Luân Hồi Chuyển Phận

Chương 94: Chương 94: Trở thành Tinh Anh, tái chiến với băng Wi




Vera dựng lên căn nhà mini rồi đi vào trong đó, sau khi tắm rửa xong em ngồi thư giãn trên shofa, lúc này Vera mới bật lại tất cả các thiết bị điện tử lên. AI được bật nguồn lên lại liền quét qua người Vera một cái, sau khi phân tích xong liền lên tiếng;

“Chúc mừng chủ nhân đã đột phá thành công, trở thành chiến nhân bậc ‘Tinh Anh’, hiện tại cô đã vượt qua cấp bậc đại trà nhất của chiến nhân rồi.”

Vera mỉm cười rồi nói; “Cậu có thể kiểm tra chi tiết thực lực của tôi được không?”

“Đã kiểm tra, thực lực hiện tại của chủ nhân là ‘Tinh Anh – tiền cấp(1)’ độ vững chắc xấp xỉ 68%, lực tâm linh là Lv2,8, lực lượng thân thể ở mức tốt.”

Nghe báo cáo kiểm tra Vera gật gật đầu rồi nhíu mày hỏi;

“AI cậu có chức năng phân tích chiến lực xem là loại hợp với nguyên tố gì không? Từ lúc trở thành ‘Tinh Anh’ thì chiến lực của tôi vẫn không đổi màu thậm chí còn rõ nét hơn nữa. Nếu lúc trước là màu sắc bị biến dị thì đáng lẽ bây giờ nó phải hiện ra màu thật rồi chứ.”

“Tôi có chức năng phân tích kiểu này, xin chủ nhân đợi khoảng một phút.”

Nói rồi AI điều khiển một bộ máy trong căn nhà, bộ máy này đưa ra một nơi để tay, thấy vậy Vera liền ấn một bàn tay lên đó rồi truyền chiến lực vào. Luồng lực chiến đen tím kì ảo đang tuôn trào vào trong cái máy, qua hơn một phút cái máy cũng phân tích xong và gửi kết quả cho AI.

AI nói; “Kết quả phân tích cho thấy chiến lực của chủ nhân đã có hệ chính thức, nhưng không thể phân tích được là nguyên tố gì!”

Nghe vậy Vera cả kinh không dám tin rồi nói;

“Sao có thể chứ, tôi vừa mới đột phá lên ‘Tinh Anh’ thôi mà đã hấp thu luyện hóa Nguyên tố chủng đâu mà có hệ được. Hơn nữa nếu có hệ rồi sao lại không phân tích ra được là nguyên tố gì?”

“Tôi chỉ đọc lên kết quả thôi, trong dữ liệu của tôi thì cũng không có lời giải nào cho trường hợp của chủ nhân, giờ chỉ có thể nói rằng chiến lực của cô đã có nguyên tố nhưng là hệ gì thì không biết!”

Xác mặt Vera khá khó coi, em đang nhíu mày suy nghĩ, bản thân Vera cũng không ngờ chuyện như này lại xảy ra với mình.

“Hèn gì chiến lực của mình rõ màu sắc và có uy lực mạnh như vậy, thì ra là đã có hệ. Nhưng sao lại không xem ra được là hệ gì chứ, mà màu đen với tím thì là nguyên tố gì được?”

Gần trưa lúc này thân ảnh Vera mặc giáp đang di chuyển trong khu rừng nơi có khá nhiều hung thú, sau đó Vera đã tấn công những con hung thú ‘Bậc 2’ để bắt đầu rèn luyện. Vera tạm bỏ qua chuyện nguyên tố chiến lực sang một bên, đợi lúc về nhà hỏi bố mẹ sau, hiện tại em cần tập chung luyện tập để chuẩn bị cho lần tiến hành nhiệm vụ cuối cùng.

Thân ảnh Vera lướt qua lại trên lưng những con hung thú và không ngừng tấn công chúng bằng cước pháp, vừa tung cước trong đầu Vera lại hiện lên hình ảnh vết đạp khổng lồ mà hoành tráng đó, những cảm ngộ về cước pháp không ngừng hiện lên trong tâm chí em.

“Một đạp phá đất, núi long đất lở. Hai đạp phá đồi, dung chấn bốn phương. Ba đạp phá trời, mây tan gió chạy. Bốn đạp phá không, thiên địa run rẩy. Năm đạp giết thần, tồn tại vô địch!”

