Sự khinh ghét đối với những chuyện nhơ bẩn ngay lập tức biến mất khỏi tâm tưởng khi đôi môi của cô chạm vào làn môi Patiya. Trong giây phút đó không còn cụm từ “chàng diễn viên phim khiêu dâm”, không còn cụm từ “cô nàng phóng viên hiếu chiến” gì hết. Bây giờ chỉ còn lại anh và cô trên thế giới này. Paremai lơ đãng nghĩ đồng thời đưa tay lên ôm lấy cổ anh, mặc cho cả thế xác lẫn tâm hồn hòa vào nụ hôn của anh. Cô tự nhủ rằng đây là nụ hôn tạm biệt và cũng có thể là nụ hôn cuối vì ai mà biết được ngày mai chuyện gì sẽ xảy ra. Đúng! Ai có thể khẳng định anh sẽ quay lại Thái Lan khi mà anh căm ghét họ hàng đằng nội tới như vậy. Anh đã trắng án thì lại càng không có lí do gì để quay lại đây nữa. Cô biết anh hứa sẽ trở lại chỉ là an ủi cô mà thôi. Nước mắt của Paremai bắt đầu chảy xuống cùng lúc chiếc lưỡi nóng bỏng chui sâu vào miệng cô... Trái đất như ngừng quay trong giây phút đôi môi mềm như nhung của cô tiếp xúc với môi anh. Patiya khẽ rên như không thể kiềm chế được. Anh ôm lấy tấm lưng ong của cô ghì sát vào người mình rồi đưa đầu lưỡi ra khám phá. Anh đã hoàn toàn quên mất lời hứa sẽ không bao giờ đụng vào cô nữa. Anh liếm láp, ngậm, mút một cách say đắm như thể cô là ốc đảo duy nhất trên sa mạc khô cằn rộng lớn mênh mông vậy. Patiya không còn cân nhắc và kiềm chế gì nữa, anh đưa một tay bóp cặp mông tròn lẳn, chắc nịch ép sát vào mình, tay còn lại mân mê bầu ngực căng đầy của cô. Làn môi anh vẫn mải mê với nụ hôn nồng nàn cùng với tiếng rên rỉ vì sung sướng. Nhiều phút đồng hồ đả trôi qua, anh mới rời ra nhìn vào đôi mắt đen huyền bí: “Anh đổi ý rồi Pare ạ. Đối với chúng ta một nụ hôn là không đủ. Anh muốn nhiều hơn thế và anh cũng nói luôn rằng sau khi nụ hôn thứ hai qua đi, anh sẽ vuốt ve em đến nỗi em sẽ quên hết mọi thứ và chấp nhận trở thành của anh mà không biết. Bởi thế khi đầu óc vẫn còn tỉnh cáo, anh muốn em quyết định. Anh không muốn trở thành kẻ lừa gạt. Nếu em muốn rút lui thì nên rút lui ngay đi”. Patiya nói với hơi thở gấp gáp. Paremai khẽ mở mắt ra nhìn, cô vẫn chưa thoát khỏi sự mê đắm mà nụ hôn mang lại: “Anh nói gì cơ?”. Patiya mỉm cười, ánh mắc lại càng dịu dàng hơn. Anh cố gắng kiềm chế cảm xúc đang bị khơi dậy, vỗ nhẹ vào gò má ửng hồng của cô: “Tình yêu của anh, anh hỏi em rằng em có muốn tiếp tục không? Em hãy quyết định ngay khi anh vẫn còn tỉnh táo. Nếu không anh sẽ không hứa là giữa hai chúng ta sẽ kết thúc ở đâu đâu”. Paremai chớp mắt. Hai bàn tay vẫn bám vào vai anh làm chỗ dựa, hỏi lại: “Anh cho em cơ hội để quyết định à?”. Patiya gật đầu. “Nếu em trả lời không thì sao?”. Patiya sửng sốt vì đó là câu trả lời anh không hề mong đợi: “Anh sẽ để em tự do như anh đã hứa”. “Thế nếu câu trả lời ngược lại thì sao?”