“Anh tới nhanh như vậy à?” Kỳ Yến thấy người tới là Sầm Bách Hạc, vẫy tay với hắn, “Mau tới đây ngồi.”
Lương Phong nhìn tư thế của Kỳ đại sư giống như gọi sủng vật, yên lặng dời tầm mắt mình đi.
Sau khi bảo tiêu của Sầm Bách Hạc đưa lễ vật cho Lương Phong, nhỏ giọng nói vài câu với Sầm Bách Hạc liền rời khỏi Lương gia.
Lương Phong nhìn một đống đồ vật trong tay: “Ông chủ, anh tới thì tới, còn mang lễ vật cái gì?”
“Không có gì, thuận tay mua một chút. Bên trong có một ít là thực phẩm chín,
nhớ lấy ra.” Sầm Bách Hạc nhìn thấy phòng bếp có một cô gái trẻ cúi thấp đầu lau khóe mắt, liền lường trước được em gái Lương Phong có khả năng
đã gặp chuyện gì, vì thế quay đầu làm bộ như cái gì cũng không nhìn
thấy, đi đến chỗ Kỳ Yến.
Lúc Lương Phong trở lại phòng bếp, Lương Vân đang rửa tách trà, nhưng sắc mặt vẫn có chút tái nhợt.
Nhìn thấy bộ dạng em gái ra vẻ kiên cường, trong lòng Lương Phong có chút
khó chịu, nhưng mà chuyện đến một bước này, chỉ có thể dựa vào chính cô
nghĩ thông suốt, hắn có thể làm, cũng chỉ là tận lực ở cùng cô nhiều
nhiều, làm cho cô vui vẻ một chút.
“Muốn xem cái này không?” Kỳ
Yến ngừng kênh ở một đài tin tức, nhỏ giọng nói với Sầm Bách Hạc, “Anh
tới lúc này cũng quá vừa vặn.”
Sầm Bách Hạc khẽ cười một tiếng,
“Làm sao vậy, không phải cậu đến giúp em gái Lương Phong xem phong thuỷ
à, sao không khí của bọn họ kỳ quái như vậy?”
“Trong nhà này
không có quỷ, là trong lòng người có quỷ, ” Kỳ Yến lắc lắc đầu, “Cái
chuyện tình cảm này, tôi thật sự nhìn không rõ.” Từ nhỏ cậu được ông cụ
nuôi lớn, không có ba mẹ, cũng không biết giữa vợ chồng bình thường ở
chung như thế nào, nhưng mà giữa Lương Vân và bạn trai cô ấy như vậy,
nhất định là không bình thường.
Sầm Bách Hạc nhìn hai mắt trong
suốt của Kỳ Yến, biết cậu cũng không nói dối, cậu là thật sự không hiểu
tình yêu nam nữ. Nghĩ vậy, Sầm Bách Hạc cười, “Không hiểu có chỗ tốt của không hiểu, hiểu có chỗ hữu dụng của hiểu.”
“Vậy anh hiểu không?” Kỳ Yến tò mò hỏi, “Anh lớn hơn tôi mấy tuổi, khẳng định hiểu hơn tôi.”
“Tình cảm không có quan hệ với tuổi, ” Sầm Bách Hạc chậm rãi lắc đầu, “Tôi không tin cái thứ tình yêu này.”
Lúc Lương Phong bưng tách trà ra tới, chợt nghe thấy ông chủ và Kỳ đại sư
tán gẫu về chuyện tình cảm, đầu tiên hắn ta ngây ra một lúc, sau đó cười đặt tách trà tới trước mặt Sầm Bách Hạc, “Kỳ đại sư, tôi đi theo ông
chủ làm việc đã nhiều năm, chưa từng thấy anh ấy tiếp cận với nữ nhân
nào.”
Kỳ Yến gật đầu, tỏ vẻ hiểu rõ, biểu tình bình tĩnh lại cao lãnh, “Bẩm sinh tình cảm vô năng à?”
