Bố cục phối hợp của bọn họ bắt đầu bày ra. Vũ Ti Đóa trên không trung, Ám Hùng Dương Niệm Hạ ở chính diện như xe ủi đất lao về phía đối phương, ánh sáng Hồn Hoàn trên người luân phiên lóng lánh, bộ lông vàng óng ám kim tỏa ra hào quang lóa mắt, đánh thẳng vào tên Khiên Nhân * vừa quay trở lại.* Tác giả dùng cụm: “Phòng Ngự Hệ Chiến Hồn Sư cầm khiên trong tay”lặp đi lặp lại nhiều lần, mình thay từ cho dễ theo dõi.
Khiên Nhân “Dẫn Dắt” hạ lạc ở trên người hắn, hắn mong còn không kịp.
Vào lúc này, đầu não Lạc Quế Tinh liền thể hiện ra lực chưởng khống kinh người trên chiến trường.
Thời điểm Dương Niệm Hạ sắp đánh xuống người Khiên Nhân, đột nhiên ánh bạc lóe lên, Khiên Nhân này lại biến mất không còn tăm hơi. Đòn tấn công của Dương Niệm Hạ nhất thời rơi vào chỗ trống.
Cùng lúc đó, hai tên Mẫn Công Hệ Chiến Hồn Sư đã từ hai bên vòng sang, phân biệt nhằm về Đường Vũ Lân cùng Cổ Nguyệt phía sau Dương Niệm Hạ.
Năng lực của Dương Niệm Hạ không thể nghi ngờ là khắc chế Mẫn Công Hệ Hồn Sư, coi như Phòng Ngự Hệ Hồn Sư cũng chưa chắc có thể chống đỡ được hắn. Thời điểm Khiên Nhân xuất hiện lại lần nữa, đã đến bên người Lạc Quế Tinh.
Trong mắt Lạc Quế Tinh ánh bạc toả sáng, đệ nhất, đệ nhị Hồn Hoàn trên người đồng thời sáng lên. Sau đó một đạo ánh bạc lấp loé, trực tiếp rơi vào trên người Dương Niệm Hạ.
Không Gian Hệ Hồn Kỹ, chỗ cường hãn nhất của nó chính là thuấn phát, không cách nào né tránh. Dương Niệm Hạ thấy hoa mắt, đã bị truyền tống đến 15 mét có hơn, đồng thời trên người đông cứng, đã bị trúng Không Gian Cầm Cố của đối phương.
Có điều, truyền tống khoảng cách gần và không gian cầm cố này chỉ có thể khóa chặt hắn được 2, 3 giây; Nhưng đối với chiến trường đoàn đội đấu này, 2- 3 giây có lúc cũng đã đủ để quyết định thắng bại trên sân.
Dương Niệm Hạ bị truyền tống đi, trước mặt Đường Vũ Lân cùng Cổ Nguyệt trở nên trống trải, hai tên Mẫn Công Hệ Chiến Hồn Sư toàn bộ bộc phát, trong nháy mắt đã đến trước mặt hai người.
Mà một bên khác, Khiên Nhân bên người Lạc Quế Tinh chợt quát một tiếng, tấm chắn trong tay dựng lên, che trên đỉnh đầu Lạc Quế Tinh, hồn lực bản thân toàn diện kích phát, hóa thành một bức tường chắn, bảo vệ Lạc Quế Tinh cùng Hứa Tiểu Ngôn bên cạnh.
Phía sau ba người bọn họ, còn hai gã Hồn Sư khác. Một người trong đó đưa tay lên trời, vô số Hỏa Điểu phóng lên cao, phối hợp cùng tường thuẫn, nỗ lực ngăn trở Vũ Ti Đóa. Mà tên còn lại chính là Phụ Trợ Hệ Hồn Sư lúc trước tiến hành hồi sức cho cả đội. Trên người hắn từng đạo từng đạo bạch quang lấp loé, chỗ nào bạch quang đi qua, hồn lực toàn bộ thành viên trong đội tựa hồ cũng có tăng lên. Đây là một năng lực phụ trợ phi thường mạnh mẽ, Hồn Lực Tăng Cường. Hơn nữa, là tăng cường chồng chất. Chủng hồn kỹ này bên trong một đoàn đội bảy người, không thể nghi ngờ có thể đem lại tác dụng to lớn.
Nét mỉm cười trên mặt Lạc Quế Tinh đã thu lại, cả người hắn lúc này có vẻ tỉnh táo dị thường. Trong con ngươi lập loè hào quang cơ trí.
Không nghi ngờ chút nào, đoàn đội bốn người lấy Vũ Ti Đóa cùng Dương Niệm Hạ cầm đầu này, là lực cản lớn nhất tính tới nay hắn từng gặp. Thế nhưng, hắn vẫn hoàn toàn tự tin vào bản thân mình như trước, bởi vì hắn cũng không phải một người, mà là một đội. Sức mạnh của cá nhân là có hạn, sức mạnh đoàn đội mới là vô cùng. Mà thân là lãnh tụ của đội, làm sao có thể phát huy được thực lực toàn đội mới là quan trọng nhất.