. Paremai dịu dàng hỏi lại. Patiya mỉm cười: “Anh hứa rằng trải nghiệm của chúng ta sẽ vô cùng tuyệt vời. Ý em thế nào?". Paremai im lặng cân nhắc. Một lát sau cô trả lời: “Em rất vui vì anh là đấng quân tử, để phụ nữ tự quyết định, không bắt ép hoặc chiếm giữ. Điều này rất đáng khen. Một khi anh đã cho em cơ hội để quyết định, em cũng muốn nói rằng em không...” Paremai còn chưa nói hết câu, vòng tay rắn chắc như gọng kìm đã kéo cô áp sát vào bộ ngực vạm vỡ của anh, đôi môi nóng bỏng cũng ép chặt vào môỉ cô: “Anh nói dối Paremai ạ. Anh không phải quân tử vì cũng không chấp nhận sự từ chối của em thêm lần nữa. Lạy Chúa! Làm sao anh có thế chấp nhận được khi mà cơ thể của anh vô cùng cần em như chưa từng cần ai thế này. Em hãy là của anh nhé!”. Paremai nhắm mắt đầu hàng anh và trái tim mình. Trước đó cô vẫn còn lưỡng lự nhưng cảm giác đó đã bay xa, lời cầu khẩn của anh...quá ngọt ngào để có thể từ chối... Tuy biết rằng lời nói ngọt ngào ấy có thể nhuốm đầy thuốc độc và sẽ gây hại cho cô sau này, nhưng ngay giây phút này cô không còn sức để chống lại, đành để cho anh điều khiển bản tình ca theo nhịp điệu của nó mà thôi. Hai cánh tay cô đưa lên ôm chặt lấy cổ anh. Patiya rên lên sung sướng. Anh hạ thấp đôi môi xuống hôn cô, luồn tay xuống dưới đầu gối bế bổng cô lên rồi tiến thẳng vào phòng ngủ. Patiya đặt thân hình kiều diễm trên giường rồi ghì chặt lấy làn môi của cô như nó là một thứ thuốc gây nghiện mà anh không thể thiếu được. Cả hai bàn tay rắn chắc của anh vuốt ve thân hình khêu gợi mà anh hằng ao ước bao ngày nay. Patiya nói sát miệng cô: “Anh thích tất cả mọi thứ trên cơ thể em, Paremai”. Vừa nói anh vừa đặt môi lên chỗ cằm chẻ của cô: “Đặc biệt là đôi môi gợi cảm này. Anh yêu nó quá”. Trái tim cô đập như nhịp trống điểm canh. Paremai chớp mắt khi khuôn mặt đẹp trai khám phá xuống vùng cổ mình. Cô cảm nhận thấy ngọn lửa đam mê đang thiêu đốt cô, trái tim cô gần như đã bay khỏi lồng ngực trong giây phút đôi môi anh ngậm vào đầu nhũ hoa. Lạy Trời! Patiya đã cởi bỏ áo của cô từ bao giờ mà cô không hề hay biết? Chủ nhân của thân thế tuyệt mỹ vội mở mắt, xoay người nằm sấp xuống để che giấu cơ thể. Toàn thân cô nóng bừng phản đối: “Đừng anh”. Hình ảnh đó khiến Patiya mỉm cười trìu mến. Anh nhoài người theo, gạt mái tóc ra khỏi bờ vai trắng ngần của cô rồi ngậm vào bờ vai ấy. Hành động đó khiến thân thể nằm bên dưới nổi gai ốc khắp ngưòi. Anh luồn tay sờ vào chiếc bụng phẳng lì của cô và nói: “Không có gì đáng xấu hổ cả em yêu". Paremai vẫn im lặng nằm sấp, bàn tay nhỏ của cô đưa ra cầm lấy tay anh và giữ yên khi anh cồ tình đưa tay xuống thấp hơn nữa. “Anh quá thành thạo trong trò chơi tình ái”. Giọng nói của cô như muốn nhắc nhở. Patiya nhíu mày: “Thế em không thích à, tình yêu của anh? Bình thường phụ nữ đều thích đàn ông có kinh nghiệm chứ đâu thích những chàng trai ngờ nghệch hoặc không biết gì cả”. Khuôn mặt ấp vào gối đỏ bừng, bàn tay kia của anh trườn tới nắm lấy bầu ngực bên duới khiến Paremai giật thót mình, vội vàng nắm lấy tay anh. Patiya cười: “Nếu không muốn anh giả vờ thì em hãy quay người lại đi tình yêu của anh. Bây giờ đâu phải lúc xấu hổ nữa. Em cũng biết là anh ngưỡng mộ và say mê cơ thế em đến chừng nào mà”. Không chỉ nói anh còn cúi xuống hôn nhẹ lên khắp bờ vai, tấm lưng ong cho tới cặp mông tròn lẳn của cô. Giây phút bờ môi anh chạm vào da thịt, cảm giác trêu đùa liền biến mất, thay vào đó là sự nóng bỏng