Cơ mà chờ Lương Phong vào phòng bếp, cậu lập tức lộ nguyên hình, “Bách
Hạc, anh nói xem anh có tiền có xe có phòng, thế mà cuộc sống lại nhạt
nhẽo như vậy, vậy có gì khác với cá khô?” Nói xong cậu lắc đầu cảm khái, “Nếu tôi có gia đình như anh, khẳng định chu du thế giới, hưởng thụ
nhân sinh, không có việc gì liền khoe khoe giàu sang, khiến một đám quần chúng ăn dưa mỗi ngày ghen tị tôi, nghĩ tới loại hình ảnh bị người ta
mắng là có tiền giỏi lắm hả, thật sự là rất tốt đẹp.”
“Cá khô?” Sầm Bách Hạc sửng sốt mất một lúc lâu, mới thấp giọng cười ra tiếng.
Kỳ Yến thấy Sầm Bách Hạc như vậy, không còn lời gì để nói lắc lắc đầu, điểm cười của người này cũng thật thấp.
Cơm trưa biến thành thực phong phú, Kỳ Yến chú ý tới Lương Vân có chút tâm
thần không yên, có đôi khi trên đũa không có gì mà cũng bỏ vào trong
miệng. Nói chuyện yêu đương tổn thương người ta như vậy, vừa rồi cậu
nhìn Lương Vân rất có quyết đoán, hóa ra chỉ là trên mặt kiên cường, bên trong vẫn là không qua được khe nứt kia.
“Muốn cái này không?”
Sầm Bách Hạc chú ý tới ánh mắt Kỳ Yến, vươn tay chỉ chỉ một món ăn trước mặt mình, “Lần trước lúc chúng ta đi ăn cơm, tôi thấy cậu rất thích cái này, hôm nay liền đóng gói một phần mang lại đây.”
“Muốn!” Nhìn đến ăn, Kỳ Yến liền buông tha việc suy đoán đường lối suy nghĩ của Lương Vân.
Vì thế bữa cơm này ăn tự nhiên nhất chính là hai người ngoài Kỳ Yến và Sầm Bách Hạc, khẩu vị của hai anh em Lương gia còn không có tốt như hai
người bọn họ.
Cơm nước xong, bốn người ngồi trên ghế sa lông uống trà tiêu thực, Kỳ Yến nhìn Lương Vân, đột nhiên nói: “Có phải bạn trai
cũ của cô đã xảy ra chuyện gì hay không?”
Tay bưng trà của Lương
Vân khẽ run lên, cô ngẩng đầu thấy anh trai nhìn mình, bỗng cảm thấy
trong lòng ngũ vị tạp trần, giống như đánh đổ hũ gia vị. Cô cắn môi do
do dự dự nói: “Vừa rồi cảnh sát gọi điện thoại tới, nói hắn bị tai nạn
xe cộ, bị thương rất nghiêm trọng.”
Lương Phong muốn em gái đừng
quản hắn ta, chỉ có điều nhìn thấy biểu tình này của em gái, hắn lại
không muốn nói quá khó nghe, khiến em gái khó xử. Nhưng mà Lương Vân lại xem hiểu biểu tình của Lương Phong, “Anh, anh yên tâm đi, em sẽ không
đi tìm hắn nữa, em chỉ là…”
Chỉ là nghĩ đến tình cảm tám năm của mình rơi xuống kết cục như thế, trong lòng có chút khó chịu mà thôi.
“Con người phải học được cách nhìn về phía trước, ” Kỳ Yến mở miệng nói, “Bỏ lỡ đoạn tình cảm tám năm này, phía sau còn có người càng tốt hơn đang
chờ cô. Hợp thì tụ, không hợp thì tán, quá mức cưỡng cầu không chiếm
được kết quả gì tốt, tương lai cô sẽ có cuộc sống thật tốt, chẳng qua
hết thảy đều không có quan hệ với bạn trai cũ của cô.”
