Love Story

Chương 11: Chương 11




Sau 1 ngày nằm lại để theo dõi, thì hum sau con Ngọc đã đc xuất ziện trở zề nhà, khuôn mặt có phần hồng hào hơn (rõ là đã khỏe rùi ^^). Hum đón con Ngọc zề có mặt đầy đủ cả 4 ngừi (ko pik có hẹn vs nhau hok taz ), nó thì dìu con Ngọc lên taxi, hắn thì ih lo thủ tục xuất ziện, còn Vinh zà Duy thì mang đồ đạc của con Ngọc lên xe (toàn là thức ăn pồi pổ zà zài pộ wần áo để thay thoy àh ^^!). Zì hum nay là chủ nhật nên đứa nào cũng rảnh rỗi, nó đề xuất ý kiến sẽ sang nhà con Ngọc nấu ăn zà chơi (pa mẹ con Ngọc pận ziệc nên hầu như nó toàn ở nhà 1 mình, lâu lâu pa mẹ nó mới zề thăm nhà zà thăm nó). Cả pọn pây giờ cũng khá là thân thiết lém òi (còn pik sđt của nhau nữa màh ^^! – Sđt của hắn, Duy zà Vinh ko phải ai mún có là có âu nhaz, chỉ những ngừi thân thiết lắm mới đc pik thoy áh … còn 2 chị này thì trên cả mức thân lunz ròi còn gì ^^) nên đương nhiên đều đồng ý vs đề xuất của nó zà còn tỏ ra rất hào hứng nữa chứ (ngừi hào hứng nhất chắc mọi ngừi cũng pik òi haz … có dịp đến nhà ngừi mình chú ý mờh ). Chiếc xe dừng tại 1 ngôi nhà vs cánh cửa sắt trắng to zà khá lớn, nó dìu con Ngọc xún xe, Vinh zà Duy giúp kéo cái cổng sắt lớn đó ra, để lộ nguyên 1 khoảng sân zườn rộng, pước zào khoảng sân rộng đó điều đăc piệt là có những chiếc chuồng nuôi chó đc trang trí rất đẹp – trong đó có 6 hay 7 con cún nhỏ, trông cực đáng yêu vs pộ lông trắng muốt, mới zừa thý có khách tới là đã chạy ùa ra, quấn chân ko rời, con Ngọc khẽ cừi cúi xún ẵm 1 con lên, zuốt zuốt pộ lông mềm mại zà nói :

_ Đây là mý chú chó nhà tui nuôi đó, mới ra đời khoảng zài tuần hoy àh – con Ngọc có zẻ rất thương mý chú chó này.

_ Hì, Ngọc iu động zật ghê henz, nuôi 1 lúc 6,7 con thế này – Vinh cừi, trên tay đang ẵm 1 chú cún zuốt ze.

_ Chúng dễ thương lém, lại dễ ăn dễ ngủ nữa – Ngọc nói

_ Thoy cứ để chúng ở đây chơi ih, mình zô nhà chứ – Nó lên tiếng

Rùi 5 ngừi pước zô phòng khách nhà con Ngọc, màu chủ đạo của căn phòng này là màu kem nhã nhặn nhưng rất quý phái, quả là có mắt thẩm mĩ tuyệt zời ^^. Nó thì dường như đã thân wen vs ngôi nhà này lém rùi (nó thường wa đây chơi zà “ ở ké “ màh ), còn 3 tên kia thì cũng ko nói gì nhìu, chỉ lặng lẽ ngồi ún nước. Thý zậy nó nói :

_ Mý ngừi có mún ih siêu thị chung vs tui ko? Ih mua rùi còn zề nấu nữa chứ, pụng tui nó đang “ piểu tình dữ dội “ wá nèk – Nó nhăn mặt nói rùi xoa xoa cái pụng đáng thương )

_ Thoy đc rùi, để tui ih cho – con Ngọc đề nghị

_ Thui, pà mới hết pệnh màh, cứ để tụi tui ih mua rùi zề trổ tài cho coi – Nó hào hứng

_ Nấu hay là ăn? Kiểu này là pắt tụi tui ih xách đồ phụ òi chớ gì? – Hắn nghe nó nói zậy nên chọc nó

_ Ờh … – Nó đang ngập ngừng chưa pik trả lời thế nào thì Vinh lên tiếng :

_ Thoy ih nhanh nào, tui cũng đói rùi – nói rùi kéo tay nó, hắn zà tên Duy ra ngoài pắt 1 chiếc taxi (zì hum nay ko “ chàng “ nào ih xe cả màh, lúc ih tới pệnh ziện 3 ngừi cũng ih taxi lunz áh ^^).

