Nói đến mức này, trên cơ bản là đem cuộc tán gẫu vào ngõ chết. Người đàn ông tóc nâu cảm thấy trong ánh mắt cái người gọi là Lữ thuật sĩ này
tràn đầy trào phúng, loại ánh mắt này khiến hắn vô cùng không vui, vị
thuật sĩ Hoa Hạ vô năng này, phương thức nói chuyện thật sự rất không lễ phép.
“Tôi lầm không lầm không quan trọng, quan trọng là mấy
người đừng ở trước mặt tôi chơi mấy thủ đoạn đó, ” Lữ Cương dựa lên lưng ghế, hai tay vòng trước bụng lười biếng nhìn thuật sĩ nước ngoài này,
rung chân nói, “Ông đây không quen nhìn bộ dạng tiểu nhân đắc chí của Kỳ Yến, vậy cũng là chuyện của bản thân ông, không cần mấy người tới quan
tâm. Thuật sĩ La Sam mấy người luôn mắt cao hơn đầu, thờ phụng thần có
thể mang đến thần lực cho mấy người, chẳng lẽ thần của mấy người còn dạy mấy người ở sau lưng dùng loại thủ đoạn này hả?”
“Anh có thể vũ
nhục tôi, nhưng mà không thể vũ nhục thần ánh sáng của chúng tôi!” Sắc
mặt người đàn ông tóc nâu trầm xuống, “Lữ thuật sĩ, anh rất thô tục vô
lễ!”
“Vậy anh cũng có thể đi tính kế Kỳ Yến, nhưng mà đừng tính
kế quốc gia tôi, ” Lữ Cương đứng lên, từ trên cao nhìn xuống người đàn
ông tóc nâu đó, cười nhạo một tiếng, “Cái thá gì.”
“Anh đây là
đang tiến hành công kích nhân thân với tôi sao?!” Thuật sĩ tóc nâu vỗ
bàn đứng lên, vẻ mặt phẫn nộ nói, “Lữ tiên sinh, anh nhất định phải giải thích với tôi!”
Nhân viên công tác một bên thấy thế, lo lắng sẽ
huyên náo ra mâu thuẫn ngoại giao, trao đổi ánh mắt với nhau, không biết có nên tiến lên hòa giải hay không. Có điều bọn họ còn chưa ra quyết
định, liền có vài thuật sĩ nước La Sam vây quanh đi qua, hiển nhiên là
muốn làm lớn chuyện.
“Chuyện gì xảy ra?” Bùi thái thái nghe trong góc phòng truyền đến tiếng ồn ào, quay đầu nhìn lại, có vài thuật sĩ
ngoại quốc đang vây quanh một cái bàn, không ngừng nói gì đó với nhân
viên công tác Hoa Hạ, biểu tình vô cùng không vui, có vẻ có vài người
gây sự.
Trí nhớ Sầm Bách Hạc rất tốt, sau khi thấy rõ địa điểm có chuyện, liền nhỏ giọng nói với Kỳ Yến: “Đại sư tối hôm qua chúng ta tản bộ gặp được vừa rồi ngồi ở chỗ kia.”
Kỳ Yến gật gật đầu, nói với Sầm Bách Hạc: “Anh ngồi ở đây một chút, em đi qua nhìn xem.”
Sầm Bách Hạc biết ở trường hợp này, hắn lấy thân phận người nhà xuất hiện
tại đây, không thích hợp nhúng tay vào loại chuyện này, cho nên gật gật
đầu với Kỳ Yến: “Không có việc gì, đi đi.”
“Sầm tiên sinh, không
lo lắng Kỳ đại sư đi qua đắc tội với người ta sao?” Bùi đại sư nhấp một
ngụm sữa nhỏ, nhăn mày lại rõ ràng tỏ vẻ ghét bỏ với cái món sữa này.
“Có vài lời nếu tôi nói ra, có khả năng mang hiềm nghi tự biên tự diễn, có
điều tôi vẫn muốn nói, ” không có Kỳ Yến ở bên cạnh, biểu tình trên mặt
Sầm Bách Hạc trở nên khách sáo hơn rất nhiều, lại biến trở về Sầm ngũ
gia khiến vô số người kính sợ kia, “Tiền Tiền có đủ năng lực để ứng phó
những việc nhỏ đó, càng quan trọng hơn là, tôi không sợ em ấy đắc tội
người ta. Chỉ cần một ngày tôi còn, thì sẽ không để cho người khác động
tới em ấy.”
