"Bạch thúc thật đúng là..."
Hoắc Linh Nhi nhìn thấy tình cảnh này, đứng bật dậy, khóe mắt trắng bệch. Cô ta tuy rằng cũng từng đánh chết người, nhưng từ trước đến giờ chưa từng thấy loại thủ đoạn tàn nhẫn như thế này!
"Ọe..."
Trong hiện trường không biết có bao nhiêu người bắt đầu nôn ọe, ngay cả cậu em đó trong hai chị em Hồng môn ngồi trong ghế lô cũng không nhịn được mà buồn nôn.
Nhưng cô gái đó sắc mặt lại vẫn bình tĩnh như cũ.
"Dùng bạo để chế bạo, quyền sư Nam Dương quả nhiên là hung hãn nhất. Tên Bạch Tuyền Di này, thực sự là quá tàn nhẫn, một chiêu này đã đủ để chấn nhiếp chín mươi phần trăm cỗ máy sát nhân của giới hắc quyền rồi. Hảo thủ đoạn, hảo thủ đoạn. Dùng bạo chế bạo, dùng hung chế hung... khí thế thoáng chốc đã tăng vọt."
Cô gái này nhìn rất chuẩn, người của giới hắc quyền đều là một đám hung thần ác sát, là cỗ máy sát nhân, quyền sư bình thường cho dù công phu có tinh diệu hơn chúng, nhưng vừa gặp mặt đã bị khí tức giết người như ma của đối phương cướp đi tâm thần rôi.
Sát khí của quyền thủ giới hắc quyền cũng không phải là sát khí của võ sư, mà là một loại huyết tinh khí của dã thú nguyên thủy, không coi mạng người là mạng người. Chúng là một đám dã thú trần trụi, có một cỗ khí tức dã thú phi nhân loại, khiến rất nhiều người vừa gặp mặt đã mất đi khí thế.
Nhưng hiện tại, Bạch Tuyền Di lại dùng thủ đoạn hung ngoan nhất, tàn nhẫn nhất, trần trụi nhất để đục xuyên xác ngoài của những con dã thủ này, khiến cho chúng trong lòng phải cảm thấy sợ hãi, e ngại.
Loại thủ đoạn, chiến thuật tâm lý này quả thực là cao minh.
Cô gái này của Hồng môn, cũng không thể không tán thưởng.
"Ồ!" Đồng thời vào lúc này, Tương quân Biko người Nga trong ghế lô nhìn thấy cảnh này, cũng kinh ngạc đến nỗi đứng bật dậy. Cổ họng của hắn cũng ngưa ngứa, nhưng cố gắng khống chế để mình không nôn ra.
Còn một số người ở bên cạnh hắn sớm đã nôn mửa be bét.
"Người Hoa từ lúc nào đã biến thành ma quỷ rồi! Đây chính là người Hoa luôn có tính cách ôn hòa sao?" Biko có chút không dám tin vào mắt mình, hắn cũng đã từng thấy qua một số hòa thượng Thiếu Lâm tới nước Nga biểu diễn võ thuật, nhưng đều coi từ bi gì đó là chính. Nói trung trong lý giải của hắn, võ thuật Trung Quốc đều ôn hòa chậm chạp, không có tính công kích. Đối với cách đấu thuật dạng này, hắn luôn cho rằng không thể ra chiến trận chân chính chém giết, nhưng Bạch Tuyền Di hiện tại thì đã phá vỡ hình tượng của võ thuật Trung Quốc trong lòng hắn.
"Người Máy, trong lòng mày đã sợ hãi rồi! Xem ra, mày không thích hợp để đi đâu, đành để tao tự mình ra mặt vậy."
Trong ghế lô ở phía bên kia, ba quyền thủ đỉnh phong của giới hắc quyền tới từ Siberia cũng đồng thời nhìn thấy tình cảnh này. Trong đó người có biệt danh là người máy thân thể hơi run rẩy, không biết là đang hưng phấn hay là đang khẩn trương.
Đúng vào lúc này, một người trong đó cất tiếng.
Gióng nói của người này rất hùng hậu, rõ ràng hắn là nhân vật cấp thủ lĩnh.
Vị thủ lĩnh này, ánh mắt cũng phi thường độc đáo, vừa thấy động tác trên người quyền thủ có biệt danh là người máy đó là biết hắn đã mất đi sự bình tĩnh, cho nên ngăn cản hắn hành động.
Vốn là hắn muốn an bài cho Người Máy lên sân đấu, nhưng hiện tại hành động hung ngoan tàn nhẫn của Bạch Tuyền Di đã đánh vỡ lòng tin trong lòng dám dã thú này, mất đi ưu thế của dã thú khiến người ta phải sợ hãi, vị thủ lĩnh này biết rằng, muốn thắng thực sự là một chuyện rất gian nan.
Thế là, hắn chuẩn bị tự mình thượng tràng. Trong bóng tối, hắn ngẩng đầu lên, lộ ra một khuôn mặt giống như dã thú, còn có da thịt và cái trán bóng loáng, chính là hắc quyền chi vương trong trại huấn luyện Siberia.