Nếu người
khác nói lời như thế, Lương Vân chỉ cho là an ủi, chỉ có điều do Kỳ Yến
nói ra liền biến thành ý nghĩa khác biệt, cô nhìn ánh mắt Kỳ Yến, giống
như là đang chờ mong tương lai của mình: “Kỳ đại sư, anh nói là thật
sao?”
“Đương nhiên, ” Kỳ Yến cười, “Cô là một cô gái tốt, sẽ có tương lai rất tốt.”
“Cám ơn.” Lương Vân cười nói cảm ơn, lại chảy nước mắt.
Lương Vân cứng rắn giả vờ bình tĩnh rốt cuộc bóc đi mặt nạ ngụy trang, Lương
Phong thấy thế cũng thả lỏng một hơi, có cảm xúc gì thì phát tiết ra,
chung quy vẫn tốt hơn so với nghẹn ở trong lòng.
Sầm Bách Hạc an tĩnh rót đầy trà cho Kỳ Yến, biểu tình trên mặt từ đầu đến cuối đều bình tĩnh không gợn sóng.
“Anh, hôm nay anh đã không đi làm, liền giúp em chuyển nhà đi.” Lương Vân đặt tách trà xuống, hoài niệm nhìn căn phòng này, “Nếu căn phòng này không
có vấn đề gì, em cũng có thể yên tâm mà bán.”
“Căn phòng này em bỏ à?” Lương Phong nhìn em gái, muốn từ biểu tình của cô phân rõ thật giả.
“Từ bỏ, ” Lương Vân lắc lắc đầu: “Muốn cắt đứt liền cắt đứt sạch sẽ một chút.”
“Tốt.” Lương Phong quay đầu nhìn về phía Kỳ Yến và Sầm Bách Hạc, “Ông chủ, Kỳ đại sư, hai người xem…”
“Cậu gọi công ty chuyển nhà đến đây, có chuyện gì nói cho tôi biết một
tiếng, đừng để chính mình khó xử, ” Sầm Bách Hạc nhìn thời gian, “Tôi và Kỳ Yến còn có việc, đi trước một bước.”
Kỳ Yến nghi hoặc nhìn Sầm Bách Hạc, hai người bọn họ có chuyện gì?
“Được.” Lương Phong tiễn hai người, sau khi gọi điện thoại cho công ty chuyển
nhà, hắn và Lương Vân ngồi xuống trên ghế sa lông, “Vừa vặn còn căn
chung cư anh mua cho em, em dọn mấy thứ này qua, trước tiên tạm thời ở
bên kia đi.”
“Cám ơn anh, ” cảm xúc đè nén thật lâu của Lương Vân rốt cuộc nhịn không được, ôm Lương Phong khóc lớn lên. Lương Phong nhìn em gái ủy khuất như thế, trong lòng vừa buồn vừa giận. Nếu Chu Văn Hàn
thật sự bị thương nặng vào bệnh viện thì còn may, nếu như là giả, hắn
cũng có biện pháp khiến hắn ta thật sự vào bệnh viện.
“Anh đổi xe à?” Kỳ Yến nhìn cái xe ôtô xinh đẹp này, xoay người ngồi vào trong xe,
“Gần đây tôi định mua một chiếc xe, còn chưa biết mua cái gì thích hợp.”
“Không bằng tôi giúp cậu hỏi một chút, nếu có cái nào thích hợp sẽ nói cho cậu biết, ” Sầm Bách Hạc thấy hai mắt Kỳ Yến lòe lòe tỏa sáng, “Cậu về chọn hình ảnh xe trước đi, gửi hình ảnh cho tôi là được.”
“Tốt.” Kỳ
Yến cao hứng gật gật đầu, cậu đã sớm có tính toán mua xe, bắt xe rất
không tiện, cậu lại không muốn đi chen xe bus tàu điện ngầm, “Đúng rồi,
hôm nay anh cố ý tới tìm tôi, có phải có chuyện gì hay không?”
Bọn họ vốn dĩ hẹn buổi tối gặp mặt, kết quả hắn lại cố ý chạy tới nhà Lương Vân, cái này hình như có chút không phù hợp với phong cách hành sự bình thường của Sầm Bách Hạc.
