“Sầm ngũ gia, dáng người bạn của ngài thực chuẩn, mặc tây trang khẳng
định đẹp.” Nhà thiết kế ghi nhớ số đo của Kỳ Yến, “Hai bộ kiểu dáng
giống nhau ư?”
Sầm Bách Hạc quay đầu lại nhìn Kỳ Yến ngồi ở trên
sô pha lật tạp chí, gật đầu nói: “Em ấy thích hợp với màu sắc trẻ tuổi
một chút, tím hoặc là trắng đều được.”
“Không thành vấn đề, ” nhà thiết kế lại ghi chép màu sắc trên quyển vở, sau đó lại hỏi kỹ những
vấn đề khác, Sầm Bách Hạc đều nhất nhất trả lời, ngược lại chính chủ là
Kỳ Yến phủi tay làm ông chủ. Nhà thiết kế buồn cười ở trong lòng lắc
đầu, ngày xưa Sầm Bách Hạc đến chỗ bọn họ, luôn tiếc chữ như vàng, hiện
tại vì quần áo cho một người khác, ngược lại trở nên lải nhải.
Làm cái nghề của bọn họ, gặp qua không ít người đồng tính luyến ái, nhưng
mà loại người có thân phận giống Sầm Bách Hạc, có rất ít ai sẽ mặc đồ
tình nhân với bạn trai, còn có người căn bản không dám để cho người khác biết tính hướng của bọn họ. Loại chuyện này hắn không tiện nói đúng hay không, nhưng mà người nghiêm túc đối đãi tình cảm, khó tránh khỏi sẽ
khiến người ta xem trọng hơn vài phần.
“Thương lượng xong rồi?”
Kỳ Yến thấy Sầm Bách Hạc đi tới bên cạnh mìmh, ném tạp chí trong tay đi, “Cuối cùng cũng xong việc.” Cậu chưa bao giờ biết mua bộ tây trang cũng có nhiều chuyện phiền toái như vậy, cậu luôn không thích mua quần áo
cũng không thích đi dạo phố, hận không thể tùy tiện xách một bộ quần áo
rời đi.
“Nói xong rồi, chỉ cần sửa kích cỡ một ít là được, buổi
chiều bọn họ liền đưa lại đây cho chúng ta, ” Sầm Bách Hạc cười, “Bên
cạnh có quán cà phê, chúng ta đi qua ngồi một chút.”
Kỳ Yến nhìn đồng hồ, thời gian còn sớm, cách thời gian cơm trưa còn có hơn một giờ, cậu gật gật đầu, “Ưm.”
Hai người đi xuống lầu, phía dưới là nơi chiêu đãi khách bình thường, có
vài nam nữ ngăn nắp xinh đẹp đang để nhà thiết kế đo người.
“Kỳ đại sư.”
Kỳ Yến quay đầu lại, nhận ra người chào hỏi với cậu là khách hàng không
lâu trước mời xem bói, cậu dừng bước lại gật gật đầu với đối phương:
“Quách nữ sĩ.”
Thấy Kỳ đại sư thế mà còn nhớ rõ mình, Quách Khả
nhất thời lộ ra nụ cười, dường như có thể được Kỳ Yến nhớ kỹ tên, là một chuyện thực vinh hạnh, “Chuyện lần trước đa tạ có sự hỗ trợ của cậu.”
“Quách nữ sĩ quá khách khí.” Kỳ Yến nhìn về phía Lỗ Quốc Gia đứng ở bên cạnh
Quách nữ sĩ, dung mạo hắn tuy rằng không được gọi là đẹp trai thiên hạ
vô địch, nhưng quả thật có một gương mặt rất tốt, khí chất nho nhã, tươi cười ôn hòa, nếu không phải từng gặp qua hắn thần trí thất thường ở
trại an dưỡng, mặc cho ai cũng không nghĩ ra người đàn ông như vậy sẽ có một mặt chật vật đến thế.
