Long Vương Trở Lại

Chương 235: Chương 235: Xem anh làm thế nào để trở mình




Trong phòng.

Đường Sở Sở đang buồn muốn chết.

Cô không ngờ lần tham gia họp lớp này lại xảy ra xích mích không nhỏ với hai người bạn thân.

Phía Kim Tĩnh Ân đành bất lực, cô ấy được gả cho nhà họ Hứa, đương nhiên sẽ nói giúp nhà bọn họ, còn cô phải vì Hắc Long nên mới đắc tội với nhà họ Hứa.

Nhưng cô thực sự bị oan uổng trong chuyện của Hứa Tinh.

“Ông xã, làm thế nào bây giờ? Anh mau nghĩ cách đi.”

Giang Thần đang ngồi ở ghế, anh rút điếu thuốc ra: “Không sao, chuyện lớn hơn ập đến với anh anh cũng có thể giải quyết được, em đợi trong phòng, anh xuống hỏi quản lý khách sạn xem có còn chìa khóa dự phòng không.”

Giang Thần nhìn căn phòng.

Cửa sổ còn khóa, chắc người của Quan Tuyền sẽ không thể vào trong đây bằng con đường này.

Muốn vào trong phòng chỉ có duy nhất một cách là đi vào từ cửa phòng.

“Mau, mau đi đi.” Cô giục anh.

Giang Thần rời khỏi phòng, bắt đầu đi điều tra chuyện chìa khóa phòng, đồng thời kiểm tra xem rốt cuộc Quan Tuyền có quan hệ như thế nào với khu nghỉ dưỡng Long Tuyền này, nếu giữa bọn họ có quan hệ với nhau thì việc lấy được chìa khóa phòng anh là việc vô cùng dễ dàng.

Cùng lúc đó.

Hứa Tinh rất cảnh giác, thấy Quan Tuyền khóa cửa, cô ta không khỏi cau mày hỏi: “Anh Quan, này là?”

Hứa Tinh mặc bộ bikini gợi cảm bước vào trong phòng.

Quan Tuyền vội giải thích: “Anh định sử dụng phương pháp trị liệu đặc biệt nên không thể để người ngoài nhìn thấy, bằng không thầy anh mà biết, ông ấy nhất định sẽ đánh chết anh.”

Bộ đồ này vô cùng hở hang, rất quyến rũ, quần bơi lọt khe, áo ngực còn hở bạo hơn, chỉ có hai mảnh vải đủ che đi bộ ngực, cộng thêm hai cái dây áo.

Nghe anh ta nói vậy, Hứa Tinh mới hoàn toàn rũ bỏ hiềm nghi.

Cùng lúc đó.

Hứa Tinh mặc bộ bikini gợi cảm bước vào trong phòng.

Bộ đồ này vô cùng hở hang, rất quyến rũ, quần bơi lọt khe, áo ngực còn hở bạo hơn, chỉ có hai mảnh vải đủ che đi bộ ngực, cộng thêm hai cái dây áo.

Quan Tuyền dìu Hứa Tinh vào phòng, anh ta lập tức khóa trái cửa lại.

Hứa Tinh rất cảnh giác, thấy Quan Tuyền khóa cửa, cô ta không khỏi cau mày hỏi: “Anh Quan, này là?”

Quan Tuyền vội giải thích: “Anh định sử dụng phương pháp trị liệu đặc biệt nên không thể để người ngoài nhìn thấy, bằng không thầy anh mà biết, ông ấy nhất định sẽ đánh chết anh.”

Nghe anh ta nói vậy, Hứa Tinh mới hoàn toàn rũ bỏ hiềm nghi.

“Tinh Tinh, em nằm xuống đây.”

Anh ta đỡ Hứa Tinh tới chỗ cái giường, để cô ta nằm xuống.

Hứa Tinh trúng độc của rắn độc, mặc dù được Giang Thần dùng ngân châm ép hết chất độc ra ngoài nhưng đi một lát, cô ta lại thấy đầu óc choáng váng, bèn không tự chủ được mà nằm xuống giường, lúc này mới thấy người dễ chịu hơn chút.

Quan Tuyền làm bộ kiểm tra vết thương cho cô ta.

Vết thương vẫn sưng tấy chưa có dấu hiệu thuyên giảm.

“Tinh Tinh, em chịu khó một chút, chỉ còn một ít độc tố, nếu không kịp thời nặn ra ngoài thì sẽ xảy ra chuyện lớn.”

Hứa Tinh yếu ớt nói: “Cảm ơn anh Quan rất nhiều.”

“Anh sẽ dùng miệng hút nó ra.” Quan Tuyền bắt đầu đỏ mặt.

