Long Việt Thần Hoàng

Chương 68: Chương 68: Phân hồn đoạt thể thuật!




Trời đã sáng mà Lương Việt Hưng thì vẫn còn trên tế đàn trong tinh không, hắn không thể thấy những việc xảy ra ở bên ngoài kia nhưng hắn cảm nhận được từng cơn đau nhức tận xương truyền đến, từng tiếng rắc rắc cạch cạch rít gào chói tai.

Đồng thời trong đầu hắn bỗng xuất hiện một đạo tin tức cùng một đoạn ảnh động.

Bốn đạo thân ảnh trong tinh không chiến đầu với một người vô cùng kinh khủng, lực trùng kích còn dư thừa xé rách không gian xung quanh thành từng đạo khe hở với hấp lực khủng bố.

Ảnh động liên tục biến ảo, từng đợt chiêu thức được tung ra không chút hoa lệ nhưng lực lượng vô cùng mạnh.

Bốn thân ảnh kia dường như dần rơi vào hạ phong. Bỗng một thân ảnh mặc bạch y, khuôn mặt che lấp được bao phủ bởi bạch quang xuất hiện, tay cầm một thanh trường thương đâm ra.

Một con Ngân Long giương nanh múa vuốt gào thét tới kẻ địch của bốn thân ảnh kia, sau đó liền vụt tắt, không còn thấy bất cứ thứ gì.

Còn đạo tin tức kia lại xuất hiện trong đầu hắn với cái tên Ngũ Long Thần Biến, Phân Hồn Đoạt Thể Thuật cùng Vạn Trượng Bách Long Công.

Hai loại liên quan tới Long kia hẳn là do Long thi sáng tạo ra cho hắn, còn Phân Hồn Đoạt Thể Thuật hẳn là thần thông bản mệnh của Long thi.

Thấy đạo tin tức này, Lương Việt Hưng liền bắt đầu nếm thử tu luyện Vạn Trượng Bách Long Công.

Từng đạo lực lượng khủng bố tiến vào cơ thể khiến hắn như muốn bạo thể nhưng chỉ trong chớp mắt lực lượng khủng bố đó lập tức biến mất, dù có cảm nhận sâu cỡ nào đều không phát hiện tung tích.

Mỗi lần vận chuyển theo pháp quyết đều như vậy khiến hắn nghi hoặc, không phải thứ đồ chơi này bị hỏng rồi chứ?

...

Cách đó không xa, một đạo thân ảnh mờ ảo già nua như linh hồn bỗng xuất hiện nhìn về phía tế đàn cùng thân ảnh Lương Việt Hưng hấp thu Long thi. Thấy vậy, lão liền bấm tay một cái, một màn sáng xuất hiện chiếu tới.

Không biết lão nhìn thấy hay nghe thấy gì mà sắc mặt biến hóa, có chút tức giận muốn hộc máu.

Bỗng khí thể xung quanh lão rung động, sắc mặt biến hóa, hai tay nhanh chóng bắn ra một đạo hào quang tới phía Lương Việt Hưng với tốc độ nhanh chóng, nhưng chỉ mới bay được nửa đường liền bị một hắc khí đập tan.

Khuôn mặt lão biến sắc trầm xuống nhìn đạo hắc khí kia, giọng nói vang vọng tinh không:

- Ngươi dám cản ta? Ngươi biết hậu quả của ngươi sao?

Đạo hắc ảnh liền đáp lại đầy kinh miệt cùng tà ác:

- Ta ngăn cản ngươi thì sao? Ngươi liền như vậy, ta cũng không có khách khí trước bóp chết hắn.

Lão giả nghe vậy liền hoảng sợ:

- Ngươi dám?!

Còn chưa nói xong, đạo hắc khí kia bay tới phía Lương Việt Hưng.

...

Lương Việt Hưng thực sự bất lực trước việc này, hắn đã từng thẻ vận chuyển Ngũ Long Thần Biến nhưng không cách nào thấy nó chuyển động. Cuối cùng hắn liền thử Phân Hồn Đoạt Thể Thuật, trong lòng thề nếu thứ này không dùng được hắn nhất quyết không thèm động tới.

Vận chuyển pháp quyết Phân Hồn Đoạt Thể thuật, sâu trong linh hải Lương Việt Hưng, linh hồn hắn cao lớn lẳng lặng đứng như một cự thần.

