Trang Hãn Học gãi đầu một cái, rồi cười khúc khích: “Thật ra tôi cũng nhớ không rõ.”
Sở Tấn: “...”
Trang Hãn Học mơ hồ nhớ ra: “Hắn tới tìm tôi xin phương thức liên lạc của anh, nhưng con người của tôi đó, anh biết mà, tôi nghĩa khí ngút trời*! Anh đã đặc biệt bàn giao không cho tôi mang chuyện anh sinh bệnh nói ra, nên dĩ nhiên tôi không thể a. Tôi nói “Anh nói anh là bạn trai Sở Tấn vậy thì lấy chứng cứ ra a”, hắn ngay cả một tấm ảnh cũng không có, tôi vốn dự định đuổi hắn đi. Kết quả hắn nói chuyện dễ nghe cực kỳ, còn rất cảm động, lại còn nói anh thích ăn cái gì không thích ăn cái gì, nói một chuỗi dài, làm cho tôi cảm động quá chừng, nước mắt ào ào. Con người của tôi không chịu được chuyện như vậy. Tuy rằng tôi dốt nát, nhưng thật lòng hay giả ý tôi vẫn phân biệt được.”
(*) 义薄云天 Nghĩa Bạc Vân Thiên hành động có ý nghĩa, hay là tình nghĩa lớn đến nỗi che lấp cả mây trời rộng lớn.
Nói xong, hắn còn bổ sung: “Nhất định phân biệt được.... Anh Sở, tôi không gây họa chứ.”
Sở Tấn miễn cưỡng nở nụ cười: “Không có. Ừm. Cám ơn cậu.”
Trang Hãn Học thụ sủng nhược kinh: “Đã rất lâu tôi không nghe thấy chữ “Cảm ơn” từ trong miệng anh“.
....
Lận Diễm Trần gõ cửa tiến vào thư phòng: “Ba, gọi con đến có chuyện gì?”
Lão Lận tổng nhìn thấy hắn, che giấu đi căng thẳng nói: “Há, con đã đến rồi a.”
Lận Diễm Trần vốn tìm ba ba có việc. Sở Tấn đã giới thiệu hắn với người lớn, vậy nên hắn cũng muốn giới thiệu Sở Tấn với ba ba, trước đó ba ba không ở nhà, hiện tại cuối cùng cũng có cơ hội.
Lận Diễm Trần cho rằng ba ba sẽ nói với hắn chuyện công việc.
Ba ba chau mày, nghiêm túc đưa cho hắn một quyển sổ ghi chép: “Con xem một chút.”
Lận Diễm Trần không rõ vì sao nhận lấy, mở ra, trang thứ nhất chính là bức ảnh một cô gái, hắn lật xem một lượt, mấy trang sau đều là thông tin của cô gái nọ, lại lật ra sau, tất cả đều là tư liệu của những cô gái, tuổi tác xấp xỉ hắn, gia cảnh cũng không tệ.
Lận Diễm Trần không ngốc, lập tức phản ứng kịp. Ba giục hắn xem mắt, cũng có thể nói là giục kết hôn.
Hắn nhìn thân thế bối cảnh của những cô gái này, mỗi người không giàu thì sang, lòng từ từ lạnh xuống... Chắc đây là tiêu chuẩn ba ba kén vợ cho hắn rồi, hắn nên nghĩ tới sớm, trước đây ba ba không đồng ý hắn gây dựng sự nghiệp cũng vậy, đây là tác phong của ba ba.
Lận Diễm Trần nghe nói có một bạn học, thích một cô gái gia cảnh bình thường, cha mẹ người bạn kia ghét bỏ cô bé đó gia cảnh không tốt, không cho phép bọn họ kết hôn, huyên náo đến mức người ngã ngựa đổ.
Thôi, vẫn nên chờ một thời gian, mới giới thiệu Sở Tấn với ba ba.
Lão Lận tổng nhìn vẻ mặt Lận Diễm Trần thay đổi, tâm trạng thấp thỏm, bởi vì quá sốt sắng, trái lại biểu tình có vẻ nghiêm túc: “Có chọn trúng ai hay không?”
