*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Biên soạn: Đức Uy
Bản convert lấy từ truyencv.com
----------------------------------------------
Dùng sức lắc lắc đầu một thoáng, Đường Vũ Lân trong lòng ngơ ngác. Đối phương nhìn chỉ ngang tuổi mình, vậy mà chiến lực của nàng lại cường hãn như vậy!Bất quá, sau khi nhanh chóng định thần, hai tay Đường Vũ Lân đưa lên cao, từng cây Lam Ngân Thảo đuổi theo hắc đỉnh bay đến, nỗ lực quấn quanh Võ Hồn của đối phương.
Cô gái kia vậy mà cũng không để ý, căn bản không quản lý Võ Hồn của mình, thân thể gia tốc, nhằm hướng Đường Vũ Lân.
Nàng muốn cùng ta cận chiến?
Đường Vũ Lân hít sâu một hơi, Kim Lân bao trùm toàn tay phải, đứng vững vàng tựa như Thái Sơn. Từ đợt giao thủ lúc nãy hắn có thể cảm giác được thiếu nữ này công kích rất mạnh, không chỉ hồn lực trực tiếp công kích, tựa hồ còn có cảm giác gì đó khác khác. Chạy đã chạy không được, vậy thì thôi gắng gượng chống đỡ vẫn hơn!
Lam Ngân Thảo bay ra, ngoại trừ quấn quanh bên ngoài đại đỉnh, còn lại tất cả đều tụ tập ở xung quanh cơ thể Đường Vũ Lân.
Thân hình thiếu nữ lần thứ hai trở nên hư huyễn, tựa như biến mất không còn tăm hơi, lại giống như ở khắp mọi nơi. Điều Vũ Lân có thể làm cũng chỉ là liên tục vung Lam Ngân Thảo trong phạm vi nhỏ quanh cơ thể, nỗ lực ngăn cản đối phương.
Đúng lúc này, một tiếng phượng hót kỳ dị đột nhiên vang lên, “Ô!”
Trong tay thiếu nữ không biết lúc nào có thêm một cây tiêu lớn, tiếng tiêu vừa ra, Đường Vũ Lân chợt phát hiện đến thế giới của mình tựa hồ đột nhiên trở nên trì độn. Tốc độ Lam Ngân Thảo phóng thích rõ ràng chậm lại. Chiếc đại hắc đỉnh nháy mắt đã thoát khỏi sự vậy đuổi của Lam Ngân Thảo, phóng lên trời, sau đó lại từ trên trời giáng xuống, trực tiếp vòng ra sau lưng hắn.
“Ầm!” Cảm giác rung động mãnh liệt, choáng váng lần thứ hai truyền đến. Lần này, Đường Vũ Lân trực tiếp bị chấn động bay lên. Cùng lúc đó, đôi tay ngọc của cô gái kia, dễ như ăn cháo tách rời những dây Lam Ngân Thảo, trong nháy mắt đã đến trước mặt Đường Vũ Lân. Hai tay giơ lên, ấn thẳng vào ngực hắn!
Thôi, xong! Tèo!
Đường Vũ Lân có thể cảm nhận rõ ràng sự uy hiếp đối phương mang lại, lúc này, trong lòng hắn chỉ có một ý nghĩ, Song Sinh Võ Hồn, thiếu nữ này có Song Sinh Võ Hồn!
Hơn nữa, nàng dĩ nhiên có thể sử dụng đồng thời hai loại Võ Hồn, căn bản không cần suy nghĩ nhiều.
Đôi bàn tay uyển như bạch ngọc, chỉ chút nữa đã chạm vào ngực hắn, đột nhiên, thân thể Đường Vũ Lân chấn động mạnh, một luồng cảm giác mạnh mẽ kỳ dị từ trong cơ thể tuôn ra. Trạng thái bị đơ của Đường Vũ Lân cũng biến mất!
Đường Vũ Lân chỉ kịp đem cánh tay phải bắt chéo che trước người mình.
“Ầm —— “
Sức mạnh khổng lồ khiến Đường Vũ Lân cảm giác cánh tay phải của mình đã gãy, triệt để gãy vụn. Cánh tay phải mạnh mẽ va vào ngực, đẩy thân thể của hắn bay ngược về sau.