“Kỳ đại sư, ” Lỗ Quốc Gia cũng mặc kệ
trong quán còn những người khác, bay thẳng đến khom người với Kỳ Yến,
“Lần trước thật sự nhờ có ngài, không thì vợ con tôi không biết phải
chịu bao nhiêu uất ức. Sau đó tôi vẫn luôn muốn đến nhà bái phỏng ngài,
chỉ là sau khi hỏi thăm người ta, mới biết được ngài đi nơi khác. Sau đó nhiều lần đều muốn đến bái phỏng, lại luôn gặp được các loại chuyện
không thể đi được…” Càng nói càng cảm thấy lời này thật sự như là lời
khách sáo vậy, ngay chính Lỗ Quốc Gia cũng có chút hoài nghi như vậy.
Nhưng lời hắn nói rõ ràng câu nào cũng là thật, không có chút thành phần nói dối.
“Lỗ tiên sinh khách khí, trước đó anh cố ý tới tìm tôi, lại luôn không thể
gặp được, nói rõ anh và tôi không có duyên phận, hôm nay không hẹn mà
gặp, vậy chính là có duyên, ” Kỳ Yến cười nói, “Chuyện đi qua liền đi
qua, huống chi tôi chỉ là giúp một chuyện nhỏ, hai vị lại cho tôi thù
lao phong phú, còn khách khí như thế, tôi liền ngại ngùng.”
“Không, đây không phải là chuyện nhỏ, ngài có ân tái tạo với cả nhà tôi.” Lỗ
Quốc Gia thật sự không thèm để ý những người khác nhìn mình thế nào, sau khi hắn khôi phục thần trí, mới biết được những người gọi là bạn tốt
trong giới mỗi người đều vội vã lấy chuyện của hắn lôi lên báo, ngay cả
cha mẹ hắn cũng chỉ nhớ thương tiền bạc nhà xe của hắn, đối với đứa con
trai điên là hắn, thì để qua sau đầu.
Cha mẹ hắn có hai đứa con
trai, không có hắn còn có em trai của hắn, cho nên bọn họ ở trước mặt
truyền thông vừa khóc vừa gào, chính là để tranh tài sản với Khả Khả,
hoàn toàn chưa bao giờ nghĩ tới, hắn mất đi thần trí tuổi già sẽ xài bao nhiêu tiền trị liệu, còn có hai đứa nhỏ, trước khi thành niên cần xài
bao nhiêu tiền.
Hắn còn chưa có chết, chỉ là ở trong mắt cha mẹ hắn, đã tương đương với chết, quan trọng nhất chỉ có số tiền mà hắn kiếm được.
Kết quả là, thật lòng không hy vọng hắn xảy ra chuyện, đại khái chỉ có vợ con và người đại diện của hắn.
Càng hiểu biết điểm này, hắn lại càng cảm kích Kỳ Yến, nếu không phải nhờ Kỳ Yến, vợ con hắn không biết sẽ bị người ta ức hiếp thế nào.
Nơi
này là tiệm cao cấp, bình thường tiếp đãi khách khứa không phú thì quý,
người có thể lên lầu hai thì càng là thân phận bất phàm. Người chọn quần áo ở lầu này thấy Lỗ Quốc Gia vẻ mặt tha thiết đối thoại với người ta,
chỉ cho rằng hắn là đang nịnh bợ đại nhân vật nào đó, chứ không hề nghĩ
theo những phương diện khác.
Từ khi huyên náo ra phong ba “bệnh
tâm thần”, lượng công việc của Lỗ Quốc Gia liền giảm bớt rất nhiều, dưới cái nhìn của đồng nghiệp trong giới, là hắn đã hết thời, cần cấp bách
ôm đùi.
“Dù gì cũng là ảnh đế nổi danh trong giới, hiện tại cúi
đầu khom lưng với một người trẻ tuổi, cũng thật sự là hạ mặt mũi, ” một
nghệ nhân đang lật xem hàng mẫu trong góc phòng nhỏ giọng nói thầm một
câu với bạn, “Ngoài kia mấy kẻ trên mạng còn mỗi ngày nói cái gì mà diễn viên thực lực trước kia như thế nào như thế nào, thật nên để cho bọn họ tới xem sắc mặt hiện giờ của Lỗ Quốc Gia.”