Lận Diễm Trần đặc biệt không thích giọng điệu này của ba ba mình, giống như đang tìm người lai giống. Vậy là xảy ra chuyện gì?
Lận Diễm Trần trực tiếp từ chối thẳng: “Thế này không lễ phép. Ba ba, không cần giới thiệu người cho con, con không có tâm tư này.”
Trong lòng Lão Lận tổng hơi hồi hộp, biết lần này nói không chừng lại chữa lợn lành thành lợn què, cũng không ép hắn: “Cũng phải, con vẫn còn trẻ, không cần vội vã...”
Không thể trực tiếp dẫn Sở Tấn đến, vậy thì vẫn còn cách cứu vãn tình hình.
Lận Diễm Trần nghĩ tính khả thi để ba ba tiếp nhận Sở Tấn không dễ, hắn lấy ra một phần kế hoạch mình thức đêm viết ra, ở công ty hắn đặt chân hiện chưa có thâm nhập khai thác sâu vào lĩnh vực điện tử thông tin khoa học kỹ thuật, nên làm một công ty mới, địa điểm đặt tại Y thành. Y thành bây giờ là khu công nghệ cao số một số hai trong nước.
Như vậy cũng không làm lão Lận tổng ngờ vực, thông tin điện tử khoa học kỹ thuật đúng là hướng phát triển bây giờ trên thị trường, chỉ là ông lớn tuổi, hiện tại tính chất vững vàng ổn định vẫn hơn.
Nên để Lận Diễm Trần thử xem.
Trước đây ông không đồng ý Lận Diễm Trần gây dựng sự nghiệp, là cảm thấy Diễm Diễm chưa trưởng thành lại kích động, nghĩ vừa mới bắt đầu, bằng một phen nhiệt tình xông về phía trước, lúc đó vài nhà muốn thâu tóm công ty Lận Diễm Trần, ông nghĩ, so với bị người khác chiếm tiện nghi, còn không bằng ông tiến hành ra tay thu mua.
Lão Lận tổng nghiêm túc đọc bản kế hoạch của con trai, tán đồng nói: “Ba cảm thấy có thể, con thử xem, ba sẽ đẩy tiền cho con.”
Lận Diễm Trần nói: “Con muốn làm thật sớm, thông tin khoa học kỹ thuật biến chuyển từng ngày, thay đổi quá nhanh.”
Lão Lận tổng hơi nhận ra có gì đó không đúng, ông hỏi: “Gấp gáp như vậy sao?”
Lận Diễm Trần không chớp mắt: “Ngành này chính là như vậy, chờ không được. Vậy nếu ba đồng ý, con sẽ lập tức đi chiêu binh mãi mã, gần đây sẽ bay đến Y thành vài lần.”
Lão Lận tổng nhìn Lận Diễm Trần, trực giác của ông nói cho ông biết đứa nhỏ này có chuyện gạt ông.
Trước tiên cứ yên lặng xem tình hình thôi.
Ít nhất kế hoạch đến Y thành đã thành công một nửa.
Lận Diễm Trần được cổ vũ.
Lận Diễm Trần quang minh chính đại mượn việc công làm chuyện riêng, hắn không thẹn với lương tâm, cảm thấy như vậy không có gì không đúng, việc công và việc tư cùng nhau quyết định, không cần phiền não không thể chiếm được cá và tay gấu cùng một lúc.
Hắn suy nghĩ một chút, vẫn chưa mang tin tức tốt này nói với Sở Tấn, chuẩn bị hai ngày nữa trực tiếp cho Sở Tấn niềm vui bất ngờ. Y thành vốn có công ty chi nhánh của của bọn họ, chỉ là không lớn lắm, nghe nói cuối tuần có một bữa tiệc rượu từ thiện, công ty Sở Tấn sẽ tham gia, Sở Tấn tám phần mười sẽ đi, đến lúc đó hắn sẽ xuất hiện, nói với Sở Tấn tin tức tốt này.
Lận Diễm Trần cảm thấy sau khi gặp lại, Sở Tấn đối với hắn luôn nhàn nhạt, hắn muốn làm chút chuyện lãng mạn bất ngờ, một lần nữa dấy lên kích tình giữa bọn họ.
