Biên soạn: Đức Uy - muatruyen.com
- --
Trong đại điện có rất nhiều người, rộn rộn ràng ràng, hai bên là quầy hàng san sát, không biết là làm gì. Nơi này làm cho người ta cảm giác khá là giống Đoán Tạo Sư Hiệp Hội trên Đấu La Đại Lục.
Đường Vũ Lân quay một vòng, hơn nữa thông qua lắng nghe, dần dần hắn biết rõ nơi này là đang làm gì.
Đường Môn ở trên Tinh La Đại Lục, có sự bất đổng rất lớn so với Đấu La Đại Lục. Ở đây, công ty Huyễn Thế Đường Môn do Đường Môn nắm giữ lại là một tập đoàn siêu cấp xuyên suốt toàn bộ đại lục, chuyên môn tiếp nhận chế tác và tiêu thụ các loại Hồn Đạo Khí. Đương nhiên, loại tiêu thụ đối ngoại này đều là dân dụng. Hắn vừa rồi còn nghe có người nói tới, Đường Môn là tổ chức chính thức chuyên cung cấp các loại vũ khi nóng như súng đạn cho Tinh La đế quốc. Địa vị này, làm sao mà không cao cho được!
Thật không nghĩ tới, ở trên Tinh La Đại Lục, địa vị Đường Môn lại đạt đến trình độ như thế này. Rõ ràng, sự chống đỡ của Tinh La đế quốc đối với Đường Môn phải vượt xa Liên Bang của Đấu La Đại Lục bên kia. Có khả năng là có liên quan tới tình huống của Liên Bang bên kia đi?
Suy nghĩ một chút, Đường Vũ Lân cũng không đi tiết lộ thân phận, hiểu rõ tình hình Đường Môn bên này là được rồi. Dù sao hắn cũng chỉ là đi theo sứ đoàn đến đây. Rời khỏi Đường Môn, hắn trực tiếp trở về khách sạn.
Cổ Nguyệt còn chưa quay trở lại, hắn hỏi thăm một chút ở quầy lễ tân, ở phía trước khách sạn không xa, có chỗ chuyên cho thuê Đoán Tạo Thất để làm việc. Chạy đi thuê một phòng Đoán Tạo Thất, quyền bất ly thủ khúc bất ly khẩu *. Huống chi, đoán tạo ở Tinh La đế quốc bên này còn có thể mang lại lợi ích lớn hơn nữa.
* Nắm đấm không rời khỏi tay, khúc nhạc không rời khỏi miệng: Thành ngữ, ý nói rèn luyện càng nhiều thì kỹ năng càng thành thạo.
Xã hội của Tinh La đế quốc và Đấu La Đại Lục cũng không có khác biệt quá to lớn. Sau hai ngày, thành viên Sử Lai Khắc cũng đã hoàn toàn quen thuộc đối với bên này.
Đến ngày thứ ba, nhóm của Đường Vũ Lân nhận được thông báo, ngày hôm nay là thời gian Hoàng Đế Tinh La đế quốc tự mình tiếp kiến sứ đoàn. Cuộc gặp mặt được sắp xếp vào lúc chạng vạng, sau đó sẽ có khoản đãi tiệc tối, yêu cầu bọn họ chuẩn bị trang phục dạ hội.
Trang phục của Đường Vũ Lân dĩ nhiên là vẫn bộ đồ trước đó, những người khác cơ bản cũng cũng gần như là vậy.
Gần tới chạng vạng, từng chiếc xe chuyên dụng xa hoa đi tới trước cửa Tinh La Đại Tửu Điếm, nghênh tiếp sứ đoàn Đấu La Đại Lục.
Phương diện Sử Lai Khắc học viện, Thái lão là tuyệt đối quý khách, 8 người Đường Vũ Lân bọn họ thì lại ở dưới sự dẫn dắt của Vũ Trường Không đi cùng những người khác bên trong sứ đoàn tụ tập cùng nhau, lần lượt lên xe.