Địa điểm ih mua đồ ăn của tụi nó là : Lotte Mart – đây là 1 siêu thị hay cũng có thể nói là 1 chỗ mua sắm rộng lớn, có pán đủ loại mặt hàng … zâng zâng zà zâng zâng … (“ ba hoa “ hơi lố ). Nó giao cho hắn ih lấy xe đẩy zà 2 ngừi kia thì giúp nó chọn thức ăn (nó ghét hắn nên mới làm zị ý màh, nhưng hum nay hắn “ hiền “ đột xuất nên “ ngoan ngoãn “ nghe lời nó … hay zì 1 lý do nào khác … có trời mới pik … miễn là hắn nghe lời nó là ok òi ) . Sau 1 tiếng đồng hồ “ zật zã “ vs đống thức ăn KHỔNG LỒ thì tụi nó cũng rời siêu thị zà đang trên đường zề nhà con Ngọc (sở dĩ mua nhìu là zì 3 tên kia là đại gia màh, gặp cái gì cũng lấy pỏ zô xe, mua nhìu tới nỗi phải nhờ mý chú pảo zệ mang ra xe dùm lunz ớz ^^).

Hum ny 4 ngừi nó sẽ trỗ tài làm pếp, vs thực đơn như sau : trứng chiên, rau muống xào tỏi, thịt kho trứng, canh rau dền, gà luộc … zâng zâng … (ko pik món ăn có ngon hok đây … đành chờ thoiiiii). Vs 1 cái pếp pự thế này thì vs 4 hay 5 đứa đứng làm đều ko thành zấn đề nên tụi nó nhanh chóng pắt tay zào làm những công đoạn đầu tiên. Nó đảm nhận ziệc xào rau muống zà chiên trứng (cho nó nấu món dễ dễ thoy zì sợ nó sẽ “ phá hoại “ cái nhà pếp “ xinh đẹp “ hiện đang có 3 hot boy đứng nấu thế này .) . Còn 3 ngừi kia thì đảm đương nhìu món hơn zà đòi hỏi phải làm pếp wa nhìu lần mới có thể thuần thục đc (đương nhiên là ko zấn đề zì vs 3 ngừi tài năng đầy mình này rùi – thiệt là ngưỡng mộ wá đêêêê ^^). 30p sau, trên pàn ăn đã dọn đầy những món ăn mà 4 ngừi đó nấu (4 ngừi đó ko cho con Ngọc zô pếp, chỉ ngồi làm BGK nhận xét món ăn hoy ). Pữa ăn pắt đầu, zì cái pụng “ piểu tình ko ngừng nghỉ “ nên nó ăn wên trời wên đất lunz, làm có 4 cái miệng há hốc ngồi nhìn nó ăn mà mún … no lunz ròi ^^. Sau 1 hùi ăn khí thế thì nó ngưng đũa lại, lên tiếng :

_ Công nhận mý ngừi nấu ăn cũng ko tệ haz, khá … khá lắm – Nó cừi toe toét nhìn 3 ngừi kia

_ Ừhm đúng òi đó, công nhận ngon ghê nhaz, zờ mới phát hiện thêm nhìu tài mới của mý ngừi đó – Con Ngọc cũng “ zỗ tay tán thưởng “

_ Hì hì, đương nhiên òi, tụi này còn nhìu điều đặc piệt mà 2 ngừi chưa pik đâu – Vinh cừi

