“Tài liệu? Ông nói tài liệu gì, tôi không rõ ông đang nói cái gì.” Mộc Lạp Lạp không sợ hãi chút nào nhìn người nói chuyện. Dù sao cũng là chuyện cô không hề làm, cho dù Mộc Diệp đã tạo ra một ít chứng cứ giả để cung cấp bằng chứng gắn liền với cô.
“Cô cho rằng cô không thừa nhận là được sao? Chỗ chúng tôi có chứng cứ, nhưng chỉ xem cô khi nào thì thừa nhận mà thôi!”
Mộc Lạp Lạp khinh thường cười: “Chứng cứ, lấy ra đi, huống hồ trước khi bảo tôi khai cái gì thì các người cũng phải để cho tôi biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì chứ? Cho dù trong miệng các người nói tôi là “Người bán ra tài liệu”, là người bị hiềm nghi ít nhất phải có tư cách biết mình phạm vào tội gì chứ?”
Cô vốn cũng không phải tính cách mềm yếu, cho dù đối mặt với cục diện rõ ràng gây bất lợi cho cô như thế này cũng không sợ.
Dù sao ngay cả chết cũng đã trải qua, còn có cái gì phải sợ chứ.
Thậm chí tính cách của cô là kiêu căng khó thuần, nhưng sống lại tới nay đã rút ra được bài học của kiếp trước, cho nên biết một số tính tình phải thay đổi, cũng đang cố gắng khiến cho mình đại đa số thời gian đều ôn hoà một chút, không nên có vẻ gai góc quá, không nên quá mức kiêu ngạo.
Nhưng dưới tình huống như vầy, Mộc Lạp Lạp nghĩ không ai sẽ thưởng thức mình ẩn nhẫn hay không, liền dứt khoát biến trở về mình của ban đầu kia.
“Cô đã tới nơi này rồi mà vẫn còn kiêu ngạo!” Người nọ vỗ bàn một cái, chỉ vào mũi Mộc Lạp Lạp, thiếu chút nữa chửi ầm lên. “Hôm nay phải khai ra hết những chuyện cô làm, nếu không thì kết quả của cô là gì, tự mình suy nghĩ đi! Chúng tôi muốn tống cô vào tù là chuyện rất dễ dàng!”
“Tống vào tù? Được, tống đi, chỉ cần có chứng cứ, tôi mặc cho các người muốn làm gì. Bây giờ chỉ nghe ông nói ở chỗ này, sao còn không lấy chứng cứ ra?”
Thẩm Văn Xương ở một bên im lặng không lên tiếng, chăm chú nhìn Mộc Lạp Lạp, nhìn thấy dáng vẻ cô bình thản như vậy thì ánh mắt vô cùng phức tạp.
Hôm nay hắn vốn đi vắng, thế nhưng nhận được báo cáo nói trong công ty lại xuất hiện nội gián cần phải xử lý. Phản bội là chuyện nghiêm cấm xảy ra ở công ty Thẩm Văn Xương quản lý, biết lại có người chân ngoài dài hơn chân trong, Thẩm Văn Xương lập lức buông xuống những công việc khác, ngồi chuyến bay sớm nhất trở về.
Trước khi về tới, cấp dưới đã hỏi hắn tạm thời xử lý người kia như thế nào, hắn thuận miệng nói dựa theo quy củ.
Dựa theo quy củ, phải chờ lúc hắn có mặt mới có thể gọi lên bộ phận cổ đông, cùng nhau tiến hành thẩm vấn, đợi đến sau khi xác nhận hành vi nội gián thì Thẩm thị thông thường đều khởi tố người này, căn cứ vào trình độ nghiêm trọng hành vi của người này mà kết quả không giống nhau.
Nói chung, có vài người bây giờ vẫn còn ở trong tù.
Xử lý người như thế, từ trước đến nay Thẩm Văn Xương đều thủ đoạn gọn gàng, sẽ không dông dài. Tuy nhiên khi hắn đáp máy bay, trên đường về Thẩm thị thì đã hơn hai giờ sáng, sau khi hỏi thư ký tình hình cụ thể thì vẻ mặt có chút không tốt.
