Vì quá nôn nóng không biết mình viết có hay như cũ không nên hôm nay
Trang quyết định đăng sớm cho các bạn xã Xì-troét trong những tuần thi.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẽ nha. Và hãy chờ đó xem sự thật được phơi
bày sau câu chuyện nha.
Có lẽ sớm hơn dự tính rất
nhiều, Trang là người ghét để người khác chờ đợi quá lâu nên hôm nay
đăng luôn. Mong sẽ được mọi người đón nhận nhiệt tình.
Kí tên
Trang Trang.
--------------------------------------------
Cả trường trong tình trạng tìm ra con gái của hiệu trưởng thì căn phòng B.503 lại đang như thiếu sức sống một cách tột độ.
Jack - mấy đứa không thấy có lỗi sao. Bi dù gì cũng là người mấy đứa nên giúp đỡ để sữa chữa lỗi lầm.
Phong nóng nãy quát lớn.
- Anh im đi. Anh đừng có ở đó mà suy diễn.
Phong bỏ ra ngoài, đi về phía vườn oải hương. Mùi hương nhẹ
Trong phòng, Hưng niễm cười nhẹ rồi chăm chăm đọc sách. Jack thì chắp tay
ngồi suy nghĩ, xoa xoa thái dương. Lần đầu Phong quát vào mặt người anh
này.
*****************************
Tại phòng tôi.
"Cốc cốc cốc, Cạch"
Có ai đó bước vào, khoan, mùi hương này là mùi tôi yêu thích đây mà. Nhưng nó không còn được thích nữa khi Phong là người mạng nó vào.
- Đây là tài liệu của em. Và anh có mang hoa em thích đến này. Sau này anh sẽ đến chơi với em.
Tôi còn tức giận lắm chứ, đứng phắt dậy nói giọng đầy ức chế.
- Anh tốt nhĩ, tốt thế sao không nói về người đàn ông đó, anh biết mà, anh thấy mà.
Anh ta vẫn im lặng nghe tôi nói mà không một lời giải thích. Nhìn mặt anh
ta mà tôi muốn lấy chiếc dép...à không là cả đôi dép táng vào mặt anh ta cho đở tức.
Anh ta định nói thì không kịp nữa rồi vì tôi đã cướp lời anh với hai dòng nước mắt chảy dài.
- Tôi thật sự sắp tin anh rồi nhưng anh lại là cho tôi thất vọng, anh
không hề thay đổi gì cả. Anh vẫn như vậy, vẫn im lặng dù biết tất cả sự
thật. Anh làm tôi nhớ đến ngày mà tôi gần như cầu xin anh lên tiếng thì
anh vẫn im lặng....
Tôi đã nhớ ra tất cả . Chính lúc cô Lucy tra khảo về cây viết lại làm tôi nhớ đến ngày ấy chạy đến phòng
giáo viên giải thích một cách không hi vọng. Và cũng chính lúc anh thờ ơ im lặng thế này lại làm tôi nhớ đến buổi tiệt ấy, là lúc tôi cầu xin
anh lên tiếng giúp tôi nhưng anh vẫn không hề mở miệng. Làm tôi khinh bĩ anh biết nhường nào.
Vừa đau vừa khó chiệu, hai dòng lệ cứ thế mà tuông. Tôi gào lên và dùng hết sức lực cuối cùng của mình đẩy anh ra khỏi phòng.
- Anh ra khỏi đây đi, đi đi, Tina ghét anh, anh đi đi, làm ơn đi, làm ơn đi mà..."hức hức"...
- Anh xin lỗi em, Tina, xin lỗi, hãy tha thứ cho anh, hãy coi như anh cầu xin em đó.
Trái tim Phong như bị hàng triệu nhát dao chém vào vậy. Gồng mình kìm nét để không khóc, để không yếu đuối. "Tina ghét anh" ba từ ấy thôi cũng đủ
làm cậu đau, đau từ thể xác lẫn tinh thần. Có lẽ cậu đã làm Tina đau khổ đến như vậy chăng? Cậu phải làm gì để quay về như ngày xưa?
Còn về phía Quang Nhã, cô đẩy anh ra được khỏi cửa liền thả người rơi tự do xuống đất, cô khóc, khóc thật nhiều thật lớn, đã 2 năm qua cô chưa từng được khóc hết mình như thế này. Nỗi đau dằng vặt, cô không biết mình
nên đón nhận anh thế nào khi anh cứ mãi như ngày ấy. Liệu Phong đã quên
cô chăng? Cô phải làm gì để anh hiểu được lòng cô?
================
Chương 1 phần 2 của Lớp Học Soái Ca thế nào các bạn? có cải thiện lên chút nào chưa? cho trang ý kiến nha.