“Anh Ngôn?”
“Anh Ngôn?”
Thấy bạn không phản ứng lời mình nói, lúc này nghệ nhân mới phát hiện, ánh
mắt Đào Ngôn nhìn hai người kia có chút không thích hợp, “Anh biết hai
người kia à?”
“Biết.” Giọng điệu Đào Ngôn có chút không tốt lắm,
tuy rằng tính cách hắn nóng nảy, nhưng không có nghĩa là không có đầu
óc, tiểu nghệ nhân hạng mười tám này mỗi ngày đi theo phía sau hắn ôm
đùi, căn bản không phải muốn làm bạn với hắn, mà là muốn lấy lòng hắn.
“Vậy bọn họ là ai?” Tiểu nghệ nhân có chút động lòng, người có thể làm cho
Lỗ Quốc Gia cúi đầu khom lưng, thân phận khẳng định không đơn giản.
Đào Ngôn liếc hắn ta một cái: “Nghe nói qua Sầm gia chưa, nếu cậu đủ thông minh, thì đừng tới trước mặt người ta.”
Sắc mặt tiểu nghệ nhân đỏ lên, biện giải: “Tôi không có ý tứ đó.”
Đào Ngôn cười nhạo một tiếng: “Cậu có ý tứ đó hay không, tôi không quan
tâm, đến lúc đó bị phong sát cũng đừng hối hận.” Nói xong, cũng không
quản phản ứng của hắn ta, đứng lên liền đi ra ngoài.
“Anh thì
giỏi lắm.” Tiểu nghệ nhân thầm mắng một câu, nhìn nhìn Lỗ Quốc Gia, lại
nhìn nhìn Đào Ngôn đã đi ra cửa, do dự một chút, vẫn là đi tới chỗ Lỗ
Quốc Gia.
“Lỗ tiên sinh không hổ là ảnh đế, ngay cả chữ cũng đẹp
như vậy, ” Kỳ Yến cầm tấm ảnh Lỗ Quốc Gia kí tên nhìn thoáng qua, “Tôi
thay mặt bạn học nói tiếng cám ơn anh.”
“Bạn học của Kỳ đại sư có thể thích xem tôi diễn, đó là vinh hạnh của tôi, tôi còn muốn cám ơn
hắn ủng hộ tác phẩm của tôi nữa, ” Lỗ Quốc Gia có thể lăn lộn trong giới giải trí, ngoại trừ vận khí tốt, còn rất có ánh mắt, hắn nhìn Sầm Bách
Hạc bên cạnh Kỳ Yến, “Quấy rầy ngài lâu như vậy, thật sự là ngại ngùng,
tôi và Khả Khả liền không quấy rầy hai vị.”
“Xin tùy ý.” Kỳ Yến
cười cười với hai vợ chồng này, xoay người cùng Sầm Bách Hạc đi ra ngoài cửa, sau đó đi thoáng qua một chàng trai trẻ tuổi.
Tiểu nghệ nhân
quay đầu lại nhìn bóng dáng hai người, trong lòng tuy rằng không cam,
nhưng mà biết hiện tại mình lại đuổi theo, thì sẽ không tốt.
Hào
môn thế gia tổ chức tiệc rượu, chủ yếu là lui tới nhân tình, đàm luận
chuyện làm ăn ý đồ hợp tác, có rất ít người là thật sự hướng về phía
rượu ngon món ngon.
Có điều những người tin tức linh thông hôm
nay, còn ôm tâm tư xem chuyện. Không biết từ đâu bay ra một lời đồn, nói Sầm ngũ gia và một người đàn ông không rõ ràng, còn mang người về nhà,
ầm ĩ kêu người trong nhà nhất định phải tiếp thu người đàn ông này. Còn
có người nói, Sầm gia đã sớm tiếp thu người đàn ông này, hôm nay Sầm
Bách Hạc sẽ lấy danh nghĩa người yêu, mang người tới đây.