_ Minh Huy nấu đương nhiên là khỏi phải chê òi, ậy màh ai kia ăn mún zơi hết phân nửa pàn ăn của ngừi taz lunz òi mà chỉ nói là khá thoy sao, liệu có sai sót ở đâu ko nhỉ? – Hắn “ móc “ nó

_ Anh nói ai đó? Ăn nói zô ziên zừa zừa hoy nhaz … – Nó tức đỏ mặt lunz, nhìn hắn “ pốc khói “ ^^

_ 2 ngừi này, đang ăn ún mà cũng cãi lộn đc, hay thiệt nhaz, thoy lo ăn nhanh đi òi còn rửa chén nữa – tên Duy cắm cúi ăn nãy giờ mới nghe tiếng anh ấy ^^

_ Pik ròi – 2 ngừi đồng thanh rùi “ ngoan ngoãn “ ngồi ăn típ.

Pữa ăn kết thúc vs những cái pụng no căng, thở ko nổi … sau đó là màn “ zật lộn “ vs đống chén cao ngất ngưởng kia ^^ (cao gần = núi hoy àh . ). Nó mới zừa bưng chén của mình “ wăng “ zô cái “ đống chiến trường chén ” kia là lẹ lẹ pay “ ra so – fa ngồi coi TV cực sung sướng, làm cho 3 ngừi kia nhìn mà nản toàn tập . , con Ngọc thì đã wá wen rùi nên chẳng phản ứng gì hết ^^ (con gái con đứa zì mà … T.T). Thế là 3 hot boy nhà taz phải “ còng lưng “ ra giải quyết đống chén đó (nhìn màh thý tội ghê ^^!). Sau 1 hồi “ zật zã “ thì 3 anh chàng nhà taz cũng hoàn thành công ziệc , “ lết “ ra ngoài ghế so – fa ngồi, mặt mũi ngừi nào cũng toàn là mồ hôi, nó thý thương wá nên zớ lấy hộp khăn giấy “ phân phát “ cho mỗi ngừi, con Ngọc thì lấy nước lên cho 3 ngừi đó ún để trả công lao zất zả =)). Tên Duy thý nó ngồi rảnh rang thì hơi ấm ức trong lòng, liền nhìn nó nói :

_ Nè, sung sướng wá haz, ngồi đây coi TV rảnh rỗi, trong khi đó tụi tui phải “ xăn tay áo “ lên rửa chén, pất công wá

_ Lâu lâu mý ông cũng nên ga – lăng 1 chút chứ, nhiu đó có là gì – nó thản nhiên nói

_ Cả đống như zậy mà cô nói ko là gì hả? Mệt mún chết lunz ròi này, cũng may là 3 đứa làm nên cũng còn sức để ngồi đây cãi vs cô đếy – Hắn cũng “ sôi máu “

_ Thoy thoy đc ròi màh, coi như lâu lâu ngứa tay làm chút ziệc đó màh, 2 thằng pây căng thẳng wá – Vinh chen zô can.

_ 3 ngừi thông cảm nhaz, tính con Vi là zậy đó, nó ghét làm mý công ziệc pếp núc này lém, nó chịu phụ mý ngừi làm mý món ăn là chiện lạ lém òi đó – Con Ngọc cừi

_ Con wỷ này, dám nói xấu tao hả? Thiệt là … mất giá hết ròi – Nó nhìn con Ngọc than thở )

_ Hahahahahahaha … – 3 ngừi kia đc 1 tràng cừi “ zỡ pụng, tét miệng” lunz zì nghe con Ngọc khai ra những tính xấu của nó, Vinh cũng mún pênh nó lắm, nhưng mà “ nụ cừi “ ko cho phép =))

_ 3 ngừi này … cừi cái gì, pộ mới pik hả? – Nó làm pộ làm mặt giận =))

_ Cô … cũng … có … nhìu điều … đặc piệt … wá … haz – tên Duy zừa cừi cừa nói

_ Thôi, 3 ngừi tha cho nó ih … – con Ngọc pênh nó

_ Ý … thằng Bảo nhắn tin, ko pik có gì hok? – Vinh nói khi thý đt páo có tin nhắn, cố gắng kìm nén lại “ cơn cừi “ của mình.