Nghe xong, mặt Hứa Tinh cũng thoáng ửng đỏ.

Dùng miệng ư?

Dùng miệng thì ngại chết mất.

Cô ta đỏ mặt đáp: “Không, không còn cách nào khác sao?”

Quan Tuyền làm bộ nghiêm túc, nói: “Xin lỗi, anh đường đột quá, để anh đi lấy thuốc, em uống vào phòng khi chất độc lan rộng.”

Anh ta đi về phía bàn làm việc, đoạn mở tủ lấy ra một hộp thuốc, sau đó đổ một viên thuốc ra.

“Đây, em uống đi.”

Hứa Tinh từ từ mở miệng.

Cô ta nuốt viên thuốc xuống cổ họng.

Thấy Hứa Tinh ngoan ngoãn uống thuốc, Quan Tuyền bèn tỏ ra vô cùng đắc ý.

Đây là loại thuốc anh ta chuyên tâm điều chế, một khi uống vào, cho dù là con gái nhà lành cũng sẽ trở thành con đàn bà dâm loàn.

Sau khi uống thuốc, Hứa Tinh vẫn còn cảm thấy choáng.

Cô ta tưởng đó là do chất độc trong người chưa hoàn toàn được tiêu trừ, cũng không nghĩ nhiều bèn nhắm mắt lại nằm nghỉ một chút.

Lúc này Quan Tuyền mới lấy máy quay lén từ trong túi ra để lắp đặt trong phòng, sau khi chỉnh góc độ vừa ý anh ta mới quay lại nhìn Hứa Tinh đang nằm trên giường.

Cô ta đang nhắm mắt, gương mặt thoáng ửng hồng.

Chiêm ngưỡng thân hình nóng bỏng của cô ta, Quan Tuyền nuốt nước miếng, anh ta chưa từng chơi qua món đồ chơi nào hấp dẫn kích thích như thế này.

Anh ta là bác sĩ, thầy của anh ta còn là một thầy thuốc nổi tiếng, cho nên anh ta vừa nhìn đã biết ngay Hứa Tinh là gái còn trinh, chưa từng ngủ với đàn ông.

Quan Tuyền cảm thấy lần này anh ta trúng mánh rồi!

Sau này Hứa Tinh sẽ thành gái bao của anh ta.

“Tinh Tinh?”

Anh ta khẽ lay lay người Hứa Tinh.

Cô ta từ từ mở mắt, ánh mắt mơ màng.

Tầm nhìn của Hứa Tinh rất mơ hồ, cô ta nhìn thấy có một người trước mặt, nhưng lại không thấy rõ mặt người đó.

Dần dần, cô ta mới nhìn rõ đằng trước.

Cuối cùng cũng nhìn rõ người trước mặt rồi.

“Thần, là anh sao?”

Hứa Tinh nhìn thấy, người đứng trước mặt mình bây giờ chính là bạn trai mười năm trước của mình, là người mà cô vẫn hằng mơ tưởng.

“Là anh, là anh đây.”

Quan Tuyền sướng rơn mỉm cười đáp.

Đây chính là tác dụng kỳ diệu của loại thuốc anh ta điều chế ra, có thể làm mê hoặc thần kinh con người, khiến đàn bà nhầm tưởng rằng anh ta là người họ thực lòng thích, sau đó sẽ tình nguyện trao thân cho anh ta.

Anh ta lập tức sà xuống, ôm lấy Hứa Tinh.

Lúc này Hứa Tinh đã hoàn toàn mê muội, cô ta chủ động đáp lại.

Ngoài cửa sổ đang có người.

Là Giang Thần.

Giang Thần trông thấy cảnh tượng trong phòng, không khỏi cau mày.

Anh không muốn quan tâm.

Nhưng thật sự là không nhìn nổi nữa.

Nói thế nào thì Hứa Tinh cũng là bạn gái cũ mười năm trước của mình, Giang Thần nghĩ vậy bèn cố sức đẩy cửa sổ, cánh cửa lập tức bị mở ra.

Quan Tuyền đang ôm ấp Hứa Tinh, nghe thấy tiếng động bèn ngẩng đầu lên nhìn, đồng thời buông tay ra.

Anh ta nhìn thấy Giang Thần đang trèo từ cửa sổ vào trong.

Anh ta giận tím mặt: “Thằng khốn, mày muốn chết à, cút ngay cho tao.”