Vera đắm chìm trong cước pháp, ý thức em đang cảm ngộ và diễn biến ra vô số biến thể tuyệt học cước pháp. Thân ảnh Vera như được lập trình tự mình hoạt động đang bay nhảy trong đám hung thú, thi triển ra những chiêu cước pháp hoàn mĩ tuyệt đẹp mang theo uy lực kinh khủng.

Cứ thế cho đến khi trời tối, lúc này thân ảnh Vera đang đứng trên một ngọn núi do vô số xác hung thú chất lên thành đống. Vera cảm thấy vui vẻ phấn khích về tuyệt kỹ cước pháp của mình, em không ngờ chỉ sau nửa ngày đã có thể thành công.

“Cuối cùng sau bao nhiêu lần cố gắng bây giờ đã thành công, gọi nó là bộ chỉnh hợp tuyệt kỹ ‘Nộ Ngũ Cước’ đi!”

Toàn thân hóa thành tàng ảnh phóng nhanh trở lại phía thung lũng hoa, vừa di chuyển Vera vừa hỏi;

“Ngày mai chính là hạn cuối trong nhiệm vụ lần này đúng chứ?”

“Đúng vậy, ngày mai chính là kì hạn cuối cùng để thực thi nhiệm vụ, sáng sớm ngày kia chủ nhân cũ sẽ tới đây đón chủ nhân.”

“Được thôi, vậy ngày mai tôi sẽ đến quét sạch băng Wi đó, phải cho gã thủ lĩnh nếm thử tuyệt kỹ mới của tôi mới được!”

Sáng hôm sau Vera lướt ván bay thẳng đến hướng căn cứ tổng bộ của băng Wi, lúc này ở toàn bộ vùng 124 Đông Nam này ai nấy đều đang bàn tán về một kẻ tên Hắc Tử. Vì Vera đã tấn công căn cứ của băng Wi, thế lực mạnh nhất nơi này, hơn nữa còn giết được rất nhiều người nên hiện tại đã rất nổi tiếng. Cùng với chiến tích diệt sạch băng Red và Riu trước đó nên ai nấy rất muốn biết hành động tiếp theo của kẻ mạnh mẽ đáng sợ xưng danh Hắc Tử này!

Tại tổng bộ căn cứ của băng Wi, mấy ngày qua gã thủ lĩnh đã triệu tập toàn bộ nhân sự về nơi đây, hiện tại số lượng thành viên trong băng chỉ còn khoảng gần 30 người, hơn nữa là không có tên nào mạnh cả. Gã thủ lĩnh và lão già Curtis thì thường xuyên bàn bạc với nhau về kế hoạch đối phó với kẻ tên Hắc Tử, họ biết chắc chắn sẽ có một ngày hắn lại mò tới đây. Hai kẻ mạnh nhất trong thế lực lúc này đang ngồi bàn bạc với nhau tại phòng họp thì đột nhiên nghe thấy tiếng quát;

“Tên khốn thủ lĩnh đâu mau ra đây nhận lấy cái chết!”

Nghe vậy gã thủ lĩnh nổi giận liền lao ra ngoài sân, khi hai người ra đến bên ngoài thì nhìn thấy thân ảnh Vera đang đứng trên một đống xác chết, mấy cái xác đó đều là các lính canh trong băng. Gân xanh nổi lên đầy mặt gã thủ lĩnh giận giữ quát;

“Tên khốn kia, lần này mày đừng hòng có thể thoát đi được, mau để cái mạng chó của mày lại đây đi!”

Nói rồi gã thủ lĩnh ra hiệu với một thủ hạ rồi hóa thành tia sét lao tới tấn công Vera, lão già đồ trắng cũng chạy theo phía sau điều khiển vô số con dao nhỏ để tấn công. Vera nhếch miệng cười rồi lắc lắc đầu sau đó lập tức lao lên chiến đấu với gã thủ lĩnh, hai người lại vừa lướt nhanh vừa giao chiến với đối phương. Phía dưới tất cả thành viên còn lại trong băng mỗi người đều cầm một khẩu súng trường trông rất có uy lực, chúng bố trí thành nhóm trốn ở từng nơi khác nhau, sau đó chĩa súng nhắm vào thân ảnh Vera.

Sau vài giây giao chiến gã thủ lĩnh liền quát; “Bắn đi!”