Hắn vẫn chưởng khống toàn trường, Băng Trùy giữa bầu trời bị lượng lớn Hỏa Điểu trung hoà. Lam Ngân Thảo trên mặt đất bay lên cũng bị Khiên Nhân dùng tường thuẫn che chắn, một chân giẫm xuống tạo ra năng lực chưởng khống mặt đất, miễn cưỡng ngăn trở.
Dương Niệm Hạ bị truyền tống đi, là một khâu trọng yếu trong việc chi phối chiến trường. Vũ Ti Đóa không thể nghi ngờ là khó đối phó nhất, nhưng Lạc Quế Tinh rất tin tưởng, lấy sức mạnh cả đội vẫn có thể chiến thắng nàng. Hiện tại điều hắn muốn, chính là làm suy yếu đối phương, tăng cường ưu thế.
Vì lẽ đó, đầu tiên cần phải xử lý, chính là “tên nhị hoàn” yếu nhất trong số các đối thủ. Sau đó sẽ toàn lực đối phó cùng Ám Hùng Dương Niệm Hạ và U Minh Vũ Ti Đóa.
Lam quang lóe lên, một dây Lam Ngân Thảo lặng yên quấn lấy hông Cổ Nguyệt, Đường Vũ Lân dùng sức lôi kéo, Cổ Nguyệt cũng đã cùng hắn sát lại gần nhau. Sau đó hắn lại phát động Lam Ngân Đột Thứ Trận một lần nữa, đồng thời thân thể cúi xuống, mang theo Cổ Nguyệt chui vào trong vòng yểm hộ của Đột Thứ Trận.
Hai tên Mẫn Công Hệ Hồn Sư nhắm về phía bọn họ đều rất ưu tú, cảm nhận được Lam Ngân Thảo dưới chân bạo phát, hai người hầu như là đồng thời nhảy lên thật cao. Nhưng mà Lam Ngân Thảo ở bên dưới lại đột ngột che chắn, khiến bọn họ nhất thời mất đi nhân ảnh của Đường Vũ Lân cùng Cổ Nguyệt.
Một bên khác, Dương Niệm Hạ đã từ trong khống chế tránh thoát được, gào lên một tiếng, lần thứ hai lao vào bên trong đoàn đội của đối phương. Mà Vũ Ti Đóa giữa bầu trời, cũng rốt cục thể hiện ra thực lực cường đại giúp nàng bài danh top 10 của Thiếu Niên Thiên Tài Bảng.
Đang ở giữa không trung, Vũ Ti Đóa hơi lắc người. Lúc trước được Đường Vũ Lân che chở, hồn lực của nàng cũng đã tự điều tiết lại.
Đệ tứ Hồn Hoàn trên người sáng lấp lánh, cả người nàng đột nhiên phân thành ba, phân biệt xuất hiện trên ở ba phương hướng khác nhau trên không trung. Ba đạo bóng người nhìn qua đều là trong suốt, tựa như không có hồn lực. Sau đó ba đạo bóng người đồng thời hướng phía dưới lao xuống.
Đệ nhị Hồn Hoàn trên người đồng thời sáng lên, cùng đệ tứ Hồn Hoàn đan xen rực rỡ, trảo ảnh đầy trời. Thậm chí so với Hỏa Điểu cùng tấm khiên kia còn nhiều hơn.
Cứng đối cứng! Cô nương này rõ ràng là lấy tốc độ tăng cường, rồi lại một lần nữa lựa chọn phương thức chiến đấu cứng đối cứng.
Tiếng nổ vang vọng liên tiếp xuất hiện trên không trung, sắc mặt Lạc Quế Tinh cũng hơi thay đổi. Về mặt tu vi, Vũ Ti Đóa ưu thế quá rõ ràng. Quả nhiên là không hổ bài danh đệ cửu.
Hỏa Điểu Hồn Sư cùng Khiên Nhân đồng thời rên lên một tiếng, thân hình lay động, nhưng dưới sự tăng cường của Phụ Trợ Hệ Chiến Hồn Sư, cuối cùng cũng coi như là miễn cưỡng đứng vững trước một loạt công kích thô bạo này của Vũ Ti Đóa.
Vòng xoáy màu bạc tái hiện, có thể chống lại Vũ Ti Đóa, về sức mạnh đơn lẻ cũng chỉ có Thiên Niên Hồn Kỹ này của Lạc Quế Tinh.
Thế nhưng, ngay trong nháy mắt khi ánh sáng bạc này xuất hiện, ánh sáng của đệ nhị, đệ tứ Hồn Hoàn trên người Vũ Ti Đóa đột nhiên thu lại. Thay vào đó là đệ nhất Hồn Hoàn sáng lóng lánh. Tốc độ của nàng đột nhiên tăng lên dữ dội, trên không trung hóa thành một đạo lưu quang, từ trên trời giáng xuống. Phóng thẳng đến tên Phụ Trợ Hệ Hồn Sư kia.
