung ương.

Lần này thông qua Nhâm Vi Phong để biểu lộ vài quan điểm, Tề Lỗ có thể nhường một chút nhưng hy vọng trung ương cũng muốn ủng hộ sự phát triển của ngành thép Tề Lỗ, ủng hộ tập đoàn thép Tề Lỗ mới đi tới. Triệu Quốc Đống đoán lần này có lẽ Tề Lỗ sẽ muốn giao dịch gì đó.

Nhưng đây là việc tốt, ít nhất cũng xua tan đám sương mù, nghênh đón ánh mặt trời. Xác định được phương hướng, sau đây chỉ là tiến vào giai đoạn thực hiện đó chính là chuyện của nhân viên chuyên môn và của các công ty đi làm. Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia cũng tốt, ủy ban tỉnh cũng tốt chủ yếu là muốn khiến các nơi nhanh chóng đạt thành nhất trí, tiến vào giai đoạn sát nhập thực tế, tranh thủ trong thời gian ngắn nhất để bước qua thời kỳ quá độ.

- Chủ nhiệm Triệu, chủ nhiệm Tằng mời ngài tới văn phòng.

Âu Dương Cẩm Hoa gõ cửa đi vào nhỏ giọng nói.

- Tôi biết rồi, cậu sửa lại bài này hộ tôi. Tôi đã thêm vào điểm, ngoài ra điểm thứ ba tôi thấy còn thiếu dẫn chứng. Cậu suy nghĩ giúp tôi một chút.

Triệu Quốc Đống gật đầu đứng lên.

….

Âu Dương Cẩm Hoa trong thời gian này đúng là rất bận.

Y cảm thấy sếp mình như người điên cuồng vì công việc, chỉ trong hai tháng mà thường xuyên ra ngoài đến mấy tỉnh như Ký Trung, Liêu Đông, Tề Lỗ, Tam Tấn và Nội Mông. Hai công việc chỉnh hợp ngành thép và chỉnh đốn ngành than trở thành công việc chủ yếu trong giai đoạn này của của sếp. Hơn nữa sếp cũng yêu cầu rất cao, tài liệu và báo cáo điều tra cần đều yêu cầu hoàn thành đúng thời gian. Làm cho Âu Dương Cẩm Hoa lúc nào cũng trong trạng thái chờ lệnh.

Nhưng bây giờ cuối cùng đã thấy ánh rạng động. Bên Tề Lỗ đã có phương án cuối cùng, nhất trí ý kiến của trung ương, chỉ là trong chi tiết còn có vài tỳ vết gì đó. Nhưng điểm này khi tiến hành chứng thực cũng có thể tiêu trừ. Càng quan trọng hơn chính là Tề Lỗ đã chấp nhận để tập đoàn Bồ châu sát nhập tập đoàn Tề Lỗ.

Âu Dương Cẩm Hoa không khỏi bội phục nghị lực của sếp. Công việc này rất khó khăn vượt quá tưởng tượng của người bình thường. Chỉ riêng chỉnh hợp ngành thép ở Ký Trung mà sếp đã ngồi tọa đàm với Ký Trung không dưới mười lần.

Trải qua nhiều cuộc tọa đàm, lãnh đạo mấy tập đoàn thép lớn ở Ký Trung và tập đoàn Bảo Cương, Kinh cương đều rất quen mặt với Âu Dương Cẩm Hoa, thậm chí đám tổng giám đốc kia thích rượu, thích thuốc loại nào thì hắn cũng biết. Mà sau nhiều cuộc trao đổi như vậy Âu Dương Cẩm Hoa cũng được lợi không ít, ít nhất có quan hệ với tổng giám đốc các tập đoàn kia, quan hệ này không chừng công việc sau này thì hắn sẽ có thể tận dụng.

Âu Dương Cẩm Hoa cũng cảm thấy có vài điểm không đúng. Hình như Sếp Triệu Quốc Đống đang cố ý thử thách mình, rất nhiều công việc đáng lẽ do các cục bên dưới làm nhưng đều giao cho mình, làm mình chủ động đi giao tiếp với các cục. Tần suất sử dụng thư ký của Triệu Quốc Đống nhiều hơn rất nhiều so với các lãnh đạo khác. Nhất là một ít văn bản quan trọng và phương án cải cách thì Triệu Quốc Đống đều chỉ đưa ra ý kiến sơ bộ còn đâu để mặc Âu Dương Cẩm Hoa phát huy, cuối cùng giao cho trưởng ban thư ký Viên chỉnh sửa rồi trình cho sếp xem.

Việc này làm áp lực công việc của Âu Dương Cẩm Hoa tăng lên không ít, nhưng Triệu Quốc Đống mỗi một lần thẩm định văn bản đều sửa vài điểm và giao cho Âu Dương Cẩm Hoa sửa lại, cũng nhắc Âu Dương Cẩm Hoa cần phải chú ý nên cân nhắc ở góc độ nào. Đây là các kinh nghiệm rất quý đối với Âu Dương Cẩm Hoa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.