Tức thì tiếng súng nổ vang khắp nơi, vô số viên đạn đặc biệt bay với tốc độ rất nhanh về phía Vera, thấy vậy Vera phì cười nói;

“Trò trẻ con.”

Hóa thành tàng ảnh, luồng hắc quang lướt đi rất nhanh tiêu diệt từng nhóm người đang cầm súng tập kích. Những kẻ này ai nấy đều hốt hoảng bắn liên tục, gã thủ lĩnh thì cấp tốc đuổi theo Vera, lão già cũng điều khiển những con dao muốn cản em lại. Với tốc độ gần như gấp đôi tốc độ âm thanh của Vera hiện giờ thì không có gì ngăn cản được em cả, chỉ sau vài giây toàn bộ thủ hạ dưới trướng gã thủ lĩnh đều đã bị giết chết.

“Tên khốn... chết đi cho tao...”

Gã thủ lĩnh gầm lên điên cuồng, toàn thân có vô số tia sét bao quanh, phóng nhanh về phía Vera, hai người lại tiếp tục giao chiến cường độ cao. Chiến đấu trong chốc lát gã thủ lĩnh cả kinh nhận ra rằng kẻ trước mắt mạnh hơn so với lần trước nhiều, hiện tại những đòn tấn công của gã đều bị Vera dễ dàng hóa giải và phản công ngược trở lại, hắn đang bị Vera đè ép dần dần.

Vera vừa phải giao chiến với gã thủ lĩnh vừa phải đề phòng và né tránh những con dao của lão già, vì thế nên tuy chiếm lợi thế nhưng em vẫn chưa thể tấn công khiến cho gã thủ lĩnh trọng thương được.

“Xem thử uy lực của chiến lực ẩn hệ này đi!”

Nói rồi thân thể Vera bộc phát ra luồng chiến lực rất cuồng bạo, hai người giao tranh mà gã thủ lĩnh luôn bị chiến lực của Vera ăn mòn chiên lực của bản thân.

“Sao chiến lực của hắn lại mạnh bạo như vậy? Hoàn toàn đè ép chiến lực của mình, hơn nữa màu sắc cũng rất kì quái nữa!”

Búp! Gã thủ lĩnh bị Vera tung một cước đá bay, cùng lúc đó thân thể Vera cũng bị hai con dao chém qua gây hư hại lớp giáp. Vera liền hóa thành tàng ảnh lướt xuống phía lão già, thấy vậy lão già liền lui về thế phòng thủ.

“Lão già này chuyên gây khó chịu, hôm nay phải cho ông ta một đòn cảnh cáo mới được!”

Lúc này gã thủ lĩnh bị đá bay đi khá xa, hơn nữa chiến lực của hắn đang bị hỗn loạn chưa thể bộc phát ngay được nên không thể đến bảo kê cho lão già kịp. Lão già điều khiển những con dao liên tục lao về phía vệt đen nhưng đều không chém trúng kịp, trong chớp mắt thân ảnh Vera đã xuất hiện ngay trước mặt lão già. Cảm nhận được nguy hiểm lão già điều động toàn bộ chiến lực bảo hộ thân thể, tiếp theo là hai tấm khiên khép lại trước người.

“Mật Trảm.”

Thân ảnh Vera lướt nhanh qua người lão già sau đó liền phóng về phía gã thủ lĩnh đang giận dữ. Lão già phun ra một ngụm máu tươi, cả người ngã khụy xuống đất, một vết chém dài từ trên bả vai chéo xuống đến vùng hạ vị dần dần hiện ra trước người. Trong mắt lão già có sự khó có thể tin nổi, lão vẫn còn nhớ hình ảnh cú chém của Vera bỏ qua lớp khiên và áo giáp của lão để chém thẳng lên thân thể lão.

Tuy có chiến lực hộ thể nhưng đòn tấn công đó quả thực quá mạnh nên đã xé toang lớp chiến lực phòng hộ, chiêu đó của Vera thuộc dạng chém vô thanh vô tức rất khó phát hiện cách tung chiêu, nhưng lão già này chính là siêu năng lực gia chuyên về lực lượng tâm linh nên lão đã cảm nhận được rất rõ mình bị chém như thế nào!

“Khụ... kẻ này đáng sợ quá, sao hắn lại có chiêu thức quỷ dị như thế chứ? Sở hữu tuyệt kỹ cường đại như vậy chắc chắn lai lịch không tầm thường, tốt nhất là không nên dây dưa vào hắn thêm nữa!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.