Vương Siêu lúc này một bên nhìn vào sân thi đấu, một mặt chú ý đến động tĩnh của Triệu Quang Vinh cùng với thầy trò Lâm Đình Phong, mặt khác càng âm thẩm chú ý đến trong sân vận động này xuất hiện rất nhiều nhân vật đặc thù hay không. Trong lỏng hắn như gương sáng, nếu như người của Ngô Văn Huy tại Bắc Kinh bất minh, nhất định sẽ âm thầm phái ra nhân vật lợi hại, tiến hành bí mật hành động, mà không dám giơ đuốc cầm gậy điều động bộ đội, súng vác vai, đạn lên nòng kiểm tra cùng bao vây.
Đây cũng là một nguyên nhân quan trọng khiên hắn dám đèn Bác Kinh, xâm nhập đầm rồng hang hổ.
Nơi này cũng không thích hợp điều động bộ đội quy mô lớn. nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất tuyệt không sai! Nếu như ở tỉnh S, Vương Siêu khẳng định số lượng lớn cảnh sát bộ đội sẽ xuất động, đem tất cả địa phương khá nghi vây đến kiến chui không lọt, điều tra phong tỏa các cửa ra. quân khu trưởng khu tỉnh Chu Lương chính là thủ hạ của Ngô Văn Huy!
"Mình quá nhạy cảm hay không?" Vương Siêu sờ sờ mặt ý tiêu sái di chuyển, vừa rồi hắn lẻn vào nhà vệ sinh, lại thay đổi một da mặt chút cho phù hợp với vóc người, tại Nam Dương theo học thuật hóa trang này. Đây là kỹ năng thực dụng hạng nhất, tùy thân đều mang theo ba bốn da mặt khác nhau cùng với một số hộp trang điểm tinh xảo.
"Nếu như vóc người co rút thấp một chút thì tốt hơn. Thế nhưng y phục quá to sẽ không thích họp, trái lại sẻ lộ ra kẽ hở".
Phân ứng của Vương Siêu rất nhanh, ngay từ đầu phát hiện bất thường đến chuẩn bị xong chỉ là mười phút mà thôi. Vương Siêu trở lại nơi sân quan sát bốn phía, nhưng chưa phát hiện tình huống gì đặc thù.
Hắn cảm giác tinh thần của mình dường như có chút khẩn trương: "Dù sao chỉ là suy đoán. hay là đối phương chưa phát hiện mình? Triệu Quang Vinh cũng là trùng hợp về nước xem đại hội giao lưu võ đạo lần này? Hắn là Hội trưởng của Tổng hội Võ thuật truyền thống Trung Quốc Nam Dương, khẳng định hứng thú đối với đại hội võ đạo lần này"
Đến giờ hắn mới biết, cảnh giới không gặp không nghe thấy mà cảm ứng được nguy hiểm mà tránh của Đường Tử Trần lợi hại đến thế nào.
Nếu hắn có cảnh giới này. trước khi tới đây khẳng định sẽ cảm ứng được nguy hiểm. sẽ đưa ra đối sách tương ứng chứ không hẳn bị động đến tình thần khẩn trương thế này.
Lúc này hai trận thi đấu trọng yếu trong sân đã bắt đầu! Chính là người quan hệ mật thiết cùng Vương Siêu. Triệu Tinh Long và Hoắc Linh Nhi.
Hai trận thi đấu nam đối nam. nữ đối nữ này không phải đồng thời tiến hành, mà là nam trước nữ sau cùng một sân.
Đầu tiên đi tới giữa sân là Triệu Tinh Long cùng Vương Hồng Cát, Hoắc Linh Nhi cùng Lạc Tiểu Manh vẫn đứng ở hai sân. chở sau khi hai người này phân ra thắng bại. sẽ tiến hành quyết đấu!
Lúc Triệu Tinh Long thấy Vương Hồng Cát cũng sửng sốt giật mình! không phải là khí chất toàn thân Vương Hông Cát yên lặng uy nghiêm như sư tử đang ngủ, mà là tướng mạo của Vương Hồng Cát.