Vậy mà là Mộc Lạp Lạp?
Cô ta mới tới có vài ngày, sao lại biết làm ra chuyện tiết lộ bí mật?
Chuyện này không nói lúc đó đồng nghiệp chứng kiến Mộc Lạp Lạp bị mang đi, ngay cả Thẩm Văn Xương cũng sẽ lập tức cảm thấy nghi ngờ.
Hơn nữa người cũng là hắn bổ nhiệm tới tổng công ty, đừng nói lúc đó hắn rốt cuộc vì sao muốn cho Mộc Lạp Lạp đến tổng bộ Thẩm thị làm việc, chỉ gây ra cái chuyện tiết lộ bí mật này cũng đương nhiên có chút quan hệ cùng Thẩm Văn Xương hắn.
“Nói cụ thể quá trình cho tôi biết.” Thẩm Văn Xương ra lệnh, kiên nhẫn nghe thư ký báo cáo.
Văn kiện bị tiết lộ bí mật là một phần giấy tờ hợp đồng Thẩm thị ký kết với chính phủ, bên trong có một kế hoạch dự toán đấu thầu của Thẩm thị, tất cả đều chỉ là sơ bộ mà thôi.
Thế nhưng phần văn kiện này lại bị tiết lộ ra ngoài, tuy rằng cũng sẽ không sinh ra ảnh hưởng quá lớn đối với hợp tác cuối cùng, nhưng trên một số phương diện nào đó mà nói vẫn có bất lợi đối với Thẩm thị, khoảng thời gian tới khẳng định cần Thẩm Văn Xương đích thân đi ứng phó một số người mới có thể bỏ qua.
Thẩm Văn Xương lập tức cau mày hỏi: “Làm sao cô ta có thể tiếp xúc được văn kiện này?”
Mộc Lạp Lạp bây giờ chỉ là một người mới, những thứ kia dù cho cô ta muốn xem cũng không có khả năng hiểu, cô ta rốt cuộc làm thế nào tiếp xúc được?
Hơn nữa nếu như cô ta tốn công vào nơi này chỉ vì để tiết lộ bí mật của một văn kiện không có bất kỳ ảnh hưởng thực chất gì đối với Thẩm thị, còn đặt bản thân mình vào trong hiểm cảnh, sao lại làm ra chuyện ngu như vậy?
Mặc dù Mộc Lạp Lạp có nhiều tiền án, nhưng chỉ giới hạn trên chuyện xấu cô ta làm đối với Mộc Diệp. Hành vi liên quan đến tiết lộ bí mật thương nghiệp như vầy, Thẩm Văn Xương thật có chút không tin Mộc Lạp Lạp gây nên.
“Hôm đó Ric bề bộn nhiều việc, đã để Mộc Lạp Lạp giúp cô ta giao phần văn kiện này cho anh. Đoán chừng là cô ta tiếp xúc được vào lúc đó.”
Thẩm Văn Xương nghĩ tới, hôm đó Mộc Lạp Lạp quả thật đã đến văn phòng của hắn giao văn kiện, hơn nữa khi hắn xem lướt qua thì đúng là phần hợp đồng kia.
“Vả lại chúng tôi kiểm tra hòm thư cùng một ít tài khoản của cô ta, phần tài liệu điện tử kia chính là cô ta gởi đi.”
Đủ loại chứng cứ đều chỉ về phía Mộc Lạp Lạp, hiện giờ ngoại trừ cô cũng sẽ không ai làm ra chuyện như vậy.
Điểm hoài nghi cuối cùng của Thẩm Văn Xương đều bị xua tan, trong lòng ngoài tức giận ra còn có một chút thất vọng.
Sau khi Mộc Lạp Lạp tranh cãi hai câu với vị cổ đông kia thì đưa mắt liếc nhìn Thẩm Văn Xương ngồi ở chỗ đó, đuôi mắt cong lên: “Thế nào, Thẩm tổng cũng muốn đến đòi phạt tôi hai câu sao?”
Thẩm Văn Xương nói: “Nếu như là cô làm thì khai báo đi, tôi sẽ nể tình… Mộc Diệp mà huỷ bỏ truy tố cô.”