Hoàng cung Tinh La đế quốc tọa lạc ở ngay chính giữa Tinh La Thành, có người nói là hoàn toàn dựa theo dáng vẻ ở thời Đấu La Đại Lục lúc trước mà kiến tạo thành. Hoàng thất Tinh La đế quốc họ Đái, danh nhân nổi danh nhất các đời, hẳn chính là Linh Băng Đấu La Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo vốn có tên là Đái Vũ Hạo, chính là hoàng thất chính tông của Tinh La đế quốc. Đái gia từ thời kỳ viễn cổ đã chưởng khống Tinh La đế quốc, mãi đến tận thời kỳ thượng cổ, đã từng có một quãng thời gian nhường ngôi, sau đó theo Linh Băng Đấu La Hoắc Vũ Hạo quật khởi, Đái gia lại một lần nữa lấy lại ngôi vị hoàng đế. Cũng chính bởi vì Linh Băng Đấu La uy hiếp, lúc đó Liên Bang đã chiếm cứ địa vị thống trị tuyệt đối ở trên Đấu La Đại Lục mới không dám triệt để hủy diệt Tinh La đế quốc, cho Tinh La đế quốc cơ hội di dân lớn.
Đương nhiên, vì di dân với quy mô lớn, Tinh La đế quốc cũng phải trả một cái giá cực đắt. Từ toàn thể quốc lực mà xem, coi như Tinh La đế quốc thêm vào Thiên Đấu Liên Bang trên Thiên Đấu Đại Lục xa xôi, cũng không cách nào cùng nhau chống lại Liên Bang trên Đấu La Đại Lục.
Từng tiếng kèn lệnh to rõ vang lên, quốc lễ long trọng đã bắt đầu ở trước hoàng cung Tinh La đế quốc.
Một chiếc thảm đỏ tươi chạy dọc từ trong hoàng cung Tinh La đế quốc ra bên ngoài. Phương diện sứ đoàn Đấu La Đại Lục, dẫn đoàn chính là một vị Phó Nghị trưởng Liên Bang, còn có mấy vị thượng nghị viên địa vị cao, hơn nữa còn có Thái lão và mấy vị khác.
Nhóm Đường Vũ Lân chỉ có thể đứng ở vị trí tương đối thấp, nghe nhạc khúc ê a kéo dài, hắn cũng đã cảm thấy buồn ngủ. Ngày hôm qua hắn đoán tạo có chút quá muộn, mãi cho đến đêm khuya mới về khách sạn. Ngày hôm nay lại chạy đi đổi lấy kim loại hiếm. Đối với buổi dạ tiệc tiếp đón gì gì tối nay, hắn thực sự là không hứng thú gì.
"Đùng——!!" một tiếng nổ vang kịch liệt khiến cho Đường Vũ Lân thức tỉnh, theo bản năng, trong nháy mắt hắn liền phóng thích hồn lực.
Đứng ở bên cạnh hắn, Cổ Nguyệt vội vàng kéo hắn lại, "Pháo mừng."
Lúc này Đường Vũ Lân mới phản ứng được, có chút lúng túng đứng vững lại, nhưng dị động vừa nãy của hắn, vẫn dẫn đến sự quan tâm của không ít người chung quanh.
"Đội trưởng, ngủ tiếp đi ha!" Tạ Giải không nhịn được mở miệng tiện đâm chọt.
Đường Vũ Lân lườm hắn một cái.
Trong vô số tiếng pháo mừng, đem buổi lễ tiếp đón đẩy đưa đến cao trào. Đường Vũ Lân từ bên trong khe hở giữa đám người nhìn lại, chỉ thấy một vị nam tử trên người mặc trường bào hào hoa phú quý đầu đội kim quan, đang đem món đồ gì đó đưa cho vị Phó nghị trưởng sứ đoàn Đấu La Đại Lục kia, song phương đang trao đổi quốc thư.
Ừm, Thái lão ở bên cạnh.
Hóa ra là pháo mừng, chính mình quả thật là thần kinh có chút quá nhạy cảm đây.
Ồ, kia không phải cô bé ngày hôm đó sao? Đột nhiên, Đường Vũ Lân kinh ngạc phát hiện, ở cách vị nam tử mặc hoa phục kia không xa, một thiếu nữ mặc cung trang váy dài, đoan trang đứng ở nơi đó. Chính là cái người thiếu nữ đi cùng mấy gã tráng hán ngày đó hắn và Cổ Nguyệt đi dạo phố gặp phải.
Hồi tưởng lại xưng hô lúc đó của vài tên tráng hán kia đối với nàng.
Cô nương này sẽ không phải là một vị công chúa chứ? Nhất thời trong lòng Đường Vũ Lân hơi động.
Vẫn là ngủ tiếp thì hay hơn, còn không biết phải mất bao lâu. Hắn một lần nữa cúi đầu, tiếp tục... ngủ gật.
Ngay khi Đường Vũ Lân lần thứ hai tiến vào mộng đẹp, thể hiện ra đầy đủ năng lực đứng ngủ cường đại, đột nhiên, trong tai hắn vang lên một tiếng kêu khẽ, "Giết người rồi!"