"Đối thủ này quá tuấn tú, ta cảm giác không đành lỏng hạ thủ, sợ chạm một chút liền phá hỏng da" Trong lòng Triệu Tinh Long đột nhiên dâng lên một ý niệm.
Xem qua là Vương Hồng Cát sở luyện Đông Tử Công của Thái Tử đảng, "trong nháy mắt có thể phá" hình dung làn da mềm mại của hắn một cách chân thực nhất!
Không sai. Chính là "trong nháy mắt có thể phá"! Da của Vương Siêu cũng tốt, là màu ánh sáng ửng hồng tựa như trẻ con. Cảm thụ được cái gì là "Tiên thiên hài nhi".
Mà da Vương Hồng Cát lại mềm mại! Mềm mại giống như đóa hoa, tùy ý thả xuống nổi trôi trên mặt nước!
Nếu không phải mặt Vương Hồng Cát có khí chất uy nghiêm thì Triệu Tinh Long cho rằng đối phương là một mỹ nhân mặc nam trang!
"Người này nếu trang điểm thành nữ nhân. không biết mê chết bao nhiêu nam nhân!" Tuy rằng Triệu Tinh Long là một người chính phái. nhưng thấy đối thủ này trong lòng nhịn không được thoáng hiểu sai một chút.
Không chỉ là Triệu Tinh Long mà tất cả nam nhân nữ nhân ở đây thấy Vương Hồng Cát lên sân, con mắt không chớp, nhiều ít đem ánh mắt đặt trên thân người nầy! Ngay cả ánh mắt của Triệu Quang Vinh đều chăm chú vào trên mặt Vương Hồng Cát.
Vương Siêu thấy ánh mắt của Hoắc Linh Nhi sau khi thấy Vương Hồng Cát cũng chợt thoáng khác lạ, khẳng định trong lòng nàng đang kinh ngạc: "Nêu như mặc nữ trang. Vương Hồng Cát này là một tuyệt thế ngụy nương..." Hoắc Linh Nhi tại Nhật Bản học tập qua kiếm đạo, đối với hạng tiểu nam sinh già nữ sinh trang điểm lên còn đẹp hơn trăm lần. Trong tiềm thức Hoắc Linh Nhi có chút hứng thú, lúc theo Vương Siêu học nghệ, nàng đôi khi kể về điều này.
Hoắc Linh Nhi có khí chất của Đường Tử Trần nhưng nghịch ngợm, là nữ phú hào gia sản hằng tỉ dưỡng thành tính. không uy nghiêm thành thục như người lãnh đạo đại môn phái như Đường Tử Trần. Chính là nguyên nhân này trong tiềm thức của Vương Siêu chỉ coi Hoắc Linh Nhi như muội muội.
Lúc Vương Hồng Cát lên sân, tất cả ánh đèn flash đều chóp lên liên tục, thật giống tổng thống nước Mỹ mời dự họp hội chỉêu đãi ký giẩ. Bởi vì hắn thật sự là quá "Đẹp"!
Vương Siêu là người duy nhất không bị tướng mạo của Vương Hồng Cát hấp dẫn! hắn chính là muốn xem võ công sở luyện của Vương Hồng Cát như thế nào.
"Đồng Tử Công" là công pháp bắt đầu khắc khổ luyện tập từ bé, Thiếu Lâm Đông Tử Công, Võ Đang Đồng Tử Công được truyền thừa trong cả Thiếu Lâm Tự cùng núi Võ Đang, thế nhưng bây giờ loại công phu này đã thất truyền.
Nguyên nhân bởi vị luyện nó có nhiều cấm kỵ. Đầu tiên là cấm dục. Lại chú ý lý luận "Thuận thì thành người, nghịch thì thành tiên", từ nhỏ người luyện môn võ công này bên trong thì uống thuốc đặc thù Nội Tráng Hoàn tẩy rữa thân thể. Bên ngoài thì xoa thuốc nội hành khí huyết.