Bùi đại sư nghe vậy im lặng, địa vị Sầm gia ở Hoa Hạ
cao bao nhiêu, ông có biết đến, hiện tại Sầm Bách Hạc ở trước mặt ông
nói lời như thế, chỉ sợ không phải nói cho một mình ông nghe, mà là nói
cho những người khác nơi này bao gồm cả tiểu tổ đặc biệt nghe.
Ông đã sớm nghe nói Kỳ Yến giúp tiểu tổ đặc biệt làm nhiệm vụ nguy hiểm,
lại hoàn mỹ giải quyết chuyện, cho nên lúc trên máy bay, người của tiểu
tổ đặc biệt mới có thể nhiệt tình đến quá phận với Kỳ Yến.
“Sầm tiên sinh nói lời rất hay, ” Bùi thái thái cười gật đầu nói, “Người trong nhà, đương nhiên là phải che chở.”
“Đây chính là đạo đãi khách của Hoa Hạ mấy người sao?” Thuật sĩ tóc nâu phẫn nộ lấy cây gậy ra, chỉ vào Lữ Cương nói, “Nếu Lữ tiên sinh không nguyện ý xin lỗi tôi, tôi đây chỉ có thể dùng phương thức của mình đến lấy lại công đạo.”
Nói xong, hắn bắt đầu niệm chú ngữ cầu nguyện, chẳng
qua chú ngữ còn chưa có niệm xong, trượng trong tay hắn đã bị một bàn
tay nắm lại, linh khí quanh thân giống như bị thứ gì đó vô hình đánh tan không cách nào ngưng tụ trên pháp trượng của hắn nữa.
“Đây là
đang làm gì vậy?” Cổ tay Kỳ Yến dùng sức một cái, pháp trượng trong tay
thuật sĩ tóc nâu liền tới trên tay cậu, cây côn nhỏ này đại khái là vàng ròng tạo ra, mặt trên còn được khảm bảo thạch nhỏ vụn, vừa nhiền liền
biết thực đáng giá.
Nhìn thấy pháp trượng của mình bị người ta
cướp đi, sắc mặt thuật sĩ tóc nâu càng thêm khó coi, đối với thuật sĩ
bọn họ mà nói, pháp trượng chẳng khác nào là sinh mệnh thứ hai của bọn
họ, nếu người khác đụng vào, sẽ phải chịu linh khí trên đó phản phệ làm
bị thương, cho nên người bình thường đều sẽ không động tới pháp trượng
của pháp sư bọn họ.
Chỉ là người thanh niên này lại cướp đi pháp trượng của hắn, càng đáng sợ chính là cậu ta không bị pháp trượng phản phệ.
“Hóa ra là vàng, tôi còn tưởng rằng giống trong tiểu thuyết, dùng các loại
gỗ làm ra chứ, ” Kỳ Yến không nhìn sắc mặt khó coi của những người đó,
đem pháp trượng có bộ dạng không khác gì cây đũa ăn lẩu trả cho chủ nhân nó, “Có chuyện nói đàng hoàng, dùng đồ vật chỉ vào người ta thì không
đúng lắm đâu.”
“Cậu là thuật sĩ Hoa Hạ, đương nhiên phải nói
chuyện giúp hắn, ” một thuật sĩ nước La Sam khác không vui nói, “Hôm nay hắn nhất định phải xin lỗi chúng tôi, không thì chính là không đem nước La Sam chúng tôi để vào mắt.”
“Vậy mấy người gây sự như vậy, là
không đem Hoa Hạ chúng tôi để vào mắt sao?” Kỳ Yến quay đầu nhìn lại Lữ
Cương, chiếm được một cái xem thường tràn đầy chán ghét của Lữ Cương,
cậu cũng không chút do dự liếc lại một cái, nhìn nhau đều mắc ghét.
“Còn có,” Kỳ Yến nâng nâng cằm, “Anh nói đúng, tôi hôm nay chính là giúp hắn nói chuyện, mấy người muốn thế nào?”