Giang Thần vào trong ngồi lên cái ghế, lấy một điếu thuốc ra rồi châm lửa hút, anh liếc qua Hứa Tinh, lúc này đang toàn thân đỏ ửng trên giường, mê man không còn phân biệt được cái gì, rồi ung dung nói: “Anh Quan, anh thế này cũng thật là không biết đạo lý rồi, tôi giúp anh đổ vỏ, vậy mà giờ anh ở đây ân ân ái ái, hay là để tôi tới góp vui cùng nha?”

Quan Tuyền còn tưởng Giang Thần tới gây chuyện.

Anh ta từng thấy qua kỹ năng của Giang Thần, mấy người đàn ông to con gộp sức lại cũng không phải đối thủ của anh.

Nghe Giang Thần nói vậy, Quan Tuyền bèn cười lớn: “Không vấn đề gì, thằng nhóc, bao giờ tao xả xong thì tới lượt mày, giờ mày đứng gọn một bên mà nhìn anh đây thể hiện này!”

“Đúng rồi, cô ta bị sao đây, sao lại không phản kháng?” Giang Thần giả bộ không hiểu, hỏi.

“Vậy thì chú lại không hiểu rồi, cô ta vừa uống thuốc do đích thân anh đây chế ra, cho dù là con gái nhà lành một khi uống vào cũng thành đàn bà dâm loàn, giờ thì anh đây có thể tùy tiện giày vò cô ta.”

Giang Thần lại hỏi: “Đúng rồi, thuốc này có tác dụng trong vòng bao lâu vậy, nhỡ đến lượt tôi thuốc hết tác dụng thì sao? Như thế thì tôi sẽ gặp phiền phức mất, tôi nhung nhớ Hứa Tinh từ lâu lắm rồi mà chưa có cơ hội đây!”

“Ha ha, cả đêm nay cô ta sẽ ngoan ngoãn hầu hạ chú.”

Quan Tuyền cười đắc ý.

Anh ta không nhịn nổi nữa, lập tức bổ nhào vào người Hứa Tinh.

Lúc này, Giang Thần đột ngột xoay người, túm lấy Quan Tuyền ném xuống đất.

Quan Tuyền bị quăng cho choáng váng mặt mày, đau đến mức không có sức bò dậy.

Anh ta chỉ tay vào Giang Thần, gầm lên: “Mày, thằng chó chết này, mày muốn hưởng trước chứ gì, tao nói cho mà biết, không thể nào, tao tốn bao nhiêu công sức mới dụ được cô ta, phải để tao hưởng trước, phải để tao phá tr*** cô ta trước!”

( xin lũi vì sự dịch quá sát này! raw sao làm thế thui ạ)

Quan Tuyền tưởng Giang Thần muốn hưởng lợi trước anh ta.

Làm sao anh ta cho phép điều đó được?

Lúc này Giang Thần mới đi tới chỗ cái máy quay lén được Quan Tuyền đặt trộm từ trước, rút thẻ nhớ ra, anh giơ thẻ nhớ trước mặt Quan Tuyền, lắc qua lắc lại, cười chế giễu: “Lần này tôi muốn xem anh làm sao trở mình?”

“Khụ!”

Quan Tuyền hiểu dụng ý của Giang Thần, anh ta tức tới mức ho ra máu.

Giang Thần đi tới giường chỗ Hứa Tinh đang nằm, nhìn cô ta, anh khẽ lắc đầu thở dài: “Đúng là gái đẹp toàn gây họa, xinh đẹp quá nên đi đến đâu là gây rắc rối đến đấy.”

Gái đẹp gây họa, anh đã sớm được trải qua tình cảnh này rồi!

Ở bên cạnh Đường Sở Sở, thỉnh thoảng anh cũng gặp phải chuyện tương tự.

Giang Thần đi vào nhà vệ sinh múc một gáo nước lạnh, đoạn anh đi ra hắt trực tiếp lên người Hứa Tinh.

Hứa Tinh rùng mình vì lạnh, sau đó mới tỉnh táo lại một chút, cô ta nhìn thấy Giang Thần bèn vùng dậy tát cho anh một cái.

Nhưng ngay sau đó cô ta thấy toàn thân vô lực, lần nữa ngã xuống đất, ánh mắt mơ màng nhìn Giang Thần, cô ta bò dậy, người ngợm cứ sà vào vai anh, hai chân quắp lên người anh.

“Tôi, tôi muốn, cho, cho tôi.”

Giang Thần nhíu mày.

“Tác dụng của thuốc này kinh khủng thật.”

Anh đẩy Hứa Tinh ra, đồng thời rút mấy cây châm cắm xuống người cô ta.

Lúc này, Quan Tuyền lặng lẽ bò dậy, anh ta vớ được cái ghế, bèn hung hăng định lao tới đập vào gáy Giang Thần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.