Vera nghe mọi người khuyên vậy thì không nói gì chỉ gật đầu, em cũng cảm giác được Alvar có ác cảm với mình nhưng không hiểu lí do là gì. Hai ngày sống trong doanh trại Vera cũng vài lần nhìn thấy Alvar nhưng cả hai đều không để ý gì, Alvar rất chăm chỉ luyện tập và làm việc thời gian rảnh thì về phòng riêng của mình nên hắn có rất ít bạn bè.
Một lúc sau Alvar xách balo lên nhìn thẳng và đi về phía trước không thèm để ý những người khác, hắn chỉ nói một câu giọng nói ồm ồm; “Chúng ta tiếp tục xuất phát”!
Diater đứng đằng sau lườm Alvar rồi quay lại chỗ tảng đá cầm lấy ba chai nước của Vera mà Alvar bỏ lại, bỏ mấy chai nước đó vào balo rồi Diater cũng chạy theo mọi người. Đi được một lát họ cũng gặp được một con hung thú ‘Bậc 1 – xơ đẳng’, Alvar ra hiệu cho mọi người dừng lại rồi nói;
“Mục tiêu là nó, tôi sẽ để ý xung quanh, những người còn lại tự xử lí nó đi”.
Lúc này Diater liền lên tiếng; “Con Chuột Xương Đá này phòng thủ rất mạnh, hơn nữa nó cũng thuộc loại ‘Bậc 1 – xơ đẳng’ mạnh nhất, vì vậy chúng ta nên để Saimaru đánh cho nó yếu đi rồi hãy chiến đấu với nó!”
Hai thanh niên còn lại đều gật đầu sau đó Tomaru quay sang nhìn Vera cười nói;
“Anh Saimaru đã là ‘Tân Tinh – địa cấp(4)’ rồi, bây giờ anh ấy sẽ làm con súc sinh đó yếu bớt rồi sau đó em hãy lên tiêu diệt nó nhé.”
Tomaru nói xong thì cả ba người đều nhìn Vera rồi mỉm cười, hiển nhiên họ tính giúp Vera dành được chiến thắng mà không phải mất nhiều sức, như vậy Vera sẽ cảm kích họ. Alvar đứng từ xa thấy vậy thì có vẻ tức giận chửi thầm;
“Vì một đứa con gài mà ba thằng ngu chúng nó nhảy nhót như lũ sai vặt vậy.”
Vera nghe ba người này tính làm như vậy cũng nhíu mày nghĩ; “Như thế thì còn gì là rèn luyện nữa, khác gì tập luyện với mấy bao cát ở nhà đâu”!
Saimaru đang chuẩn bị ra tay thì bị Vera ngăn lại, em nói;
“Nếu mọi người đã muốn nhường con hung thú đó cho em thì em cảm ơn nhưng hãy để em một mình chính diện đối chiến với nó”!
Ba người nghe vậy bất ngờ rồi Diater nói; “Như vậy rất nguy hiểm, em nên để Saimaru làm mềm nó trước”.
Vera chỉ cười nhẹ đáp; “Làm như thế thì chẳng có tính khiêu chiến gì nữa hết, các anh yên tâm em tự lo được”.
Nói rồi Vera tiến bước đi đến gần con Chuột Xương Đá, Vera rất tự tin vì khi đi rèn luyện với bố em đã từng giết chết vài con chuột như này rồi. Ba người còn lại thì khá căng thẳng họ không ngờ rằng Vera lại một mực từ chối sự giúp đỡ của bọn họ, cũng lo rằng Vera sẽ bị thương.
Con Chuột Xương Đá đang bới đất thì ngẩng đầu lên thấy có nhân loại đang đến gần, cảm nhận không có khí tức nguy hiểm nó liền rít lên rồi lao thẳng về phía Vera giơ hai chân có móng vuốt sắc nhọn bổ tới. Vera cũng lập tức rút ra thanh kiếm rồi lao vào chiến đấu với con hung thú đó.
Ba thanh niên đứng ngoài xem đều rất căng thẳng, Alvar đứng từ xa cũng liếc nhìn về phía này. Chẳng bao lâu chỉ mới qua nửa phút con hung thú đã bị Vera đâm trúng phải phần điểm yếu ở giữa bụng và chết ngay lập tức!