_ Coi xem – tên Duy nhìn Vinh nói

_ Thằng Bảo (1 đứa “ trợ lí “ đắc lực của 3 ngừi đó, nắm pắt tất cả thông tin trong trường rùi páo cho tụi nó pik) nó nhắn tin páo là trong trường dán tên mý lớp đoạt giải trong cuộc thi pữa trước tụi mình tham gia đó, nó nói là có tên của lớp mình nữa, mà chưa thý rõ là hạng mý, để nó coi kĩ lại – Vinh nhìn 4 con ngừi đang háo hức kia nói

_ Ủa, có kết wả rùi hả? Hỏi lại xem lớp mình đc giải mý? – Nó hỏi

_ Ừhm, để Vinh hỏi – Vinh nói rùi pấm đt

_ Nó nhắn lại rùi nèk, nó nói lớp mình đc giải nhất, có 2 lớp đồng giải nhì, giải 3 cũng zậy – Vinh nói zẻ rất zui sướng

_ Yeahhhhhhhh – nó vs con Ngọc đồng thanh la lớn, nhảy lên

_ Hay wá, sẵn hum nay mình rảnh nèk, ih ăn mừng chiến thắng ih mọi ngừi – Vinh phấn khích đề nghị

_ Mới ăn xong, còn ih âu ăn nữa? – hắn hỏi lại

_ Ko ăn thì ih chơi, tụi mình chưa có nhìu dịp ih chơi chung màh – Vinh nói

_ Đúng òi đó, đi chơi thôi – Nó cũng hào hứng

_ Zậy mình ih – Con Ngọc cũng góp lời

Rùi 5 ngừi tụi nó “ dắt tay nhau “ ih (lần này thì hắn gọi xe nhà của hắn tới đưa đi, chiện đó cũng chẳng ảnh hưởng gì tới cuộc ăn mừng này nên 4 ngừi kia cũng ko phản đối). Trên xe, nó hỏi :

_ Ih âu đây? Chẳng lẽ lại ra công ziên nữa hả?

_ Đương nhiên là ko rùi, tụi này sẽ dẫn 2 ngừi tới chỗ này đặc piệt hơn nhìu – Duy nói, kèm theo 1 cái nháy mắt

_ Đã chuẩn pị sẵn hết òi, 2 ngừi chỉ ziệc ih theo thoy – hắn cũng way xún nói

Nó vs con Ngọc cũng ko nói gì thêm, rút máy nghe nhạc ra cùng nghe rùi chờ cho tới nơi. 1 lúc sau cũng đến, 5 ngừi pước xún xe thì nó pất ngờ khi lại đến đây, liền way wa hỏi Vinh :

_ Sao mình lại đến đây zậy Vinh?

_ Pí mật, 1 lát nữa Vinh sẽ pật mí – Vinh cừi tưi, nói

_ Chúng taz đi thôi _ Duy, hắn zà Vinh kéo 2 đứa nó đi tới nơi đã chuẩn pị sẵn (ko xạo đâu nhaz, thiệt ra là sau khi nghe páo tin đc giải 1 là 3 ngừi đã gọi cho mý tên đàn em chuẩn pị sẵn sàng hết ròi, chỉ chờ 5 ngừi tới thoy àh ).

_ Wow, đẹp wá, mý ngừi làm hùi nào zậy? – Con Ngọc pất ngờ

_ Chiện gì mà tụi này ko làm đc chứ – tên Duy hãnh diện nói

_ Còn pây giờ là tới lúc ghi lại những hình ảnh đẹp này rồi, mục đích 3 tụi tui chuẩn pị là để chụp hình đó, phải lưu lại hình để kỉ niệm chứ – hắn cừi nói (từ khi thân thiết vs tụi nó là hắn cũng hoàn toàn là 1 con ngừi khác, dễ thương hơn, hay cừi hơn zà cũng cực ga – lăng đó nhaz ^^).

_ Thì ra là zậy, ủa màh sao xung wanh ko thý ngừi nào hết zậy?

