Long Vương Trở Lại

Chương 186: Chương 186: Sóng gió ập đến




Ngày hôm sau.

Đường Sở Sở thức dậy từ rất sớm.

Cô đang đứng trước gương, sửa sang lại kiểu tóc.

Trong khi chỉnh sửa, cô nói với Giang Thần vẫn đang nằm trên giường: “Chồng à, Vĩnh Thái bây giờ cũng đang dần đi vào quỹ đạo, cũng đã đến lúc được đặt tên rồi, em định gọi là Tập đoàn Thế Kỷ. Anh nghĩ thế nào?”

Giang Thần nhìn bóng lưng của Đường Sở Sở.

Giống như anh đang đánh giá một tác phẩm nghệ thuật tuyệt đẹp, anh nở nụ cười, nói: “Được.”

“Quyết định như vậy đi, công ty sẽ đổi tên vào trưa hôm nay, có thể coi là ngày thành lập Tập đoàn Thế Kỷ. Em đã gửi rất nhiều thư mời và mời rất nhiều nhân vật quan trọng tham gia lễ khánh thành của Tập đoàn Thế Kỷ.”

Đường Sở Sở không muốn nói điều này với Giang Thần.

Nhưng Vĩnh Thái là được Giang Thần bỏ tiền ra mua lại.

Bây giờ cô muốn đổi tên, cô vẫn phải thông báo cho Giang Thần một tiếng.

“Có cần anh kéo mấy người tới hỗ trợ không?” Giang Thần mở miệng hỏi.

Giang Thần biết rằng khi một công ty thành lập, càng có nhiều người tham dự buổi lễ thì đồng nghĩa với việc mạng lưới của công ty sẽ càng lớn mạnh, tương lai của công ty sẽ càng tốt đẹp hơn và danh tiếng của công ty sẽ sớm được biết đến. Nếu không có người đi thì quá mất thể diện.

“Không cần đâu, em đã mời rất nhiều người, có cả Lâm Y của Dược Phẩm Trường Sinh, Diệp Hùng từ tập đoàn Thiên Quân, còn có các ông chủ của nhiều công ty lớn khác.” Đường Sở Sở khẽ lắc đầu.

Cô biết rằng Giang Thần hiện đang làm việc ở Thời Đại Khoa, nhưng anh cũng chỉ là một nhân viên kinh doanh, căn bản là không thể quen biết với bất kỳ nhân vật lớn nào.

“Được rồi.”

Giang Thần cũng không nói gì.

Anh xoay người đứng lên, mặc lại quần áo và nói: “Anh đi với em.”

“Không, không cần đâu, bây giờ anh cũng đang làm việc ở Thời Đại Khoa, đừng có hai ba ngày lại xin nghỉ phép.”

“Cái này...”

Vẻ mặt Giang Thần đầy xấu hổ.

Đi làm gì chứ, anh chỉ là nói vậy thôi, anh cũng chưa từng đến Thời Đại Khoa.

Nhưng Đường Sở Sở không cho đi, anh cũng lười đi, cứ ở nhà cho thoải mái.

Đường Sở Sở từ chối để Giang Thần đi vì cô đã thông báo cho cậu Giang của Tập đoàn Giang Long, tuy rằng cậu Giang không trả lời cô nhưng cô không biết liệu Giang Thần của Tập đoàn Giang Long có tham gia thành lập Tập đoàn Thể Kỷ hay không.

Nếu như cậu Giang đi, chồng cô sẽ rất xấu hổ.

Vì vậy, cô không để cho Giang Thần đi.

Đường Sở Sở chải chuốt xong thì lập tức đi ra ngoài.

Còn Giang Thần cũng đã đi ra ngoài, nhưng anh không đi theo Đường Sở Sở, mà đã đến Tập đoàn Giang Long.

Tập đoàn Giang Long, văn phòng chủ tịch.

Vẻ mặt Tần Niên đầy cung kính hô to: “Chủ tịch.”

Giang Thần ngồi ở trên ghế văn phòng, anh vắt chéo hai chân, hỏi: “Đường Sở Sở cử người gửi lời mời đến sao?”

“Vâng.”