“Kỳ thật cũng không có gì, ” Sầm Bách
Hạc lấy ra một phong thiệp mời, “Vài ngày sau là đại thọ sáu mươi chín
của cha tôi, cả nhà chúng tôi đều rất cảm tạ ân cứu mạng của cậu với tam ca, cho nên cả nhà chúng tôi đều hy vọng cậu có thể tới tham gia tiệc
sinh nhật của cha tôi.”
Kỳ Yến thoải mái tiếp nhận thiệp mời, cậu biết Sầm gia đây là có ý tạo vinh quang cho cậu, không thì cũng sẽ
không cố ý mời một tiểu thuật sĩ ngay cả tên cũng chưa biết như cậu.
Đường đường Sầm gia ở cái đất đế đô này, bao nhiêu người muốn giao hảo
mà tìm khắp nơi không có được phương pháp, mà cậu lại được Sầm ngũ gia
tự mình đến đưa thiệp mời, quả thực cho cậu đủ thể diện.
“Đến lúc đó tôi nhất định tới đúng giờ, ” Kỳ Yến cười nói, “Cơ mà có cần tiền biếu không?”
“Cậu đến chính là lễ vật tốt nhất rồi, ” Sầm Bách Hạc vẻ mặt nghiêm túc,
“Cậu là ân nhân cứu mạng của tam ca tôi, cũng là ân nhân cứu mạng của
tôi, cậu đã đưa cho Sầm gia chúng tôi lễ vật tốt nhất, mặc kệ những
người khác đưa cái gì, đều kém hơn cậu.”
Kỳ Yến vốn chỉ muốn vui đùa với Sầm Bách Hạc hai câu, thật không ngờ hắn lại nghiêm túc như vậy, không khỏi ngẩn người.
Thấy bộ dạng ngơ ngốc của Kỳ Yến, Sầm Bách Hạc nhịn không được ngứa tay, sờ sờ dúm tóc trên đỉnh đầu cậu: “Làm sao vậy?”
“Chỉ là không quen anh trịnh trọng nói lời cảm tạ với tôi như vậy cho lắm, ” Kỳ Yến đẩy cái tay làm loạn trên đỉnh đầu mình ra, “Lần sau đừng nói
với tôi như vậy, rất không được tự nhiên.”
“Được.” Thấy dáng vẻ
này của cậu, Sầm Bách Hạc cười khẽ ra tiếng, tiếng cười quanh quẩn trong xe hơi, khiến tài xế và bảo tiêu cũng nhịn không được ghé mắt, hôm nay
tâm tình ông chủ hình như rất tốt nhỉ?
+++
Núi Hồng Lương ở đế đô là một ngọn núi nhỏ vô danh, trên đó ngoại trừ có rừng cây rậm
rạp, căn bản không có phong cảnh tương đối đặc sắc gì khác, bình thường
ngẫu nhiên có mấy du khách ba lô lại đây chơi một chút, cùng với thôn
dân dưới chân núi, ngoài ra gần như không còn người nào khác nữa.
Trước kia mấy cụ già thôn Hồng Lương thường thường kể cho con cháu một ít kỳ
văn dị sự ở núi Hồng Lương, nói ví dụ như đã từng có người ở trong núi
nhìn thấy đại mãng xà trên đầu mọc sừng, còn có người ở trong đó nhìn
thấy hươu vàng biết chạy cùng với quỷ núi biết ăn thịt người. Mấy câu
chuyện cũ rích đó, người trẻ tuổi thôn Hồng Lương đã sớm nghe chán, mà
đám con nít thì càng thích nghe mấy câu chuyện như Transformers đại
chiến người ngoài hành tinh, hoặc là tiên nữ ma pháp đánh với vu nữ vũ
pháp linh tinh, còn mấy câu chuyện không có vương tử công chúa cũng
không có anh hùng cứu thế giống vầy, căn bản không kích thích nổi một
chút hứng thú của tụi nó.