Do cấm dục nên người luyện Đồng Tử Công có dục vọng rất mạnh! Bởi vì thân thê tốt, lưng cũng tốt, thông thường mười tuổi liền trưởng thành, dục vọng lớn hơn người thường mười lần thế nhưng không thể phát tiết. Do sau khi kinh qua Đồng Tử Công rèn đúc toàn thân máu huyết phi thường hoạt bát. Hợp lại thành hình tròn. Thu lại thành hình trứng! Dục vọng cuồn cuộn một thật giống như là mở cống xã nước.
Thực ra người luyện võ khác cũng cấm kỵ này, máu huyết luyện linh động giống như ngựa hoang thoát cương, thân thế tốt dục vọng cũng mạnh, thế nhưng rất khó khống chế, một ngày không khống chế được tâm ý, dục vọng tùy ý phát tiết sẽ gặp họa. Rất nhiều người luyện võ chính là không kiềm chế được, ỷ vào thân thể tốt liền làm xằng bậy. Sau cùng tinh nguyên thân thế trống rỗng đột tử. Hoặc là công phu không thể nào tiến bộ.
Trừ phi công phu luyện đến cánh giới "Bảo Đan", máu huyết của toàn thân đều tùy ý khống chế. Lúc này mới có thể tiêu trừ nhưng cấm kỵ này.
Dục vọng cường liệt nhưng nếu đem sức mạnh tinh thần chuyển hóa thành khí lực thì mỗi ngày không buồn ngủ. Giữ được thân xác tinh thần tốt, sức mạnh đều thành khí lực mà không phát tiết ra ngoài.
Thế nhưng dục vọng của Đồng Tử Công này mãnh liệt hơn nhiều, ý chí khắc chế phải mạnh hơn người luyện võ thông thường nhiều. Đây là một nguyên nhân khiến nó thất truyền, năm đó Thiêu Lâm Tự có rất nhiều hòa thượng bại hoại, chính là từ nhỏ luyện Đồng Tử Công mà không khắc chế được dục vọng, đi ra ngoài vi phạm pháp lệnh. Xã hội cổ đại không vũ khí nóng, ước thúc đối với người luyện võ nhỏ hơn nhiều so với xã hội hiện đại.
Cho nên đệ nhất môn quy của Thiếu Lâm chính là không cho phép phạm dâm giới.
"Võ công của Vương Hồng Cát tuy rằng không tới Hóa Kình nhưng tuyệt không dưới Lưu Thanh! e rằng Tinh Long không phải đối thủ. nhưng công phu của Tinh Long cũng không kém, hơn nữa sinh ra từ hắc quyền đã giết người, không biết kinh nghiệm thực chỉến sinh tử của Vương Hồng Cát thế nào? Tinh Long cũng có phần hy vọng thắng" Vương Siêu liếc mắt, phán đoán thân thủ Vương Hồng Cát!
Ngay lúc mọi người đều chú ý tới tranh đấu của Triệu Tinh Long cùng Vương Hồng Cát, rất nhiều người mặc y phục thường, khí chất trầm tình nghiêm túc, da ngâm đen, tốp năm tốp ba từ mấy lối lớn tiến vào sân thi đấu!
Ngày hôm nay rất nhiều người ra ra vào vào, những người này không làm người ta chú ý, Thế nhưng trong mắt Vương Siêu, bọn họ thật sự không thua gì một cây Chủy thủ sắc bén. Một Lão Nha đầy kịch độc của rắn hổ mang! Hơn nữa khí chất rất giống chỉến sĩ chỉến hỏa của Đường Môn!
"Tới rồi! Quả nhiên tới rồi! Thản phận của ta bại lộ! may mắn là những người này chi dám lén điều tra. không dám trắng trợn phong tỏa sân vận động, nói cách khác ta giết người đi ra được nhưng cũng chạy không được! Có điều là bây giờ ta cũng không muốn đi ra ngoài, đợi đục nước béo cò. Ta cũng không tin đã biến thành như vậy còn phải trốn. cỏ điều là nhưng người này tìm tòi, lẽ nào bọn họ còn muốn kiểm tra CMT của từng người sao?"
Vương Siêu thấy nhưng người này xuất hiện rốt cuộc đã rõ ràng, thân phận của hắn không biết từ lúc nào đã bại lộ!