Tần Niên gật đầu nói: “Tôi tưởng chủ tịch biết, nên không có thông báo cho cậu. Hơn nữa trong khoảng thời gian này không ngừng có tin đồn về Hắc Long và chủ tịch, vì vậy tôi cũng không quấy rầy chủ tịch.”

Giang Thần mở ngăn kéo, lấy điện thoại bên trong ra.

Từ lần trước gặp mặt Đường Sở Sở, anh đã khóa chiếc điện thoại này trong tủ, cũng không nhìn qua, bây giờ nó đã hết pin.

Giang Thần sạc một lúc sau đó khởi động máy lên.

Anh nhìn thấy rất nhiều tin nhắn từ Đường Sở Sở.

Chỉ là một số lời chào đơn giản.

Cũng có một số câu hỏi.

“Cậu Giang, tôi định đổi tên Vĩnh Thái, cậu nghĩ tên nào phù hợp?”

“Cậu Giang, gọi là Tập đoàn Thế Kỷ thì sao?”

“Cậu Giang, trưa mai, Vĩnh Thái sẽ chính thức đổi tên thành Tập đoàn Thế Kỷ. Cậu có thể đến tham dự lễ khánh thành Tập đoàn Thế Kỷ được không?”

Giang Thần xem tin nhắn.

Anh sờ mũi.

Đường Sở Sở không thảo luận về việc đổi tên với anh, đến sáng nay cô mới thông báo cho anh biết.

Nhưng cô lại hỏi cậu Giang của Tập đoàn Giang Long nhiều như vậy.

Ở nhà, hai người đúng là vợ chồng, nhưng tôn trọng nhau như khách, nói cười khách sáo.

Nhưng mà, Đường Sở Sở không nói với anh bất cứ điều gì về công việc của cô.

Giang Thần thản nhiên ném điện thoại lên bàn.

“Chủ tịch, cậu có muốn đi không?” Tần Niên đứng sang một bên nói: “Từ khi Hắc Long từ chức, thân phận của cậu bị bại lộ, hiện giờ toàn bộ Giang Trung đều biết chủ tịch tập đoàn Giang Long là Hắc Long, cũng biết cậu là người đứng đằng sau giúp đỡ Đường Sở Sở, hơn nữa tôi còn nghe thấy rất nhiều tin đồn…”

Tần Niên do dự muốn nói nhưng lại thôi.

Giang Thần nói: “Có chuyện gì cứ nói đi, không phải ngại.”

Tần Niên do dự một chút, ông ấy mới nói: “Mấy ngày gần đây Tập đoàn Giang Long bị rất nhiều công ty chèn ép, tôi nhận được tin tức, sau khi cậu rời khỏi vị trí, bốn gia tộc lớn không còn e ngại cậu, bọn họ định cưỡng chế thu hồi Tập đoàn Giang Long.”

“Ồ, phải không?”

Giang Thần liếc mắt.

Chỉ vì anh đã từ chức, không phải là Hắc Long nữa mà bốn gia tộc lớn lại muốn nhảy ra làm loạn sao?

Tần Niên gật đầu nói tiếp: “Vâng, còn một tin tôi phải nói cậu biết.”

“Nói đi.”

Tần Niên nói: “Tôi nhận được tin đồn có mấy gia tộc lớn ở Thủ Đô đã liên minh và lên kế hoạch xây dựng một thành phố mới bên ngoài thành phố Giang Trung, một thành phố siêu việt mới.”

Nghe đến đây, sắc mặt Giang Thần trầm xuống: “Mấy gia tộc lớn ở Thủ Đô kia muốn xây dựng thành phố mới sao?”

“Đúng vậy, tin tức này đến một ngày sau khi cậu từ chức. Theo lời đồn, mỗi gia tộc lớn sẽ đầu tư năm trăm tỷ, tổng cộng hai nghìn tỷ. Họ dự định xây dựng một thành phố mới trong thời gian ngắn nhất, mục đích chính là nhắm vào thành phố mới Thời Đại Khoa.”

Giang Thần hỏi: “Những gia tộc lớn nào?”

Tần Niên lắc đầu: “Tôi vẫn chưa biết, chưa có tin tức nào được tung ra.”