Nhưng lần này hắn không bay xa, sau lưng chính là chiếc đại hắc đỉnh kia, nhuyễn giáp va chạm ở trên chiếc đỉnh lớn, khiến mắt hắn tối sầm lại. Sau đó cô gái kia từ trong hư không thoáng hồi sức, lại đuổi theo, tay phải đưa ra, một lực hút truyền đến, dẫn dắt thân thể Đường Vũ Lân hướng về phía nàng bay tới, tay trái chưởng ra, vẫn là lồng ngực của hắn.
Cánh tay phải đau nhức, nhưng vào lúc này, sau khi liên tục bị đối phương đả kích, huyết mạch trong cơ thể Đường Vũ Lân cũng dần giác tỉnh.
Hắn gầm nhẹ một tiếng, tay phải kim quang toả sáng, Kim Long Trảo đột nhiên xuất hiện. Cùng lúc đó, Tiểu Kim Quang Thảo Xà chui vào bên trong một dây leo Lam Ngân Thảo, hướng phía dưới đánh xuống.
Hoàng Sắc Lam Ngân Thảo tựa như trường mâu, trực tiếp cắm trên mặt đất, dùng sức đẩy lên, giúp Đường Vũ Lân thay đổi phương hướng, thoát khỏi một chưởng suýt trúng của thiếu nữ.
Lúc trước hắn chịu ảnh hưởng của sức hút từ lòng bàn tay thiếu nữ, thân thể rất tự nhiên hướng về phía trước bay vút, lướt qua đỉnh đầu cô nàng. Kim Long Trảo vồ xuống đỉnh đầu đối phương.
Từ lúc bắt đầu chiến đấu đến hiện tại, hắn rốt cuộc cũng có cơ hội phản kích.
“Ô ——” tiếng phượng hót lại nổi lên, Đường Vũ Lân nhất thời lại bị tê liệt một lần nữa.
Thân thể thiếu nữ bỗng nhiên hạ xuống, tay phải chỉ ra, chiếc đỉnh lớn trên không trung đuổi theo Đường Vũ Lân đập tới.
Kim Long Trảo giơ lên, hung hãn đập vào chiếc đại hắc đỉnh.
“Oanh ——” chiếc đỉnh lớn màu đen bị phá nát, chia năm xẻ bảy. Thân hình thiếu nữ bên dưới khẽ lay động một chút, Đường Vũ Lân cũng đã từ trên trời giáng xuống.
Nhưng vào lúc này, Đường Vũ Lân trong lòng đã nghĩ thông suốt, sau khi Kim Long Trảo tay phải đập nát cái đỉnh của đối phương, liền lập tức cấp tốc thu hồi. Đồng thời Hoàng Sắc Lam Ngân Thảo một lần nữa đẩy một lần nữa, cơ thể hắn bay lên cao, không rơi xuống mặt đất.
Ba mươi giây thôi, không phải sao? Nhanh kết thúc nào!
Thiếu nữ cũng sửng sốt một chút, cấp tốc truy đuổi Đường Vũ Lân, sau khi nàng đến trước mặt Hoàng Sắc Lam Ngân Thảo thì…do dự một chút.
Trạng thái Đường Vũ Lân hiện tại kỳ thực cũng không tốt lắm, bởi vì trước sau đã triển khai Kim Long Trảo cùng Hoàng Sắc Lam Ngân Thảo, hồn lực của hắn đã tiêu hao rất nhiều.
Lam Ngân Thảo trên mặt đất dùng sức đẩy một cái, lần này đưa hắn đi rất xa. Cùng lúc đó, Hoàng Sắc Lam Ngân Thảo thu hồi, Tiểu Kim Quang một lần nữa trở lại bên cạnh hắn.
Hắn cố gắng lợi dụng bay trên không trung để kéo dãn khoảng cách càng xa càng tốt.
“30 giây đã hết, cửa ải thứ nhất, thông qua!”
Rốt cục, âm thanh hắn chờ mong cuối cùng cũng xuất hiện, Đường Vũ Lân nhẹ nhàng rơi xuống đất, lộn một vòng giảm chấn, xoay người nhìn lại.