U Minh Đột Thứ, đây mới là mục tiêu thực sự của nàng. Nàng xếp hạng thứ 9 là dựa vào đánh giá tổng hợp, chứ không phải dựa vào man lực đơn thuần! Từ đầu tới cuối, nàng đều vô cùng bình tĩnh.
Nhưng cũng vừa lúc đó, một cây Băng Mâu sắc bén cực kỳ từ một bên phóng tới. Vị trí này, vừa vặn là con đường mà U Minh Đột Thứ của nàng tất phải đi qua.
Băng Mâu ngưng tụ dị thường, mặt trên lam quang lóng lánh. Không nghi ngờ chút nào, chỉ cần bị nó đánh trúng, tuyệt không phải là một sự tình thoải mái gì.
Vũ Ti Đóa liên tục triển khai mấy cái hồn kỹ, tự thân hồn lực cũng bị ảnh hưởng. Lạc Quế Tinh thậm chí nhìn về Hứa Tiểu Ngôn sau lưng giơ ngón tay cái lên.
Tuy rằng Hứa Tiểu Ngôn chỉ có nhị hoàn, nhưng trong trận chiến giành vị trí lớp trưởng hôm nay, nàng đã không chỉ một lần thể hiện ra tác dụng then chốt đúng lúc, luôn có thể ở thời điểm thích hợp nhất ra tay. Căn bản không cần Lạc Quế Tinh chỉ điểm, nàng cũng có thể phối hợp cùng đồng đội đến mức hoàn mỹ. Có thể nói, bên trong đoàn đội nàng đem lại tác dụng gắn kết, bởi vậy mới có thể ở trong thời gian ngắn như vậy dùng thực lực nhị hoàn thu được sự tán thành của những đồng bọn khác.
Thế nhưng, cũng đúng lúc này, một màn khiến cho tất cả mọi người đều không nghĩ tới xuất hiện.
Vũ Ti Đóa nơi khóe miệng bày ra một nụ cười lạnh lùng, đối mặt Băng Mâu vô cùng sắc bén này, lại không tránh không né, bốn cái Hồn Hoàn màu tím trên người đột nhiên thu lại, thay vào đó chính là một Hồn Hoàn màu tím duy nhất. Cùng lúc đó, toàn thân nàng đột nhiên bắn lên một tầng bạch quang chói mắt, thân thể mềm mại cũng trong nháy mắt bành trướng thêm mấy phần, một bộ lông trắng bao trùm khắp toàn thân.
Hồn Hoàn màu tím duy nhất này trong nháy mắt lóe sáng, mắt thấy Băng Mâu suýt nữa rơi trúng người nàng, Vũ Ti Đóa chỉ trở tay vỗ một cái, nơi đầu ngón tay nàng, từng cây lợi trảo màu vàng xuất hiện, một thoáng liền đem Băng Mâu vỗ nát bấy. Đồng thời thân thể ầm ầm rơi xuống đất, một chưởng vỗ trên đỉnh đầu tên Phụ Trợ Hệ Hồn Sư kia, bạch quang lóe lên, Phụ Trợ Hệ Hồn Sư đã tèo, kết thúc trận so đấu của hắn.
“Song Sinh Võ Hồn!” Lạc Quế Tinh bật thốt lên.
Đúng, ở trong nháy mắt đó, Vũ Ti Đóa đột nhiên từ nguyên bản tứ hoàn giảm xuống chỉ còn nhất hoàn, đồng thời Võ Hồn đại biến, tình huống như thế chỉ có một cái khả năng, chính là, Song Sinh Võ Hồn!
U Minh Vũ Ti Đóa dĩ nhiên lại là Song Sinh Võ Hồn? Chuyện này, người biết tuyệt đối không nhiều.
Không chỉ là Lạc Quế Tinh giật mình, coi như là đồng bạn lâm thời Dương Niệm Hạ cũng đồng thời ngơ ngác. Chẳng trách nhân gia người ta sẽ xếp hạng cao như vậy, nguyên lai dĩ nhiên có tầng bí mật này đằng sau. Người ta là chân chính Song Sinh Võ Hồn.
Sau khi rơi xuống đất, Vũ Ti Đóa không hề nhàn rỗi, toàn thân nàng đều bao trùm bên trong ánh sáng vàng rực rỡ, tối nhiên chỉ có một cái hồn kỹ, thế nhưng, tu vi của nàng lại là trên 40 cấp. Uy năng của Hồn Hoàn này tương đương với một đệ tứ hồn kỹ đấy!
Nàng cường hãn vọt thẳng về phía tên Viễn Công Hỏa Điểu Hồn Sư kia. Cứng rắn đánh vào Hỏa Điểu công kích của đối phương.
Thời khắc suýt xảy ra tai nạn, ánh bạc lóe lên, Viễn Công Hệ Hồn Sư được Lạc Quế Tinh cứu vớt, xuất hiện ở một bên khác. Thế nhưng, dù năng lực chưởng khống của Lạc Quế Tinh mạnh hơn, hắn dù sao cũng chỉ là tam hoàn Hồn Sư, năng lực cũng có hạn. Bên này cứu đồng bạn, sẽ không kịp để ý tới Dương Niệm Hạ từ một bên khác xông lên.