Hắn đã ở vào trong hoàn cảnh hết sức nguy hiểm!
"Triệu Quang Vinh. Ngươi dám cấu kết bộ đội! Ta sẽ cho ngươi chết không được tử tế!" Trong nháy mắt, trong lòng Vương Siêu sinh ra sát khí. Có kẻ thực sự uy hiếp an toàn của mình. hắn tuyệt không keo kiệt hiển lộ thủ đoạn sấm sét của mình!
Tuy rằng sát khí trong lòng chợt lóe nhưng Vương Siêu không nhìn Triệu Quang Vinh. Các cao thủ vôn vô cùng mẫn cảm! Cho dù là cao thủ Hóa Kình bị ánh mắt tràn ngập địch ý nhìn sẽ lập tức cảm ứng được! Huống chi là đại cao thủ Bão Đan như Triệu Quang Vinh!
Vương Siêu cũng không vội ra ngoài, bởi ở ngoài không đã an toàn ơi! Bên trong những người này không thể lục soát nhưng một khi đi ra. chưa chắc bọn họ đã không dám!
Hiểu thông điểm này, Vương Siêu không chi không khủng hoảng, trái lại là khí định thần nhàn quan sát thi đấu trong sân.
Thi đấu quả nhiên thiên biến vạn hóa. Kết quả cuối cùng ngay cả thần tiên cũng không đoán được! Cũng giống như năm đó Vương Siêu luận võ cùng Trương Uy, không ai đoán được ai sẽ thắng, thẳng tại mấy chiêu...
Lán này Vương Siêu cũng thế!
Nguyên nhân là vừa lên trận, Triệu Tinh Long thấy da cùng tưởng mạo của Vương Hồng Cát thì tinh thần sửng sốt một cái! Lập tức bị Vương Hồng Cát nắm bắc cơ hội, thán thể một cung. hai tay như kéo sợi bắt đầu cắt xén.
Triệu Tinh Long nháy mắt phục hồi tinh thần. Thân thể chợt lóe. Cổ tay thuận thế quấn lấy bắt bí, bóp tới trên cánh tay của Vương Hồng Cát, một kích Oa Tâm Trừu đánh tới, giống như dùng báng súng lớn đâm chỗ tim của đối phương, đồng thời đầu gối Triệu Tinh Long cũng húc lên, lấy công phu "Kim Kê Độc Lập" đánh về háng của Vương Hồng Cát!
Triển Ti Đại cầm Nã này của Triệu Tinh Long thế đi như nước chảy, không chút đình trệ, hoàn toàn phối hợp một mạch trên thân, kế tiếp xuyên suốt. Quả thực kinh điển hơn so với sách! Đến ngay cả Vương Siêu. Ngoại trừ dùng lực lượng sức bạo phát ngoài một tấn đánh vào thì nhìn không ra kẽ hở!
Thể nhưng vào lúc Triệu Tinh Long bắt trên cổ tay của Vương Hồng Cát, giống như là lần đầu tiên nắm tay nữ nhân, thân thể hơi run lên khiến xuất hiện mất cân bằng rất nhỏ! Lập tức sau đó bị một thức "Thượng Tí Phán Nữu" của Vương Hồng Cát hóa giải, "Đại Mãng Phiên Thân" mạnh mẽ, lưng ngay tức thì uốn một cái, đánh Triệu Tinh Long ngã văng ra ngoài
Triệu Tinh Long cũng rất tuyệt, bị một cái quăng vậy mà vẫn còn cứng rắn ổn thân, chỉ là lui về phía sau hai bước. Thế nhưng sự lỏng lẻo này đã bị Vương Hồng Cát vặn bước nhấc tới.
Bốp! Một cước như gió bão phóng ra, nhanh như tên nỏ đạp tới trước ngực. Nhất thời cả người bay lên rơi xuống nơi ngoài sân. xoay người mới đứng lên được.