Hướng Cường cách đó không xa nhịn không được ở trong lòng gào thét, Kỳ đại
sư, ngài đây là đi hỗ trợ hòa giải, hay là đi gây sự? Hắn gấp đến độ
không chịu được, đang muốn xông lên giải vây, bị Triệu Chí Thành ngăn
cản lại.
“Cậu đứng ở đây đừng động, yên tĩnh xem là được.” Triệu
Chí Thành quay đầu lấy hai ly nước, đưa cho Hướng Cường một ly, “Mâu
thuẫn nhỏ giữa học sinh, mấy người làm thầy giáo chúng ta, không cần quá mức xen vào. Nhất là những học sinh này còn một người có cá tính hơn
một người, cậu đến chỉ biết lửa cháy đổ thêm dầu.”
Hướng Cường
tiếp nhận ly nước uống một hớp lớn, cẩn thận ngẫm lại, cảm thấy đội
trưởng nói lời này rất có đạo lý, nếu bọn họ không xuất hiện, việc này
liền cho là việc riêng mà xử lý, nếu bọn họ ra ngoài nói chuyện, vậy
liền liên lụy đến lập trường chính trị, nếu người đi theo đoàn đại biểu
nước La Sam đều không có đi ra nói chuyện, vậy bên họ cũng không cần quá sốt ruột, có Kỳ đại sư ở đây, bên bọn họ làm thế nào cũng sẽ không chịu thiệt đi.
“Kỳ đại sư quả nhiên là người tốt lấy ơn báo oán, ”
Reyes từ trong đám người đi ra, giọng điệu quái dị nói, “Chẳng qua cậu
ra mặt giúp đỡ hắn, có nghĩ tới hắn còn ở sau lưng nói bậy về cậu hay
không? Ngay cả tiểu tình nhân của cậu, cũng từng bị hắn chế nhạo, chẳng
lẽ cậu một chút cũng không tức giận ư?”
“Có tức hay không đó là
chuyện của tôi, đa tạ anh hao tâm tổn trí, ” Kỳ Yến nhìn thuật sĩ tóc
nâu, “Không biết hai vị xảy ra chuyện gì, lại muốn ồn ào đến nước này?”
Lữ Cương không để ý tới cậu.
Biểu tình của thuật sĩ tóc nâu cũng có chút không được tự nhiên, hắn nhìn Reyes không nói gì.
Reyes tao nhã mỉm cười: “Davy, đem chuyện đã qua nói một chút với Kỳ tiên
sinh. Nhìn bộ dạng này của Kỳ tiên sinh, hẳn là người có thể làm chủ,
đúng không?”
Người Hoa Hạ luôn chú ý tư lịch, Kỳ Yến này cho dù
có chút năng lực, vậy cũng không có khả năng là người có thể làm chủ
trong đoàn đại biểu Hoa Hạ, hôm nay cậu ta dám đáp lời này, quay đầu
liền có thể đắc tội đại sư khác, về sau sống ở Hoa quốc có khả năng sẽ
không tốt lắm.
“Có khả năng Reyes tiên sinh không quá hiểu biết
về người Hoa Hạ chúng tôi, ” Kỳ Yến hơi hơi rũ mí mắt, trên mặt mang mỉm cười, “Ở Hoa Hạ chúng tôi, mỗi người đều là người nối nghiệp quốc gia
tương lai, mỗi người đều là người làm chủ quốc gia.”
Reyes: …
Lữ Cương: …
Trước kia Lữ Cương cảm thấy kỹ năng mồm mép của mình rất mạnh, chỉ là từ sau
khi gặp được Kỳ Yến, hắn mới phát hiện năng lực của mình còn thấp, không thể so chiến được. Loại kỹ năng mồm mép này dùng ở trên người hắn, hắn
nghẹn khuất, dùng ở trên người khác, vẫn là rất thích.
“Ha hả, ” Reyes âm dương quái khí nói, “Xem ra hiểu biết của tôi với Hoa Hạ, vẫn là không đủ thấu triệt.”
Kỳ Yến gật gật đầu: “Cái này cũng không trách anh, về sau đọc thêm chút sách thì tốt rồi.”
Thuật sĩ nước La Sam: xem ra người này thật sự là đến kiếm chuyện!
“Kỳ tiên sinh không phải có hiểu lầm gì với chúng tôi chứ, không thì vì sao thái độ lại không thân thiện như thế?” Nụ cười trên mặt Reyes thu liễm
lại, “Hay là quý quốc có ý kiến gì với nước La Sam chúng tôi?”