Linh hồn hắn theo pháp quyết bắt đầu rung động mạnh mẽ, toàn thân lắc lư, lung lay như sắp đổ. Linh hồn khí trong cơ thể hắn thoát ra, thân hình dần bị thu nhỏ.

Lương Việt Hưng thấy linh hồn mình biến hóa như vậy liền hốt hoảng, nhưng hắn lại cảm nhận được bản thân tu vi thụt lùi lại có thể tùy ý điều khiển linh hồn mới còn đang tạo ra kia.

Linh hồn khí thoát ra không mang đến chút đau đớn nào khiến tâm thần hắn thả lỏng. Nhưng cơn đau đớn giờ mới bắt đầu, linh hồn bản nguyên của hắn đang bị bóc tách để dung nhập vào một hồn mới.

Từng cơn đau nhức từ sâu trong linh hồn truyền đến khiến khuôn mặt biến đổi liên tục nhăn nhó.

Cố gắng chịu đau đớn khoảng một nén nhang, nguyên hồn của hắn mới hoàn thành bóc ra, tu vi của hắn trực tiếp thụt lùi một nửa. Nguyên hồn của hắn như một tiểu nhân hắn có thể tùy ý biến ảo ngoại hình của hắn rồi mới đem hắn ném vào trong đoàn linh hồn khí tách ra từ hồn thể.

Phân Hồn Đoạt Thể Thuật có điểm yếu vô cùng nguy hiểm là khi bắt đầu phân hồn, tu vi bản thân sẽ suy giảm một nửa. Nếu cả hai cùng phân thì không sao nhưng chỉ có bản tôn mới có thể phân hồn lại là một chuyện vô cùng nguy hiểm. Vì lúc đó phân thân của hắn sẽ thoát ly khống chế.

Phân thân xuất hiện, suy nghĩ một lúc hắn liền để đó, hắn nghĩ để cho phân thân này thành trạng thái Nộ hóa của hắn nhưng hắn lại không biết làm kiểu gì cả.

Trong lúc suy nghĩ, linh hải của hắn bất ngờ rung động kịch liệt, đem thần thức vào quét xung quanh một vòng, hắn liền phát hiện ra một vùng linh hồn khí đen như mực từng bước xâm chiếm vào trong linh hải.

Lương Việt Hưng thấy có tên dám tiến vào trong linh hải của hắn, mà cỗ lực lượng này vô cùng tà dị, hắn liền quyết định để phân thân mới này trước Tà hóa, lần sau hắn sẽ đem phần khác thành Nộ hóa.

Điều động một phần nguyên hồn tới khu vực đó để nó hấp thu cỗ lực lượng tà dị, lực chú ý của Lương Việt Hưng đặt lên trên thân thể.

Cơ thể hắn từ đau đớn dần chuyển biến tốt lên, những cơn đau nhức khiến hắn nhe răng nhếch miệng đã giảm đi rõ rệt.

Mất một lúc nữa, đôi mắt hắn mới có thể mở ra. Không gian xung quanh hắn không phải là tế đàn trôi nổi trong tinh không mà là trong gian phòng quen thuộc hắn hay ở.

Một cơn ác mộng mang cho hắn đau đớn khó tả vô cùng chân thật.

Đi tới trước giương đồng nhìn ngắm bản thân, ngạc nhiên, hắn phát hiện bản thân vậy mà đã nhưng tụ thân thể. Lân giáp xuất hiện trên tay chân cùng thân, bộ móng vuốt ở tay sắc bén một màu rực lửa. Mái tóc ngắn rực lửa như hỏa thần, đôi long nhãn với đồng tử màu đỏ cùng đôi sừng dài nhọn hoắt cong lên phía sau.

Đồng thời sau lưng hắn xuất hiện một chiếc long vĩ, lực lượng lúc mới huy động nhẹ đã khiến không gian xung quanh chấn động.

Nhìn hình dạng như long nhân này, hắn thực sự hiểu được bản thân hắn rơi vào mộng cảnh đó hoàn toàn là sự thật. Hắn thực sự vô cùng ngại khi mang thân hình toàn lân giáp như vậy ra ngoài, chẳng khác nào khỏa thân chạy nhông nhông ngoài đường.

Vừa mới nghĩ như vậy, long lân trên cơ thể liền ẩn xuống lộ lớp da thịt của hắn. Nhất là cái cây trụ kia, khiến tâm hắn niệm lại một tiếng long lân lại hiện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.