Chỉ có mấy người già cùng nhau lải nhải nhắc tới những truyền thuyết đó, nhớ lại cái thời thơ ấu không có đồ
chơi, không có TV máy tính, nhưng lại chạy khắp núi khắp đồi của mình.
Nhưng mà không khí của thôn Hồng Lương hôm nay đã có chút không giống, bởi vì năm trước núi Hồng Lương đã nhận thầu cho một công ty khai phá du lịch, hôm nay chính là ngày công ty du lịch vào núi xây dựng. Người trẻ tuổi
vui mừng khôn xiết, bởi vì điều này có ý nghĩa là không lâu sau đó, nơi
này sẽ có vô số du khách, bọn họ lại có nhiều nguồn phát triển kinh tế.
Các cụ già nhìn đám người náo nhiệt tràn vào ngọn núi, đều lắc đầu rời đi, mắt không thấy lòng không phiền.
Trong núi này có thần linh, những người này quấy rầy đến thần linh nghỉ ngơi, khẳng định sẽ có báo ứng.
Khai phá du lịch là công trình lớn hạng nhất, công ty này cắt băng nghi
thức, cố ý chuẩn bị ở giữa sườn núi Hồng Lương, lão tổng công ty du lịch dẫn theo cấp cao công ty, nhóm nghệ nhân, dưới một đống phóng viên giơ
màn ảnh, vẻ mặt tươi cười xuất hiện trên đài cắt băng.
Đối mặt
màn ảnh, lão tổng công ty mập mạp cùng với một nữ nghệ nhân đang nổi
tiếng cầm lấy vải đỏ và kéo, lúc sắp cắt đứt đoạn vải đỏ, đột nhiên giữa núi nổi gió to, lá khô và bụi đất cùng bay lên, không ít người bị thổi
khiến cho mắt đều không mở ra được.
“A!” Nữ nghệ nhân vốn dĩ đứng ở trên đài cắt băng đột nhiên phát ra một tiếng thét chói tai, trong
giọng điệu mang theo sợ hãi, giống như nhìn thấy thứ gì đáng sợ. Mọi
người duỗi đầu trợn to mắt nhìn qua, nhất thời đều cảm thấy có chút sởn
tóc gáy, trên đài cắt băng vậy mà lại xuất hiện mấy con rắn đen thô như
cánh tay trẻ con, nhìn vô cùng rợn người.
Có công nhân lá gan lớn cầm công cụ, muốn đi đánh chết mấy con rắn đó, nhưng đúng lúc này, lại
là một trận gió núi mãnh liệt, chờ sau khi gió dừng lại, rắn trên đài
cũng đã sớm biến mất không thấy.
Ngày cắt băng gặp được loại
chuyện tà môn thế này, nghĩ thế nào cũng thấy là điềm xấu, lão tổng công ty xanh mặt, bảo viên chức phát cho mấy phóng viên ở hiện trường mỗi
người một cái bao đỏ thẫm, liền gián đoạn nghi thức cắt băng.
Mới vừa cắt băng liền xảy ra chuyện tà môn như vậy, nếu tiếp tục khai phá, còn không biết sẽ ồn ào ra chuyện gì đâu.
Nghi thức cắt băng vốn dĩ vô cùng náo nhiệt cứ như vậy không giải quyết được gì, sau khi lão tổng trở lại trên xe liền phát giận với trợ lý, “Lúc ấy đại sư cậu mời đến nói như thế nào, nói nơi này là phong thủy bảo địa,
chỉ cần chúng ta khai phá thì khẳng định tài nguyên đến ào ào, còn nói
hôm nay là ngày lành để cắt băng, kết quả lại xảy ra nhiều chuyện tà môn như vậy. Việc hôm nay nếu truyền ra, mặt mũi tôi liền mất hết!”
Trợ lý biết thầy phong thủy mình mời đến có thể là một tên lừa gạt, cho nên lúc bị mắng, một tiếng cũng không dám hé, chờ ông chủ bộc phát cơn giận gần như đã xong, hắn mới do do dự dự mở miệng nói: “Ông chủ, nếu không
thì chúng ta đổi người khác đến xem?”