của ngọn lửa tình và đam mê. Anh đưa tay lên nắm hai vai cô lật ngửa ra, rồi giữ chặt hai tay cô ở phía trên. Patiya thở gấp, ngẩng lên để ngắm nhìn thân hình kiều diễm được rõ ràng hơn. Mắt anh khám phá tất cả các góc cạnh, không chỗ nào có lớp mỡ thừa, tất cả đều săn chắc. Patiya cảm thấy sung sướng xen lẫn sự thèm khát. Tuy rằng anh đã từng một lần được thấy thân thể của cô nhưng khi được ngắm nhìn lại lần nữa, anh vẫn hồi hộp như một cậu học trò lần đầu tiên đứng trước mặt cô giáo. Patiya rên rỉ, nâng chiếc cằm của cô lên để cô nhìn vào mắt anh. Anh từ từ đưa bờ môi xuống để tìm kiếm nụ hôn say đắm. Như không có ngày kết thúc…Patiya hôn đôi môi mọng đỏ khêu gợi rất nhiều lần, như không thể tìm thấy điểm dừng. Cử chỉ của anh cho thấy sự đam mê xen lẫn khao khát khiến cho người nằm bên dưới càng mềm lòng và vô tình thốt lên tiếng rên rỉ sung sướng. Paremai chịu thua trái tim mình, cô hôn lại anh một cách nồng nàn. Hai tay của cô rời khỏi thân thể anh, đưa lên luồn vào mái tóc của anh, kéo anh sát lại người cô hơn nữa. Ánh mắt của anh làm cho cô trở nên hối hả như có hàng ngàn đôi bàn tay đang vuốt ve khắp thân thể... Paremai nghĩ trong khi đang mút đầu lưỡi nóng bỏng một cách vồ vập. Cô làm theo những gì bản năng mách bảo, không còn bất kỳ một sự băn khoăn nào nữa. Nóng như dung nham núi lửa. Đây chính là người đàn bà của anh, người đàn bà mà anh mong muốn. Khi đôi bàn tay mềm mại của cô đưa xuống cởi cúc áo sơ mi, luồn tay chạm vào, vuốt ve khắp bộ ngực vạm vỡ của anh, anh thật sự như bị điện giật. Anh sung sướng rên lên. Paremai không biết rằng hành động đó của cô đã khiến sự cố gắng kiểm soát bản thân cùa Patiya ngay lập tức hoàn toàn biến mất. “Em đẹp và quá tuyệt vời Pare ạ”. Patiya như đang nói mê, nắm hai bàn tay của cô ép xuống đệm, từ từ hạ thấp đầu xuống tiếp xúc với bầu ngực, ngậm chặt. Paremai nhắm mắt khi không thể chống lại được ngọn lửa đam mê đang bùng cháy trong mình. Hai tay cô túm chặt lấy ga trải giường. Paremai rên rỉ gọi tên anh. Lạy Chúa! Anh yêu cái tên của mình được thốt ra từ miệng của cô quá... Nó hết sức êm dịu, nhẹ nhàng và khêu gợi. Đúng! Nghe thật dịu dàng và hay hơn tất cả các âm thanh khác mà anh từng được nghe… Patiya vừa nghĩ vừa đưa đầu xuống chạm vào các ngón chân của cô. Anh tỉ mỉ thể hiện tất cả những kinh nghỉệm làm tình mà mình có được. Mọi việc diễn ra hết sức chậm rãi trong khi cơ thể anh đang căng cứng vì khao khát. Anh vẫn tiếp tục hôn từ ngón chân lên đến cặp đùi dài tuyệt đẹp của cô. Hành động gợi tình đó của anh khiến cô phải cong người lên vì khổ sở. Cho dù Paremai đã từng trải qua sự tiếp xúc da thịt với đôi môi của Patiya trong phòng tắm rồi nhưng ngay khi đầu lưỡi nóng bỏng lách vào vùng da thịt nhạy cảm nhất, cô vẫn giật thót. Cô khẽ kêu tên anh trước khi vặn mình trốn tránh chiếc lưỡi tinh nghịch của anh, rồi đưa tay bám lấy đầu anh. Patiya nắm lấy bàn tay mềm mại, ngẩng mặt lên nói vói giọng hết sức dịu dàng: “Em ngọt như mật ong tình yêu ạ! Hãy cho anh được tiếp xúc với em hơn một chút nữa nhé em yêu!”