_ Tụi tui đã cho ngừi chặn ko cho ngừi khác đi tới đây ròi nên cứ zui chơi thoải mái, ko pị ai dòm ngó đâu – Duy nói

_ Mý ngừi chu đáo thiệt nhaz – Con Ngọc lần đầu tiên nhìn tên Duy cừi (làm ai đó thoáng đỏ mặt rùi ^^).

(Nói nãy giờ mà chưa cho mọi ngừi pik tụi nó đi đâu, thiệt ra là 3 ngừi đã dẫn tụi nó tới Sài Gòn, chỗ đó hắn đã cho ngừi trang trí thêm nhìu thứ, để cảnh chụp đẹp hơn, cả ở nhà thờ Đức Bà nữa, túm lại là rất hoàn hảo, chỉ chờ ngừi đứng zào zà chụp thoy àh )

_ Pắt đầu lunz nhaz, chụp ở đây trước rùi hãy wa nhà thờ – hắn nói rùi lấy máy ảnh ra

Thế là tụi nó đứng cho hắn chụp, cả Vinh zà Duy cũng zô lunz, thỉnh thoảng lại thay phiên Duy hoặc Vinh ra chụp hình để hắn zào … Hum nay cả 5 ngừi đều nói zà cừi rất nhìu, hình chụp cũng là 1 con số khổng lồ ^^, sau 1 hùi đi zòng zòng chụp khá mệt thì tụi nó ngồi nghỉ ở 1 păng ghế đá, 3 ngừi kia thì đi mua nước cho 2 đứa nó, đưa cho nó chai nước mới mua, Vinh hỏi :

_ Ko tệ chứ? Vi thý zui ko?

_ Zuiiiii … rất zui lunzzz – nó cừi toe toét

_ Hình chụp cũng khá nhìu đó, 2 ngừi còn mún đi đâu chụp nữa ko? Chứ cảnh ở đây chụp hết òi. – Tên Duy hỏi

_ Thoy cũng gần tối rùi, ih ăn trước đã rùi tính, “ có thực mới zực đc đạo “ chứ – hắn nói (lần đầu tiên thý hắn dùng những câu như zậy đó nhaz ^^).

_ Chính xác ớz, ih ăn trước đã – Nó đồng tình vs hắn, nên 3 ngừi kia cũng ko nói gì thêm rùi cả đám kêu xe ih tới 1 nhà hàng gần đó.

Nhà hàng này đc trang trí rất đẹp zà có nét sang trọng, mới zừa pước zào cửa là đã có 1 ngừi wản lí ra hỏi hắn điều gì đó rùi dẫn 5 đứa zào 1 phòng riêng, 1 lúc sau là đã thý những ngừi phục zụ pưng đồ ăn zào ngay òi. (thật ra là pa hắn là chủ của nhà hàng này, nên thý hắn đến đây ăn nên mý ngừi kia mới chuẩn pị nhanh đến zậy, nhà hắn có thể nói là rất rất giàu lunz ý chứ, nên hắn đặt chân đến đâu cũng đã có ngừi chuẩn pị sẵn hết rùi – đúng là sướng ghê ^^). Pữa ăn pắt đầu, 5 ngừi ăn rất zui zẻ zà thoải mái … chỉ 1 lúc sau là tụi nó đã “ làm sạch “ cái pàn ăn 1 cách nhanh – gọn – lẹ, rùi lại típ tục ih tìm chỗ chụp hình …

8g tối, tụi nó đang chụp những cảnh cúi cùng thì đt của Vinh reo lên, Vinh pắt máy nghe, khuôn mặt từ từ piến đổi từ zui zẻ sang hốt hoảng, đôi mắt cũng dần đỏ hoe … Thý có điều gì đó ko ổn nên tụi nó pước tới hỏi :

_ Có chiện gì zậy? – hắn hỏi

_ Mẹ tao … pác sĩ mới gọi … nói là … mẹ tao đang nhập ziện … tình hình … rất nguy cấp – Giọng Vinh rất run, như chưa tin đc zào sự thật đó.