Hắn vẫn mặc quần áo màu đen có mũ chùm đầu, cứ thế từ trong gian ghế lô bước xuống.
"Tướng quân Biko, hắc quyền chi vương Peter Major muốn tự mình xuất thủ rồi."
Khi hắc quyền chi vương mặc áo dài có mũ chùm đầu màu đen từ trong gian ghế lô của mình đi ra, một người Nga ở bên ngoài đã nhìn thấy, lập tức chạy vào báo cáo cho tướng quân Biko của Nga.
"Ồ? Vị hắc quyền chi vương này cuối cùng cũng xuất thủ rồi ư? Xem ra bọn họ cũng bị thủ đoạn của người Hoa này dọa khiếp rồi, không nhịn nổi nữa. Tôi còn cho rằng bọn họ đều là động vật máu lạnh cơ đấy."
Tướng quân Biko hưng phấn thốt lên.
"Bảo Bạch Tuyền Di lên đi." Khi hắc quyền chi vương bước ra khỏi ghế lô, Vương Siêu nói với người thiết đãi ở trong ghế lô của mình.
"Sao? Sư phụ muốn tự mình xuất thủ ư?"
Hoắc Linh Nhi ngây người.
"Cái tên hắc quyền chi vương gì đó cũng có chút thực lực, Bạch Tuyền Di không dễ dàng thu thập được hắn đâu. Con ruồi này đã muốn làm phiền ta, ta phải đập chết nó thôi, nếu không cứ để nó vo ve quanh người mãi cũng phiền lắm. Đáng tiếc Ba Lập Minh không có ở đây, nếu không, ông ta xuất thủ xử lý thì tốt hơn."
Vương Siêu hời hợt nói.
Nhất cử nhất động của hắc quyền chi vương trong ghế lô đối diện Vương Siêu đều rõ như lòng bàn tay, trực tiếp căn cứ vào hô hấp của đối phương, Vương Siêu liền mẫn duệ phán đoán ra rằng, thực lực của hắc quyền chi vương này rất mạnh, Bạch Tuyền Di e rằng không thu thập được hắn. Vương Siêu cũng không muốn người phe mình bị thương, cho nên dứt khoát tự mình ra tay, đập chết con ruồi này.
"Sao có thể để anh xuất thủ được?" Mấy người bọn Lữ Lão Lộc vội vàng nói.
"Không sao, trong lòng tôi đã có tính toán. Đối phương cũng có chút bản sự, các người cho dù là ai lên cũng không nắm chắc được phần thắng đâu, vạn nhất bị thương, rồi để người này giết tới trước mặt tôi thì quá thất sách. Trên đại hội võ đạo, địch nhân của các người sẽ có rất nhiều, chỉ giới quyền pháp Nhật Bản thôi cũng có sáu bảy chục người rồi, cũng đủ để đánh."
Vương Siêu xua xua tay, đứng dậy đi xuống.
"Vương Siêu xuất tràng rồi... Chẳng lẽ hắc quyền chi vương đó thực sự cường hãn như vậy ư, không ngờ có thể bức được Vương Siêu phải ra tay?"
Vào lúc thân hình của Vương Siêu xuất hiện ở giữa bậc thềm, người trẻ tuổi của Hồng môn đó đột nhiên đứng bật dậy, đồng thời, cô gái Vô Cực Đao đó cũng đứng dậy.
"Không phải, Vương Siêu xuất tràng là muốn đánh chết hắc quyền chi vương đó một cách nhanh chóng. Thực sự là đáng để chờ mong, không biết hắc quyền chi vương có thể chống đỡ được mấy chiêu của Vương Siêu nhỉ?"
Cô gái vừa nhìn đã biết rõ mục đích chân chính của Vương Siêu, là muốn nhanh chóng đánh gục người của giới hắc quyền.
"Ồ! Vương Siêu ra rồi ư?" Trong một gian ghế lô, Lưu Gia Tuấn của Đài Loan cũng đứng dậy: "Không có lý nào. Chẳng lẽ thực lực của hắc quyền chi vương cường hãn như vậy ư? Nhưng Bạch Tuyền Di còn chưa đánh sao dã xuống đài rồi. Ồ, ta hiểu rồi, Vương Siêu muốn nhanh chóng giải quyết đối phương, để ta xem xem hắn làm cách nào để diệt được đám ruồi muỗi này."
"Vương Siêu sao lại thực sự ra mặt chứ?" Đồng thời vào lúc này, một số người tới xem nhiệt nào cũng bắt đầu cảm thấy kinh ngạc.
Lần này giới hắc quyền Siberia tới càn quét giới hắc quyền Nam Dương, rất nhiều người có tin tức linh thông đều tới xem náo nhiệt, hoặc là muốn tới xem một trận ác chiến lớn.
Quyền thủ của giới hắc quyền, mỗi người đều là một cỗ máy giết người. Tuy rằng ai ai cũng nói rằng Nam Dương cao thủ như mây, nhưng giới hắc quyền này của không kém, hai bên đánh nhau sống chết, khẳng định sẽ có thương tổn. Rất nhiều người cũng vốn là muốn xem cao thủ của Đường môn bị hao tổn mà đến. Nhưng ai cũng không ngờ rằng, vừa qua mấy trận mà nhân vật Vương Siêu được người người chờ mong này đã xuất tràng rôì.