. Paremai đỏ bừng mặt: “Anh quá thành thạo với việc dùng lời nói để khiến phụ nữ không còn thấy xấu hổ nữa, anh biết không?” Patiya bật cười: “Em đẹp đến nỗi không có gì phải xấu hổ với anh đâu em yêu ạ. Em hãy cho anh được tiếp xúc và biết em nhiều hơn nhé” “Nhưng điều đó không nên”. Cô nhẹ nhàng phản đối. “Cái gì nên? Anh muốn em, rất muốn em và cơ thể của em cũng đang khát khao điều đó mà em yêu”. Anh hôn lên từng đầu ngón tay cô. Paremai từ từ thả lỏng người: “Sự thực thì... không phải làm như vậy nữa cũng được. Em... sẵn sàng rồi”. Patiya bật cười sung sướng: “Chưa đủ đâu em yêu ạ. Em hãy thư giãn đón nhận sự sung sướng mà anh tặng cho em, thế là đủ”. Paremai nhắm mắt và từ từ duỗi chân ra. Hành động đó chứng tỏ cô đã hoàn toàn khuất phục. Anh khẽ cúi đầu xuống hút dòng nước ngọt từ thân thể của cô khiến cô kêu lên và cong người lại. Anh nhíu mày. “Lạy Chúa! Em vẫn còn trong trắng ư, Paremai?”. Patiya hỏi với giọng khó chịu như rất không hài lòng. “Cái gì ạ?”. Paremai mở mắt. Cô chớp mắt lia lịa chưa hiểu đầu đuôi ra sao. “Em vẫn chưa cùng ngủ với người đàn ông nào?”. Lạy Chúa! Patiya nhắm mắt thất vọng. Thế giới như sụp đổ trước mắt khi anh biết rằng cô gái nóng bỏng mà anh khao khát được yêu trong suốt hơn một tuần vừa qua là một cô gái còn trong trắng. Việc lừa phỉnh một cô gái đã thành thạo chuyện giường chiếu là bình thường, nhưng nếu lừa một cô gái còn trong trắng thơ ngây thì sẽ là tội lớn với thế giới của anh. Tận sâu trong đáy lòng, Patiya thốt lên giọng như tiếng gầm nhỏ rồi quyết định rời khỏi cơ thể khêu gợi một cách không thoải mái lắm. Patiya đang sốc vì không nghĩ sẽ gặp được một cô gái còn trong trắng khi đã bước vào tuổi hai mươi sáu tuổi ở cái thế kỷ hai mươi mốt này. Cô khác hoàn toàn so với các cô gái của thời hiện đại. Đúng! Tất cả các phụ nữ mà anh đã từng chung chăn gối đều trải qua những cuộc làm tình không ít thì nhiều. Tuy một số người từng vờ làm như chưa từng qua tay đàn ông, nhưng chỉ cần khẽ chạm vào là anh sẽ biết. Bản thân anh cũng cố gắng hết sức để tránh quan hệ với một cô gái còn trong trắng vì anh không muốn phải chịu trách nhiệm. Nhưng với Paremai, tại sao trước đó anh không nhận ra điều này? Đúng vậy! Cái gì đã khiến anh không nhận ra điều đó ở Paremai? Lạy Chúa! Phải chăng sự thèm muốn cô quá lớn đã bịt kín mắt anh lại. Giây phút đó, người được mệnh danh là “Kẻ làm tình bền bỉ” đã phải sững lại, hỏi: “Sao em không nói cho anh biết rằng trước đó em chưa từng ngủ với ai?”. Cô nhìn anh không hiểu đồng thời lật tấm chăn đắp lên người rồi ngồi bật dậy. Cô không biết rằng hành động đó khiến Patiya phải nhắm mắt đếm từ một đến mười để kiềm chế cảm xúc đang trào dâng. Lạy Chúa! Anh phải có được Paremai. Anh vẫn rất muốn cô. Patiya vừa nghĩ vừa quay đi nhìn sang hướng khác. Paremai không hiểu, cô hỏi: “Thế có gì khác nhau? Nếu em vẫn còn trong trắng thì sẽ khiến cho mọi thứ thay đổi và anh không cần em nữa ư?” Patiya nhắm mắt trước sự thơ ngây của Paremai. Cô lầm bầm hỏi như tủi thân. Paremai không biết rằng anh phải quyết tâm tưới mức nào mới có thể dừng việc vuốt ve cô giữa