_ Mày cứ pình tĩnh đi đã, để tao gọi xe rùi mình zào pệnh ziện – Tên Duy động ziên Vinh

Thế là pủi chụp hình kết thúc sớm hơn dự định pan đầu, chiếc xe chở 5 đứa tụi nó chạy như pay trên đường để đến pệnh ziện, nơi mẹ Vinh đang khó nhọc giành giựt sự sống của mình …

Chiếc xe zừa tới nơi, là cả 5 ngừi liền mở cửa xe chạy ào zào pệnh ziện. Khi đang hỏi phòng pệnh của mẹ Vinh thì ông pác sĩ chữa pệnh cho mẹ Vinh pước tới, nói :

_ Đây là pạn của cháu àh? Có nên để họ pik …

_ Ko sao đâu ạh, họ đều là pạn cháu cả, có gì ông cứ nói – Vinh tỏ ra hết sức pình tĩnh trả lời

_ Mấy đứa zào đây đã rùi chúng taz nói chiện – Ông pác sĩ nói rùi dẫn 5 đứa zào phòng làm ziệc của mình, kêu tụi nó ngồi ghế trước pàn làm ziệc của mình rùi pắt đầu nói :

_ Tình hình mẹ cháu có zẻ ko khả wan lắm, có lẽ chúng taz phải thực hiện thêm 1 cuộc phẫu thuật nữa, nhưng lần này thì % sống chỉ còn khoảng 20-30% thôi – ông pác sĩ chậm rãi nói

_Zậy nếu cuộc phẫu thuật này thành công, mẹ cháu có thể sống đc thêm pao lâu nữa? – Vinh nói vs zẻ mặt pùn

_ Điều đó thì taz ko chắc cháu àh, nhưng nếu cuộc phẫu thuật lần này thành công thì mọi chiện taz nghĩ sẽ tốt đẹp hơn, thời gian sống của mẹ cháu có thể kéo dài thêm đc … nhưng nếu ko thành công thì …

_ Pác sĩ cứ nói đi ạh, cháu đã chuẩn pị rùi – Vinh nhìn ông pác sĩ nói

_ Ta e là … nếu cuộc phẫu thuật thất pại thì … có lẽ đêm nay … mẹ cháu sẽ trút hơi thở cúi cùng … – ông pác sĩ có zẻ cũng hơi pùn …

_ Thôi đc rồi, pác sĩ cứ cho mẹ cháu phẫu thuật đi ạh … những chuyện thế này … trước sau gì … cũng đến thôi màh – Vinh rất đau lòng nhưng cũng đã chuẩn pị sẵn tinh thần để đón nhận điều này rùi.

_ Mọi chiện sẽ ổn thôi màh, Vinh đừng lo – Nó nắm tay Vinh động ziên

_ Mày đừng suy nghĩ wá, cô Châu sẽ ko sao đâu – Hắn cũng an ủi Vinh

_ Chúng taz cứ ngồi đây chờ đã, cuộc phẫu thuật sẽ ko zấn đề gì đâu, hãy tin là zậy – Duy cũng pùn, hướng mắt zề phía cánh cửa phòng phẫu thuật …

_ Đúng ròi đó, hãy mạnh mẽ lên Vinh – con Ngọc cũng chia sẻ suy nghĩ của mình

Rùi 5 đứa cùng khoác tay wa zai nhau, ngồi trên băng ghế trước phòng chờ đợi cuộc phẫu thuật thành công … cả 5 ngừi đều cùng chung 1 tâm trạng : pùn zà lo lắng …

(Nó đã páo vs pa mẹ là sang nhà con Ngọc ngủ lunz nên mới ở đây đc tới giờ này, chứ pa mẹ nó khó lắm, ih chơi trễ lắm là 6g tối phải có mặt ở nhà rùi).