Đường Vũ Lân cơ linh linh rùng mình một cái, sức phản ứng của hắn là trải qua nhiều lần chiến đấu mà bồi dưỡng được nên. Hoàn toàn là theo bản năng, Hoàng Kim Long Thể trong nháy mắt được phóng thích, khí tức cường thịnh cũng thuận theo đó từ trên người hắn bắn ra. Ngay sau đó, từng cây dây leo Lam Ngân Hoàng chen chúc tràn ra, mở rộng ra phạm vi chung quanh.
Phản ứng của hắn là cực nhanh, hơn nữa cơ thể trong nháy mắt liền tỉnh táo lại. Thân thể chùn xuống, đồng thời lướt người đi, liền che ở trước người Cổ Nguyệt. Cảnh giác nhìn bốn phía.
Sau đó, hắn nhìn thấy, chính là từng đôi ánh mắt kinh ngạc, trong nháy mắt liền trở thành tiêu điểm chú ý của muôn người.
Lúc này, Hoàng Đế Tinh La đế quốc Đái Thiên Linh vừa đem quốc thư giao cho Phó nghị trưởng Liên Bang, hát xong quốc ca song phương, sau đó Hoàng Đế bệ hạ thân mật cùng các vị cao tầng của sứ đoàn bắt tay thăm hỏi.
Động tĩnh Đường Vũ Lân bên này đột nhiên gây ra, ngay lập tức liền dẫn đến một loạt biến hóa.
Mấy chục bóng người từ bốn phương tám hướng trong tích tắc liền vọt về phía hắn, trong đó một người tốc độ nhanh nhất, hầu như ở trong giây lát đã đến trước mặt Đường Vũ Lân.
Lúc này Đường Vũ Lân còn chưa rõ sự tình cụ thể, dây leo Lam Ngân Hoàng trong nháy mắt bao phủ lấy. Hắn đã phát hiện các đồng đội đều ở xung quanh, từng cây Lam Ngân Thảo cấp tốc quấn lấy bên hông bọn họ. Đồng thời, Kim Long Trảo tay phải giơ lên, liền muốn sử dụng tới Kim Long Kinh Thiên.
"Vũ Lân, ngươi làm gì vậy?" Vũ Trường Không quát lạnh một tiếng, đồng thời thân hình lóe lên, che ở trước mặt Đường Vũ Lân, bóng người nhanh nhất xông lại và Vũ Trường Không mau chóng tiếp cận cùng nhau, ngay lúc đó hai bên liền tạo ra một tiếng nổ hồn lực vang vọng, Vũ Trường Không lùi về sau hai bước, người kia lộn vòng một cái, đã trôi nổi ở hư không.
Ánh sáng các loại Hồn Đạo Khí khóa chặt mục tiêu, trong nháy mắt liền tập trung về bên này.
Lúc này Đường Vũ Lân đã tỉnh lại, hỏi theo bản năng: "Nơi nào giết người?"
Hắn cũng không nhìn thấy chính là, vị thiếu nữ mặc cung trang ở phía sau Hoàng đế bệ hạ kia thoáng cúi đầu, nơi khóe miệng cố nín một nụ cười.
Vũ Trường Không mạnh mẽ trừng Đường Vũ Lân một cái, "Ngươi làm gì vậy?"
Đường Vũ Lân mặt đầy mờ mịt nhìn về phía Cổ Nguyệt ở bên cạnh, "Vừa nãy nàng nói với ta là có kẻ giết người?"
Cổ Nguyệt đờ đẫn đáp: "Không có mà! Sẽ không phải là ngươi nằm mơ chứ?"
"Hả?" Mắt Đường Vũ Lân co giật một cái, vừa nãy hắn tuyệt đối là nghe rất rõ ràng cơ mà! Có phải là nằm mơ hay không, hắn còn có thể không biết sao?
"Ha ha" Tạ Giải đã nhịn không được cười lên. Lần này nếu như là Đường Vũ Lân nằm mơ, chuyện vui lần này hắn hóng được, có hơi lớn rồi.
Lúc này, đội hộ vệ hoàng thất của Tinh La đế quốc đã xúm tới.
"Chuyện gì xảy ra?" Một ông lão khí độ trầm ổn dẫn đầu, trầm giọng hỏi.
Với sự trầm ổn của Vũ Trường Không, lúc này cũng không biết nên trả lời người ta như thế nào. Nhưng mà, không giải thích lại không được. Vạn nhất bị đối phương hiểu lầm thành muốn ám sát hoàng đế, chuyện vui này cũng quá lớn rồi!