Luân Hồi Chuyển Phận

Chương 112: Chương 112: Bất ngờ kinh hoàng xảy ra




Gerda xoay người lại rất nhanh tay cô cầm theo thanh roi mây đã được bọc kín chiến lực rất cuồng bạo! Trông thấy vậy tên đối thủ rất hốt hoảng nhưng đã quá muộn, thanh roi bọc chiến lực đập mạnh lên thân thể khiến hắn bị văng đi vài mét, miệng hộc máu tươi. Cố gắng đứng dậy tên này hiện tại đang rất tức giận, còn Gerda thì nhìn về phía hắn cười châm chọc. Gào lớn lên một hồi sau đó tên này lại tiếp tục lao lên chiến đấu với Gerda.

“Liệt Thương Kích.” Caradoc tung ra một tuyệt kỹ rất có uy lực phóng thẳng tới vị trí đối phương, Tên này liền múa vài đường thương sắc bén sau đó quét qua một cái đã phá được đòn tuyệt kỹ vừa rồi. Sau đó hắn đứng ngạo nghễ cười đắc ý nói;

“Haha tuyệt kỹ ‘Hiếm phẩm – trung giai’ mà mày thi triển ra được yếu thế này à? Thực lực đã yếu giờ cả trình độ dùng tuyệt kỹ cũng kém nữa, tốt nhất mày nên cút về nhà mà khóc lóc đi.”

Nói rồi hắn chĩa mũi trường thương về phía Caradoc, một luồng chiến lực đổ dồn lên thanh trường thương sau đó liền bắn ra một ngọn thương nhọn. Ngay tức thì Caradoc vung thương lên đón đỡ tuyệt kỹ này nhưng bị lực đạo bùng nổ của nó đẩy đi xa tít, khóe miệng anh ta đã có chút máu chảy ra, hiện tại trông Caradoc đang khá là thảm.

Từ xa thấy vậy Vera biết nếu cứ tiếp tục kéo dài thời gian chiến đấu thì bên mình chắc chắn sẽ yếu thế hơn, vì vậy phải cấp tốc giành thắng lợi mới được.

Vera nghĩ thầm; “Chết tiệt mình không muốn để lộ ra những con bài tẩy một chút nào, có lẽ nên toàn lực thi triển các chiêu thức kiếm pháp để đánh bại kẻ trước mắt này mới được!”

Từ khi bắt đầu giao chiến với tên đại ca này cho đến bây giờ Vera chưa hề bộc phát ra chiến lực hay dùng đến cước pháp. Em muốn giấu những thứ này để khi hoạt động một mình hóa thân thành Hắc Tử mới bộc lộ ra. Chứ nếu bung ra toàn bộ mọi thứ để chiến đấu thì bản thân Vera dám khẳng định ngay cả ‘Tinh Anh – huyền cấp(3)’ cũng phải ở thế hạ phong với em!

Lúc này Vera sử dụng Quang phổ kiếm tới cực hạn có thể, tạo ra những đường kiếm ảo diệu hoa mĩ đánh cho tên đại ca đang có vẻ bị lép vế đi dần. Dùng thanh đao cố gắng đỡ những cú chém huyền diệu của Vera tên đại ca đang cảm thấy rất khó khăn, hắn khó tin nghĩ thầm;

“Trình độ kiếm pháp của con nhỏ này lợi hại quá vậy? Với kĩ năng sử dụng kiếm như thế này thì khả năng lớn là nó đã ngộ ra kiếm đạo rồi!”

Giao chiến một hồi thân ảnh hai người liền dứt ra xa nhau, tên đại ca liền thi triển ra một tuyệt kỹ trông uy lực không nhỏ. Cầm thanh đao với luồng chiến lực đậm đặc trên đó tên đại ca lẩm bẩm; “Ta không tin một ‘Tinh Anh – tiền cấp(1)’ thì mạnh được tới đâu!”

Lao tới chém mạnh xuống tạo ra một vết chém siêu dài có uy lực đáng sợ, chiến lực bùng nổ ra làm bụi bay mù mịt. Tên đại ca cả kinh nói; “Người đi đâu mất rồi?”