"Anh sao lại xuống đây!" Bạch Tuyền Di đứng trên đài, đang đợi đối thủ tiếp theo thì không ngờ lại thấy Vương Siêu bước lên đài. Hắn không khỏi ngây người, vội vàng hỏi.
"Lão Bạch, anh xuống đi, không cần phải ra tay một cách thảm liệt như vậy đâu." Vương Siêu vỗ vỗ vai Bạch Tuyền Di.
Bạch Tuyền Di dõi mắt nhìn về phía một đại hán từ trên một bật thang bước xuống.
Đại hán này toàn thân mặc áo dài có mũ chùm màu đen, nhưng thân hình lại cao to tới kinh người. Thể cách cũng tráng kiện, giống như là một người khổng lồ. Tuy còn cách mấy chục mét, nhưng mỗi một bước chân của đối phương vẫn tạo cho Bạch Tuyền Di một áp lực to lớn.
Trong cảm giác của Bạch Tuyền Di, đối phương giống như một ma vương khủng bố, từ trong Tu la Địa Ngục chậm rãi bước ra.
"Áp lực lớn quá!" Bạch Tuyền Di cảm giác được áp lực to lớn, quay lại nhìn Vương Siêu, nhưng thấy hắn giống như là không có chuyện gì.
"Đối với mình mà nói thì áp lực này rất lớn, nhưng đối với lão ca Vương Siêu mà nói thì lại hết sức bình thường. Anh ấy đã muốn tự mình xuất thủ, mình phản đối cũng vô dụng." Bạch Tuyền Di trong lòng nghĩ vậy, rồi xoay người bước xuống đài.
Khi hắn bước xuống bậc thang, đại hán giống như là người khổng lồ đó đang từng bước bước lên bậc thang xi măng. Đối diện với Vương Siêu, lật mũ chùm đầu, để lộ ra cái đầu bóng loáng và bộ mặt giống như dã thú.
"Ngươi là Vương Siêu? Sao vậy? thủ hạ của ngươi còn chưa đánh mà đã bảo hắn xuống rồi ư?Ngươi thiếu kiên nhẫn như vậy cơ à?" Đại hán này rõ ràng chính là hắc quyền chi vương Peter Major của trại huấn luyện Siberia.
Hắc quyền chi vương không ngờ lại nói được tiếng Trung, tuy hơi cứng ngắc, nhưng ý tứ rất rõ ràng.
"Ngươi đã đọc một số tiểu thuyết kỵ sĩ chứ, kỵ sĩ trong tiểu thuyết kỵ sĩ muốn khiên chiến đại ma vương, luôn là từng bước đánh chết thủ hạ của ma vương trước, mà ma vương ngu xuẩn thì lại thật thà phái thủ hạ có thực lực tương đương tới để kỵ sĩ tiêu diệt. Sau cùng chỉ còn lại một mình mình. Kỵ sĩ dũng cảm, kỵ sĩ dám khiêu chiến Ma Vương, ngươi nói xem ta có phải giống như dạng ma vương ngu xuấn trong tiểu thuyết không?"
Vương Siêu nhìn chằm chằm vào hắc quyền chi vương khổng lồ cao hơn hai mét này, chậm rãi nói, trong lời nói của hắn rõ ràng là có ý trêu tức.
Hắc quyền chi vương Peter Major cao hơn Vương Siêu cả một cái đầu, thân thủ cũng to gấp đôi Vương Siêu! Nhưng ánh mắt khi nói chuyện của Vương Siêu lại vẫn như từ trên cao nhìn xuống, thực sự giống như là một đại ma vương đang nhìn một kỵ sĩ bé nhỏ.
Cho dù là bản thân hắc quyền chi vương Peter Major cũng cảm thấy mình thực sự giống như một kỵ sĩ trong tiểu thuyết, còn Vương Siêu chính là một đại ma vương.
Hống!
Hắc quyền chi vương không thể chịu đựng nổi ánh mắt đó được nữa, đột nhiên ngẩng mặt lên trời gầm một tiếng, hai tắc nắm lấy áo choàng đen rồi xé một cái, lộ ra thân thể giống như trâu nước, cơ nhục giống như loa văn cương.
Vào lúc hắn xé áo, Vương Siêu nhẹ nhàng giẫm một bước. Rầm! Thân thể của hắn cũng kịch liệt bàn trướng, da thịt thô đại toàn thân trong nháy mắt biến hóa thành một ma vương so với hắc quyền chi vương còn cao to hơn.
Lúc này, Vương Siêu thực sự giống như một đại ma vương.
Rít!
Sau khi Vương Siêu vừa bành trướng, không khí quanh người chấn động nổ tung, tiếng rít kịch liệt phá không vang lên không ngớt, cả bậc thềm bằng xi măng giống như bị xe lu từ mấy trăm tầng đè xuống, xuất hiện rất nhiều vết nứt