chừng như vậy. “Đừng hỏi như vậy có được không em yêu? Em cũng biết rằng anh vẫn cần em. Khi biết em vẫn là cô gái còn trong trắng, anh lại càng ham muốn em hơn nữa.” Patiya thú nhận. “Nếu như vậy thì có gì khác nhau chứ? Cho dù em có nói ra điều đó hay không thì cũng đâu khiến quan hệ của chúng ta thay đổi”. Cô dịu dàng phản đối. Cô vẫn chưa hiểu. Tuyệt vời! Và đáng ngạc nhiên khi cô dùng mọi cách để thuyết phục mời gọi anh ăn nằm với cô. Kể từ khi Patiya bước vào cuộc đời cô, không có chuyện gì được coi là bình thường cả. Paremai vừa nghĩ vừa liếc mắt nhìn anh. Patiya đẹp trai, thông minh và có sự hấp dẫn về giới tính đàn ông tuyệt vời. Ánh mắt nồng nàn của Paremai khiến Patiya nuốt nước bọt: “Đừng nhìn anh như thế em yêu!”. “Tại sao chứ?” Cô hỏi lại với ánh nhìn như cũ. “Vì anh không thể chịu đựng được chứ sao”. Paremai đỏ mặt. Cô mạnh dạn đáp lại: “Vậy tại sao anh lại không tiếp tục nữa?” Patiya nhắm mắt, anh không thể chống lại câu hỏi ngọt ngào đầy khêu gợi và ra sức mời mọc của cô. Anh biết rằng mình đang lao xuống vực sâu nhưng không thể nào dừng lại được. “Anh chưa bao giờ ngủ với cô gái đồng trinh cả. Vấn đề nằm ở chỗ đó. Nếu anh biết trước anh sẽ nhẹ nhàng với em hơn. Không, anh muốn nói là sẽ đối xử công bằng với em, không phải dùng mọi cách để dụ dỗ đưa em lên giường cho bằng được”. “Anh đâu có dụ dỗ em, đó là em tự nguyện đấy chứ”. Paremai đưa tay ra áp vào má anh. Patiya giật mình: “Em không biết là em đang nói gì sao em yêu”. “Em nghĩ là em biết”. Paremai chủ động rướn người lên hôn vào môi anh. Cũng lúc đó cô luồn tay vào mơn trớn bộ ngực vạm vỡ săn chắc, có hàng lông tơ kéo dài xuống tận cạp quần của anh. Patiya nổi gai ốc, bộ ngực căng lên và toàn thân anh căng cứng khi cô chạm vào. Điều đó khiến Paremai cảm thấy hài lòng sung sướng. Lạy Trời! Đây là người đàn ông của cô, ít nhất cũng là của cô trong hết đêm nay. “Con mèo con yêu quý của anh”. Patiya không còn kiểm soát và cân nhắc gì được nữa, anh thốt lên trong tiếng rên. Anh ôm cô đặt lên đôi chân duỗi dài của mình, hôn lại cô một cách đắm đuối. Tấm chăn rơi thành đống dưới chân của cô. Patiya kéo giật ra. Anh ghì chặt tấm lưng của cô vào ngực mình hơn nữa khi hối hả ấn chặt môi xuống đôi môi mà anh muốn chiếm hữu. Chiếc lưỡi nóng bỏng vờn lấy chiếc lưỡi nhỏ của cô. Anh đùa cợt với nó trước khi chuyển sang hôn một cách thèm khát. Lạy Chúa! Anh có thể nuốt chửng cô mà không biết chán. Patiya vừa nghĩ vừa đưa một tay vuốt ve một bên ngực của cô: “Anh có thể giúp em nhé, em yêu!” “Thế nếu em nói là em không cần thì sao?” Patiya sửng sốt. Khuôn mặt của anh lệch hẳn đi như bị hàng ngàn mũi tên đâm vào. Patiya hiểu Paremai đang bị ngọn lửa tình thiêu đốt và rõ ràng cô đang khuất phục nó. Điều này anh không thể đổ lỗi cho cô được vì bản thân anh là người đã nhen nhóm và thổi bùng nó lên. Nhưng chỉ ngày mai thôi, cô sẽ thức dậy với cảm giác hối hận và khinh ghét vì cả hai người đã để mặc cho ngọn lửa đam mê dẫn đường. Anh thật sự không muốn điều đó xảy ra. Patiya trả lời với giọng hết sức dịu dàng: “Đôi khi có thể là quá sớm để buông lời từ chối”. Paremai kiềm chế sự xấu hổ: “Thế anh sẽ dùng cách gì? Cách mà anh vừa làm cho em ấy à?”