Thi đấu này không phải trên lôi đài hắc quyền nên có mang theo giáp che ngực. Triệu Tinh Long ngoại trừ sắc mặt tái nhợt thì không bị tổn thương
Có điều khi hắn đứng lên. giáp che trước ngực đột nhiên lụp bụp nát ra. Đồng thời áo của Triệu Tinh Long giống như là bị vật gì xoắn lấy vậy.
"Hảo Thoái Kình!" Vương Siêu tán thường một tiếng, một cước vừa rồi của Vương Hồng Cát, khi đá tới dụng cụ bảo vệ của Triệu Tinh Long, có một động tác rất nhỏ xoay tròn, không phải người có nhãn lực đặc biệt tốt thì nhìn không ra. Thoái pháp như vậy giống thủ pháp trong Thái Cực Nhu Chủy.
Nếu không phải Triệu Tinh Long tại lúc bị đá, ngực có lực phòng thủ thì sớm đã bị Toàn Kình xoắn bị thương trái tim. Từ điểm này cũng nhìn ra, công phu của Triệu Tinh Long luyện rất tốt.
"Tinh Long, ngươi làm sao thế! Vừa rồi động thủ sao còn lưu tình? Nội công của hắn rất thâm hậu! Lúc ngươi dùng Triển Ti Đại Thủ bắt tay của hắn vì sao run rẩy? Nếu không có cái lỏng lẻo này. còn phải đánh dài!" Hoắc Linh Nhi rất tức giận, thấy Triệu Tinh Long vừa xuống nàng liền mắng luôn!
"Cái này không phải trên lôi đài hắc quyền, quên đi!" Triệu Tinh Long thua nhưng không chút nào để ý, ánh mắt phi thường kỳ quái: "Tay hắn quá trơn, xương thịt giống như nước làm đậu hũ vậy, ta cầm không được, có điều không phải còn cơ hội sao? Lần này chỉ là tuyển chọn thi đấu, đại hội võ đạo lần sau mới là chân chính. Lưu chút tinh thần cũng tốt!"
"Cái gì bắt không được, là không đành lòng đi! Ngươi xem ta cầm tay hắn, xem ta lúc phân cân thác cốt run hay không nhé!" Hoắc Linh Nhi hung hăng chân bước đi tới Vương Hồng Cát nói: "Ngụy nương. Có hứng thú phối hợp giúp đỡ nhé?"
"Đương nhiên là có húng thú. Nghe nói Hoắc tiểu thư là đồ đệ của võ thuật truyền thống Trung Quốc đệ nhất quyền sư Vương Siêu, có thể kiến thức một chút tự nhiên không thể tốt hơn!" Vương Hồng Cát nghe Hoắc Linh Nhi xưng hô hắn như vậy, lại không thèm để ý chút nào, vẫn một bộ yên tĩnh. Giống như bất luận tình huống gì bên ngoài cũng không rung động đến tâm tình của hắn.
"Ngụy nương này tâm ý rất trâm, không bị ngoại vật ảnh hưởng, không thể coi thường được!" Trong lòng Hoắc Linh Nhi khẽ động hít sâu một hơi, vừa rồi là ngôn ngừ để dao động tới tâm tình đối phương mà thôi.
"Hoác Linh Nhi, đối thủ trận này của ngươi là ta! Để ta tới kiên thức quyền pháp của ngươi một chút đi" Đúng lúc này một nữ nhân bên cạnh đi ra, hai tay cô này rất dài. ánh mắt nhếch lên, tóc rất dài tết thành bím tóc nhỏ, nhìn qua có chút phong tình dị quốc, nàng là sư muội của Giang Hải- Lạc Tiểu Manh.
"Tốt, các ngươi cùng lên đi!" Hoác Linh Nhi vuốt tay, tạo thành một quyền ấn là "Mãn Nguyện Ấn", bí thủ trong Phiên Thiên Ấn của Vương Siêu. Vốn là một thủ pháp dẫn đạo trong mật phật giáo, tượng trưng Phật tổ vô thượng, thỏa mãn tất cả nguyện vọng tốt đẹp của chúng sinh. Lại bị Vương Siêu dung nhập vào trong Đường Môn Bát Quái Tam Đại Thức.