“Reyes tiên sinh nghiêm trọng rồi, anh và tôi bất quá là thuật sĩ bình thường, lời nói và việc làm sao có thể đại biểu quốc gia, ” Kỳ Yến lắc đầu nói, “Có lẽ Reyes tiên sinh có dũng khí và năng lực như vậy, tại hạ tài sơ
học thiển, lại là một người thường, vô năng phát ngôn vì quốc gia.”
Vừa rồi Reyes lấy lời như thế đến gài Kỳ Yến, Kỳ Yến quay đầu liền đem cái
hố này ném lại trên lưng hắn, hai bên nhất thời giằng co.
Trên thực
tế lời như vậy, khách quý như Kỳ Yến có thể nói, mấy nhân viên công tác
của tiểu tổ đặc biệt có móc nối với bộ ngành quốc gia lại không thể nói, không chỉ không thể nói, bọn họ còn không thể có cảm xúc thiên vị,
không thì liền đưa tới tranh cãi quốc tế. Cho nên hiện tại bọn họ không
lộ diện, không ra tiếng, bản thân chính là một loại ủng hộ với Kỳ Yến.
Đại biểu đến dùng bữa sáng càng ngày càng nhiều, Reyes biết ồn ào tiếp, không có chỗ tốt gì với hắn cả.
Trước kia hắn từng giao thiệp với thuật sĩ Hoa Hạ, người Hoa Hạ chú ý thong
dong nhân hòa, đối đãi khách khứa đa phần chỉ cần đối phương không ồn ào quá phận, bọn họ đều sẽ lựa chọn nhường nhịn, bày tỏ khí độ nước mình.
Hiện tại đột nhiên xuất hiện hai đại sư trẻ tuổi không cho bọn họ chút
mặt mũi, chính diện trách mắng bọn họ, quả thật làm cho bọn họ có chút
chịu không nổi.
“Cậu không cần hỏi bọn họ làm gì, ” Lữ Cương cười lạnh nói, “Bọn họ biết ông đây nhìn cậu không vừa mắt, muốn châm ngòi
tôi đối phó cậu.”
Kỳ Yến nhíu mày, một lúc lâu mới nói: “Tôi ngay cả ông của tôi là ai cũng không biết, anh đã muốn đi ra làm ông tôi à?”
Tuổi Lữ Cương đã sắp đầu bốn, tướng mạo cũng tương đối già dặn, thoạt nhìn
như là người hơn bốn mươi tuổi, mở miệng ra là ông đây, chiếm hết tiện
nghi của Kỳ Yến.
“Lúc cậu nghe lời nói, không thể nắm trọng điểm
à?” Lữ Cương tức giận nói, “Tuy rằng tôi không quen nhìn cậu, nhưng mà
biết sư phụ của tôi vì sao lại bị thương quá nặng, cuối cùng thể yếu mà
chết.”
Kỳ Yến ngây ra, cái nhìn với Lữ Cương hơi đổi mới. Nhìn từ chỗ nhỏ, thì Lữ Cương này không có nhiều chỗ đáng khen lắm, nhưng trên
việc trái phải rõ ràng, còn không tính là hồ đồ, cuối cùng không có cô
phụ uy danh cả đời của Tiền đại sư.
Không khí lập tức xấu hổ,
người nước La Sam nhìn ra hai người này bất hòa, mới chạy tới châm ngòi
ly gián, ai biết châm ngòi không thành ngược lại bị người ta giáp mặt
vạch trần.
Phòng ăn sáng giờ phút này đã có không ít người đến,
đại biểu những quốc gia khác tuy rằng trên mặt thoạt nhìn không có nhúng tay, trên thực tế mỗi người đều dỏng lỗ tai, đang trộm xem náo nhiệt.
Nhất là những quốc gia có quan hệ không tốt lắm với nước La Sam, khinh
bỉ với nước La Sam gần như cũng sắp viết lên mặt.
Hội giao lưu êm đẹp, nhất định phải làm mấy thủ đoạn linh ta linh tinh đó, nước La Sam
thật sự là yêu Hoa Hạ đến sâu sắc, luôn trộm nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Hoa Hạ, còn muốn nơi chốn áp người ta một đầu, quay đầu liền
trào phúng Hoa Hạ tuy là quốc gia cổ mấy ngàn năm, nhưng mà thuật sĩ lại một người vô dụng hơn một người.