Lận Diễm Trần không cho người của công ty con đem tên của hắn vào danh sách, đến lúc đó hắn dùng danh nghĩa công ty con cũng có thể trực tiếp tham gia.
Trường hợp kết bạn giao thiệp quan trọng, Lưu tổng tất nhiên mang học trò giỏi tới.
Trước đó ông giao cho Sở Tấn điều tra rõ những nhân vật đi tham gia, đó là công việc của thư ký, ông cũng muốn mượn cơ hội này, để Sở Tấn tìm hiểu nhiều bạn bè thêm một chút.
Sở Tấn tỉ mỉ điều tra rõ từng người từng người, làm xong tư liệu, công việc này nói có khó không khó, nói đơn giản cũng không đơn giản, anh có thể tìm người phía dưới giúp đỡ điều tra, chẳng qua anh vẫn phải học thuộc, trừ lúc làm việc bình thường, sau khi tan việc về nhà lại đọc tư liệu, nhớ kỹ tướng mạo, tên, công ty vẫn chưa tính là xong, tình huống gia đình đối phương cũng phải ghi nhớ, tuyệt đối không thể nhầm lẫn, bằng không không thành bạn bè còn có thể kết thành thù.
Việc này cũng không có nội dung kỹ thuật.
Sở Tấn phải định liệu trước.
Đến ngày ấy, sư phụ để anh đổi một bộ trang phục rồi dẫn anh tới.
Sở Tấn ngược lại ăn mặc cũng không quá bắt mắt, anh chính là một thư ký, không nên giọng khách át giọng chủ.
Trường hợp này Sở Tấn đi nhiều, không chút hoang mang, đi theo sau sư phụ nửa bước, sư phụ tình cờ hỏi anh một câu có biết người này người kia là ai hay không, Sở Tấn liếc mắt nhìn, lập tức có thể trả lời cặn kẽ như trên tư liệu.
Lưu tổng hài lòng gật đầu, có mấy người ông không có tiếp xúc qua, Sở Tấn cũng có thể báo ra thông tin thỏa đáng, không làm cho ông đến nỗi đáp không nên lời.
Lúc này, Lưu tổng nhìn thấy có một khuôn mặt mới không biết xuất hiện lúc nào.
Đó là một người đàn ông trẻ tuổi, tuấn mỹ suất khí có vẻ hoàn toàn không hợp với một đám đại thúc tuổi trung niên bên người, tỏa sáng như hạc đứng trong bầy gà.
Nhìn qua có chút quen mắt, rất giống như đã từng thấy ở đâu rồi, ông suy tư, rất nhanh nghĩ tới.
Người này Sở Tấn có lẽ không quen biết, theo lí sẽ không xuất hiện ở đây, Lưu tổng có chút đắc ý, hỏi Sở Tấn: “Biết hắn là ai không?”
Sở Tấn nói: “... Hắn cũng không có trong danh sách.”
Lưu tổng dạy anh: “Đúng a, không biết tại sao hắn lại ở đây, nhưng cũng không thể thất lễ với người ta. Mấy ngày trước hạng mục XX chính là do hắn hoàn thành, hắn là người thừa kế của tập đoàn Lận thị, hắn xuất hiện ở đây tuyệt đối có nguyên nhân, có thể là gần đây bọn họ sẽ có động tác ở Y thành. Không quan tâm thế nào, nhất định phải tạo mối quan hệ, đi, chúng ta qua thôi, nói với hắn vài câu.”
“Tôi nhớ không lầm, hắn tên là Lận Diễm Trần. Nhớ kỹ a.”
Sở Tấn im lặng, anh nói: “Sư phụ, tôi muốn đến phòng rửa tay một chuyến.”
Lưu tổng nói: “Há, vậy cậu đi đi, tôi chờ cậu trở lại.”
Phòng rửa tay nam không ai, sau khi Sở Tấn đi vào không bao lâu, Lận Diễm Trần chân sau cùng bước vào.
Lận Diễm Trần vô cùng phấn khởi, vừa tới lập tức muốn ôm anh ngay: “A Tấn!”
Sở Tấn tức giận hỏi: “Cậu chạy tới Y thành làm cái gì?”