“Cửa ải thứ hai bắt đầu, đánh bại đối thủ của ngươi, hoặc kiên trì thêm ba mươi giây nữa.” Âm thanh điện tử truyền đạt một nhiệm vụ “nhức trứng” khiến Đường Vũ Lân há mồm lè lưỡi.
Giao thủ ngắn ngủi vừa rồi đã bức bách hắn phải sử dụng hai đại chiêu, hồn lực tiêu hao vượt quá 2/3, hiện tại phải qua cửa thứ hai, lại còn phải chịu đựng thêm một quãng thời gian nữa ư?
Thiếu nữ tựa hồ không hề chịu bất kỳ ảnh hưởng gì, vẫn lao về hắn nhanh như cũ, đại hắc đỉnh vậy mà lại không xuất hiện, nhưng quan trọng nhất: cây tiêu lớn vẫn còn ở trong tay nàng.
Làm sao bây giờ?
Chạy? Không ổn! Đối phương tốc độ cực nhanh, bộ pháp cực kỳ tinh diệu. Chạy không phải biện pháp.
Gắng gượng chống đỡ?
Nếu đối phương là người thật, như vậy khác biệt hồn lực so với người thường không bao nhiêu, nàng Song Sinh Võ Hồn, mạnh hơn Hồn Sư bình thường một ít, nhưng hai Võ Hồn liên tục triển khai hồn kỹ, tiêu hao cũng sẽ không hề nhỏ. Nếu đã như vậy, điều mình hiện tại cần làm chính là gắng hết sức cùng nàng đọ sức, dù không đánh bại được nhưng kiên trì thêm 30 giây nữa hẳn không thành vấn đề.
Nghĩ tới đây, Đường Vũ Lân liền…quay đầu bỏ chạy. Giao thủ chậm một giây, thời gian kiên trì càng lâu.
Hồn lực tiêu hao tuy rằng lớn, nhưng thể lực của hắn cũng không bị ảnh hưởng, mỗi một lần đạp chân, đều có thể đem thân thể cấp tốc bắn về phía trước, tốc độ nhanh vô cùng.
Tốc độ thiếu nữ tuy rằng nhanh hơn hắn một phần, nhưng muốn đuổi kịp hắn cũng không dễ như vậy. Một chạy một truy, rất nhanh mười giây liền trôi qua. Thiếu nữ suýt nữa đuổi kịp hắn. Đường Vũ Lân đột nhiên hai chân phát lực, nhảy vọt về phía trước, một đôi Thiên Đoán Trầm Ngân Chuy xuất hiện trong tay.
“Ô —— “. Tiếng phượng kêu.
Mẹ…Lại nữa!
Tốc độ hạ thấp, đầu óc choáng váng, thân thể Đường Vũ Lân không như dự đoán nhảy thoát, mà chỉ thực hiện được một nửa, thiếu nữ cũng đã đến trước mặt hắn.
Lần này, thiếu nữ không trực tiếp công kích hắn, mà một tay nắm lấy vai phải của hắn, kéo xuống dưới, đồng thời chân phải quét ngang, đá vào bắp chân hắn.
Thân thể Đường Vũ Lân nhất thời mất cân bằng, trực tiếp ngã oạch trên mặt đất.
Hai tay vung lên, nỗ lực công kích đối phương. Nhưng thiếu nữ khác nào phi thăng tinh linh vậy, nhẹ nhàng tránh khỏi công kích của hắn. Cùng lúc đó, Đường Vũ Lân ngực đau nhói, lại đã trúng hai quyền.
Quấn Quanh phát động! “Ô!” Giảm tốc độ!!!
Quấn Quanh hồn kỹ lại một lần nữa bị ảnh hưởng, thiếu nữ tách đôi Lam Ngân Thảo, trực tiếp nâng hắn lên.
Đường Vũ Lân bây giờ chỉ có thể dùng hai tay bảo hộ phần đầu, thân thể co lại, dùng hết sức che chắn những chỗ trọng yếu.
“Ầm ầm ầm ầm ầm!” Hắn lúc này, lại như là bao cát hình người, không ngừng bị ngược.Không biết bao lâu trôi qua, âm thanh điện tử lại vang lên, “30 giây đã hết, cửa ải thứ hai, thông qua!”
Đường Vũ Lân chỉ cảm thấy toàn thân nhẹ đi, cảm giác đau tận xương cốt cũng biến mất theo.