Làm người không thể như nước La Sam được!
Trên thực tế Reyes cũng thật không ngờ Lữ Cương lại trắng trợn đem loại
chuyện này nói ra, loại chuyện này nói không tốt, nói ra với bọn họ là
một chuyện xấu hổ, nhưng đối với Lữ Cương mà nói cũng không phải chuyện
tốt gì, bởi vì khó tránh khỏi không có người hoài nghi hắn với người
những quốc gia khác có liên lụy, đến lúc đó làm sao có thể nói rõ?
Bọn họ chính là ỷ vào điểm đó, mới định ra kế hoạch châm ngòi này, nào biết kế hoạch vừa mới bắt đầu, thì đã chết non, còn ồn ào đến khó coi như
vậy.
Kỳ Yến cười nhạo một tiếng: “Tôi nói là xảy ra chuyện gì chứ, thì ra là thế.”
Reyes ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Lữ tiên sinh nói lời này là có ý gì, cái gì châm ngòi ly gián, quan hệ của anh và Kỳ tiên sinh như thế
nào, chúng tôi làm thế nào biết được.”
“Tùy mấy người nói xạo như thế nào, ” Lữ Cương nhấc mí mắt, “Dù sao mấy người muốn thắng Kỳ Yến
thế nào cũng được, nhưng mà đừng nghĩ đến việc tính kế tôi. Lữ Cương tôi có không bản lĩnh nữa, thì cũng không làm ra việc bán quốc cầu vinh, hạ thanh danh ân sư, lời đã nói hết như thế, chư vị chậm rãi dùng cơm, tôi trở về phòng nghỉ ngơi.”
“Reyes tiên sinh, Kỳ tiên sinh, ” Triệu Chí Thành mang vẻ mặt ấm áp mỉm cười, xuất hiện ở trước mặt mọi người,
“Là bữa sáng không hợp khẩu vị mọi người sao?”
“Không, bữa sáng
ăn rất ngon, khiến người ta khắc sâu ấn tượng.” Dưới đáy lòng Reyes thầm mắng đám nhân viên công tác Hoa Hạ đều là con chuột giả dối, thấy bọn
họ mất hết mặt mũi mới xuất hiện, rõ ràng chính là cố ý. Chuyện đến tình trạng này, người nước La Sam cũng quậy không nổi nữa, bọn họ phẫn nộ về chỗ ngồi của mình, đều có chút khó chịu.
“Kỳ đại sư, ” thấy
thuật sĩ nước La Sam đều đi rồi, Triệu Chí Thành quay đầu nhỏ giọng nói
với Kỳ Yến, “Vừa rồi nhọc cậu phải lộ mặt.”
“Nói như thế nào hắn
cũng là đồ đệ Tiền đại sư, tôi nhìn không quen hắn là một chuyện, nhưng
mà còn không tới phiên người ngoài đến ức hiếp hắn, ” Kỳ Yến nhớ tới
phản ứng của Lữ Cương vừa rồi, “Huống chi miệng hắn tiện như vậy, dù tôi không đứng ra, hắn cũng có thể cùng thuật sĩ La Sam đại chiến mấy trăm
hiệp.”
Triệu Chí Thành cười cười, làm một tư thế mời: “Yên tâm
đi, nước La Sam ở sau lưng tính kế chúng ta, trong lòng chúng ta đều nhớ rõ.”
Ai thiếu bọn họ, bọn họ nhớ rõ nhất thanh nhị sở. Tục ngữ
nói thật đúng, quân tử báo thù mười năm không muộn, Hoa Hạ bọn họ có
dạng cực khổ gì chưa từng trải qua, chỉ là cuối cùng đều đứng lên, một
nước La Sam tính là cái gì?
“Chuyện giải quyết chưa?” Sầm Bách
Hạc thấy Kỳ Yến trở về, đem một ly sữa bốc hơi nóng đưa tới tay cậu,
“Vừa rồi nhân viên công tác nói cho anh biết, internet nơi này có thể sử dụng bình thường, cho nên lát nữa anh muốn đi mở cuộc họp video. Em với mấy vị đại sư khác họp xong, cứ trực tiếp trở về phòng tìm anh.”