. Anh gật đầu: “Anh biết cách giúp em giữ được sự trong trắng em yêu ạ. Anh hiểu rõ cảm giác của em lúc này và bản thân anh cũng muốn em bởi cảm xúc của anh là được khơi gợi và dồn nén quá lâu rồi. Nhưng anh không muốn em hối hận sau khi thức giấc.” “Thế em nói như vậy là chưa đủ thì sao? Em muốn nhiều hơn thế và muốn tất cả của anh”. Paremai như không kiềm chế được nữa. “Cô bé cứng đầu”. Miệng nói một cách trách móc nhưng cử chỉ nâng bàn tay nàng lên để hôn của anh lại hết sức nhẹ nhàng: “Em luôn là người bướng bỉnh như vậy hay sao?” Patiya nắm lấy bàn tay mềm mại khi cô không chỉ dừng lại ở việc cởi áo complet, nơ trên cổ và áo sơ mi của anh mà còn đưa xuống đến khóa thắt lưng: “Mình nói chuyện một lúc nhé em yêu?” Anh vừa nói vừa cầm bàn tay của cô ép sát vào người mình. Lúc Paremai nóng… cô còn nóng hơn cả dung nham núi lửa. Lạy Trời! Anh đang dần mất hết tinh thần chống đỡ. “Em không muốn anh phải khổ sở. Nếu anh làm… cho em rồi thì anh sẽ ra sao?” Patiya sững lại vì xúc dộng. Anh ôm chặt thân thể mảnh mai của cô vào lòng rồi nâng bàn tay cô lên để hôn như muốn cảm ơn: “Anh sẽ không sao đâu em yêu ạ. Anh là đàn ông, có thể tự giải quyết được một cách thoải mái”. “Cho dù anh có thể tự giải quyết được nhưng có lẽ... ờ... sẽ không giống như có gì đó với em. Làm sao anh có thể thấy sung sướng như... với đồ thật được?”. Paremai gạt bàn tay rắn chắc đang ôm mình ra để vuốt ve khắp bộ ngực vạm vỡ với những múi cơ săn chắc trước khi cúi đầu xuống, đưa miệng ngậm một bên nụ hoa của anh như không muốn nghe bất cứ điều gì nữa. Patiya giật nẩy mình trong giây phút anh cảm nhận được đầu lưỡi nóng bỏng và ướt át nhưng cũng mềm dịu đó của cô. Lạy Chúa! Paremai nồng nàn và nóng bỏng quá. Anh rên lên. Anh nhắm mắt, nín thở, cố gắng lấy lại lý trí lúc này đang trôi nổi và ngày càng rời xa mình, nhưng hình ảnh hiện rõ trước mắt lại là những ngón tay búp măng đang niệm chú trên khắp bộ ngực của anh như một nghệ sĩ piano tài tình. Anh muốn Paremai nhiều đến nỗi tất cả tinh thần và thể xác đều căng tức vì khao khát, không thể kiểm soát được lý trí, để cho nó bay theo những ngón tay ấy... Niềm mong mỏi đó nhiều đến nỗi anh thấy sợ nếu một ngày nào đó không có cô, anh sẽ không biết làm thế nào và sống ra sao. Anh không thể sống thiếu Paremai được. Không có ai có thể thay thế được cô! Patiya rên lên, hơi thở gấp gáp và khi những ngón tay cô luồn vào trong quần anh đã giật nảy mình lên, mất hết khả năng kiểm soát bản thân. Đúng! Anh đã không còn sự cân nhắc nào nữa khi những ngón tay búp măng tuyệt đẹp của Paremai tiếp xúc và đụng chạm vào bộ phận đàn ông đang căng cứng vì khao khát của anh. Tiếng rên rỉ vì vui sướng xen lẫn tiếng gầm gừ khổ sở thốt lên, anh nhắm chặt mắt và căng cứng nguời lại. Lạy Chúa! Anh đã chịu thua rồi. Lúc này Anh chỉ còn biết đến sự sung sướng từ những đầu ngón tay nhỏ bé đang ban phát sự sung sướng và hạnh phúc cho anh mà thôi. Lạy Chúa! Anh sắp chết đến nơi rồi.