"Thật là uy phong, hảo khí phách!" Vương siêu thấy đồ đệ mình khí khái như thế. trong lòng cũng có chút đắc ý.
Thế nhưng hắn vừa đắc ý không bao lâu liền thấy Triệu Quang Vinh đi tới cạnh mình, cách khoảng năm sáu người!
Các chiến sĩ vừa trà trộn vào đều chú ý những người cao một mét tám, không để ý tới Vương Siêu.
"Hừ hừ!" Trong lòng Vương Siêu cười nhạt một tiếng, bởi hắn thấy Ba Lập Minh cũng xuất hiện ờ trong đây xem trường của luận võ Vương Siêu tâm niệm chợt lóe, đi tới bên người Ba Lập Minh.
"Lão Ba" thanh âm Vương Siêu ép tới rất thấp gọi một tiếng.
"A? Ngươi súc cốt hóa trang? Hảo Súc Cốt Pháp. lại có thể một điểm nhìn không ra ở bên ngoài!" Ba Lập Minh nghe thanh âm. biểu tình sửng sốt sau đó khôi phục nguyên trạng hạ giọng tán thưởng một tiếng, sau đó hỏi: "Lẽ nào ngươi bị người theo dõi?"
Ba Lập Minh hung hãn vô cùng nhưng tâm vô cùng tư thông minh tinh tế. Bằng không, tại nhiều lần đấu võ ba mươi năm trước sớm đã bị đánh chết rồi.
Ba Lập Minh đã đáp ứng, sau khi tham gia đại hội võ đạo thì gia nhập vào Đường Môn, cầu cho mình đạt được cảnh giới Bất Phôi, cho nên thân phận cùng tình cảnh hiện tại của Vương Siêu, hắn đều biết hết.
"Có thể bị nhiều người theo dõi nhưng uy hiếp chỉ có một. chính là người kia. thấy chưa? Người mặc áo khoác màu vàng kia. Hắn là hội trưởng của tổng hội võ thuật truyền thống Trung Quốc Nam Dương" Vương Siêu nói.
"Ta đã sớm chú ý tới người này, là một cao thủ, khí chất trên người cũng bất đồng, là Bão Đan" Ba Lập Minh nói: "Không ngờ ở đây lại có nhản vật như vậy!"
"Ngươi có hứng thú giao thủ cùng hắn không? Thái Tổ Trường Quyền của người này là chính tông gia truyền. Ta đã cùng hắn giao thủ! Người này là kẻ phản bội của Đường Môn chúng ta".
"Hử? Đã giao thủ cùng ngươi? người này nếu phản bội Đường Môn các ngươi, ta phải đánh chết hắn, cũng là làm một danh trạng gia nhập vào Đường Môn các ngươi! ngươi đã đánh vỡ hư không, Kiến Thần Bất Phôi nhưng môn chủ của ngươi còn lợi hại hơn. lại có thể trí thành chi đạo, cảnh giới có thê biết trước. Là đối tượng ta học tập!" Ba Lập Minh đối với nhân vật đã giao thủ cùng Vương Siêu đều cảm thấy hứng thú, Vương Siêu vừa nói hắn liền sải bước đi qua Triệu Quang Vinh.
Ba Lập Minh là một khuôn mặt lạ. Chuyện hắn ra tù là Liêu Tuấn Hoa bí mặt an bài, không ai biết.
Vương Siêu hạ giọng cùng Ba Lập Minh nói rất nhanh chưa tới một phút. Sau đỏ hắn liền vô thanh vô tức tiêu sái tách ra. Chi tiết nhò này trong sân vận động to như vậy không ai chú ý tới.
Lúc này Ba Lập Minh hùng hổ sải bước, hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người. Trước hết là Triệu Quang Vinh cảm giác được địch y. quay đầu nhìn qua.
Tiếp đó, cảm giác được sự không bình thường của Triệu Quang Vinh, một số chiến sĩ bộ đội Lão Kha bí mật điều tra nhanh nhẹn nhìn tới. Tiếp tục là ánh mắt thầy trò Giang Hải cũng tụ trên người của Ba Lập Minh!