“Đổi người khác đến có ích
lợi gì?” Ông chủ tức giận đến sắc mặt đỏ bừng, “Hợp đồng đã ký, tiền
cũng đã bỏ, dù ngọn núi này không thể động tới, tôi cũng khẳng định phải ăn vụ thiệt thòi này rồi.”
Trợ lý rụt cổ, “Ông chủ, có thể là lần này có người ở sau lưng cố ý hãm hại chúng ta hay không?”
Nói xong câu đó, hắn liền nhìn thấy sắc mặt ông chủ thay đổi.
“Mẹ!” Ông chủ hung hăng mắng một câu, “Ông đây thao mấy tên rùa rụt đầu kia!”
Hiện tại kinh tế phát đạt, rất nhiều người vào ngày nghỉ liền thích đi xung
quanh chơi đùa một chút, cho nên du lịch cũng liền phát triển theo.
Những người làm khai phá du lịch như bọn họ, đều muốn thừa dịp gió đông
kiếm nhiều tiền, đồng dạng cũng hy vọng đối thủ càng xui xẻo càng tốt,
lần này là lão ta bị đối thủ lừa.
Ngọn núi này có lẽ thật sự là phong thủy bảo địa, nhưng mà lại không thể khai phá thành điểm du lịch.
“Phong thủy sư lần trước Dương gia mời là ai?” Ông chủ nhớ có một đoạn thời
gian lão Dương vẫn không quá thuận lợi, cơ mà sau đó lại đột nhiên xuôi
gió xuôi nước, còn ký không ít đơn đặt hàng hợp tác, làm cho mấy người
bạn bè bọn họ nhìn cũng nhịn không được nóng nảy.
Trợ lý nào biết mấy ông chủ đó mời vị cao nhân nào, dù sao thì những người làm ăn đều
tin việc này, không có việc gì liền thích mời đại sư giúp đỡ xem phong
thuỷ, tính tính vận thế linh tinh. Có lẽ người càng có tiền, lại càng sợ hãi mất đi hết thảy đang có, vì thế lại càng thêm kính sợ thần quỷ.
“Thôi, tự mình đi hỏi.” Ông chủ thấy bộ dạng trợ lý như vậy, tâm tình càng
thêm không tốt, nếu hạng mục khai phá này thật sự gác lại, vậy lão sắp
sửa tổn thất một số tiền lớn, kỳ sau thậm chí sẽ hụt vốn quay vòng tài
chính.
+++
Kỳ Yến phát hiện mỗi lần cùng ăn cơm với Sầm Bách Hạc, cậu đặc biệt dễ dàng ăn đến no căng, bởi vì đồ ăn thật sự rất mỹ vị.
“Tôi cảm thấy nếu ăn chung với anh nữa, tôi khẳng định sẽ mọc thêm một vòng thịt.” Cả người cậu đã ngồi phịch trên xe.
“Dù cậu mọc thêm hai vòng thịt thì cũng không mập, ” Sầm Bách Hạc đưa một
hộp viên tiêu thực cho Kỳ Yến, “Nhưng mà lần sau đừng ăn nhiều như vậy,
không tốt cho dạ dày.”
“Nhìn trên bàn còn dư nhiều mỹ thực như
vậy, trong lòng tôi khó chịu, ” Kỳ Yến liên tục nhét vài viên tiêu thực
vào miệng, “Khi còn bé sư phụ của tôi nói với tôi, lãng phí lương thực
sẽ giảm công đức, cho nên hầu như tôi rất ít khi để cơm thừa.”
Sầm Bách Hạc trầm mặc một khắc, hắn thật không ngờ lại là nguyên nhân này.
Liếc mắt nhìn bụng Kỳ Yến, nơi đó vẫn bằng phẳng, nhìn không ra chủ nhân của nó vừa rồi đã ăn một đống đồ vật.