Giang Thần gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn.

Anh mới từ chức không bao lâu, đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, e rằng sau này sẽ còn có rất nhiều thế lực nhúng tay vào Giang Trung.

Tuy nhiên, Giang Thần cũng không có quá nhiều lo lắng.

Càng hỗn loạn càng tốt, tốt nhất là các loại đầu trâu mặt ngựa nên xuất hiện ra hết đi.

“Chuẩn bị xe, theo tôi đi dự lễ khánh thành Tập đoàn Thế kỷ của Đường Sở Sở.”

“Vâng.”

Tần Niên lập tức đi chuẩn bị.

Cùng lúc đó, nhà họ Đường.

Nhà họ Đường tụ họp.

Đường Lỗi nhìn Đường Thiên Long đang hút một điếu thuốc, hỏi: “Ông nội, chúng ta đến Tập đoàn Thế Kỷ không?”

Đường Thiên Long im lặng không lên tiếng.

Đường Hiện ở một bên nói: “Bố, hiện giờ Hắc Long đã từ chức, hậu thuẫn của Đường Sở Sở cũng không còn, nghe nói lúc trước khi Hắc Long còn làm việc, vì thân phận của mình mà anh ta đã đắc tội rất nhiều người. Sau khi Hắc Long từ chức những người này đang có kế hoạch quay trở lại, vì vậy, chúng ta đừng tham gia vào vũng nước đục này thì hơn.”

Đường Lỗi gật đầu nói: “Đúng vậy, Đường Sở Sở đã đắc tội đến các gia tộc lớn. Trong ba gia tộc lớn này, gia tộc nào cũng lớn mạnh hơn Tập đoàn Giang Long hiện giờ, có thể lấy bất kỳ một gia tộc lớn nào ra cũng tiêu diệt được Tập đoàn Giang Long, muốn giải quyết Tập đoàn Thế Kỷ và nhà họ Đường thì quá đơn giản.”

Đường Thiên Long hút một điếu thuốc, hỏi: “Đúng rồi, sự hợp tác giữa Vĩnh Nhạc với tập đoàn Thiên Quân và Dược Phẩm Trường Sinh như thế nào?”

Đường Kiệt, người phụ trách hiện giờ của Vĩnh Nhạc mở miệng nói: “Vốn dĩ việc hợp tác rất tốt, nhưng từ khi Hắc Long từ chức và thân phận Hắc Long bị phơi bày ra ánh sáng thì dường như hai tập đoàn đó đều cố tình xa lánh Vĩnh Nhạc, đơn hàng chúng ta có trong tay vẫn phải được thực hiện trong vài tháng nữa, nhưng hiện giờ hai tập đoàn này cũng không còn đặt hàng mới của Vĩnh Nhạc nữa.”

“Xem ra sau khi Hắc Long từ chức, những tập đoàn lớn này không muốn dính líu tới Hắc Long nữa.” Đường Thiên Long khẽ lẩm bẩm.

Lúc này ông ta chợt nói: “Cho dù như vậy, chúng ta vẫn phải tới đó một chuyến, dù sao Sở Sở cũng là người nhà họ Đường. Cho dù không thể nịnh bợ được các tập đoàn lớn khác, nếu có thể nịnh bợ được Tập đoàn Giang Long thì đối với Vĩnh Nhạc mà nói, đây cũng xem là một điều tốt.”

Đường Lỗi thắc mắc hỏi: “Ông nội, nghe nói Đường Sở Sở mời rất nhiều nhân vật lớn, Hắc Long đã từ chức rồi. Mấy vị nhân vật lớn này còn nể mặt Hắc Long mà đi dự lễ khánh thành của Tập đoàn Thế Kỷ sao?”

Đường Thiên Long nói: “Cứ đi rồi sẽ biết. Bây giờ tình hình ở Giang Trung càng ngày càng hỗn loạn, chúng ta phải nắm bắt cơ hội để chọn đúng phe. Nếu chọn đúng phe, chúng ta sẽ vươn lên, còn nếu chúng ta chọn sai, chúng ta sẽ vạn kiếp bất phục.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.