Đúng lúc này một luồng hắc quang lướt tới ngay phía sau tên đại ca rồi ra một đòn chí mạng, cảm nhận được nguy hiểm hắn quay nhanh người lại chém lên mạnh một cái. Vera cũng không nghĩ phản xạ của kẻ này lại nhanh như vậy, em liền nghiêng đầu sang một phía lập tức lưỡi đao sượt qua ngay một bên mặt làm cho chiếc mặt nạ đang đeo bị hất văng đi!

“Mật Trảm!”

Cùng lúc đó cú chém vô thanh vô tức lướt qua ngay trước người tên đại ca, đòn chém này đã khiến cho chiến lực hộ thể của hắn bị vỡ phần trước người. Lập tức cả hai người lại lướt qua nhau sau đó quay đầu lại nhìn đối phương, vừa nhìn thấy khuân mặt của Vera tên đại ca còn đang bị hút hồn thì đột nhiên nhói đau phần ngực. Tay xoa xoa trước ngực mắt thì nhìn chằm chằm vào Vera, tên đại ca suy nghĩ;

“Không ngờ kẻ chiến đấu gay gắt với mình nãy giờ lại là một người xinh đẹp như vậy, hơn nữa kĩ năng chiến đấu cũng rất tốt, nếu không có bộ giáp thông minh nano D2 thì chắc bây giờ mình đã trọng thương rồi!”

Nhìn thân ảnh không bị hề hấn gì của tên đại ca từ phía xa Vera nhíu mày suy đoán; “Những kẻ thuộc các thế lực lớn quả nhiên không tầm thường, thứ kim loại có lưu chuyển chiến lực ban nãy đã cản phần lớn sát thương từ Mật Trảm của mình chắc chắn là bộ giáp thông minh nano! Không sao, dù gì hắn cũng đã bị thương chút ít, cứ tiếp tục như vậy là được.”

Vera tay vẫn cầm chắc vũ khí có thể lao lên chiến đấu bất cứ lúc nào nhưng tên đại ca lúc này lại làm hành động ngược lại khiến Vera khá là bất ngờ. Thanh đao trong tay biến mất tên đại ca liền ra hiệu cho hai tên đàn em ngừng chiến đấu, thấy vậy hai tên đó từ phía xa cũng ngừng tay rồi phóng về phía đại ca mình với vẻ khó hiểu.

Gerda thấy đối thủ đang điên cuồng chiến đấu lại bất ngờ rút lui thì không khỏi thở phào, tuy thực lực hai bên ngang nhau nhưng tên kia tấn công kiểu điên cuồng bất chấp như vậy cũng khiến cô rất lo lắng. Còn Caradoc lúc này thì vui mừng ra mặt vì anh ta đã sắp chống đỡ không nổi nữa, hiện tại anh đang quỳ một gối xuống nền rồi hai tay bám vào cây thương mới miễn cưỡng không bị nằm gục xuống.

“Đại ca sao anh lại ra hiệu kêu tụi em dừng tay vậy? Vừa rồi em đã sắp đánh bại được tên bên kia rồi đó.”

Tên còn lại cũng vội nói; “Em cũng đã chiếm dần ưu thế rồi sao anh lại muốn ngưng chiến nữa vậy?”

Tên đại ca lúc này không để tâm đến hai tên sau lưng mình đang bi bô cái mồm, hắn bước lên phía trước vài bước hướng về phía Vera rồi cười nói;

“Không ngờ một thiếu nữ tuyệt sắc như em lại có thực lực cao cường như vậy, qua lần giao lưu này quả là khiến cho anh được mở mang tầm mắt!”

Nghe tên đại ca thốt ra những từ này ai nấy đều bất ngờ, hai tên đàn em kinh ngạc khó hiểu rồi quay sang nhìn về phía Vera lúc này đã không còn chiếc mặt nạ che đi khuân mặt. Chiêm ngưỡng dung mạo tuyệt mĩ của Vera hai kẻ kia cũng dần bị hút hồn, chúng không thể tin nổi một cô bé còn chưa tới 18 tuổi lại có nhan sắc như vậy!