“Không phải cậu nói tôi có rất nhiều mây tía sao?” Sầm Bách Hạc cười nói, “Cùng lắm thì tôi chia
cho cậu một phần, lần sau lúc cậu ăn không vô, liền không cần cố chống
đỡ.”
Kỳ Yến vừa định giải thích với Sầm Bách Hạc, rằng mây tía và công đức là hai chuyện khác nhau, kết quả ngẩng đầu liền nhìn thấy một
đám mây tía đánh về phía mặt cậu, sau đó toàn bộ tiến vào trong cơ thể
cậu.
Lần đầu tiên chân chân chính chính được chia mây tía từ trên người Sầm Bách Hạc, cả người Kỳ Yến đều sững sờ.
Mấy lần trước sau khi cậu ở cùng một chỗ với Sầm Bách Hạc, trên người sẽ
dính lên một ít mây tía, nhưng mà số mây tía đó nhiều nhất chỉ ở trên
người cậu một hai ngày liền biến mất, bởi vì dù sao cũng không phải đồ
của bản thân cậu, nên cũng không khác gì đồ dùng một lần. Nhưng mà hôm
nay không giống, thời hạn bảo đảm chất lượng ít nhất trên một năm, bởi
vì là Sầm Bách Hạc chủ động đề xuất muốn chia cho cậu.
“Cậu làm
sao vậy?” Sầm Bách Hạc thấy vẻ mặt Kỳ Yến quái dị, tưởng lời mình nói
vừa rồi có chỗ nào không đúng, “Có phải lời tôi nói vừa nãy không quá
thỏa đáng không?”
“Không có, ” Kỳ Yến lắc lắc đầu, biểu tình có
chút phức tạp. Vừa rồi lúc Sầm Bách Hạc nói những lời này, nhìn như tùy ý giống như đang nói giỡn, nhưng lại là thật lòng thật dạ, nếu không phải thật lòng thật dạ, đám mây tía này sao lại chủ động bay đến trên người
cậu.
Ngôn ngữ có thể gạt người, động tác có thể gạt người, thậm
chí ánh mắt cũng có thể gạt người, chỉ có vận thế trên người là không
cách nào lừa gạt.
“Bách Hạc, ” Kỳ Yến lớn như vậy rồi, Sầm Bách
Hạc là người thứ hai cậu gặp được đối xử với cậu khẳng khái như thế,
người đầu tiên gặp được chính là ông sư phụ không quá đứng đắn nhà cậu,
“Cám ơn anh.”
Sầm Bách Hạc không biết vì sao cậu lại nghiêm túc
nói lời cảm ơn với mình như thế, có điều trên mặt vẫn toát ra ý cười,
“Nếu muốn cám ơn tôi, liền làm cho mỗi người nhà chúng tôi một cái bùa
bình an đi.”
“Được.” Kỳ Yến gật gật đầu, “Cam đoan làm cho anh
bùa bình an chất lượng cao nhất.” Nói đến đây, cậu tạm dừng một chút,
“Nhà các anh có bao nhiêu người?”
“Không nhiều lắm, cậu tùy ý vẽ
vài cái là được, ” Sầm Bách Hạc suy đoán vẽ bùa cần hao phí cái gọi là
linh lực, cho nên nào có muốn Kỳ Yến thật sự làm nhiều như vậy, “Tôi nói giỡn với cậu thôi, cậu đừng nên tưởng thật.”
“A.” Kỳ Yến nhất thời liếc mắt nhìn hắn, thật không ngờ đường đường Sầm ngũ gia lại càng ngày càng không đứng đắn.
Sau khi đưa Kỳ Yến về nhà, Sầm Bách Hạc về đến nhà liền nhìn thấy cha già
nhà mình ngồi ở phòng khách xem tv, đại ca đại tẩu còn có nhị tỷ đều ở
đây, hắn đưa áo khoác cho người hầu sau đó ngồi xuống bên cạnh người
nhà, “Đã trễ thế này, mọi người còn chưa ngủ à?”
