Love Story

Chương 13: Chương 13




Zì hum wa “ nhậu “ sung wá nên ai cũng “ xỉn lăn way “ hết nên cả đám kéo tới nhà con Ngọc ngủ lunz ^^! (chắc hum sau xin nghỉ học hết wá, tụi này thiệt … zậy màh hok pik sao học giỏi thý ớn, chia sẻ cho tui xíu coiz =.=). 8g sáng hum sau, “ đồng loạt “ Vinh, Duy zà hắn cùng dậy, zô WC làm vscn xong hết rùi mới gọi 2 đứa kia dậy (2 đứa này là chúa nướng, nhưng con Ngọc đỡ hơn nó 1 chút ^^!). 3 ngừi kia phải khó khăn lắm mới lôi đc “ 2 cái lò nướng đi động “ đó dậy, 2 đứa đó “ mắt nhắm mắt mở “ đi zô WC (đụng zô tường mý lần mới tỉnh hẳn đc ớz .) rửa mặt, wánh răng … rùi pước ra vs 2 khuôn mặt khá tỉnh táo. 3 ngừi kia thì đang ở ngoài zườn hít thở không khí trong lành, 2 đứa tụi nó pước ra trên tay ngừi thì cầm zài chai nước, ngừi thì cầm đĩa pánh. Nó uể oải ngồi xún chiếc xích đu trắng đc đặt ở góc sân, kêu 3 ngừi kia đang đứng ngắm mây, ngắm trời :

_ Nè, 3 ngừi kia, lại ăn pánh ih, tui ăn hết ráng chịu nhaz – Zừa kêu zừa lấy 1 cái pánh pỏ zô miệng (mức độ ” tự sướng” của 5 ngừi này ngang ngửa nhau, chơi chung hợp thiệt ^^)

Đến chiều thì cả đám chia tay nhau zề nhà … Nó zừa zề nhà đã leo lên ngay cái giường ” iu quý ” nằm ình xún, nằm 1 lúc thì lôi cuốn album hình ra ngắm rùi tự cừi 1 mình (tự kỉ àh ). Nó lật từng hình xem … đến tấm hình chụp hắn … thì … cảm giác đó … lại xuất hiện … cuốn nó zào những suy nghĩ zề hắn … pỗng chuông đt nó reo lên páo có tin nhắn, nó lấy đt pấm mở ra xem – số của hắn :

[ Có pận gì ko? Ra ngoài gặp tui 1 chút ]

Nó nhắn lại :

[ Gặp ở đâu? ]

[ Tui đang đứng trước cửa nhà cô, cô ra đi ]

_ Có chiện gì hok zậy? – Nó hỏi khi đang khép cửa lại

_ Đi vs tui ra đây chút – Hắn nắm tay nó kéo lên xe …

_ Sao lại tới đây? – Nó ngạc nhiên khi thý hắn dừng lại ở 1 păng ghế đá dọc đường nhưng khuất ngừi wa lại …

Hắn kêu nó ngồi xún rùi nói :

_ Tui có chiện này mún hỏi, cô phải trả lời thật cho tui pik …

_ Có gì anh cứ nói đi – Nó zẫn ko hỉu hắn kêu nó ra đây làm gì

Hắn móc trong túi ra 1 chiếc khăn, chìa trước mặt nó zà hỏi :

_ Nó … là của cô àh?

_ Ừhm … đúng rồi … nó là của tui … hum pữa tui đưa cho anh đó … anh wên sao? – Nó nhìn hắn hỏi

_ Ko … tui ko wên … màh sao cô lại có nó? – Hắn hỏi lại nó

_ Sao anh hỏi lạ zậy? Chiện đó … đâu có liên wan gì tới anh

_ Tui rất mún pik điều này … cô nói đi – Hắn nhìn nó vs đôi mắt pùn …

_ Ừh … thì … hồi nhỏ … có 1 ngừi pạn đã tặng cho tui …

_ Là … nam hay nữ ?

_ Anh có cần điều tra cặn kẽ zậy ko? Đâu có liên wan tới anh, thiệt mệt wá … – Nó cáu

_ Xin lỗi … đã làm phiền cô … thui để tui … chở cô zề – Hắn có zẻ khá pùn zà thất zọng … lặng lẽ pước ra chỗ dựng xe …

_ Chẳng lẽ … anh là … – Nó nghĩ thầm … rùi pỗng đứng pật dậy hét to :

_ Minh Huy! Sao anh lại mún pik những điều đó ? Anh zà tui … có wan hệ gì sao?

Hắn cảm thý rất zui khi nghe nó nói như zậy … liền chạy tới chỗ nó đứng nói :

_ Nếu cô mún pik tui zà cô có wan hệ gì, thì hãy nói cho tui pik … ai đã tặng cô chiếc khăn này …

_ Nếu tui ko nói thì sao? – Nó nhìn hắn

_ Xin cô … xin cô đó … hãy cho tui pik – hắn nhìn thẳng zào mắt nó nói, zẻ rất chân thành …

_ Thoy đc rùi … 1 ngừi con trai đã tặng tui chiếc khăn này … lúc đó cả 2 đứa cùng 10 tuổi …

Hắn đứng như trời trồng khi nghe nó nói … hắn nghĩ thầm : ” Wả là thật … đúng là em rùi … ko thể nhầm đc … ” …

_ Nè … sao ko nói gì nữa zậy? – Nó lay tay hắn

_ Àh … ờh … thoy cũng trễ rùi, zề thoy

_ Anh chưa nói cho tui pik wan hệ của tui vs anh thật ra là gì màh? – Nó hỏi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.