Gerda và Caradoc thì vô cùng bất ngờ với cái thái độ xoay chuyển 180 độ của tên thủ lĩnh bên kia, nhưng điều này cũng khiến họ cảm thấy vui mừng vì sẽ không cần phải chiến đấu nữa. Vera kinh ngạc với lời nói của đối phương trong chốc lát rồi cũng định thần lại, em vẫn giữ vẻ âm trầm rồi lên tiếng;

“Ồ, thì ra nãy giờ chúng ta giao chiến với nhau chỉ là giao lưu thôi sao? Xem ra hiện tại bọn này đây đã có đủ thực lực để được tôn trọng rồi nhỉ!”

Tên đại ca mày khẽ nhíu rồi lại liền giãn ra, hắn ta tiếp tục cười nói; “Chuyện lần này là do bọn anh sai trước, để chuộc lỗi thì bọn anh sẽ nhường lại cho nhóm em căn phòng cấp 4 này, bây giờ anh sẽ rời đi ngay lập tức!”

Nói rồi hắn phất tay sau đó dẫn theo hai tên còn lại rời đi thật, thấy vậy Vera thầm than; “Tên này đầu óc biết suy nghĩ đấy, chứ không ảo tưởng như bọn khác.”

Gerda cùng với Caradoc thì vui mừng chạy tới phía Vera, Gerda cười nói; “Em quả thật rất bá đạo đấy, đánh với kẻ trên cấp mà còn có thể chiếm được thượng phong khiến hắn phải xấu mặt rời đi!”

Caradoc lau đi vết máu khóe miệng rồi cũng cảm thán; “Thực lực của em thật sự làm anh cảm thấy mất mặt lắm đó.”

Vera đáp; “Cũng chỉ cố hết sức chiến đấu thôi không ngờ tên đó biết khó mà lui, nếu anh chị không bị thương nghiêm trọng thì chúng ta mau đi phá cửa để vào trong căn phòng kia thôi.”

Cùng lúc đó nhóm ba người học viên của học viện AM vẫn đang di chuyển đi tìm những căn phòng khác, một tên không kìm được mở lời hỏi;

“Sao chúng ta phải chịu xấu mặt rời đi nhường lại căn phòng đó cho đám nhóc kia vậy? Con bé cầm đầu bên đó quả thật rất xinh đẹp nhưng chúng ta cũng đâu cần làm bộ ga lăng tới mức đó!”

Cảm nhận được ánh mắt tò mò khó hiểu của hai tên đàn em đang nhìn mình, tên đại ca thở dài cười nhẹ rồi chậm rãi nói; “Ga lăng cũng chỉ là một phần mà thôi, cái quan trọng nhất là thực lực của em ấy rất mạnh, ban nãy khi giao chiến có thể chiếm thượng phong trước anh, hơn nữa anh cứ có cảm giác em ấy còn chưa bộc lộ ra hết sức lực!”

Nghe đại ca cảm thán như vậy hai kẻ đi theo phía sau đều giật mình kinh ngạc, bọn họ cũng đã biết Vera là ‘Tinh Anh’ chiến nhân nhưng không hề nghĩ tới việc em lại có thể mạnh đến mức khiến cho tên đại ca phải kiêng kị. Lúc này bọn chúng mới hiểu đại ca làm vậy là sáng suất tới mức nào, giờ đây họ đã không còn phải đối đầu với một thiếu nữ vừa có dung nhan xinh đẹp vừa có thực lực cao cường nữa, hơn nữa còn ga lăng trước mặt em một phen.

Ở trong căn phòng cấp 4 đầy ắp các loại thuốc quý này cả ba học viên của học viện SC đều đang rất vui vẻ kiểm kê rồi thu thập. Ban nãy Vera có ngỏ ý muốn xem qua thương thế của Caradoc thì bị anh ta từ chối rồi vội vàng đi vơ vét thuốc không ngừng, thấy vậy em cũng chỉ biết lắc đầu rồi đi ra gần cửa vào để canh chừng. Từ xa vẫn có vài tiếng đánh nhau truyền tới nhưng cả ba người nhóm Vera đều đã quen với điều này nên không để ý cho lắm.

Đột nhiên mặt nền trong ngôi miếu này rung chấn dữ dội, Vera cả kinh vội ngồi xấp xuống tại một góc phòng rồi ra hiệu cho hai người còn lại làm theo, cả Gerda và Ceradoc đều giật mình kinh hãi sau đó liền làm giống như Vera. Mặt nền vẫn dung lắc dữ dội khiến sắc mặt ai nấy đều khó hiểu và kinh hãi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.