Lớp Học Soái Ca - Mai Nabi

Chương 19: Chương 19




“Tôi nói là anh đừng đi theo tôi nữa mà, sao anh lì vậy, mặt anh cũng dày thật đó có biết nhục không hả?” - Con bé hét lên

”Em nghĩ sao chứ? Mặt anh dày cũng đâu bằng mặt em, mà tại sao em biết mặt anh dày chứ? Tại sao?” - Nam cố hỏi đùa nó, mặt cậu càng sát tới nó

Thấy cậu càng lúc càng tiến gần , nhỏ thấy kì kì cứ lé dần lé dần, bực mình nhỏ nói to:“ Trời ơi, anh bị khùng hả, tránh xa tôi ra” - Nhỏ đẩy cậu ra rồi đi nhanh về phía trước rao báo. Trông bộ dạng nhỏ lúc này đỏ mặt rất đáng yêu, môi nhỏ hồng, cậu thích trêu đùa khiến nhỏ giận, lúc đó cậu sẽ được đi theo xin lỗi nhỏ. Đó là điều hết sức ngớ ngẩn vì không thằng con trai nào lại làm điều khiến người mình yêu thương giận dỗi, vì những lúc đó con gái sẽ rất “kinh khủng”, cậu “sống ngược“.

”Ai báo đi, báo mới ra, thông tin nóng hổi, báo đi báo đi” - Nhỏ rao báo

”Này em rao báo vậy thì ai mua chứ?”

”Mua hay không là việc của họ, việc rao bán là việc của anh. Ở đây không có việc cho anh, nên làm ơn đừng bám theo tôi” - Nó khó chịu

”Hi, dỗi hả? Dỗi cũng đáng yêu lắm đấy nhóc à!” - Cậu beo má nó

Nó hất tay cậu xuống: Buông ra, đừng chạm vào tôi”

”Thôi nào, đưa anh làm giúp cho”

”Không cần”

Thấy nhỏ nhất định không đưa, cậu đi sau rao bán thay nó.

”Báo mới đây, báo mới đây vụ giết người hàng loạt đã tìm được hung thủ thật sự, Ngọc Trinh lấy chồng tây, ba cha con ông ... bị ám sát tại nhà trong đêm, cướp giật đang tung hoành tại các con hẻm nhỏ, nữ sinh liên tiếp bị ám hại... Báo mới đây ,ai báo mới đi”

”what? này, anh làm trò gì vậy hả?” - thấy cậu rao bán không đúng thông tin, nó bèn chạy tới lấy tay che miệng cậu lại, thấy nhỏ đang gần mình, nhân cơ hội cậu liền đưa tay ra sau lưng nhỏ ôm lấy nhỏ nói thản nhiên

”Là anh đang rao bán báo em không thấy sao em yêu “

Nhỏ giật mình vì bàn tay ai đó sau lưng mình liền nhảy dựng lên ra xa :“ Anh làm trò gì vậy hả? Đó là rao bán sao? Những cái đó không có trong báo, anh nói vậy họ tới xem không có thì sao hả?”

”Ai nói là họ sẽ xem, em nhìn đây”

”Này, bán cho tôi tờ báo” - Khách 1

”Tờ báo vụ giết người bán cho tôi tờ” - Khách 2

Và lần lượt,sau đó là nhiều khách khác cũng tới ào ào mua báo. Nhỏ thắc mắc là họ có bị sao không khi mà không mở báo ra xem rồi mua mà cứ đâm đầu vào lấy.Thấy nhỏ đứng im lìm cậu nhắc nhỏ:“ nè, sao em còn không đưa báo cho người ta”

Vậy là chẳng mấy số báo trên tay nhỏ cũng bán sạch, nhỏ không ngờ lại bán nhanh hết nhanh như vậy. Với số tiền này, hôm nay nhỏ quyết về sớm nấu một bữa cơm cho mẹ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.