Cuộc phẫu thuật kéo dài đến 5 tiếng đồng hồ, cúi cùng ông pác sĩ cũng pước ra thông páo vs zẻ mặt pùn :

_ Cuộc phẫu thuật … ko thành công … chúng taz đã cố gắng hết sức rồi … mấy đứa hãy zào gặp pà 1 lần cúi đi …

Cả 5 đứa khi nghe ông pác sĩ nói xong đều ko tin zào tai mình … rồi ôm nhau khóc … cả Duy zà hắn là 2 ngừi chưa pao giờ thý rơi 1 giọt nước mắt nào … mà pây giờ cũng phải rơi nước mắt … zì sự thật wá phũ phàng … đến wá pất ngờ … Vinh thì dường như mất hết cả sức lực … khóc cũng ko thành tiếng … Sau 1 lúc thì tụi nó cũng đã lấy lại đc tinh thần, gạt nước mắt zà pước zào thăm mẹ của Vinh (duy chỉ có nó là ko zào, nếu các pạn mún pik lý do thì nên xem lại chap mà nó nói chiện vs mẹ Vinh zề chiện kết hôn của nó zà Vinh … là mọi ngừi sẽ hỉu lý do …). Thý nó ko zào, mý ngừi kia cũng ko nói gì, giờ đây chỉ nghĩ tới mẹ Vinh thôi … 4 đứa pước zào phòng, trong đó có 1 ngừi phụ nữ trung niên mặc đồ pệnh nhân, xung quanh có rất nhìu dây zà máy móc, nhưng khuôn mặt của pà zẫn rất thư thái zà pình yên … Vinh chạy nhanh đến pên giường của mẹ mình, nắm tay pà nói :

_ Mẹ ơi … mẹ ko sao hết đúng ko? Mẹ hãy nói vs con là mẹ ko sao ih … mẹ nói ih – Vinh khóc, nắm tay pà lay lay mong sao đây là 1 điều ko có thật …

Pà từ từ mở mắt ra 1 cách yếu ớt, nhìn cậu con trai đang gục đầu pên cạnh mình, cố gắng nắm tay Vinh, mấp máy đôi môi nói 1 cách khó nhọc :

_ Mẹ … ko … sao … con … trai … của … mẹ … àh – pà thương Vinh lắm, zì pa Vinh mất lúc mới zừa sinh Vinh ra nên pao nhiu tình thương pà đều dành hết cả cho Vinh, thời gian pà ko còn nhìu nữa, nên pà mún nói rất nhìu vs cậu con trai này …

_ Mẹ … – Vinh khóc rất nhìu, Vinh cũng ko ngờ thời điểm này lại đến nhanh đến zậy … cậu chưa chấp nhận đc …

_ Con … hãy … gọi … đt … cho … Vi … ih … mẹ … có … chiện … mún … nói … vs … Vi … – Pà nói 1 cách yếu ớt

_ Zạ – Vinh cố gắng nuốt nước mắt nói rùi lấy đt ra pấm số của nó. (3 ngừi kia thì ko hỉu chiện gì cả, chỉ ngồi lặng lẽ nhìn 2 mẹ con Vinh nói chiện thui). Nó đang ngồi suy nghĩ thì đt reo lên, thý số của Vinh nên nó pước ra xa phòng pệnh mới pắt máy :

[ Alo ]

[ Mẹ anh … có chiện … mún nói vs … em … để anh chuyển … máy]

[Vi … hả con?]

[Dạ … là con đây … ]

[Pác có … chiện … mún … nói … vs … con … zì … sợ … nếu ko … nói … kịp … pác … nhắm … mắt ko … yên … lòng ]

[ Sao pác lại nói như zậy? Pác àh … - nó khóc lunz ]

[ Pệnh … của … pác … nó … ko … cho … phép … pác … sống … thêm … nữa … rùi … pác … mún … nói … vs … con … là … con … vs … thằng … Vinh … ráng … iu … thương … nhau … zà … sống hạnh … phúc … nhaz ... sau … khi … con ... hoàn … tất … khóa … học … thì … 2 … đứa … nên … làm … lễ … cứi … để … pác … nhắm … mắt … cũng … sẽ … yên … lòng ]

[ Pác àh … pác đừng nói zậy chứ … pác sẽ khỏe … sẽ khỏe màh … ] – nó nghẹn ngào nói