Đây
chính là Sầm gia, hào môn truyền thừa mấy trăm năm, có thể xem chuyện bí mật của người nhà này, thật sự là rất khó khăn. Bởi vì người nhà này
sống thật sự là rất xuôi gió xuôi nước, ngay cả một chút chuyện hương
diễm như ngoại tình trong hôn nhân cũng không có, còn có chuyện gì có
thể lấy ra làm đề tài cho mọi người trà dư tửu hậu đâu?
“Hữu Y,
cô nói Sầm ngũ gia sẽ không thật sự coi trọng một người đàn ông đi?” Các cô tuy rằng không dám nổi lên tâm tư ở phương diện nam nữ với Sầm Bách
Hạc lạnh như băng, nhưng đó tốt xấu cũng là nhân vật phong vân trong
giới, đời sống tình cảm của hắn, ai không có hứng thú?
“Đừng nói
bậy, ” sắc mặt Nguyễn Hữu Y có chút trắng bệch, “Gia đình như Sầm gia,
làm sao có thể tiếp nhận một người đàn ông vào cửa.”
Vừa dứt lời, chỉ thấy Sầm Bách Hạc mặc một thân tây trang màu đen tiến vào, nơ và
khăn đều dùng màu tím, giống màu với tây trang của cậu trai bên cạnh.
Tay Nguyễn Hữu Y run lên, vài giọt rượu rơi xuống trên làn váy cô, người luôn chú ý như cô lại hồn nhiên không phát hiện.
Đàn ông!
Sầm Bách Hạc thế mà thật sự dẫn theo một người đàn ông đến đây, càng làm
cho cô không cách nào tiếp thu chính là, Sầm tam gia thế mà vui vẻ cười
nói với người đàn ông đó, thân mật đến mức thoáng như anh em ruột. Phải
nói, nếu không biết quan hệ ba người này, người bên ngoài liếc mắt một
cái nhìn qua, còn tưởng rằng Sầm tam gia với cậu trai tây trang tím kia
là anh em, Sầm Bách Hạc chính là người tiếp khách.
Điều này sao có thể?
Rất hoang đường! Rất hoang đường! Sầm Bách Hạc làm sao có thể ở bên một người đàn ông, cô không tin!
“Sầm tam gia, Sầm ngũ gia, vị này là…” đại ca Nguyễn gia kém hai anh em Sầm
gia một bối phận, cho nên dù tuổi hắn không chênh lệch với Sầm Bách Hạc
cho lắm, lại phải bày tư thái vãn bối, “Tiên sinh chào ngài.”
“Xin chào.” Kỳ Yến gật gật đầu với đối phương.
“Đây là em trai Kỳ Yến tôi mới nhận, cậu ấy tuy rằng không phải họ Sầm,
nhưng không khác người nhà chúng tôi, ” Sầm tam gia cười nhạt giới
thiệu, “Tiểu Kỳ, đây là lão đại trong số tiểu bối Nguyễn gia, em gọi hắn Nguyễn Nguyễn là được.”
“Anh Nguyễn, chào anh.” Kỳ Yến cười tủm tỉm nhìn về phía Nguyễn đại ca, ánh mắt cong thành mặt trăng.
Không không không, cậu là bạn trai Sầm ngũ gia, tôi nào dám để cậu gọi tôi là anh, cậu bảo tôi kêu cậu là chú cũng được! Nguyễn đại ca ở trong lòng
gào thét, trên mặt lại vô cùng khách khí, “Ngài gọi tôi Nguyễn Nguyễn là được, mọi người đều gọi tôi như vậy, tôi cũng quen.”
Kỳ Yến vẻ mặt đơn thuần vô hại gật đầu: “Chào Nguyễn Nguyễn.”
Lần trước đại thọ Sầm lão gia tử, Kỳ Yến lộ mặt trước mặt rất nhiều người,
lúc ấy thân phận của cậu vẫn là một phong thuỷ sư không biết từ chỗ nào
nhảy ra, rất nhiều người căn bản không xem cậu là gì, nào biết mấy tháng đi qua, vị phong thuỷ sư này liền biến thành bạn trai Sầm ngũ gia.