Vera chỉ mỉm cười ngồi xuống cạnh đó lấy khăn ra lau vết máu bám trên lưỡi kiếm, ba thanh niên từ xa quan chiến đều đang rất bất ngờ, họ vội chạy đến chỗ xác con Chuột Xương Đá xác nhận nó đã chết thật thì rất cả kinh. Tất cả đều quay sang nhìn Vera với vẻ mặt hơi gượng gạo rồi sau đó lại cười tươi đi tới chúc mừng hoặc khen ngợi Vera.
Alvar thấy Vera dễ dàng giải quyết một con hung thú ngang cấp như vậy cũng khá bất ngờ nhưng rồi hắn cũng kìm lại, Alvar đi tới gần chỗ bốn người nói;
“Nếu tất cả đã hồi sức lại rồi thì tiếp tục di chuyển thôi.”
Đội ngũ tiếp tục di chuyển sâu thêm vào trong rừng, cũng phát hiện vài con hung thú vừa sức để rèn luyện. Từng thành viên đều được độc chiến với một con hung thú, nhưng ba người bọn họ đều không thể giải quyết hung thú nhanh bằng Vera. Mỗi lần gặp phải hung thú ‘Bậc 1 – trung đẳng’ thì Alvar đều đứng ra giải quyết cũng khá nhanh gọn, vì đơn giản là chênh lệch thực lực quá lớn.
Alvar đã được xem là thợ săn chuyên nghiệp, nhưng vì gần đây doanh trại tổ chức huấn luyện cho các thợ săn học việc nên những người như Alvar phải tham gia làm đội trưởng dẫn đầu. Dù sao những nhiệm vụ quan trọng của doanh trại thì Alvar chưa đủ thực lực tham gia, còn việc làm đội trưởng dẫn đội này thì không cần tốn nhiều sức còn thù lao lại khá lớn.
Lúc này cả bốn thành viên đội một đang đứng từ xa quan khán trận chiến của đội trưởng bọn họ là Alvar đấu với một con Ngân Vuốt Cọp có thực lực ‘Bậc 1 – cao đẳng’. Vừa rồi khi đang di chuyển thì bọn họ phát hiện ra con hung thú này, Alvar đã ra lệnh cho cả đội đứng chờ rồi một mình hắn lao lên đánh với con Ngân Vuốt Cọp đó!
Alvar có thực lực ‘Tân Tinh – đỉnh cấp(9)’ với vũ khí là một thanh chùy gai, còn con Cọp đó là loại chuyên về tấn công với những chiếc móng vuốt bạc sắc nhọn. Bốn người đứng trên một tảng đá to từ xa nhìn trận chiến, Diater không nhịn được hỏi Saimaru;
“Theo cậu thì tên Alvar đó có giết chết được con Cọp mà không bị thương nặng không?”
Saimaru nghe vậy thì nhíu mày; “Khó nói lắm, nếu cảm nhận khí tức ta cũng đoán ra được là con Cọp đó đã trở nên rất mạnh trong ‘Bậc 1 – cao đẳng’ rồi vì vậy thực lực bọn họ ngang nhau, bây giờ chỉ xem kĩ năng chiến đấu của ai cao hơn thôi”!
Vera quan sát trận chiến rồi nghe mọi người bàn tán thì cũng suy nghĩ;
“Con Cọp đó thuộc loại gây sát thương cao nên không cẩn thận là sẽ bị thương nặng ngay, nhưng Alvar cũng không vừa, chùy pháp của anh ta rất điêu luyện, luồng chiến lực màu nâu bao quanh cây chùy cũng giúp tăng sát thương rất nhiều, lúc này cả hai vẫn đang ngang sức”
Giằng co hơn 5 phút vẫn chưa ai bị rơi xuống hạ phong, cả Alvar và con hung thú đều đã có vài vết thương trên cơ thể, bất chợt con Ngân Vuốt Cọp lùi lại làm Alvar bị hớ đà, nhân cơ hội con hung thú liền vung vuốt mạnh tạo ra ba vết cào sâu hoắm trước ngực Alvar.
Con hung thú không thể lui về được nó trở nên hốt hoảng vì một tay của Alvar đang giữ chặt cái chân mà nó đã dùng để cào hắn. Lúc này Alvar vung cây chùy lên cao rồi vụt mạnh xuống đầu con Ngân Vuốt Cọp, thân cây chùy được bao bọc một lớp chiến lực màu nâu đang giao động rất mạnh. Alvar gầm lên;
“Chết đi súc sinh, Địa Thổ Chùy!”