“Được, ” Kỳ Yến phát hiện nhiệt độ sữa ôn hoà rất vừa vặn, hẳn là vừa rồi Bách Hạc đi đổi cho cậu một ly, “Thuật sĩ nước La Sam muốn dùng kế ly gián,
kết quả Lữ Cương không phối hợp, còn đem chuyện nói ra, lúc này mặt mũi
bọn họ đang không nhịn được.”
Sầm Bách Hạc sửng sốt một chút, sau đó cười nói: “Nói như thế nào cũng là đồ đệ Tiền đại sư.”
Sau khi ăn xong bữa sáng, Kỳ Yến với những đại sư khác cùng một chỗ thương
lượng tiến trình hội giao lưu. Bởi vì văn hóa khác biệt, cho nên thuật
pháp các quốc gia cũng không giống nhau, thờ phụng thần linh cũng không
giống. Đừng nói giữa nước với nước, ngay cả mười hai vị khách quý lần
này Hoa Hạ phái ra, đều có tín ngưỡng khác nhau.
Có điều việc này cũng không ảnh hưởng điểm chung giữa bọn họ, gác lại cái khác biệt,
phát triển cái chung, đồng tâm hiệp lực phát triển con đường khoa học.
“Nước La Sam nhiều lần nhằm vào thuật sĩ nước chúng ta, còn như hổ rình mồi
với long mạch nước ta, ” Triệu đại sư đem tư liệu liên quan tới nước La
Sam đặt ở chính giữa, “Cho nên, đối với quốc gia này chúng ta nhất định
phải đề phòng nhiều hơn.”
“Nước Tùng Trâm, nước Ngân Hạnh với
nước La Sam quan hệ chặt chẽ, bọn họ có khả năng sẽ giữa đường liên thủ, cho nên đối với vài quốc gia này chúng ta cũng không thể phớt lờ, ”
Triệu đại sư lại đặt mấy phần tư liệu lên bàn, trong chư vị đại sư ở
đây, ông giao tiếp với thuật sĩ những quốc gia đó nhiều nhất, cũng từng
tham gia nhiều lần đại hội giao lưu, cho nên ở phương diện này, mọi
người đều tương đối tin tưởng phân tích của ông.
“Các vị nhớ lấy, pháp trượng của các pháp sư nước La Sam đừng dễ dàng đụng tới, bởi vì
trên pháp trượng của bọn họ bám rất nhiều pháp trận và linh khí, nếu
người nào ngoài chủ nhân chạm tới, có khả năng sẽ bị linh khí phản phệ, ” Triệu đại sư nghĩ nghĩ, “Có điều pháp sư bọn họ có một khuyết điểm rất
lớn, chính là tương đối thích ngâm xướng, điểm này trước đó chúng ta có
thể chuẩn bị phù triện công kích, có thể giành tiên cơ. Không biết chư
vị ai am hiểu làm phù triện?”
Mọi người sôi nổi đem tầm mắt hướng về phía các đại sư nghiên cứu đạo thuật.
Kỳ Yến moi moi ở trên người, bỏ một xấp ở trên bàn: “Loại này hả?”
Chư vị đại sư nhìn xấp phù triện tản ra nồng đậm linh khí này, đầu óc có chút mơ hồ.
Đây là chỗ nào, bọn họ đang làm gì?
Vì sao bọn họ lại có thể nhìn thấy nhiều phù triện tinh mỹ khó cầu như
vậy, linh khí nồng đậm này, không tu luyện vài chục năm là không vẽ ra
được, Kỳ đại sư này mới bao lớn?
“Định thân phù?!”
“Tê liệt phù…”
“Dẫn lôi phù và tụ sát phù?”
“Ôi!” Bùi đại sư run rẩy đưa tay cầm lấy một tấm, “Kỳ đại sư, đây là, đây là thỉnh thần phù sao?!”
Mọi người đang ngồi đây không có ai chưa từng nghe qua đại danh thỉnh thần
phù, nhưng mà ai cũng không có nhìn thấy thỉnh thần phù có tác dụng chân chính, mấy cái trên thị trường lưu thông, đều là đồ giả gạt người, ngay cả thủ pháp vẽ bùa cơ bản nhất đều sai.
Chỉ là lá bùa này lại không giống, bọn họ cảm nhận được luồng linh khí thần bí trên người nó.