Thế giới biến hóa quá nhanh, bọn họ có chút thừa nhận không nổi.
Nguyễn đại ca tiếp đón ba người trong chốc lát, mới rời đi chiêu đãi những
người khác. Chờ hắn vừa đi, nháy mắt liền có vô số người vây tới, lấy
danh nghĩa chào hỏi, lén lút quan sát Kỳ Yến.
Diện mạo nhiều nhất cũng coi như xinh đẹp, nhưng tuyệt đối không phải là diện mạo khiến
người ta kinh diễm, cười rộ lên giống như thỏ trắng nhỏ, Sầm ngũ gia coi trọng cậu ta chỗ nào, thiện lương ngây thơ hả?
Đây cũng không
phải quay phim thần tượng ngôn tình, loại tiết mục tổng tài bá đạo yêu
tiểu bạch thỏ ngọt ngào này, sao lại phát sinh trên người Sầm ngũ gia,
càng thần kỳ là tiểu bạch thỏ này mẹ nó còn là đực!
Vốn dĩ mọi
người còn chỉ cảm thấy đây là lời đồn, nhưng mà sau đó thấy phương thức ở chung giữa Sầm Bách Hạc và Kỳ Yến, còn có Sầm tam gia trong tối ngoài
sáng cho thấy lập trường Sầm gia, tất cả mọi người có loại cảm giác hỗn
độn trong gió.
Ai nha mẹ ơi, Sầm gia thế mà lại làm chỗ dựa cho
người đồng tính luyến ái trong nhà, quan niệm cũng quá thoáng đi, thật
không sợ người khác nhìn nhà họ chê cười à?
Năm đó con trai lớn
Viên Sùng An lăn lộn với đàn ông, muốn chết muốn sống náo loạn lâu như
vậy, cuối cùng không phải là nước sông không phạm nước giếng, mỗi người
một ngả ư?
“Chị Đào, sao chị lại ở chỗ này?” Một quý phụ hoa phục đi đến trong góc phòng, thấy Đào Nghệ Như ngồi một mình, tiến lên nhỏ
giọng nói, “Bên ngoài có trò hay để xem, chị cũng không đi xem một cái?”
“Trò hay gì?” Đào Nghệ Như nhấp một ngụm rượu vang trong cốc, hưng trí thiếu thiếu.
“Sầm ngũ gia dắt một người đàn ông tới đây, chị nói có phải trò hay hay không?”
“Sầm ngũ gia dắt một người đàn ông tới đây không tính là gì, nếu hắn dắt một con chó vào, mới xem như trò hay, ” Đào Nghệ Như một tay chống má, rõ
ràng là một động tác thật bình thường, bà làm lại vô cùng tao nhã,
“Người có thân phận như Sầm ngũ gia, có thể để chúng ta tùy tiện xem náo nhiệt ư? Không đi!”
“Ai, đầu óc chị có phải còn chưa có hoạt
động không?” Quý phụ nhịn không được vươn tay chọt trán bà một chút,
“Người đàn ông đó cũng không phải là chó mèo nào, mà là bạn trai của
hắn, là người đàn ông được Sầm gia ưng thuận, ngay cả Sầm tam gia cũng
ra mặt che chở.”
“Hửm?” Đào Nghệ Như nghe nói như thế, cuối cùng
cũng có chút hứng thú, “Ý bà là nói, lão ngũ Sầm gia công khai ở cùng
một người đàn ông, không phải là giỡn chơi à?”
“Chị nói những
người khác dẫn đàn ông tới nơi này chính là giỡn chơi còn có khả năng,
nhưng mà cái loại người lãnh tính lãnh tình như lão ngũ Sầm gia, chính
là người như thế à?” Quý phụ nói đến đây, lắc đầu nói, “Người đàn ông
này còn thực trẻ tuổi, cười rộ lên hai má có lúm đồng tiền, nhìn rất
đáng yêu.”
Đào Nghệ Như đặt cốc rượu xuống, kéo áo choàng lông xù: “Tôi đây cũng đi nhìn một cái.”