[ Con … phải … hứa … vs … pác … là … 2 đứa … sẽ … lấy … nhau … zà … sống … hạnh … phúc … thì … pác … mới … yên … tâm ] – Mẹ Vinh khó khăn lắm mới nói hết câu

[ Dạ … con … con hứa … pác … đừng … suy nghĩ nhìu nữa … pác hãy … giữ gìn sức khỏe … ]

[ Con hứa … là … pác … zui ròi … con dâu … của … mẹ ]

[ Mẹ … mẹ àh …] – Nó cố gắng ngăn tiếng khóc của mình … nó cảm thý có lỗi khi phải làm điều đó … nhưng … sự thật pao giờ cũng phũ phàng cả … đành phải chấp nhận thôi …

[ Mẹ … có … thể … nhắm … mắt … rồi … ] – Mẹ Vinh zừa nói dứt câu là hơi thở của pà dần yếu đi … trên máy những gợn sóng cũng dần hạ xún tạo thành 1 đường thẳng … Vinh nhào tới, la lớn vs 2 hàng nước mắt chảy dài trên gương mặt :

_ Mẹ … mẹ … pác sĩ … pác sĩ

Zừa dứt câu là 1 nhóm pác sĩ chạy zào kiểm tra … sau khi đã kiểm tra xong, ông pác sĩ khi nãy nói vs Vinh :

_ Mẹ cháu yếu lắm rồi … cháu hãy nói lời cúi vs pà đi … kẻo ko kịp …

Vinh dường như gục ngã, thấy zậy Duy, hắn zà Ngọc chạy lại, dìu Vinh ngồi xún pên giường pệnh của mẹ mình an ủi :

_ Tụi tao ra ngoài chờ, mày nói lời cúi vs pác đi … mạnh mẽ lên … có gì gọi tụi tao zào … – Hắn đặt tay lên zai Vinh nói rùi cùng 2 ngừi kia pước ra ngoài.

Vinh chỉ gật đầu nhẹ … rùi đến nắm tay mẹ … thì thầm :

_ Mẹ àh … con sẽ nhớ mẹ lắm …

Mẹ Vinh từ từ mở mắt ra, đưa tay lên chạm zào mặt Vinh, thều thào nói :

_Mẹ … cũng … sẽ … nhớ con … lắm … hãy … cừi … nhìu … lên … con … nhéz … hãy hạnh … phúc … vs … tình … iu … của con … mẹ … tin … là … con … sẽ … lựa … chọn … đc … hạnh … phúc … cho riêng … mình … mẹ … sẽ … lunz … dõi … theo … con … con … trai … àh …

_ Zạ … mẹ cứ yên lòng … chắc chắn … con sẽ hạnh phúc màh … – Vinh ôm chặt mẹ trong zòng tay mình … cậu sợ chỉ zài phút nữa thôi … căn pệnh ung thư máu thời kì cúi … sẽ khiến pà phải ra đi zĩnh ziễn …

Pà mỉm cừi … siết chặt cậu zào lòng mình … nhưng thời gian của pà … đã hết … trên máy … nhịp tim của pà … chỉ còn lại … 1 vạch ngang … tiếng “ tít “ zang lên kéo dài trong căn phòng yên ắng … có 1 ngừi con trai ôm chặt mẹ mình … trên mắt cậu đọng lại zài giọt nước … trên môi mẹ cậu lại có 1 nụ cừi … dù zòng tay pà ko còn siết chặt cậu trong lòng mình nữa … pà zẫn cừi mãn nguyện … pà đã ra đi 1 cách pình yên zà thanh thản … pà cũng sẽ sớm gặp lại pa cậu … ở 1 thế giới khác …

Ở ngoài phòng … có 4 ngừi … 2 nam 2 nữ … 2 cô gái đứng nhìn zào trong zà lặng lẽ lau nước mắt … còn 2 chàng trai thì chỉ ngồi trầm ngâm … nét mặt phảng phất nỗi pùn … trong đáy mắt có zài giọt nước … ko chảy ra đc …

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.