“Ngủ không được, ” Sầm Thu Sinh liếc mắt nhìn con trai út một cái, “Gần đây hình như con thường xuyên ra ngoài ăn cơm nhỉ?”
“Đi cùng bạn, ” Sầm Bách Hạc phát hiện di động đang rung, lấy ra nhìn, là tin weixin Kỳ Yến gửi cho hắn.
Tiền Tiền soái nhất: vừa mới cân thể trọng, thêm hai cân.
Chỉ nhìn tin nhắn này, Sầm Bách Hạc có thể nghĩ ra, biểu tình của Tiền Tiền có bao nhiêu rối rắm, hắn nhịn không được nở nụ cười hồi âm một cái.
Sầm Bách Hạc: mọc thêm thịt là tốt, hiện tại cậu rất gầy.
Sầm Thu Sinh nhìn nụ cười sung sướng trên mặt con trai, nhịn không được liếc di động của hắn vài lần: “Bạn con à?”
“Phải, một người bạn của con” Sầm Bách Hạc cất điện thoại di động, “Thiệp mời
con đã đưa cho Kỳ đại sư, cậu ấy tỏ vẻ sẽ đến đúng giờ.”
“Quan hệ của con và Kỳ đại sư rất tốt à?” Sầm Thu Sinh giống như vô ý nói, “Cha
phát hiện từ sau khi con và cậu ta làm bạn, thân thể tốt lên không ít.”
Sầm Bách Hạc nhìn cha hắn một cái, biết cha hắn đang lo lắng cái gì, liền
trực tiếp đi thẳng vào vấn đề nói: “Cha, Kỳ đại sư nói, có biện pháp cải thiện thể chất của con.”
“Con nói thật sao?” Tuy rằng Sầm Thu
Sinh đã sớm hoài nghi, nhưng mà lại sợ làm cho mình thất vọng, cho nên
miễn cưỡng áp chế suy nghĩ này, hiện tại nghe Sầm Bách Hạc nói như vậy,
cả người bắn lên từ trên ghế sa lông: “Thật sự có biện pháp ư?”
Thấy người cha tuổi già phản ứng mãnh liệt như vậy, trong lòng Sầm Bách Hạc
có chút khó chịu, hắn đỡ Sầm Thu Sinh ngồi xuống: “Phải, Kỳ đại sư quả
thật có biện pháp. Hơn nữa cha yên tâm, phương pháp này sẽ không hại
người, cũng sẽ không có ảnh hưởng không tốt với người khác.”
“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, ” lo lắng duy nhất trong lòng cũng được
đánh tan, Sầm Thu Sinh bỗng cảm thấy cả người mình đều trầm tĩnh lại,
“Thật không ngờ Kỳ đại sư tuổi còn trẻ, lại có năng lực như thế, thật sự là…”
Sầm đại ca và Sầm đại tẩu đều cao hứng theo, nhất là Sầm
đại ca, hận không thể lập tức chạy đến nhà Kỳ Yến nói lời cảm ơn với
cậu.
Mà ngay cả Sầm nhị tỷ cũng nhịn không được vui quá mà khóc:
“Lần trước Kỳ đại sư tới, chúng ta cũng không chiêu đãi cậu ấy cho tốt,
thật sự là quá thất lễ.”
Lần trước tuy rằng họ mời năm vị đại sư, nhưng mà trên thực tế hy vọng của tất cả bọn họ đều đặt trên người bốn
vị đại sư kia, đối với Kỳ Yến thì đa phần bọn họ ôm tâm tình ngựa chết
thành ngựa sống, ai biết đại sư trẻ tuổi mà họ không xem trọng nhất, lại là người duy nhất có thể cứu em trai.
Biến chuyển lần này, ai có thể nghĩ đến chứ?
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Sầm Bách Hạc: vì cái gì bạn tốt của mình quá quá đáng yêu, quá quá manh? Vì cái gì luôn muốn tốt với cậu ấy một chút, lại muốn tốt một chút nữa?